Nghịch Hành
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Luyện Nhục hậu kỳ
“Cháu cũng đoán được sao? Cũng phải, mâu thuẫn nội bộ của Hàn gia đến lúc này cũng không thể giấu lớp trẻ bọn cháu, tuy nhiên các cháu hãy nhớ sau này dù ai có làm gia chủ, ta hi vọng cháu, các cháu – ông lão đưa mắt nhìn quanh- cũng phải bỏ qua mâu thuẫn nhỏ để cùng đưa Hàn gia phát triển, hơn hết, hi vọng cháu có thể thay ta chăm sóc Vũ nhi.”
“Gần đây, các phái đoàn điều tra Tuyết Sơn Lâm cũng lần lượt kéo về rồi, khả năng Vũ Thủy hội năm nay sẽ quy tụ khá nhiều Võ giả cao cấp đến từ các tông môn lớn. Hi vọng các cháu có thể kết giao thêm bạn bè trong dịp này.”
Thấy từng ánh mắt khó hiểu của mọi người chằm chằm vào mình, Hàn Vũ vuốt mũi giải thích:
Hàn Lôi trầm ngâm một lúc rồi nói tiếp:
Hàn Lôi cười hà hà xoa đầu Hàn Vũ rồi ra hiệu cho mọi người bắt đầu dùng bữa, những khoảng thời gian như thế này đối với lão là vô cùng trân quý.
“Không ai đoán được chuyện gì đã xảy ra, manh mối duy nhất là đến giờ trong thành vẫn còn sót lại một ít hắc vụ rất mỏng, tỏa ra sóng năng lượng thần hồn và bám trên một vài bề mặt kiến trúc trong thành, kì lạ và khó xác định, cũng không hiểu chúng từ đâu tới.”
Hàn Thiếu Du đánh hơi thấy mùi hứng thú liền hồ hởi quan tâm:
Hàn Vũ nghe vậy cũng cảm thấy xúc động nói:
***
Cứ như vậy, thời gian lại chậm rãi trôi đi,…
Bữa ăn kết thúc, Hàn Lôi tranh thủ trước khi rời đi giải đáp một chút thắc mắc về phương diện tu luyện của bọn Hàn Thiếu Dương, khiến cả bọn có thu hoạch không nhỏ.
“Thế vừa rồi mấy đứa đang nói chuyện gì vậy?”
“Hoàn toàn ngược lại, Tôi thể dịch của Vũ ca dùng hiệu quả cực cao, khác hẳn loại Tôi thể dịch bọn đệ đã dùng trước đây.”
“Cũng nên tiếp tục tiến cấp rồi!” Hàn Vũ lẩm bẩm, trở về phòng, hắn cảm nhận được linh khí nội thể tích lũy cũng đã đủ, có dấu hiệu đột phá. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đáp lại sự nhiệt tình của gã là một sự thờ ơ lạnh lùng trong yên lặng, gã thấy vậy liền lắc đầu quay đi mặc kệ.
Nghe giọng nói có phần uể oải của Hàn Lôi, Hàn Vũ đoán ngay tình hình có vẻ không khả quan. Hàn Thiếu Dương cũng nhận ra, hắn nói:
“Hắc vụ…” Hàn Vũ giật mình, lẩm bẩm nói.
“Gia gia!”
Hồi lâu, hai nàng bỗng nhiên di chuyển, bay thẳng vào bên trong Thiên Thủy thành, rất nhanh đến một tháp cao ngay gần trung tâm và đang tỏa ra hắc khí nồng nặc.
“Tại sao Hắc Sát chi khí lại xuất hiện ở Thiên Thủy thành được, chẳng phải nó bị chôn vùi ở Tử Vong Hắc Vực rồi chứ? Mà tại sao lại không thấy một sinh vật sống nào, c·h·ế·t phải thấy xác chứ Tiểu Đản, ngươi có lời giải nào hợp lý không?”
Cuối cùng vẫn là phải nâng cao năng lực, có đủ thực lực mới có thể tự quyết vận mệnh của bản thân.
Một người, là võ giả Ngưng Khí kỳ bất giác phát hiện ra hai cô gái, hắn lớn tiếng gọi:
Hàn Vũ đả tọa, điều chỉnh bản thân tới trạng thái tốt nhất. Hắn lấy ra một viên Bổ Linh đan nhanh chóng cho vào miệng nuốt xuống.
“Xem ra nơi này còn chứa nhiều bí ẩn hơn chúng ta tưởng tượng, ta phải quay về bẩm báo lại Thần chủ.”
“Vâng!”
Nhưng chưa kịp trả lời thì từ ngoài cửa đã có tiếng nói vọng vào:
Đây cũng là lần đầu tiên Hàn Vũ dùng đan dược, so sánh với việc trước đây hắn luyện hóa yêu đan thì dễ dàng hơn rất nhiều.
“Hoàng lão gia hỏa mà còn biết cảm ơn hay sao? Nghe có vẻ không đúng lắm.”
