Một Thanh Đao Mổ Heo, Ném Lăn Vạn Giới Là Rất Hợp Lý A?
Bất Cật Tiểu Hạnh Nhân
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 71: Một cái ân tình
Từ điểm này, đủ để thấy đối phương là chính nhân quân tử.
Hạ Nam Nam mím môi.
Hạ Bắc Hải nhíu mày, lúc này mới chậm rãi giãn ra.
Hắn không vội vã, mà lẳng lặng tại chỗ chờ đợi.
Sau khi đi xa, Diệp Xuyên mới lấy ra cái hộp vuông mà Hạ Nam Nam đã đưa cho hắn.
“À đúng đúng đúng! Cứu người trước!”
“Vậy ta hiện tại có thể vào thăm hắn không?”
Thấy trị liệu sư gật đầu, Diệp Xuyên lúc này mới đẩy cửa vào.
Giang Thi Nhan trừng lớn đôi mắt đẹp, sau đó nhận lấy cái hộp vuông từ tay Diệp Xuyên, mở ra nhìn thoáng qua.
“Tạ ơn!”
Sắc mặt Tiền Lực Cung cực kỳ nghiêm túc, như một tử sĩ thời xưa.
“Được, vậy ta giao cho ngươi chuyện thứ nhất.” Diệp Xuyên nói.
“Mạng đã bảo toàn, có thể sống như người bình thường, nhưng Tiền Lực Cung b·ị t·hương quá nặng, sẽ để lại không ít di chứng, về sau… chỉ sợ rất khó trở thành một người chuyển chức hệ chiến đấu.”
Diệp Xuyên không nói thêm, quay người rời đi, dù sao bên Tiền Lực Cung, không thể kéo dài thêm.
“Tiền thúc…”
Theo lệnh của Giang Thi Nhan, mấy tên đại sư trị liệu hấp tấp chạy tới.
Hạ Nam Nam quay đầu nhìn về phía Diệp Xuyên, hướng hắn nháy mắt ra hiệu.
“Được!”
“Diệp Xuyên lão đệ, ta thật không đáng để ngươi làm như vậy… Ngũ phẩm Hồi Xuân Đan quá trân quý, dù là lúc ta còn mạnh nhất, ta cũng không chắc trả nổi cái ân tình này, huống chi ta đã là phế nhân…”
Trên mặt mấy tên trị liệu sư đều có chút mệt mỏi.
Thấy Tiền Lực Cung tinh thần không tệ, v·ết t·hương trên người cũng đã hồi phục bảy tám phần, trái tim treo lơ lửng của Diệp Xuyên cuối cùng cũng hạ xuống.
Chỉ có điều khí tức trên người vẫn còn hơi uể oải.
Thấy phản ứng của Diệp Xuyên, Tiền Lực Cung cũng trầm mặc, sau đó lộ ra một nụ cười cay đắng.
“Thật có lỗi, Hạ gia chủ, tiểu tử cũng là cứu người sốt ruột, lúc này mới rối tung lên, chuyện hôm nay, ngày sau nhất định hướng Hạ gia tạ lỗi.”
“Tiền thúc, ngươi cứ an tâm nghỉ ngơi chữa thương, ta quyết định cứu ngươi vào khoảnh khắc đó, chưa từng nghĩ tới chuyện báo đáp.”
Giang Thi Nhan kịp phản ứng, trên mặt cũng có chút ngạc nhiên vui mừng, có viên Ngũ phẩm Hồi Xuân Đan này, mạng của Tiền Lực Cung nhất định có thể bảo toàn!
Vừa dứt lời, Diệp Xuyên liền quay người rời đi.
“Vậy ngươi không sợ, ta lừa ngươi, mượn rồi quỵt luôn sao?”
Diệp Xuyên nhìn Hạ Nam Nam với ánh mắt đầy chân thành, lần đầu tiên hắn có ấn tượng tốt với con heo ngốc này.
“Không sợ, ta tin ngươi không phải người xấu, ngươi là người xấu, lúc ở trong sào huyệt yêu tinh, ta đã xong đời rồi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Hắc hắc, ta khỏe đây, yên tâm đi! Ăn ngon ngủ kỹ, nếu không phải mấy vị trị liệu sư không cho, ta đã muốn xuống lầu năm xoa bóp chân rồi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Ngươi còn ở đây làm gì? Mau đi cứu người đi!” Hạ Nam Nam thúc giục.
Nàng vẫn có lòng tin vào dung mạo và dáng người của mình, lúc đó nàng bị trói ở đó không thể động đậy, Diệp Xuyên lại không lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, ngược lại cứu nàng ra.
Mặc dù hắn từng giúp đỡ Diệp Xuyên, nhưng theo Tiền Lực Cung, đó chỉ là chút ân huệ nhỏ mà thôi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Đem tất cả trị liệu sư gọi đến cho ta!”
Quả nhiên, không lâu sau, Hạ Nam Nam đuổi đến.
“Đa tạ ngươi tin tưởng, ngươi yên tâm, ta nhất định trả!”
Diệp Xuyên nhịn không được nở một nụ cười.
“Ai nha, ngươi cám ơn cái gì? Thứ này ở Hạ gia cũng chỉ là vật trang trí, hơn nữa đây chỉ là cho ngươi mượn, ngươi phải trả cả vốn lẫn lãi đó!” Hạ Nam Nam chống nạnh nói.
