Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 32: Hoa Vinh Đến Rồi

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 32: Hoa Vinh Đến Rồi


Mi tâm nhăn lại thành chữ xuyên.

Xe lái về tới trang viên của Trần Hoa Vinh, Lôi Hạo Nhiên không có ý vào ngồi.

Nói chuyện thì rộng lượng, khéo léo.

Lý Tử Thất nhíu mày, mơ màng hừ một tiếng.

“..........!”

Trần Hoa Vinh quay đầu nhìn khuôn mặt nhíu lại của cô..........!chuyện thương tâm tích tụ trong lòng???

“Ừ.” Lôi Hạo Nhiên bực tức, đột nhiên Đình ca đen mặt nói Lý Tử Thất mất tích, để cô báo cảnh sát.

Trên xe, Lý Tử Thất nhìn phong cảnh bên ngoài cửa xe, âm thanh lạnh lùng vang lên: “Chuyện hôm nay dù cô vô tâm nhưng còn có lần sau thì tôi sẽ cho cô một bạt tai đấy.”

Trần Hoa Vinh nhíu mày, cực kì không thích cảm giác chăm sóc người khác.

Lôi Hạo Nhiên nhìn cô ta bày tỏ cực kì hài lòng, người thật còn đẹp hơn cả tivi.

Loại áp lực này..........!khiến cho cô ta không dám ngẩng đầu.

“...!Thực xin lỗi, là tôi thiếu suy xét rồi...” Lôi Hạo Nhiên nhìn chằm chằm mặt đường, nói lời áy náy.

Nhóc con này là người cực kì độc lập, cứng cỏi, sao hôm nay lại hồ đồ như thế???

Cô ấy nói với Lý Tử Thất mấy câu liền đi tới một chỗ yên lặng gọi điện thoại: “Tiểu thư Lý Tử Thất đang ở cục cảnh sát nói tới hỗ trợ điều tra.”

Ôm cô về phòng ngủ, bác sĩ tư nhân tới khám: “Tiên sinh, Lý Tử Thất tiểu thư bị cảm lạnh, hơn nữa có chuyện thương tâm tích tụ..

Kiên cường như cô sẽ cháy sáng cả bầu trời.”

Nhiệt độ từ cánh tay truyền tới khiến cho Trần Hoa Vinh biết cô bị sốt rồi.

Lôi Hạo Nhiên chấn động, giẫm phanh suýt chút nữa đâm vào chiếc BMW đằng trước.

Có gương mặt đẹp, có nhiều tiền, trái tim thiếu nữ của cô ta lúc này sắp tan nát rồi..

Trần Hoa Vinh đi vào gian phòng, lúc này mới cảm thấy nhiệt độ lạnh lẽo..........!cửa sổ mở ra, gió thật to. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cho tới lúc này anh mới phát hiện cô rất nhẹ, thật sự rất nhẹ..........!giống như lông chim vậy.

“Ừ.” Trần Hoa Vinh lạnh nhạt ừ một tiếng liền tắt máy.

Lôi Hạo Nhiên vỗ đùi: “Đã hơn 11h tối, nhanh mời người vào.”

Mà lúc này..........!nước mắt rơi đầy mặt cô.

Quản gia Trần cúi đầu nói: “2h chiều đến giờ.”

Chữ viết xinh đẹp, bút pháp có lực, hiển nhiên là do Lý Tử Thất viết.

Lý Tử Thất ngẩng đầu lên liền thấy Lôi Hạo Nhiên..........

Cô vẽ cực kì sinh động, thế mà lúc nãy anh còn tưởng là ngọn lửa.

Trần Hoa Vinh đặt bút xuống, một tay xuyên qua gáy cô, một tay kia đặt dưới đầu gối của cô, động tác cực kì nhẹ nhàng ôm cô vào lòng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lúc này chắc Hoa Vinh ca vừa ý rồi chứ???

