Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Miêu Miêu Tam Thứ Phương
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 343
"Tôi còn tưởng bà bằng lòng sinh con cho tôi, đã chứng tỏ bà đã buông bỏ An Thụ Hải, tâm tư đã buông bỏđể sống tốt với tôi. Nhưng hóa ra là muốn dùng con của chúng ta để thỏa mãn tư tâm của bà! Bà làm vậy không thấy có lỗi với tôi sao?"
"Cho nên, bà vẫn chưa buông bỏ được An Thụ Hải, phải không?"
Hay nói đúng hơn, chính vì ông ta say, lời nói ra mới càng có độ tin cậy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lúc này mọi người mới phát hiện trên khuôn mặt tái nhợt của bà ta đâu còn sự sợ hãi, rõ ràng là đầy vẻ trào phúng.
Đương nhiên, ông ta có lẽ hoàn toàn không cảm thấy mình đang diễn kịch, mà là những lời nói phát ra từ tận đáy lòng.
Nếu không, ở trạng thái tỉnh táo, ông ta sẽ ý thức được hành động của mình nếu bị phanh phui sẽ có kết cục gì, tuyệt đối không thể dứt khoát nói ra hết mọi chuyện như vậy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 343
"Nhưng cũng nhờ bà ta có cái nhược điểm này trong tay tao, tao mới có thể được hưởng thụ cuộc sống của kẻ có tiền như tụi mày, ha ha ha ha."
Người An gia: Phải ha... Suýt nữa thì quên mất vế này.
Vở kịch của Thẩm Hồng Huy vẫn còn tiếp tục.
Lúc này ông ta trông thật giống một người si tình bị Vân Hiểu Nguyệt làm tổn thương sâu sắc, trong mắt tràn đầy mệt mỏi và đau khổ.
Tình thế lập tức đảo ngược. Người ban đầu tự tin chất vấn thì bắt đầu lo sợ bất an, người bị chất vấn lại lột xác bắt đầu hùng hổ doạ người.
"Biểu hiện yêu tôi của anh, chính là đi tìm tiểu tam, đúng không?"
Thẩm Hồng Huy mắt đỏ hoe chất vấn vợ mình.
[Ông ở bên ngoài không phải cũng có tiểu tam, tiểu tứ, tiểu ngũ sao, đừng làm như mình thâm tình lắm vậy.]
Vân Hiểu Nguyệt vốn vẫn luôn cúi đầu không dám đối mặt với bất kỳ ai, nhưng sau khi Thẩm Hồng Huy nói xong những lời này, bà ta ngược lại ngẩng đầu lên.
Hà Phong Bân lại lẩm bẩm thêm vài câu linh tinh, sau đó dứt khoát nằm lại xuống đất, ngủ thiếp đi, chỉ còn lại Vân Hiểu Nguyệt, đồng lõa bị ông ta vô tình khai ra, phải đối mặt với tất cả mọi chuyện. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Tụi mày nói xem bà ta làm vậy để làm gì? Hai nhà tụi mày không phải đều là nhà giàu sao, đổi qua đổi lại thì có gì khác nhau?"
Lúc này bà ta đã không thể chối cãi được nữa. Dù những lời này của Hà Phong Bân đều được nói ra trong lúc say, nhưng không ai sẽ đi nghi ngờ tính chân thực của chúng.
Vân Hiểu Nguyệt cúi đầu không dám thở mạnh.
"Bà, bà đã biết rồi à?"
"Cũng vì cái này, bà ta mới chịu ở bên tao. Cho nên tao còn phải cảm ơn tụi mày. Thật ra tao rất thích bà ta, nhưng bà ta lại không tin!"
"Đem con trai của mình cho ông ấy nuôi? Dù dùng cách này, cũng muốn có liên hệ với ông ấy, phải không?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Biểu cảm bị tổn thương của Thẩm Hồng Huy lập tức cứng đờ. Rõ ràng một khắc trước còn đang kể lể, một khắc sau chuyện tìm tiểu tam đã bị phanh phui, khiến cho biểu cảm chưa kịp thay đổi của ông ta trông có chút nực cười.
"Chúng ta kết hôn hai mươi mấy năm, tôi yêu bà ba mươi mấy năm! Dù là tảng đá cũng nên được sưởi ấm rồi chứ? Chẳng lẽ trái tim của bà thật sự độc ác đến vậy sao?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thẩm Hồng Huy nhìn về phía Vân Hiểu Nguyệt, không hỏi bà ta tại sao lại làm vậy, ngược lại tự giễu cười một tiếng rồi chắc chắn mở miệng:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.