Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 51: Lần đầu rơi lệ
"Ý Như , em không thể c·h·ế·t , em phải sống , tôi không cho phép em c·h·ế·t . Cố gắng lên , em làm được mà , em rất giỏi , em là một cô gái kiên cường , lần trước nguy hiểm bao nhiêu em còn vượt qua được , lần này cũng thế , phải không ? ... làm ơn , xin em đấy , tỉnh lại đi mà ... em có nghe tôi nói không , tỉnh lại đi ... hãy cho tôi thấy em kiên cường mạnh mẽ thế nào ... làm ơn đi mà ... "
Mặc dù nhịp cô đã trở lại nhưng vẫn chưa hết nguy hiểm , vẫn phải cố gắng kéo cô thoát khỏi tình trạng nguy cập
Trong phòng , y tá bắt đầu truyền máu từ tay anh sang người cô . Đợi cơ thể cô tiếp máu thành công , ca cấp cứu lại tiếp tục
Hồ Hạo Thần lặng người , thất thần nhìn vạch sáng cắt ngang giữa chiếc máy điện tim
Còn anh , thân là bạn trai cô , nói là yêu thương cô nhất , nhưng lại chẳng thể bảo vệ được cô , ba lần bảy lượt cô gặp nạn anh đều không có bên cạnh . Cũng không thể giúp cô chữa lành vết thương . Điều duy nhất chỉ có thể làm là ngồi ngoài đây như một bức tượng vô dụng
_ Đi nhanh ! Anh sốt ruột , liền kéo nữ y tá chạy đi tới phòng kiểm tra luôn , anh không muốn chậm thêm một giây nào nữa
Trong lúc nửa tỉnh nửa mê , anh nghe một y tá kêu lên
Những người trong phòng thấy anh vậy , lo lắng , e ngại nhưng không ai dám lên tiếng
Những việc mà lẽ ra là dành cho người bạn trai như anh đây , Hồ Hạo Thần đều làm hết
_ Tim ngừng đập rồi
Ý Như đã được đưa vào phòng cấp cứu , Hồ Hạo Thần trực tiếp phụ trách ca cấp cứu nên đã vào theo
( ai nha , nhóm máu của Nguyên Tử là Vy bịa a , vì cái này ko có thông tin . mà ko biết có đúng ko ta , mong là đúng hihi )
Niềm vui lan tràn mọi tế bào trên thân thể anh , chưa bao giờ anh lại cảm thấy cứu sống được một lại hạnh phúc đến thế . Trước đây mỗi khi ca phẫu thuật thành công , anh cũng vui nhưng cảm giác lúc đó so với bây giờ rất không giống nhau
Vương Nguyên vì thời gian qua lo lắng tìm cô , không chịu để ý tới bản thân , sức khoẻ không được tốt , vừa truyền máu xong anh liền cảm thấy không còn chút sức , mệt mỏi , rất buồn ngủ (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Câu ấy như mưa đổ xuống giúp tim Hồ Hạo Thần đang khô héo nở ngàn hoa . Anh dừng lại chút , mắt nhìn lên màn hình máy điện tim kiểm chứng . Nhìn số nhịp tim cô đang nhích cao dần , môi anh nở nụ cười rạng rỡ đẹp mê hồn
_ Cô ấy sao rồi ?
Nữ y tá không trả lời câu hỏi ấy mà nói
Trong tâm trí vẫn mãi cố lặp đi lặp lại hai từ " Ý Như "
"Em giỏi lắm , tôi biết em làm được mà "
Hồ Hạo Thần sức như lả đi mà đôi tay vẫn sốc điện không ngừng , mồ hôi thi nhau chảy từng tầng trên trán , rớt xuống mép giường bệnh nhân ướt át , chiếc áo blu trắng trên người ướt đẫm mồ hôi
Lời kia lọt vào tai Vương Nguyên , cả người anh như bị sét đánh trúng , điếng người . Anh vùng vẫy muốn mở mắt ngồi dậy nhìn cô , nhưng cố mấy cũng không thể mở mắt , ý thức càng lúc càng mờ mịt . Sau cùng anh lịm đi trong sự vùng vẫy tuyệt vọng ... (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Như vậy cũng đáng làm người yêu cô sao ?