Anh cúi đầu nhìn cô..........!vốn ngũ quan xinh xắn xinh đẹp lúc này xoắn xuýt cùng một chỗ, hơn nữa hai hàng lông mày nhỏ nhắn như muốn dính sát vào nhau.

Cô ngồi trong góc, nước mắt như hồng thủy không ngừng rơi, không ngừng rơi.

Bác sĩ kê đơn, Trần Hoa Vinh tách miệng cô ra ép cô uống vào. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bối cảnh bức vẽ đều là nền đen, bên trong có một người phụ nữ mặc trang phục màu đỏ đứng trong màn đêm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thấy sắc mặt Trần Hoa Vinh âm trầm, Lôi Hạo Nhiên ngừng nói, cười haha: “Anh, không phải anh muốn tìm người diễn trò sao??? Người đàn bà này giỏi diễn trò, bảo đảm khiến cho anh thỏa mãn.”

Anh nhanh chóng quay đầu, tập trung nhìn vào, thì ra..........!là một bức tranh.

Trần Hoa Vinh nhìn kĩ, thì ra đám lửa vừa rổi thật ra là người phụ nữ đang múa.

Trần Hoa Vinh về thư phòng làm việc, luật sư Chu và Lôi Hạo Nhiên đi tới.

Trần Hoa Vinh nhìn chằm chằm bức vẽ thật lâu.

Đột nhiên nghe tiếng người gọi: “Tiểu thư Lý Tử Thất..

Lý Tử Thất thấy cô ấy, phản ứng đầu tiền là ‘thật trùng hợp”

Lôi Hạo Nhiên kỳ quái, sáng sớm người này bày mặt thối như muốn g·i·ế·t người, lúc này bảo đi tìm người, phản ứng này là sao vậy???

Dù sao người ta còn trẻ tuổi như vậy, ở trước mặt nhiều người như vậy nói cô ấy ở cùng với người đàn ông khác, là con gái chắc chắn ai cũng sẽ tức giận.

Chương 32: Hoa Vinh Đến Rồi

Bé gái mồ côi 10 năm luyện cho cô trở nên không dễ dàng rơi nước mắt.

Lý Tử Thất dừng lại nói: “Tôi cực kì phản cảm với từ ở chung này nhưng không để ý người khác nhìn tôi thế nào.

Trần Hoa Vinh nhìn chằm chằm khuôn mặt cô, hàng lông mày không tự chủ nhíu lại.

dẫn đến sức kháng cự giảm xuống, phong hàn nhập thể.”

Cô ngủ thiếp đi dưới mặt đất.

Anh không bật đèn, tìm hồi lâu mới thấy bóng dáng gầy yếu ở trong góc.

Mà phía dưới bức vẽ có ghi một dòng chữ bằng bút máy: “Tâm trạng đen tối giống như màn đêm.”

“Nhân khẩu mất tích???”

“Trần tiên sinh.” Lê Chỉ Yên nhẹ nhàng nói: “Gặp được anh thật không dễ dàng.”

Sau đó lúc tôi tới lại không biết anh ta cũng ở đó.

Nước mắt Lý Tử Thất lăn dài, ánh mắt chua xót.

Trần Hoa Vinh cả kinh.

Người ta đúng là đại minh tinh mà, không vi chờ 4h đồng hồ mà đùa bỡn tính tình, nhưng lại không yếu đuối bâng quơ vạch sai lầm của người khác, làm cho người khác không cách nào không áy náy.

Lý Tử Thất nghiêng đầu, nhàn nhạt lườm cô ta: “Tạm thời tôi ở trong biệt thự của anh cô, là anh cô gây phiền toái, tôi ứng phó không được.

Lê Chỉ Yên đi tới, tuy sắc mặt mệt mỏi nhưng trang dung vẫn tinh xảo như cũ, hiển nhiên vừa bổ trang xong.

Người đàn bà này là người Vinh ca coi trọng, dựa vào đâu cô ấy dám mặt mày đưa tình với người đàn ông khác.

