Muốn Chơi Tôi, Không Có Cửa
Bánh bao gạo nếp
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 8
Dạ Trục Tước: "... Tôi nghĩ em sẽ ngạc nhiên hơn."
Tôi: "Có ngàn vạn con đường, an..."
52.
Tôi: "Ồ, tái hôn."
Câu trả lời này sẽ bị báo cáo lại vì có liên quan đến nội dung khiêu d·â·m!!!
...
...
Tôi: "Không phải, cảm động, cảm động."
Tôi hít sâu một hơi, thống khổ che mắt lại.
Có lẽ tối nay là buổi tối mà Dạ Trục Tước nói nhiều nhất từ trước đến giờ.
Dạ Trục Tước sau khi nói một hồi mà vẫn không nhận được phản ứng của tôi, vẻ mặt đột nhiên mang hàm ý muốn chôn vùi tôi và lịch sử đen tối vừa rồi vĩnh viễn: "Cô gái, tôi nói như vậy, em không cảm động sao?"
Không khí lâm vào trầm mặc.
Miễn là bây giờ anh không c** q**n áo.
Dạ Trục Tước đột nhiên nói: "Tôi đã suy nghĩ rất nhiều trong thời gian này."
Lái xe vi phạm pháp luật.
Tôi: "Đừng nói bậy."
Anh học từ ai??
Vợ cũ hai hàng nước mắt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
49.
Chúng ta có thể nói về mọi thứ.
Cuối cùng Dạ Trục Tước cũng mặc lại quần áo.
Dạ Trục Tước: "Hử?"
54.
Tôi: "Tôi không có."
Căn bản là khả năng đọc hiểu của anh ta không xứng với bằng cấp cao.
Dạ Trục Tước: "Hử?"
Tôi đập đầu vào cửa xe, khói bốc mù mịt máu mũi giàn giụa.
Dạ Trục Tước: "..."
Anh ta nói: "Tôi đã nghĩ, thật là phiền phức khi thích em, nhưng tôi cố tình thích tự tìm phiền phức."
Tất nhiên chỉ là thống khổ ngoài mặt.
——— TỚI ——— CẬP NHẬT NGÀY 11/12 ——— DIỄN ———
Tôi ngập ngừng: "Về nhà tôi?"
Có ngàn vạn con đường, an toàn là trên hết.
Tôi nói gì ấy nhỉ.
Dạ Trục Tước: "Tái hôn."
55.
...
Dường như không quen với bầu không khí yên bình tĩnh lặng như vậy, Dạ Trục Tước dùng ngón trỏ gõ vào đồng hồ hai lần, mở cửa đi đến ghế trước: "Muộn rồi, anh đưa em về trước."
Anh ta một kích trí mạng: "Cô gái, em quả nhiên khác biệt với những người khác."
Bên ngoài cửa sổ là bóng đêm dày đặc, ánh đèn đường mờ ảo hắt vào vài tia sáng ấm áp. Ánh sáng cũng làm cho khuôn mặt lạnh lùng quen thuộc của Dạ Trục Tước có chút dịu dàng.
Dạ Trục Tước nhếch khóe miệng hài lòng: "Vậy tốt rồi. Em không phải thích người hài hước sao, tôi sẽ mua mấy công ty giải trí trong vài ngày tới, để cả thế giới biết, cả giới hài kịch Trung Quốc đều được em nhận thầu." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Dạ Trục Tước: "Mọi người đều thích địa vị, tiền bạc và lợi ích tôi mang lại."
Sẽ không.
Tôi tức khắc run như cầy sấy: "Không cảm động, không cảm động."
56. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Dạ Trục Tước liếc tôi qua gương chiếu hậu: "Chứ em muốn về đâu?"
48.
Vui lòng ngừng chủ đề này!
50.
Tôi: "Vậy anh không muốn bắt tôi về dùng xích sắt lớn khóa chặt tôi lại để tôi tự đặt mình vào hoàn cảnh và cảm kích sâu s*c t*nh yêu c·h·ế·t tiệt của anh sao?"
Và vô cùng ghen tị với làn da trắng sáng của anh ta.
Tôi:???
Tôi:? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
——— TÔI ——— LẠI ——— DIỄN ———
Nếu tiếp tục!
Anh có thể cất《Tuyển tập những lời thả thính hay nhất》của mình và chỉ nói những lời thả thính trần tục được không!
Thực tế tôi nhìn trộm cơ bụng của anh ta giữa các ngón tay của mình.
"Nhưng em thì khác." Dạ Trục Tước dùng ánh mắt sâu lắng mà phức tạp nhìn tôi chăm chú, "em chỉ thèm khát cơ thể của tôi."
Nhưng.
Nội tâm tôi hỗn loạn nhưng ngoài mặt vẫn bình tĩnh: "Tôi không phải."
Chúng tôi giằng co suốt năm phút.
Tôi phải thừa nhận rằng bầu không khí chưa từng có này khiến tim tôi đập nhanh hơn trong vài giây.
Edit: Maushi
Nó thò ra từ hòm giữ đồ bên dưới kìa!!
Beta: Tự Trầm Tuyết
Tôi như trút được gánh nặng.
Chương 8
Và ngoan ngoãn đóng giao diện Baidu: 《Mười phương pháp trốn thoát hàng đầu khi đụng phải kẻ buôn người! Bạn đã biết chưa?》
Tốc độ là 120km/h, tâm trạng là đmm.
Tôi có lý do để nghi ngờ rằng bằng cấp độc nhất vô nhị trên thế giới của Dạ Trục Tước là hàng giả.
Cảm xúc của tôi đã trải qua nhiều thăng trầm như nhảy bungee, cuối cùng cũng đã trở lại vị trí ban đầu, lúc này, tôi bình tĩnh lạ thường: "Chuyện anh muốn nói với tôi là gì?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Dạ Trục Tước: "... Em học từ ai? Tô Ninh?"
Nhận thầu ao cá hay gì???
Tôi lại làm cái gì??
Khi tôi lặng lẽ mở ngón tay lần thứ mười, cuối cùng thì Dạ Trục Tước cũng không nhịn được mở miệng.
Tôi do dự nói: "Tôi có một câu không biết có nên nói hay không."
Chủ yếu là do trong xe không bật điều hòa và trời rất lạnh.
Ai thèm thân thể của anh!
Thoạt nhìn còn rất vui vẻ, giẫm mạnh chân ga.
53.
51.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.