Năm Mất Mùa: Xuyên Thành Mụ La Sát, Ta Có Siêu Thị Vạn Năng
Bạo Phú Hạng Mục Phụ Trách Nhân
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 305: Chương 305
Mấy ngày nay không có tuyết, trời chuyển nắng là chuyện tốt, nhưng hài nhi kia lại bị sốt cao, cũng uống mấy ngày thuốc đều chưa khỏi.
"Ngồi đi, mau ngồi." Tiền Mộc Mộc đẩy cái ghế bên chân, đến trước mặt Phạm Ngọc An, "Hôm nay ngươi không bận?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vội vàng xua tay nói: "Đây sao có thể đổ trách ngươi được? Một mình ngươi nuôi sáu hài tử vốn dĩ đã không dễ dàng gì, còn có thể nuôi chúng tốt như này, thật sự đã rất xuất sắc rồi, cho nên Mộc Mộc tỷ ngươi không cần cảm thấy hổ thẹn, là ta nói chuyện không có chừng mực."
"Trách ta, này trách ta."
"Nhanh thôi nhanh thôi nó sắp về rồi, con cũng sắp sinh rồi, càng gần lúc lâm bồn, con càng phải thư giãn, ngàn vạn lần đừng tạo áp lực tâm lý quá lớn cho chính mình, biết không?"
Tiền Mộc Mộc làm xong việc đồng ruộng buổi sáng, buổi chiều cũng không đến nhà Hứa Tú Dương nữa, mà ở nhà cùng Lý Nha Nhi.
Ngoài của viện, Linh Nhất rảo bước tiến vào.
"Muốn đi nhà vệ sinh?"
Nghĩ đến đây, Lý Nha Nhi thở dài một tiếng.
Vừa mới nói lời mở đầu, nhìn thấy có người khác ở đây, hắn khẽ gật đầu.
"Không phải, chỉ là muốn ra ngoài đi lại một chút." Lý Nha Nhi cười nói, ngẩng đầu nhìn lên, trời xanh vạn dặm, thời tiết rất tốt.
Tiền Mộc Mộc sờ sờ bụng của Lý Nha Nhi, cười đáp lại: "Cũng đúng ha, đến lúc đó ta mỗi tay bế một đứa, trực tiếp lên một cấp trở thành nãi nãi."
Tiền Mộc Mộc hất cằm về phía bên ngoài.
Nhìn thấy vẻ buồn bã trên mặt nàng ấy, Tiền Mộc Mộc chỉ lặng lẽ vỗ vỗ vào mu bàn tay của Lý Nha Nhi, sớm từ khi Lý Nha Nhi mang thai, nàng đã biết nút thắt trong lòng của nha đầu này.
Nói đến chuyện này, Tiền Mộc Mộc lại buồn bã.
Vân Mộng Hạ Vũ
"Chuẩn bị xong rồi. Bây giờ Tiểu Tề đang ngủ trong phòng." Tiền Mộc Mộc nói xong lại không khỏi lo lắng, "Lần này đi cũng không biết đến năm nào tháng nào mới có thể về, ai..."
"Sáng nay ra cửa làm việc liếc thấy, đứng trước cửa nhà ngươi cả nửa ngày, sau đó không thấy bóng dáng nữa, ta nghĩ hẳn là vào nhà ngươi rồi, vô thức hỏi một câu này."
"Con biết rồi nương, người đã nói với con, ngàn vạn lần không được nghĩ quá phức tạp về chuyện này, cho nên mấy hôm nay con không dám nghĩ đến chuyện này, bây giờ con chỉ muốn chờ hài nhi trong bụng chuyển động, sau đó thuận lợi sinh ra."
Cuộc sống vẫn tiếp diễn như thường lệ, bình dị mà đơn giản.
Tiền Mộc Mộc có hơi xấu hổ.
Nhìn thấy khóe miệng Lý Nha Nhi không nhịn được mà nhếch lên, trong mắt Tiền Mộc Mộc cũng hiện lên một nụ cười, trêu chọc nói: "Đại Liên xa nhà hơn nửa năm, con chắc rất nhớ nó đúng chứ?"
Ví dụ như, hài tử Tiểu Tề kia.
Sinh hai nam thì tốt nhất, một nam một nữ cũng được, nhưng tuyệt đối đừng là hai khuê nữ, nếu không thì... tướng công chắc chắn sẽ không vui, nàng cũng sẽ có lỗi với những ngày mà mẹ chồng đối xử tối với nàng.
Bị mẹ chồng trêu chọc, mặt Lý Nha Nhi đầy thẹn thùng, nhưng cũng không phủ nhận, ngượng ngùng gật đầu, ngàn ngạt nói: "Vâng."
Nụ cười trên mặt Lý Nha Nhi thu lại ba phần.
Ý cười trên mặt Tiền Mộc Mộc càng đậm.
Hứa Gia Lăng đi rồi, Hứa gia cũng trở lại yên tĩnh.
Phạm Ngọc An dừng lại một chút, cười tươi nói: "Mộc Mộc tỷ, mắt ngươi thật tinh, sao ngươi sao biết nhà ta có khách?"
Lý Nha Nhi tiếp lời: "Nương, đợi con sinh xong, con sẽ nhanh chóng hồi phục cơ thể, bù lại những việc chưa làm trước đây, như vậy thì dù tiểu thúc bọn họ đi rồi, người cũng không cần phải gánh vác quá nhiều việc nhà."
Phạm Ngọc An đáp lễ lại.
Cũng không tranh cãi với đối phương.