Vận chuyển Hỗn Độn Khởi Nguyên công, dẫn dắt nguồn năng lượng chảy xuôi trong kinh mạch, cuối cùng tiến nhập đan điền. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hàn Vũ nghĩ thầm: “Thằng này đã bắt đầu có suy nghĩ đại cục rồi đây.”
“Thực ra, do hôm trước cháu có giúp Hoàng Ngọc đại sư của Ngọc Đỉnh các vài việc nhỏ nên ông ấy có tặng cho một ít Tôi Thể dịch loại đặc biệt này để cám ơn.”
“Theo như lời bọn họ kể lại, cũng không có dấu hiệu phát sinh đại chiến, nhà cửa công trình vẫn y nguyên, chỉ không còn bất kỳ một sinh vật sống nào tồn tại.”
“Dạo này trong tộc cạnh tranh để tranh quyền phân phối với tài nguyên khai thác từ Vũ Thủy hội khá căng thẳng, đến giờ mọi chuyện mới tạm ổn.”
Gần đó, một nhóm người đang cắm trại ngoài thành, có vẻ họ là một thương đoàn đi qua nơi đây.
Cách đó hai ngàn dặm. Thiên Thủy thành.
Hàn Lôi cũng cảm thấy ngạc nhiên: “Lợi hại vậy sao?”
Bọn Hàn Vũ đứng dậy đồng thanh chào:
“Ly kỳ quá ông ơi, thế người ta đã tìm thấy nguyên nhân chưa ạ?” Ngọc Linh tỏ vẻ lo lắng.
Hàn Lôi nhìn sang Hàn Thiếu Dương một lúc rồi thở dài:
“Này nhị vị cô nương, trong thành này giờ toàn tử khí, đừng có dại dột mà vào, bất kỳ ai chạm vào chỗ hắc khí kia đều hóa điên lên đấy, chúng tôi đã mất năm người bạn đồng hành vì nó rồi.”
“Thật sao?” Hàn Vũ cũng tỏ vẻ ngạc nhiên ngoài dự liệu.
***
Trong cơ thể hắn vang lên một âm thanh trầm muộn, Hàn Vũ đã đột phá tới Luyện Thể lục trọng.
“Có việc gì mà lại sôi nổi vậy?”
“Sao vậy, muội dùng có vấn đề gì sao?”
“Hừ!”
“Nói đến Vũ Thủy hội, gia tộc ta đã chuẩn bị đến đâu rồi thưa Gia chủ?” Hàn Thiếu Dương lễ phép hỏi.
“Ông ơi, Vũ ca không biết kiếm từ đâu mấy bình Tôi Thể dịch chất lượng cao lắm, hôm qua cháu vừa dùng, sau khi cơ thể thải ra một đống chất bẩn thì dường như tốc độ hấp thụ linh khí tăng lên gấp đôi.”
Hàn Lôi khoát tay tỏ ý để cả bọn ngồi xuống rồi từ tốn nói với Hàn Vũ:
Không đợi hắn ngồi xuống, Ngọc Linh đã bổ tới:
Ngọc Linh dậm chân, dỗi quay đi, Thiếu Du thấy vậy càng hả hê.
Cô gái được gọi là Yên tỉ nói tiếp:
Hàn Vũ có phần nghi hoặc hỏi ngược:
“Gia chủ!”
“Ông ơi cháu tự lo được mà. Kìa, mọi người mau ăn cơm kẻo nguội.”
Hắn vận công luyện hóa Bổ Linh đan, đan dược chậm rãi hóa thành một dòng nhiệt lưu cuồn cuộn, bắt đầu tràn đầy trong kinh mạch của hắn.
“Vũ ca, Tôi Thể dịch hôm trước huynh lấy ở đâu vậy?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bổ Linh đan do Hàn Vũ luyện thành là đan dược thượng phẩm, linh khí chứa bên trong nó khá khổng lổ, dưới sự vận chuyển của Hỗn Độn Khởi Nguyên công đang liên tục hóa thành từng sợi Hỗn Độn khí mỏng như tơ.
“Lô hàng này bọn họ sẽ bán ra vào dịp Vũ Thủy, đến lúc đó có thể còn nhiều loại đan dược thượng phẩm khác đó.”
Hàn Thiếu Dương lúc này cũng lên tiếng:
Hai thân ảnh nữ tử đứng trên tường thành, áo choàng trắng tung bay trong gió, để lộ hai cặp chân dài thẳng tắp.
Hàn Vũ ngoài mặt không biểu hiện gì nhưng nội tâm nổi sóng, hắn không thể tưởng tượng nổi nếu Ma vật kia xuất thế, thì hậu quả sẽ ra sao, chắc chắn không chỉ có một thành đồ diệt đơn giản như vậy.
“Tiểu Đản, chẳng lẽ là Hắc Sát chi khí?” Hàn Vũ âm thần câu thông Tiểu Đản.
Đang ăn uống vui vẻ chợt Hàn Lôi như nhớ ra chuyện gì:
“Không không!” Ngọc Linh xua tay chưa kịp giải thích, Hàn Thiếu Du đã chêm vào:
Hàn Lôi nhìn Hàn Vũ tỏ vẻ nghi ngờ:
“Đây là Luyện Nhục cảnh hậu kỳ sao?” Cảm nhận được linh khí sung mãn trong cơ thể, Hàn Vũ không khỏi mỉm cười.