_ Tôi không tin , cô ấy còn sống , bằng mọi cách tôi phải làm cô ấy tỉnh ! Hồ Hạo Thần lẩm bẩm , giọng nặng nề phát ra . Tay vẫn hoạt động
Giám đốc thật giỏi
Vương Nguyên thấy mình thật vô dụng , lại cực ghen tị với Hồ Hạo Thần , hắn thế nhưng lại được bên cô trong những lúc nguy ngập như này , từng giây từng phút đều được cùng cô đi qua con đường tử thần
Chương 51: Lần đầu rơi lệ
Cửa phòng lại được mở ra , hai người liền đứng dậy
_ Giám đốc , nhịp tim đã trở lại ! Một y ta reo lên sung sướng như thể vừa bắt được vàng
Hồ Hạo Thần vẫn giữ lại nụ cười xinh đẹp , ánh mắt dịu dàng nhìn khuôn mặt trắng nhợt không sức sống
Thẩm Hữu Kỳ lại thất thểu trở về ghế ngồi chờ . Cả việc truyền máu cho cô , hắn cũng không có cơ hội . Hắn đúng là vô dụng cũng vô duyên
_ Sốc điện
Nguyên dãy hành lang dài rộng , chỉ có hai người đàn ông dung mạo phi phàm , chẳng màng tới bộ dạng xộc xệch nhuốm máu đỏ uỷ dị , vẫn ngồi chờ đợi trong mỏi mòn sốt ruột
Lâu lâu lại có vài nữ y tá hối hả chạy ra chạy vào
_ Vậy hai vị theo tôi đi kiểm tra trước ! Dù cùng nhóm máu , người cũng tình nguyện nhưng theo trình tự vẫn phải kiểm tra xem máu ai hợp với bệnh nhân
Khóe môi anh ta lóe lên sự thích thú kì dị
_ Tôi ! Vương Nguyên cùng Thẩm Hữu Kỳ cùng tiến tới
Họ chẳng biết đã lao đầu vào việc không có một mảnh hy vọng này trong bao lâu , chỉ biết sức ai nấy đều lả đi , mồ hôi mồ kê chảy ra như mưa mặc dù giờ đang là mùa đông , bên ngoài rất rét . Máy điều hòa trong phòng đã hạ xuống mức trung bình nhất mà vẫn không thể làm tan bớt cái nóng luôn tỏa ra từ cơ thể (đọc tại Nhiều Truyện.com)
_ Bệnh nhân cần được truyền máu , nhóm máu A , nhưng hiện tại bệnh viện đã hết loại máu này , hai vị ai có thể truyền máu ? Nữ y tá nhìn hai người hỏi
Anh ta bất giác kinh ngạc , lần đầu tiên thấy Hồ Hạo Thần rơi lệ , lại còn là vì một cô gái , xem ra bạn anh biết yêu rồi
Lục Chấn Dư lắc đầu thở dài , biết không thể làm lay chuyển được anh . Lục Chấn Dư cũng tới giúp anh
Sau giây phút hoan hỉ , tất cả lại trở về vị trí , tiếp tục công việc
_ Bác sĩ nhịp tim còn 40 ... 20
Sau mấy phút kiểm tra , kết quả Vương Nguyên là người truyền máu . Anh được chuyển vào phòng cấp cứu truyền máu cho cô , cuối cùng anh cũng có thể làm chút việc có ích cho cô
Nữ y tá nhìn hai người kinh ngạc , thầm nghĩ cô gái nằm trong đó thật may mắn (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Các bác sĩ y tá còn lại thấy giám đốc của họ tận tình như vậy , chẳng ai bảo ai , ai nấy tự động đến vị trí cũ , mỗi người một việc , giúp giám đốc cố gắng cứu sống cô gái này . Mặc dù cảm thấy có chút điên rồ
Tất cả mọi người trong phòng vỡ òa niềm vui sướng , ba cô y tá còn ôm lấy nhau cười muốn khóc . Họ đã làm được , họ đã tạo ra được kỳ tích
Khu cấp cứu tĩnh mịch , u ám đến phát sợ
_ Bác sĩ , nhịp tim chỉ còn 95
Khóe mi vô thức rơi ta một giọt nước ấm nóng , anh vội lau đi nhưng vẫn không thể qua khỏi cặp mắt tinh anh của Lục Chấn Dư
Không ai nói với ai , không ai nhúc nhích , chỉ ngồi im , mắt hướng thẳng một điểm duy nhất : cửa phòng cấp cứu
_ Không thể , không thể nào ! Anh lắc đầu liên tục , giọng khàn khàn , sau đó lại ra sức sốc điện cho cô (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tiếng y tá báo lên , cả phòng ai nấy đều bất động , lạnh người , mặt trắng bệch
Đồng thanh quen rồi , cả hai nói xong cũng chỉ bình thản
_ Hạo Thần , bình tĩnh lại đi , tim bệnh nhân đã ngừng đập rồi ! Bác sĩ Lục Chấn Dư , bạn thân của anh lại gần can . Cô gái này , anh ta biết , lần trước khi cô vào đây , anh ta cũng có tham gia ca phẫu thuật
Anh không thể cứ thế buông xuôi , anh là bác sĩ , trách nhiệm và nghĩa vụ chính là cứu người . Để một mạng người ra đi là điều không thể nào chấp nhận được . Hơn nữa , người này còn đặc biệt hơn . Dẫu thế nào anh cũng phải cứu sống cô
Nếu không có giám đốc truyền niềm tin , vẫn tin tưởng cô gái ấy . Thì họ đã khiến một cô gái trẻ phải rời xa trần thế rồi
_ Hạ xuống 84 rồi
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.