Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 65: Còn phải xem họ có duyên hay không
Kết quả bị anh cốc một cái vào đầu
_ Anh nghĩ xem , liệu bốn người họ có thành đôi không ? Ý Như trầm ngâm hỏi , cô rất muốn hai người bạn của mình cũng được may mắn như cô
_ Anh Tuấn Khải , anh sẽ đến dự sinh nhật em chứ ?
_ Sao vậy ? Anh cúi nhìn cô
Ý Như " Uyển Lăng , cậu có cần kích động vậy không ? "
_ Đi thôi !
Lập tức , đôi nam nữ nào đó nhìn anh như nhìn vật thể lạ
Đám Ý Như liền khúc khích cười
_ Đã muộn rồi , tôi đưa em về ! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tuấn Khải đang thưởng thức cái ôm ấm áp kia , bỗng dưng nó biến mất , trước mặt anh là một sự trống rỗng khiến anh nhất thời khó chịu . Lại còn cách xa anh như thế
_ Em có thể ... tới thăm bác gái không ? Cô nghĩ dù sao cũng là bạn gái của anh , biết bác ấy bị tai nạn mà không đến thăm thì thật không phải đạo
💜💜💜💜💜 iu mn nhiều
_ Mình cũng về đây ! Thiên Nhu ảo não , Uyển Lăng sướng rồi được nam thần đưa về , chỉ có cô phải về một mình
Cuối cùng cũng về hết , Vương Nguyên lúc này mới cảm thấy dễ chịu . Anh đã phải kiên nhẫn đợi khoảnh khắc đám kì đà kia về
Ý Như nhìn theo mà bật cười , bình thường điềm tĩnh , ôn hòa là thế , vậy mà khi có sự xuất hiện của thần tượng nhìn ngốc c·h·ế·t đi được
Bốn người kia nhìn theo , cùng cảm khái . Chuyện sau đó thế nào , họ không dám đoán , chỉ mong Khải ca sẽ nương tình mà nhẹ tay chút
Bốn con người kia liếc một cái nhìn xem thường , nói dối cũng không biết đường giấu , bao nhiêu suy nghĩ đã in ra mặt hết rồi kìa
_ Em đã có nhã ý mời , anh sao có thể không tới !
_ Ừ !
Ánh mắt đó , chẳng ai là không nhìn ra ý tứ ám muội , cô là đang muốn mượn cớ sinh nhật để chủ yếu mời Tuấn Khải tới . Chứ Vương Nguyên và Thiên Tỉ chỉ là làm nền thôi
Thiên Tỉ chẳng để ý tới couple kia , thấy Thiên Nhu vẫn đứng im , anh giục
Chiếm tiện nghi anh thỏa mãn rồi cúp đuôi bỏ chạy ? Nghĩ anh dễ dãi vậy sao , thích thì ôm , chán thì bỏ ? Đâu ra cái lý như vậy ?
Vương Nguyên " Khải ca sắp hết thời kì độc thân rồi "
Có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được
Uyển Lăng giờ phút này đâu thèm quan tâm tới xung quanh , cô đang chờ đợi câu trả lời của ai kia
Vậy là có ý gì ? Sợ anh ăn thịt sao ?
"Vô duyên đối diện bất tương phùng
Bàn tay đang vuốt tóc dừng lại , trở xuống đặt trên vai cô , anh hỏi
Thiên Nhu sững người , tròn mắt nhìn anh , cô ... không nghe mhầm chứ ?
Đang nói chuyện vui vẻ , bỗng Uyển Lăng sực nhớ tới một chuyện gì đó , liền cao hứng
Ý Như im lặng suy ngẫm , anh nói đúng , có duyên phận thì xa cách mấy cũng trở thành người một nhà , không duyên có là ngày ngày chạm mặt cũng chẳng thể thành đôi
_ Nguyên Nguyên ! Cô nhỏ giọng gọi anh
_ Không có đâu , anh chỉ may mắn được lần này thôi ! Cô lập tức chu môi phản bác
Hơn nữa , thời gian này anh được nghỉ tới một tuần , rất rảnh . Cô ấy lại là fan của anh , nghĩ sao cũng không thể nói "không"
Uyển Lăng phấn khích chẳng biết gì , ôm anh mãi không buông
Tuấn Khải nhìn cô , đôi mắt bồ câu quyến rũ của cô nhìn anh như mong đợi , có chút cầu khẩn khiến anh không nỡ lòng từ chối
Không khí trong nhà như ngưng đọng , đám Ý Như biết điều lập tức ngậm miệng , lặng lẽ làm khán giả , không phận sự không nhúng tay vào
_ Vậy mai chúng ta đi được không ? Cô lập tức hào hứng
Kết quả lại nhận được hai cái lắc đầu tỏ ra bất lực
Sáu người cười đùa vui vẻ tưởng như đã quen từ lâu , giữa họ không có khoảng cách giữa thần tượng và fan
_ Sao anh cốc đầu em chứ ? Ý Như ôm đầu nhăn nhó , lúc cô dỗi rất đáng yêu
Tết năm nay quả là viên mãn
Chiếc xe của Tuấn Khải chạy ra khỏi cổng , rất nhanh đã biến mất trong màn đêm
_ Còn phải xem họ có duyên phận không !
Nói xong , không cho phép Uyển Lăng phản đối , liền cầm tay cô kéo đi
Thiên Nhu lập tức tỉnh ra , vội vàng đuổi theo anh đã đi ra đến cửa , tay vẫy vẫy chào Ý Như , miệng cười hớn hở kéo lên tận mang tai
Ngày mùng ba Tết trở nên rất đặc biệt đối với ba cô gái
_ Thật ạ ? Vậy là anh sẽ tới phải không ? Uyển Lăng mặt mày sáng rỡ cả lên
_ À , phải rồi , hai ngày nữa là sinh nhật em ! Nói đến đây , cô ngập ngừng nhìn sang Tuấn Khải _ nếu có thể ... các anh ... có thể tới dự sinh nhật của em , được không ?