Hạ Nam Nam le lưỡi, vẻ mặt sợ hãi.
“Trước đừng hỏi ta làm sao làm được, cứu người trước!” Diệp Xuyên thúc giục.
“Được rồi, mau đi cứu người đi, bất quá ngươi nhớ kỹ, viên Ngũ phẩm Hồi Xuân Đan này, ngươi phải trả lại trong vòng một tháng, nếu không một lúc sau bị ba ba phát hiện, ta coi như xong đời!”
“Thật là Ngũ phẩm Hồi Xuân Đan! Ngươi làm sao làm được?”
Tiền Lực Cung cố gắng gượng cười trên khuôn mặt tái nhợt, rõ ràng là không muốn để Diệp Xuyên lo lắng.
Thời gian mấy tiếng lặng lẽ trôi qua, trong lúc đó, Diệp Xuyên luôn canh giữ ở khu trị liệu, không rời nửa bước.
“Nghỉ ngơi chữa thương cho tốt.”
Hắn làm sao không nhìn ra, Tiền Lực Cung đang cố tỏ ra trấn định.
“Lời khách sáo… ta không giỏi nói, tóm lại… cái mạng tàn này của Tiền Lực Cung về sau là của ngươi, phàm là ngươi cần đến ta, ta tuyệt không hai lời!”
Cho đến khi mấy tên trị liệu sư đi ra, Diệp Xuyên mới vội vàng đứng lên hỏi han.
Phòng bệnh của Tiền Lực Cung lập tức náo nhiệt.
Tiền Lực Cung lúc này đã tỉnh lại, Ngũ phẩm Hồi Xuân Đan quả là có thể tái tạo lại toàn thân, những chỗ bỏng trên người Tiền Lực Cung đều đã khỏi hẳn, da thịt mới mọc ra trơn mềm như da trẻ con.
Diệp Xuyên gật đầu.
“Có thể.”
Chỉ là ngửi thôi, Diệp Xuyên đã cảm giác tế bào trong cơ thể mình sinh động hơn rất nhiều.
“Thi Nhan, Ngũ phẩm Hồi Xuân Đan ta lấy được rồi, phải làm sao cứu Tiền thúc?” Diệp Xuyên lo lắng hỏi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Diệp Xuyên lập tức kích động, không hề nghi ngờ, viên đan dược này chính là Ngũ phẩm Hồi Xuân Đan!
Chuyện này cũng giống như việc ngươi vốn là phú nhị đại, đang lái xe thể thao chuẩn bị đi tán gái, kết quả cha ngươi đột nhiên gọi điện thoại nói cho ngươi biết nhà các ngươi phá sản, còn nợ mấy ngàn vạn.
Nhưng bây giờ, trong nháy mắt, liền phải trở về làm người bình thường.
Trong mắt Giang Thi Nhan tràn đầy vẻ khó tin, cho dù là nàng cũng không thể trong thời gian ngắn như vậy mà lấy được một viên Ngũ phẩm Hồi Xuân Đan!
Mở ra, bên trong hộp vuông, lẳng lặng nằm một viên châu tròn ngọc sáng màu lục, mặt ngoài lưu chuyển huỳnh quang, một cỗ mùi thuốc nồng nặc xộc vào mũi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Diệp Xuyên trầm mặc một hồi, sau đó đối với Hạ Bắc Hải hành lễ.
“Không ra gì, thật coi ta Hạ gia là nơi làm từ thiện?” Hạ Bắc Hải hừ lạnh một tiếng.
“Tiền thúc, ngươi cảm thấy thế nào?” Diệp Xuyên vội vàng hỏi.
Nói đến đây, hốc mắt Tiền Lực Cung có chút phiếm hồng, hắn chưa từng nghĩ tới, người tìm được Ngũ phẩm Hồi Xuân Đan cứu mình lại là Diệp Xuyên.
“Tiền thúc đâu? Hắn thế nào?”
“Đã nghe chưa Diệp Xuyên? Không cần làm ầm ĩ nữa.”
“Cha, ngài đừng nóng giận, Diệp Xuyên hắn cũng là trẻ tuổi nóng tính, làm việc quá xốc nổi rồi.” Hạ Nam Nam ôm cánh tay của Hạ Bắc Hải nũng nịu.
“Ngươi nói đi!” Tiền Lực Cung gật đầu.
Tâm tình Diệp Xuyên có chút ngưng trọng.
“Chẳng những muốn trả cả vốn lẫn lãi, ta còn nợ ngươi một món nợ ân tình, về sau ngươi có chuyện gì, ta Diệp Xuyên nghĩa bất dung từ.”
Một người chuyển chức hệ chiến đấu cảnh giới đại sư, ở Thanh Thành đã được coi là người trên người, đi ăn cơm ở đâu cũng được ưu tiên gắp thức ăn.
Trở lại cao ốc Cửu Thiên Liên Minh, Diệp Xuyên lên thẳng lầu chín, đi tới khu trị liệu.
Chương 71: Một cái ân tình
Đối với bất kỳ ai mà nói, đây cũng không phải là một chuyện vui vẻ.
Tiền Lực Cung tùy tiện khoát tay áo, như thể không để tâm chút nào.
Diệp Xuyên hít sâu một hơi.
“Thôi đi, hắn đã cứu ngươi, ta còn có thể vì chút chuyện nhỏ này mà so đo với hắn sao? Đều cho qua đi.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.