Năm Mất Mùa: Xuyên Thành Mụ La Sát, Ta Có Siêu Thị Vạn Năng
Bạo Phú Hạng Mục Phụ Trách Nhân
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 86: Chương 86
Từ thẩm nhanh nhẹn cong eo xuống, mặt lộ vẻ xin lỗi.
Vừa đến cửa nhà, liền nhìn thấy một người đứng ở cửa.
Trong sân.
Từ thẩm cho rằng nàng đã xong việc, vừa định mở miệng, kết quả lại thấy người đi vào trong phòng một chuyến, một lát sau mới đi ra.
Sắc trời dần dần tối.
Tiền Mộc Mộc không coi là chuyện to tát, đổ đầy thùng nước, sau đó nói với Hứa bà mụ một tiếng, gánh thùng nước về nhà.
"Tiểu tử nhà ta cũng nói, hai ngày nay Cố Tiểu Vũ đi khắp nơi hỏi thăm Hứa Ngật Đáp đi đâu, còn đi đến chỗ của hắn nữa."
Ngược lại xuất hiện một đống lớn tiếng tán thành với Hứa Lưu thị.
Trong lúc nhất thời, biểu tình có chút quái dị.
Bày ra kế tốt.
Cuối cùng, bà ta yên lặng quay qua coi như không có chuyện gì xảy ra.
Thời cổ đại, con người quan tâm nhất là thanh danh.
Trở về phòng ngủ.
Lại ở trong một cái liếc nhìn, đối diện với một đôi mắt lạnh.
Đứng ở cạnh cửa, đưa mắt nhìn người đã rời đi một đoạn.
Hứa Lưu thị này thật đúng là dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào.
Hứa Lưu thị này.
Tiền Mộc Mộc nghiêng đầu.
Vậy chẳng phải là bà ta sẽ thiệt thòi lớn rồi sao?! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vân Mộng Hạ Vũ
Ném thùng xuống dưới, cuối người nhìn.
Quay đầu, hai mắt đẫm lệ m.ô.n.g lung.
"Ngươi cái lão bà tử c.h.ế.t tiệt, mau im miệng cho ta!"
"Nói đến chuyện Cố Tiểu Vũ đi tìm Hứa Ngật Đáp, ta cũng nhìn thấy, buổi chiều hôm qua còn nói gì đó trên ruộng nhà ta, trên mặt Hứa Ngật Đáp đều cười nở hoa!"
"Đương nhiên có thể."
Đợi đến cửa, nàng ấy đứng lại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đưa tay lau nước mắt, nhấc chân rời đi.
Dù sao, đây chính là nữ chính trong sách.
Mọi người có chút rụt rè, sợ chọc Cố thẩm, ngượng ngùng im lặng, nói đến chuyện khác.
Cố thẩm cắn răng, phẫn uất muốn vả vào miệng người ta, không bắt được người, bà ta chỉ có thể chỉ vào mũi đối phương, lên tiếng mắng chửi:
Là ảo giác của nàng sao?
Hứa Gia Liên bổ mấy mẩu củi, Hứa Tiểu Bảo và Hứa Gia Thạch nhặt lên những mẩu củi trên mặt đất, xếp chỉnh tề ở góc tường, cứ thế lặp đi lặp lại.
Mắt nhìn phương thuốc, Từ tức phụ nhìn về phía Tiền Mộc Mộc, hốc mắt nổi lên màu đỏ, môi khẽ run lên: "Xin lỗi, thật sự rất xin lỗi..."
Ngay sau đó, nàng ấy lại nói:
Nếu bàn về hủy diệt một người như thế nào, tất nhiên là hủy hoại thanh danh trước.
"Cái đồ c·h·ó má nhà ngươi, ngươi thật sự cho rằng Hứa Ngật Đáp nhà ngươi là cục cưng quý giá à, ai cũng muốn đến nựng một cái!"
Đẩy cửa vào trong viện, đem thùng nước để ở trong phòng bếp.
...
"Hứa thẩm, lát nữa ta có thể tới chỗ ngươi ngồi một chút không?"
Sao lại cảm thấy mực nước giảm xuống nhiều dữ vậy?
Thấy là Tiền Mộc Mộc, Từ tức phụ lập tức đi tới mang theo vạn phần vội vàng nói:
Tính cả bà ta vào.
Nước mắt cũng theo đó mà trào ra.
Thật sự là ác độc!
"Đương gia của ta, trước đó đắc tội ngươi, ta thay hắn ở chỗ này nói lời xin lỗi ngươi."
"Nha đầu nhà ta suốt ngày bận rộn không hết việc, nào có thời gian dư thừa đi tìm tiểu tử nhà ngươi mỗi ngày, ngươi bớt ở chỗ này nói hươu nói vượn, phá hỏng thanh danh nha đầu nhà ta!"
Lên tiếng nói:
Thấy tiếng phụ họa càng ngày càng nhiều, mắt thường có thể thấy được Cố thẩm luống cuống.
Tiền Mộc Mộc liền mỉm cười.
Lại nhìn Tiền Mộc Mộc một lần nữa, Từ tức phụ rũ mắt rời đi.
Người nọ nghe tiếng, xoay người lại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Một vòng tính toán kia cũng cứng ngắc ở trên mặt.
"..."
"Hứa thẩm, ngươi nhất định phải giúp đỡ, nam nhân nhà ta..."
Nàng đã sớm đoán được người của Từ gia sớm muộn gì cũng sẽ đến nhà.
Mùi cơm bay lên từ trong viện Hứa gia.
"Vào trong viện nói đi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nghĩ tới đây, Cố thẩm lập tức phát điên.