Từ trong phòng ra ngoài, ánh sáng từ ngọn đèn tường mờ nhạt chiếu khắp hành lang.

Có mấy trang giấy bị xé rách làm cô cực kì đau lòng.

thật trùng hợp.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cô có thói quen ẩn nhẫn, vì vậy tiếng khóc bị có ai nghe thấy.

Nếu không phải người này ra giá làm cho cô ta phải phấn đấu mấy đời mới có đượ thì cô ta mới chẳng thèm cho anh sắc mặt hòa nhã đâu.

mấy chục tới mấy trăm người có ai hợp mắt được Boss đây???”

Nhưng hiện tại nghĩ tới vừa nãy là mình quá mức.

Cánh tay của cô gắt gao ôm người mình.

Trần Hoa Vinh nâng cổ tay nhìn đồng hồ, 11h15, hơn 9 tiếng hả.

Album hình và vòng cổ bị cảnh sát thu làm vật chứng..........

Người ta còn sống sờ sờ trước mặt, báo cái gì mà cảnh sát chứ.

Cho dù ngủ, thần kinh cũng buộc chặt, như sợ rời khỏi cơ thể mẹ vậy.

Nhưng mà nói thật..........!người đàn ông này quá đẹp trai rồi.

Trần Hoa Vinh cầm bút máy nhìn chằm chằm dòng chữ của cô, viết ngay bên cạnh: “Chỉ cần trong lòng tỏa sáng thì sẽ không sợ bất cứ bóng tối nào.

Lôi Hạo Nhiên xấu hổ nói: “Tôi tới báo nhân khẩu mất tích..........!”

Lý Tử Thất nói: “Có vụ án cần hỗ trợ, sao cô tới đây???”

Quản gia Trần kiên trì nói: “Cô ấy vẫn ở trong phòng vẽ tranh vẫn chưa ra ngoài..........!Lý Tử Thất tiểu thư đã căn dặn chúng tôi không vào quấy rầy..........!”

Lôi Hạo Nhiên hỏi anh: “Hoa Vinh ca, trước mặt xem xét còn hai tháng, anh nhanh chóng kết hôn đi.”

Không muốn phát ra tiếng động, Trần Hoa Vinh cởi giày vững càng đi tới ngồi xổm bên cạnh cô vừa muốn đưa tay ra thì bên cạnh như lóe ra ngọn lửa.

Bác sĩ Từ lại bảo dùng khăn ấm lau mặt, lau tay chân và cơ thể cho cô.

Trần Hoa Vinh cẩn thận nhìn bức vẽ.

Cô ôm đầu gối, vùi mặt vào khuỷu tay im lặng khóc.

Lúc này quản gia Trần gõ cửa tiến vào: “Tiên sinh, có một tiểu thư tên là Lê Chỉ Yên đã chờ ở bên ngoài hơn 4h rồi.”

Kết thúc những ngày an ổn rồi.

Thật rộng lượng cũng thật có thủ đoạn.

Bởi vì lúc Lôi Hạo Nhiên thấy cô, trong mắt ngoài ý muốn: “Tiểu thư Lý Tử Thất, sao cô lại ở đây???”

Lý Tử Thất ngồi trong góc, tâm tình không vui sửa bản thảo.

Ngón tay nhẹ nhàng m*n tr*n đường cong nhân vật trên giấy, những nhân vật này đều là cô một tay vẽ nên.

Giữa đêm hè dễ dàng bị hơi lạnh thấm vào cơ thể.

Lôi Hạo Nhiên che miệng cười: “Hiện tại không cần nữa rồi..........!”

Trần Hoa Vinh trở về, quản gia Trần đi tới nói: “Lý Tử Thất tiểu thư..

Huống hồ cô ấy và Hoa Vinh ca..........!hình như không có tiếp xúc gì.

Viết thư, nước mắt Lý Tử Thất lại lăn dài.