Lý Nha Nhi cong mi mắt cười, nhưng đáy mắt lại lướt qua một tia buồn bã.
Cũng chỉ khi thật sự làm được, Lý Nha Nhi mới có thể giải được nút thắt này.
Tiền Mộc Mộc kéo khoé cười gượng một tiếng.
Phạm Ngọc An sửng sốt một chút.
"Mộc Mộc, ta muốn nói với ngươi một chút..."
Miệng cũng không phải chưa an ủi, nhưng lời nói cuối cùng vẫn là mỏng manh, cũng là yếu ớt nhất, vẫn là chờ đến khi sinh hài tử ra rồi, dùng hành động thực tế để chứng minh.
"Nương." Lý Nha Nhi vịn khung cửa đi ra, bụng nàng ấy tròn vo, từ từ bước ra ngoài viện.
"Sáng nay nhà ta quả thật có người đến chơi, nhưng sau đó lại đi rồi." Nàng chuyển chủ đề, nói, "Thân thể của hài tử Tiểu Tề kia thế nào rồi? Đã khoẻ hơn chưa?"
"Nếu có thể như mẹ chồng người, sinh một cặp thai long phụng thì tốt rồi, nhi nữ song toàn, tướng công con chắc cũng sẽ rất vui."
Linh Nhất lúc này mới lại nhìn về phía Tiền Mộc Mộc, dịu giọng nói: "Lại qua mấy ngày nữa ta sẽ phải khởi hành đến Kinh Thành, hành lý của Tiểu Thạch Đầu đều đã chuẩn bị xong chưa? Còn nữa, Tiểu Tề thế nào rồi?"
Những việc mà nguyên chủ trước đây làm, quả thật tạo thành tổn thương rất lớn cho mấy hài tử, hơn nữa một số tổn thương còn là suốt đời không thể đảo ngược, nàng nghĩ nghìn cách cũng chỉ bù đắp được một phần.
Cổng viện hơi hé được đẩy ra.
"Tình hình có chuyển biến tốt hơn, nhưng vẫn còn sốt như cũ."
Tiền Mộc Mộc mỉm cười nói: "Nam nữ đều tốt, đều là bảo bối của Hứa gia chúng ta."
Phạm Ngọc An ở bên cạnh cười nói: "Trước đây không phải ngươi luôn chê nó ồn ào sao, sau khi nó đi rồi bên tai ngươi hẳn là sẽ được yên tĩnh hơn nhiều... A, không đúng. Hai hài tử trong bụng Nha Nhi ra đời, chỉ sợ ngươi bận rộn đến mức chân không chạm đất, đến lúc đó nhà này lại náo nhiệt lên rồi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 305: Chương 305
Phạm Ngọc An bước vào, cười tươi chào hỏi: "Mộc Mộc tỷ, Nha Nhi."
Nói đến đây, nàng ấy cười tươi rạng rỡ.
Cơ thể của hài tử Tiểu Bảo kia thì đã được bồi bổ, Tiểu Thạch Đầu thì càng không cần nói. Thân thể của Tiểu Phục và Tiểu Lăng tổn thương không quá nghiêm trọng, dưới hoàn cảnh nàng ngày ngày nấu đồ ăn ngon, thì trên mặt cũng dần dần béo tốt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đến gần ngày sinh, thân thể của Lý Nha Nhi càng trở nên vụng về, ngay cả việc lật người dậy đi vệ sinh ban đêm cũng cần người giúp đỡ, mấy ngày nay nàng đều ngủ ở phòng nàng ấy, chăm sóc bên người.
Tiền Mộc Mộc liếc mắt nhìn Lý Nha Nhi một cái, không vui nói: "Chưa sinh đâu, đừng vội nghĩ đến chuyện làm việc trước."
Mặc dù có một phần là do mang thai, nhưng cũng tốt hơn lúc mới vào cửa chỉ có một bộ xương gầy rất nhiều.
Tiền Mộc Mộc nghe thấy tiếng gọi, vội đứng dậy đi đỡ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mẹ chồng dăm ba bữa nấu canh gà, nãi nãi cũng cách năm ba hôm mang trứng đến cho nàng ấy, nàng ấy đã ăn bao nhiêu lương thực trong nhà, việc gì cũng không làm, nếu lại sinh ra hai khuê nữ, vậy bên phía mẹ chồng và nãi nãi, nàng ấy làm sao giải thích? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Phạm Ngọc An cong môi cười nhẹ một chốc.
Tiền Mộc Mộc cẩn thận đỡ người ngồi xuống, ở bên cạnh nói: "Ta đã gửi thư cho Đại Liên, bảo nó mấy ngày này về nhà, chắc bây giờ nó đã đang trên đường về rồi."
Thân thể của Hứa Gia Tề là yếu nhất trong số mấy hài tử, mỗi khi đổi mùa hoặc thời tiết có chút biến động, thì dễ bị sốt bị bệnh, hoặc nổi mẩn.
Đến cả Lý Nha Nhi sau này vào cửa, cơ thể cũng mập lên không ít.
Nàng gần như mỗi tháng đều hầm canh gà mười mấy lần, mỗi lần đi chợ còn sẽ mua xương về ninh, nhưng cho dù như vậy, Tiểu Tề vẫn gầy gò ốm yếu, trên người không có chút thịt nào.
Xa nhau gần một năm, Lý Nha Nhi rất nhớ nam nhân nhà mình, nhớ thương vô cùng, khi nghe nói Hứa Gia Liên sắp về nhà, nàng ấy không kiềm được mà mỉm cười.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.