“Ta làm sao mà biết được, trường hợp tệ nhất có thể xảy ra chính là Ma vật đã thoát ra ngoài.”
Đến phòng ăn tụ họp như thường lệ, nhưng Hàn Vũ vẫn để ý thấy nét mặt có phần kích động của mỗi người. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ngọc Linh nghe ông nói vậy liền nhanh nhảu:
“Vâng ạ!” Cả lũ đồng thanh đáp.
Lão thừa biết chất lượng của Tôi Thể dịch ra sao, đó là loại mặt hàng phổ thông của các Võ giả sơ cấp.
Cả bọn tin vào câu chuyện của hắn với Hoàng Ngọc nên cũng không truy vấn nhiều, thản nhiên tiếp nhận, thế nhưng trong ánh mắt lóe lên một tia hưng phấn, mong chờ.
Luyện Nhục hậu kỳ
“Chuyện như nào vậy ông ơi, bên Thiên Thủy thành có ai đắc tội đại năng hay sao?”
“Vũ nhi, từ lúc cháu về phủ đến nay ông có quá ít thời gian quan tâm cháu, nay vãn việc nên ông đến ăn cơm cùng cháu một bữa có được không?”
“Hẳn nhiên rồi, những đặc điểm ông già kia vừa nói hoàn toàn khớp với tính chất của Hắc Sát chi khí.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cô gái ngồi xuống tay chạm vào linh trận, vận chuyển thần lực. Một hư ảnh của hàng ngàn vạn sinh linh đang kêu gào khóc than cùng âm thanh ghê sợ nổi lên.
Sau đó, Hàn Vũ còn đưa thêm cho mỗi người một viên Bổ Linh đan do hắn luyện chế.
“Nhưng có một chuyện khó hiểu mà các thương đoàn đang phát tán, đó là không hiểu sao Thiên Thủy thành bị diệt toàn thành.”
“Phanh!”
“Cháu đoán chắc người của Đại trưởng lão đã thâu tóm gần hết các hạng mục buôn bán chính rồi đúng không ạ?”
Gấp đôi, gần như không thể. Kể cả nếu luyện dược sư có thể luyện chế ra được Tôi Thể dịch cao cấp như vậy, họ cũng không làm, mà sẽ đặt tinh lực lên các loại đan dược cao giai để đánh xuống nền tảng vững chắc hơn cho Võ giả.
Nói không ngoa chứ kể cả Tôi Thể dịch chất lượng cao nhất mà Hàn gia đặt hàng dài hạn tại Ngọc Đỉnh các, cũng chỉ có thể giúp Võ giả tăng thêm hai thành tốc độ hấp thụ linh khí sau khi sử dụng.
“Nghe có vẻ vô lý nhưng đây là cách giải thích hợp lý nhất.” Tiểu Đản kết luận.
Sau hai canh giờ, quanh Hàn Vũ xuất hiện một vòng xoáy, toàn bộ thiên địa linh khí nồng đậm trong phạm vi Dạ Vũ uyển bị Hàn Vũ hút vào trong cơ thể, khí tức của hắn đã mạnh hơn trước đó vài phần.
Cả đám nhìn về phía cửa ra vào, không biết từ lúc nào, Hàn Lôi đã đứng đó, thong thả bước vào. Đi sau lão, A Châu bắt đầu bày biện đồ ăn lên bàn, chính cô nàng đã dẫn ông lão vào đây.
Một người vung mạnh tay, hắc khí như có linh tính vội dạt ra để lộ một khoảng không rộng vài trượng. Ở trên đó có vẽ một đồ án linh văn hình tròn với hoa văn vô cùng phức tạp bằng máu.
“Có vậy cũng khoe, ta còn không may đột phá nữa đây. Hê hê hê!” Hàn Thiếu Du cười lớn, làm mặt quỷ chọc Ngọc Linh.
“Chẳng lẽ có người đã xuống Tử Vong Hắc Vực rồi lấy nó ra sao?”
“Nhưng thực tế nó đang tồn tại trước mắt chúng ta, muội phải tin thôi Diễm Nhi.”
Trong mũ trùm đầu, hai cặp mắt lấp lóe tinh quang đang nhìn về phía từng đám hắc khí trôi nổi trong thành.
“Yên tỉ, không thể nào, nơi đây vốn không thể có trận pháp huyết tế đẳng cấp cao như vậy tồn tại được”
“Vạn linh tế hồn trận!” Sắc mặt cô gái có phần ngưng trọng.
“Được quá đi chứ, chỗ này của cháu luôn hoan nghênh ông mà.” Hàn Vũ cười tươi đáp lại.
Đan dược hoàn toàn khác, hắn không cần phải bỏ đi tạp chất, toàn bộ năng lượng trong Bổ Linh đan đều bị hắn luyện hóa hoàn toàn.
Hàn Vũ nghe vậy không biết nói gì hơn đành chuyển chủ đề:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.