Mũ Phân Loại Là Hack Của Hắn
Bậc Thầy Vô Dụng
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 85: Cấp bách
Nghe người bên trái nói xong, người bên phải dường như cũng nhớ lại nhiệm vụ của mình, nhưng vẫn còn có chút mơ hồ:
Hắn bán tín bán nghi, quay trở vào hỏi Mũ Phân Loại xem nó có phát hiện cái gì khả nghi không, nhưng chỉ được nó đáp lại bằng hai tiếng “thần kinh”.
Nhiều con phố ở quận 13 trở nên vắng tanh không một bóng người, phố Hoa Loa Kèn trước đó cũng không là ngoại lệ.
Hắn cũng không lãng phí thời gian cho những cái gọi là thú vui, trực tiếp tiến vào việc chính, thử để cho tầng tâm trí thứ nhất ra tín hiệu cho thân thể của mình rơi vào trạng thái ngủ, trong khi tầng tâm trí thứ hai vẫn tiếp tục duy trì hoạt động mạnh.
Tên đồng bọn sau khi a a vài tiếng thì cũng chỉ biết chửi thề một câu, sau đó liền nhanh chân bám theo, mặc dù trong lòng vẫn như còn một tầng sương mù chưa tan.
Mặc dù là tự hỏi, nhưng Anlene biết khả năng rất cao phỏng đoán này của hắn là sự thật đã xảy ra.
‘Như vậy… rất tốt.’
Hắn giống như một kẻ ngoài cuộc, có thể chủ động quan sát được chuyện gì đang xảy ra với cơ thể của mình.
Sau đó…
Dưới lớp mũ trùm, hai gương mặt thẫn thờ, bốn con mắt mờ mịt nhìn nhau. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Có cần tôi tới không?”
“Cảnh sát không làm được gì sao?”
‘Cho nên vừa mới nãy là có kẻ đã tìm tới chỗ mình, nhưng bị Bùa Xua Đuổi Muggle ngăn lại?’
Chúng đi ra hẻm 48.
Màn đêm bao trùm toàn bộ New Era.
Có người gọi cho hắn.
Trong mắt Anlene lóe lên một tia kiên định, áp lực do phe Phân Liệt gây ra giờ phút này bị hắn chuyển hóa làm động lực, tiếp tục không ngừng nghỉ luyện tập Bế Quan Bí Thuật.
“Ở… ở…”
Hắn quyết định, nếu như trong một giờ này cũng không có biến cố gì xảy ra, vậy hắn sẽ quay trở lại với công cuộc tu hành Occlumency.
‘Nhất định là có cái gì đó không đúng.’
Bọn họ mặc hoodie trùm kín đầu, dưới bóng đêm và ánh đèn đường chập chờn khó mà nhìn rõ được diện mạo, chỉ có thể từ hình thể mà đoán được rằng đây là hai người đàn ông tuổi còn sung sức.
“...”
Các cơ quan n·ộ·i· ·t·ạ·n·g cũng bắt đầu rơi vào trạng thái nghỉ để hồi phục.
Người bên phải cũng hồ đồ không kém, ngập ngừng đáp lại: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhẹ nhàng mà vào, cũng nhẹ nhàng mà ra, không làm bất cứ một hành động nào khác.
Anlene lập tức vuốt màn hình nhận cuộc gọi.
Trong giấc ngủ say, khóe miệng của Anlene hơi vểnh lên.
Người bên trái há miệng mà không nói ra được bất kỳ một địa điểm rõ ràng nào, không ngừng nhìn ngó khắp nơi trong vô thức.
Hắn khẽ nhíu mày, sau đó trước tiên chạy xuống bếp nhìn xem mình đã khóa gas cẩn thận hay chưa, rồi sau đó mới kiểm tra lại cửa nẻo trong nhà.
“Tao với mày… đang làm cái gì ở đây vậy?”
“Được, nếu cần tôi nhất định sẽ gọi cho anh, bên phía anh cũng cẩn thận.”
Chúng đi vào hẻm 48.
Cũng ở dưới cái cổng chào cũ kỹ, cạnh cây cột điện bên đường, cùng với mùi thối của rác cũng như cứt c·h·ó có phần quen thuộc.
Đặc biệt cảm ơn ngài Bhrum lại tặng cho đồ vô dụng này 1 ly bia, 1 2 3 dzô!
Mil·es của hội 6000 ML.
Trong cuộc gọi vừa rồi, hắn biết được rằng người của phe Phân Liệt lại ra tay ở quận 13 rồi, hơn nữa không chỉ một chỗ.
Nhìn cái tên hiển thị trên màn hình, hắn khẽ nhướng mày, bởi người đang gọi tới được hắn lưu tên trong danh bạ là Mr. Smile.
“...”
“Ờ… đúng vậy ha, tao với mày, tới đây… không phải để b·ắt c·óc Kỵ Sĩ Chổi sao, nếu không được thì có thể trực tiếp g·iết c·hết.”
Trong căn nhà nhỏ nơi ngõ cụt của hẻm 48, Anlene vẫn đang tập trung luyện tập Bế Quan Bí Thuật, không hề hay biết rằng có hai kẻ khả nghi đang từ từ tiếp cận khu vực hắn ở.
“Nhưng tụi mình phải tìm hắn ở đâu ấy nhỉ, tao tự nhiên không nhớ rõ lắm?”
Chương 85: Cấp bách
“...”
Anlene quay trở lại tầng hai, đi ra ban công quan sát một chút, vẫn không phát hiện được có điều gì bất thường.
Có lẽ vì quyết tâm của Anlene quá kiên định, cho nên lúc này không cần trải qua một thất bại nào cả, hắn trực tiếp đạt thành mục đích của mình.