Có lẽ là do hôm nay có quá nhiều người đến múc nước.
Nhi tử, chuyện nương đã hứa với con thì nhất định sẽ tìm biện pháp, để ngươi tâm tưởng sự thành!
Cố thẩm lập tức nóng nảy, tiến lên muốn che cái miệng rách kia.
"Được rồi, ngươi nói đi."
"Đừng nói những thứ này. Bệnh của đương gia ngươi uống thuốc sớm một chút, cũng có thể sớm khỏe lại một chút, nhanh đi làm đi."
Hứa Lưu thị cũng không phải là người ăn chay, tránh đi như cá chạch, lớn giọng la lên: "Hai ngày nay Cố Tiểu Vũ mỗi ngày đến tìm tiểu tử nhà ta, dáng vẻ trốn tránh thì thầm to nhỏ, hai người kia thân mật đến mức còn thiếu môi đối môi!"
Tiếng này không nhỏ, người xung quanh đều nhìn sang.
Xếp hàng đợi một lát, liền đến phiên nàng.
Không ngờ, là nàng ấy bụng tiểu nhân.
Lấy từ trong túi ra một tờ giấy, Tiền Mộc Mộc đưa tới.
Nếu thật sự là như vậy.
"Phương thuốc hai ngày trước ngươi nói, có thể viết cho ta không? Không dối gạt ngươi, vị đương gia kia của ta từ tối hôm qua đã bắt đầu đau bụng, chịu đựng đến tận buổi chiều cũng không thấy thuyên giảm, ta đây cũng là thật sự không có cách nào, mới tới cửa cầu ngươi giúp đỡ."
Vốn dĩ trước khi tới đây, nàng ấy đã chuẩn bị tâm lý sẽ bị mắng một trận.
Kết quả lại nghe Cố Tiểu Vũ và Hứa Ngật Đáp lén lút lăn lộn...
Nghe được câu trả lời này, Từ tức phụ nín khóc mỉm cười.
Tiền Mộc Mộc đóng cửa viện lại.
Có lẽ mấy ngày nay có quá nhiều chuyện phiền lòng, hiếm khi gặp được một hành động thiện tâm, Từ tức phụ bị cảm động đến mức hốc mắt đỏ bừng, che môi, cầm lấy tờ giấy viết phương thuốc.
Gánh thùng nước nói chuyện không tiện, Tiền Mộc Mộc ra hiệu.
Có chút thở hổn hển.
Nhón mũi chân, nhìn chung quanh.
Tiền Mộc Mộc khoát tay áo.
Phát điên kêu to, làm cho tất cả mọi người câm miệng.
"Đứng ở cửa nhà ta, có chuyện gì sao?"
Thấy tiếng nói giúp Hứa Lưu thị đều biến mất, Cố thẩm mắt đầy phẫn nộ, hung tợn trừng mắt nhìn Hứa Lưu thị, nước cũng không muốn gánh nữa, tức giận đến xoay người rời đi!
Tiếng kêu khàn cả giọng, nhưng không b.ắ.n lên chút bọt nước nào.
Không ngờ Hứa Lưu thị vì để nhi tử mình cưới được Cố Tiểu Vũ, lại có thể dùng thủ đoạn khốn nạn như vậy...
Nói thật, nàng cũng rất muốn biết.
Chương 86: Chương 86
Tiền Mộc Mộc mím môi cười cười.
"Cái gì gọi là ta nói lung tung, Cố Tiểu Vũ rõ ràng chính là có ý với tiểu tử nhà ta, ta chẳng qua là đem chuyện nói ra mà thôi, làm gì chỉ vào ta?"
Quét mắt nhìn mọi người xung quanh, thấy mọi người nhỏ giọng nghị luận ầm ĩ, Hứa Lưu thị được như ý cong môi cười một tiếng.
Cố Tiểu Vũ sẽ ứng phó như thế nào.
"Cầm đi. Làm sao sắc uống, Hứa tam thúc sẽ nói cho ngươi biết."
Tiền Mộc Mộc bận rộn ở trong phòng bếp, Hứa Gia Tề hỗ trợ nhóm lửa.
Lỡ như có nhà khác điều kiện tốt hơn, tới cửa nghe ngóng một chút.
Bà ta là có tâm tư muốn cùng Hứa đại gia dính líu thân thích, mượn nha đầu c.h.ế.t tiệt Cố Tiểu Vũ kia kiếm nhiều chút lương thực không sai, nhưng không có nghĩa là bà ta sẽ đồng ý mối hôn sự này!
Đến lúc đó, bà ta cho dù có một vạn cái không muốn cũng phải bận tâm mặt mũi, đáp ứng hôn sự này.
Nữ chính mà, tự nhiên là phải xứng đôi với đại nam chính cao lớn đẹp trai, có quyền có thế còn có tiền, chứ không phải là gả cho thôn dân sơn dã trong khe suối...
Thân hình Hứa Lưu thị cứng đờ.
Tiền Mộc Mộc lau mồ hôi trên trán.
Đương gia của nàng ấy ngày đó nói lời quá đáng như vậy, Hứa Tiền thị không chỉ không để trong lòng, còn viết phương thuốc trước, chỉ chờ nàng ấy tới lấy.
Hứa Gia Lăng liếc mắt nhìn vào trong viện, đi về phía phòng ngủ của Tiền Mộc Mộc.
Lần này, Cố Tiểu Vũ sợ là sẽ có phiền toái lớn.
Nhìn tựa hồ có chút lo lắng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tiếp tục trông coi Hứa gia phục.
Vừa dứt lời, phía trước truyền đến tiếng la hét ầm ĩ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.