_ Em quên ngày kia là sinh nhật Uyển Lăng sao ?
_________
Hạnh phúc , sự bình yên chỉ đơn giản là khi hai người yêu thương nhau được bên nhau
Sau câu nói ấy , là những tràng cười hạnh phúc lảnh lót của hai người nào đó quyện vào nhau vang vọng khắp ngôi nhà
_ Tất nhiên rồi , nếu các anh đến , em sẽ rất vui ! Đây là lời nói thật lòng nha , cả ba người đến dự cô sẽ rất vui . Còn nếu hai người kia bận không tới , chỉ có Tuấn Khải thôi , cũng không sao .... cô vẫn rất vui
"Hữu duyên thiên lí năng tương ngộ" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
_ Mọi phương diện , anh đều rất chu đáo ! Ai đó đắc ý (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Người được gặp nam thần trong mộng , còn sướng hơn được tặng kim cương
Tuấn Khải đơ toàn tập
_ Em ... em đi cùng Thiên Nhu được rồi , không cần phiền đến anh đâu ! Uyển Lăng cố níu lại , trực giác mách bảo cô , lúc này không nên đi theo anh
Thấy Tuấn Khải vẫn chưa trả lời , cô sốt ruột hỏi lại
_ Để tôi đưa em về ! Thiên Tỉ bỗng nói
_ A , dám nói anh vậy hả , phải trừng phạt !
_ Anh đã nói gì đâu mà em cuống lên thế , anh còn cảm thấy rất vui nữa là ! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chỉ có Tuấn Khải có chút chậm hiểu , không nhìn ra . Cái này có thể hiểu được , người trong cuộc đôi khi không được sáng suốt
" Hai cậu nhớ đấy "
Cô ngập ngừng một lát , mới dám nói
C·h·ế·t tiệt , sao cô lại phấn khích đến hành động bản thân cũng không kiểm soát được . Thế này , lỡ anh ấy nghĩ cô quá dễ dãi tuỳ tiện thì biết làm sao ?
Anh chẳng bỏ lọt vào tai một từ , tiếp tục kéo cô đi , Uyển Lăng thất vọng đành quay sang cầu cứu hai đứa bạn thân
Lát sau mới cảm thấy có cái gì đó không hợp lí mới , vội vàng ngưng lại . Ngó nhìn người trước mặt
Chương 65: Còn phải xem họ có duyên hay không
_ Em muốn đi sao ?
Chập này hơi ngắn , mấy ngày ko lên sóng đã để mn phải chờ . Sorry nha
"Xin lỗi , cậu tự lo đi , cái này người không phận sự miễn bàn "
Vương Nguyên ngồi trên ghế , anh kéo cô đến ngồi lên đùi mình , v**t v* mái tóc mềm mượt của cô , nói
_ A ! Uyển Lăng sung sướng , quên trời quên đất mà lao tới ôm lấy anh _ Cám ơn anh , em vui lắm , anh hứa rồi , nhất định phải tới đó !
Uyển Lăng ngượng ngùng , đỏ mặt tía tai không dám nhìn anh , cắn môi tự mắng bản thân
_ A ! Cô bất giác kêu lên , vội buông anh ra , lùi xa ba bước , môi lí nhí _ Xin lỗi , em không cố ý
_ Ừ nhỉ ! Mắt cô lập tức sáng lên , cười hì hì _ thế mà em quên mất , vẫn là anh chu đáo
Vương Nguyên không nhịn được bẹo má cô nựng nựng
Hai cô gái nào đó bất chợt rùng mình
_ Em đó , chưa già mà đã đãng trí !
Cũng chính vì đơn giản mà đôi khi ta dễ dàng tuột mất nó
Thiên Nhu " Cậu biết mình đang làm cái gì không vậy ?"
Kẻ ở nhà chờ cũng đợi được người yêu trở về , cô chẳng khác nào được vớt từ đáy vực lên . Như mong đợi , khao khát nhìn thấy ánh sáng bình yên
_ Bọn anh mà cũng được mời sao ? Vương Nguyên mặt dãn ra , ánh mắt lộ ý trêu chọc
Anh bật cười , xoa đầu cô cưng chiều . Cô ngốc này , anh có nói gì đâu mà vội giải thích
Đã vậy , TFBOYS hôm nay còn tự xuống bếp làm bữa trưa , ai làm cũng đều rất ngon . Hại Uyển Lăng và Thiên Nhu cứ chìm vào giấc mộng mãi không thể thoát ra được (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thiên Tỉ , Vương Nguyên , Ý Như , Thiên Nhu đồng loạt tròn mắt kinh ngạc nhìn hai người trước mặt , mỗi người một suy nghĩ
Tuấn Khải bước tới chỗ Uyển Lăng , giọng nhẹ bẫng mà nghe sao nặng nề
Hôm nay bình yên , ngày mai sẽ còn bình yên chăng ? Hay nó chỉ làm nền cho những cơn giông bão không báo trước sắp ập đến ?
_ Ừ , em thật sự muốn , em không cần anh phải giới thiệu em là bạn gái anh đâu , em chỉ muốn đến thăm bác ấy thôi , thật đấy ! Cô sợ anh khó xử , giải thích thêm
Thiên Tỉ " Con gái thời bây giờ rất gan dạ "
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.