Dù cho hội 6000 ML đã phản ứng rất nhanh, nhưng vẫn là không thể hoàn toàn ngăn lại kẻ địch, đã có ít nhất ba mạng người vô tội ở quận 13 bị bọn chúng tước đoạt.
Xin gửi lời cảm ơn trân trọng nhất dành cho các quý ngài đã ủng hộ truyện, mong rằng truyện sẽ tiếp tục nhận được hoa đề cử từ các ngài nhé!
Nhưng hôm nay, trên con phố vốn chẳng có ma nào thèm qua lại về đêm này, không ngờ rằng lại nghênh đón hai kẻ lạ mặt.
Anlene cần cù góp gạch, chờ đến gần nửa đêm, hắn đã có thể một hơi tạo thành ba mươi ý nghĩ riêng biệt trong khoảnh khắc phân tầng.
Dù là như vậy, hắn cũng chưa dám tiếp tục luyện tập Bế Quan Bí Thuật, thay vào đó mở ra Vùng Giao Thoa, đặt hẹn giờ một tiếng, sau đó luyện tập các loại thần chú.
Chúng men theo sát tường, bước đi cực nhanh, tưởng như là chạy, trong đêm tĩnh lặng lại gần như không phát ra một tiếng động nào, nhanh chóng tới gần hẻm 48.
Ngay lúc Anlene chuẩn bị một lần nữa đắp gạch dựng tường, hắn chợt cảm thấy tim mình đập mạnh một cái, nhưng rồi sau đó liền trở nên bình thường, tựa hồ chỉ là một nốt nhạc đệm vu vơ.
Người ta vốn không thể nhận thức được điều đó, hay biết được bản thân mình ngủ từ lúc nào, nhưng Anlene lại có thể.
Cảm giác thật sự rất kỳ diệu, hắn lúc này đã nhắm nghiền hai mắt, hơi thở đều đều.
‘Bây giờ rời đi?’
‘Là chuyện gì đây?’
“...”
‘Thực lực, chỉ khi thực lực đủ mạnh, mọi vấn đề đều sẽ tự động được giải quyết.’
‘Lẽ nào chỉ là ảo giác của mình?’
Vẫn là câu hỏi cũ vang lên: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hai kẻ này không hiểu chuyện gì đang xảy ra. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Tao với mày… đang làm cái gì ở đây vậy?”
‘Không ổn, có tỉ lệ bị bọn chúng tập kích giữa đường, hơn nữa mình có thể đi đâu bây giờ…’
Hắn nhất định phải càng nhanh càng tốt để phép thuật này lên tới level 1. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Anlene nhanh chóng đi tới chỗ bàn, cầm chiếc điện thoại lên.
“Ok, bye bye.”
Sau khi Mil·es cúp máy, hắn cũng bỏ điện thoại xuống bàn, nhíu mày trầm tư.
—Loading—
“Ừm, chỗ tôi vẫn bình thường.”
Anlene chậm rãi mở mắt ra, hắn lúc này đã có thể cùng một lúc sinh ra mười lăm ý nghĩ khác nhau trong tâm trí, nhưng nó vẫn là không đủ vững chắc để có thể duy trì đến khi hiệu quả phân tầng kết thúc một cách tự nhiên.
“Là như vậy sao?”
‘Ở lại đây vẫn là an toàn nhất, có Bùa Xua Đuổi Muggle làm bảo hiểm, nếu là chuyển sang chỗ khác, mình cũng không kịp khắc Rune để phù phép.’
‘Phương án tốt nhất vẫn là mau chóng học được Bế Quan Bí Thuật hoàn chỉnh, sau đó tới cái cục kia làm đăng ký, sớm ngày tiến vào Siêu Hiện Giới thám hiểm, tìm kiếm Mảnh Vá tăng cao thực lực.’
“...”
‘Đến Cục Vệ Địa… Vẫn là không tốt, chỗ đó có nội gián hay không, chẳng ai dám chắc.’
“...”
Bẵng đi một thời gian ngắn, chiếc điện thoại đang nằm yên tĩnh trên bàn của Anlene bỗng nhiên phát ra nhạc chuông.
Tất thảy đều bình thường.
Trên tầng hai của căn nhà nhỏ trong hẻm cụt.
Hắn ngồi xuống giường, nhanh chóng tiến vào trạng thái phân tầng tâm trí để cho tư duy được thông thấu nhất, bắt đầu suy nghĩ phương hướng ứng phó.
“*** ** nó, có vậy cũng *** nhớ! Phố Hoa Loa Kèn, hẻm bốn mươi tám, ngay gần đây thôi, đi!”
Chẳng bao lâu sau đó.
Chỉ tới khi ngó lên cổng chào, trong mắt của gã mới chợt lóe lên một tia thanh tỉnh, liền sửng cồ đáp lại cho đồng bọn:
‘Quán Mắt Ruồi mà nói, sợ là so với Cục Vệ Địa, chỗ đó lại càng hỏng bét.’
---Loading---
“...”
Đứng dưới cổng chào đầu ngõ, ngay cạnh cái cột điện bên đường, dưới chân là đủ loại rác rưởi và cứt c·h·ó, người bên trái hỏi người bên phải:
‘Đi nhờ vả hội 6000 ML? Vẫn là không đến mức độ phải làm như vậy.’
Nhưng Anlene cũng không cho là như vậy, hắn tự biết bản thân có sức mạnh tâm linh siêu việt nhân loại, vô luận là một dấu hiệu bất thường nào cũng có thể là sự cảnh báo tâm linh dành cho hắn.
Trong giọng nói tràn đầy cảm giác mù mờ, không xác định.
“Hình như là đang… thi hành nhiệm vụ sếp giao?”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.