Lý Tử Thất ở cục cảnh sát nhìn tư liệu.

Bởi vì có đoán cũng đoán không được.

Hai mắt anh ta lóe sáng nói với Trần Hoa Vinh: “Anh đó, người ta đường đường lại đại minh tinh, hiện tại là người đang nổi tiếng, anh để cho người ta chờ 4h đồng hồ??? Em hẹn cô ta tới anh có biết tốn kém bao nhiêu không???”

Lúc đó cô ta quả thật bị k*ch th*ch..........!nhìn Lý Tử Thất dùng ánh mắt tin tưởng và ỷ lại nhìn Giang Văn Quân, cô ta cảm thấy không thoải mái.

Trần Hoa Vinh bị chấn trụ, cẩn thận nhìn, người phụ nữ như lửa này bày ra phong thái cực hạn mà múa, nhìn cô ấy giống như ngọn lửa vậy, chẳng qua quá tối gần như muốn nuốt hết ngọn lửa.

Trần Hoa Vinh ngước mắt nhìn cô ta: “Mời ngồi.”

Ánh mứt của anh nhìn vào bóng tối nền, khi thi nhìn đốm lửa, trong đầu có ngàn vạn chữ.

Lòng anh Vinh như mò kim dưới đáy biển, tâm tư của anh ấy không nên đoán thì hơn.

Đau lòng, ánh mắt cũng đau, cả người như kim châm.

Long Đằng không có, gia sản không có, tất cả sản nghiệp của ba mẹ để lại đều bị cướp đi rồi.

Còn sốt rất cao.

Đi tới phòng vẽ, Trần Hoa Vinh nhẹ nhàng vặn nắm cửa.

Lý Tử Thất cảm thấy đau đớn, mấy trang giấy bị hủy mà làm cô đau lòng đến mức này, một công ty lớn như Long Đằng phá sản, ba mẹ ở dưới chín suối làm sao mà an tâm đây???

“Bao lâu rồi???” âm thanh của Trần Hoa Vinh như luyện ra từ băng

Tim, rất đau, rất đau, như có người cầm dao khoét lên ngực vậy.

cô ấy vẫn chưa ăn tối.”

“Tôi qua xem.”

Theo tâm lý học thì đây là tư thế thiếu an toàn.

Nhưng không nghĩ tới đến đây lại gặp.

Mà hôm nay cô cố ý nói lời đó lại khiến người ta chán ghét, hy vọng sau này cô sẽ chú ý.”

Đều là tâm huyết của cô..........

Cô cầm bút viết thư cho Kim tiên sinh, Kim tiên sinh vẫn giúp đỡ tiền học phí cho cô, là chỗ dựa tâm linh của cô.

Lý Tử Thất như du hồn đi vào phòng vẽ, đây là chỗ cô thích nhất.

Tư thái đó giống như đứa bé sơ sinh nằm trong bụng mẹ.

Khuôn mặt Trần Hoa Vinh lạnh xuống, bị cô xem như tàng hình thật khó chịu.

22 tuổi, tốt nghiệp đại học, cô thề phải phản kích.

Hôm nay..........!cô thật sự hai bàn tay trắng rồi.

Lê Chỉ Yên không muốn ngồi, cô ta đã ngồi chờ 4h rồi.

Mặc kệ là dùng cách nào.

Luật sư Chu ở bên cạnh không nói lời nào, thầm nghĩ “Có thể khiến cho Boss nhà anh ta hợp mắt thì quá khó, đã mấy tháng nay, minh tinh, người mãu, danh viện..

Không có khả năng tra ra chân tướng ba mẹ qua đời, không có khả năng bảo vệ sản nghiệp của ba mẹ, ngay cả chỗ ở cũng bị chiếm, thậm chí di vật của ba mẹ cũng không giữ được, cô giống như phế vật vậy.

Rồi tôi và anh cô gặp nhau cũng không trò chuyện gì nhiều.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 32: Hoa Vinh Đến Rồi