Mộng Đào Hoa
Khuyết Danh
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 8: Chương 8
"Đợi một chút đã."
"Không được..." Tôi đẩy anh ra.
"Chẳng có gì thú vị cả."
Tôi thực sự say rồi.
Kỷ Minh Thời hít sâu một hơi.
Chương 8: Chương 8
"Lát nữa có thể chụp ảnh chung với anh trai cậu không?"
Câu hỏi này thì tôi hiểu.
Sinh nhật của Hạ Thanh.
Anh khựng lại.
Kỷ Minh Thời không né tránh ánh mắt tôi.
Tôi không quay đầu lại.
"Chuyện giữa chúng ta thì liên quan gì đến Hạ Thanh?"
"Sao thế? Vì Chu Nghiễn Thư à?"
"Anh trai cậu cũng đến à?"
Anh khẽ bật cười.
Một chiếc túi Chanel để đổi lấy tấm vé vào cửa, tôi cảm thấy mình rất hào phóng rồi.
Ngược lại, tôi lại thấy Hạ Thanh đang nói chuyện với anh trai tôi, Chu Nghiễn Thư.
"Kỷ Minh Thời..."
"Không thích thì đừng gặp."
"Xem ra em thật sự say rồi."
"Anh không muốn đợi."
Một tay anh ôm chặt eo tôi, tay còn lại siết lấy đùi tôi, nhẹ nhàng đặt tôi lên tủ trang điểm.
"Cô ta không phải em gái anh."
Hạ Thanh liếc nhìn tôi, ánh mắt đầy đắc ý.
Tửu lượng của tôi không tệ, nhưng rượu hôm nay khá nặng, khiến tôi say hơn bình thường.
Anh chậm rãi mở miệng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tôi chẳng buồn để ý đến điệu bộ khoe khoang giả vờ của cô ta.
Xem ra chiếc túi Chanel tôi định tặng Hạ Thanh nhân dịp sinh nhật cô ta cũng không cần dùng nữa.
Hai người họ còn cười nói rất vui vẻ.
Tôi tròn mắt, ngỡ ngàng.
Giọng nói khẽ khàng nhưng đầy kiên quyết.
Anh nhìn tôi chằm chằm, chậm rãi hỏi: "Nếu bây giờ phải chọn giữa Kỷ Minh Thời và Chu Nghiễn Thư, em chọn ai?"
Anh khóa trái cửa.
Là giọng nói quen thuộc, đã lâu không nghe thấy.
Tôi lắc đầu, đầu óc không còn tỉnh táo.
Tại sao anh tôi lại ở đây? Nghĩ lại thì cũng không quá bất ngờ, dù sao trường cấp hai và cấp ba của họ cũng chung hệ thống.
Nước mắt tôi chảy dài trên gối.
"Anh ấy chắc chắn sẽ đến, năm nào cũng vậy." Cô ta nâng cằm, mỉm cười nhìn tôi, giọng điệu đầy ẩn ý. "Đào Họa, cậu không phải vì anh trai tớ mà đến đấy chứ? Dù sao... cậu cũng từng mê mẩn anh ấy lắm mà."
Cuối cùng… tôi vẫn không kiềm chế được mà đến dự.
Đầu óc quay cuồng, chỉ cảm thấy mọi thứ trước mắt mờ đi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tôi không biết mình đã bị anh đưa vào phòng ngủ nào.
Tùy tiện cầm một ly rượu, lặng lẽ đứng trong góc.
Tôi ngẩng đầu, giọng nói có chút nũng nịu.
"..."
"Em không thích cô ta."
Tin nhắn thoại gửi đi thành công.
Hầu hết thời gian… Kỷ Minh Thời vẫn là người dẫn dắt.
Kỷ Minh Thời im lặng trong giây lát, dường như nhận ra điều gì đó.
Mỗi nụ hôn đều nồng cháy hơn bao giờ hết.
"Đào Họa, anh thực sự không muốn làm kẻ thứ ba. Anh chỉ có thể khiến anh ta nhường chỗ lại thôi."
"Wow, nhà cậu giàu quá đi!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đêm hôm đó.
Hạ Thanh bĩu môi làm nũng.
Ngón tay anh luồn vào trong lớp váy, khẽ nhéo một cái.
Lúc còn bên nhau, Kỷ Minh Thời từng chia sẻ với tôi những bức ảnh cũ của anh.
"Chỉ muốn làm mỗi chuyện đó thôi sao?"
Anh kéo tôi vào lòng, bàn tay thon dài siết nhẹ sau gáy tôi.
Giọng điệu mang theo sự uy h.i.ế.p rõ ràng.
Tôi đưa cho cô ta chiếc túi xách trên tay.
Nhưng miệng tôi vẫn không chịu thua.
Đúng lúc này, tiếng trống dồn dập của bài nhạc bên ngoài vang lên, đẩy bầu không khí lên đến đỉnh điểm.
Tôi đã đổi màn hình khóa điện thoại từ lâu.
Môi anh chiếm lấy môi tôi, dễ dàng công phá mọi phòng tuyến.
Kỷ Minh Thời cuối cùng cũng xuất hiện.
Tôi từng nhìn thấy biệt thự này rồi.
"Không ngờ anh trai cậu còn là một streamer đình đám triệu fan nữa chứ!"
Tôi bừng tỉnh.
Hết ly này đến ly khác, tôi uống đến hơi chếch choáng.
Tôi lên án.
Anh cúi xuống, đặt lên môi tôi một nụ hôn.
"Anh khuyên em chọn cho cẩn thận, nếu chọn sai, chúng ta sẽ thực sự kết thúc."
"Anh hỏi lại lần nữa, người đàn ông em thích nhất là ai?"
Hình như có tiếng "ting" nhỏ vang lên, báo hiệu tin nhắn thoại đang bắt đầu ghi âm.
Có những khoảnh khắc, đầu óc tôi trở nên trống rỗng, không thể suy nghĩ gì cả.
Anh bật cười, ánh mắt sáng lên như thể đang mong chờ điều gì đó.
Không thấy bóng dáng Kỷ Minh Thời.
"Anh vừa nói gì cơ?"
Kỷ Minh Thời nhíu mày: "Em đang nói gì vậy?"
"Anh là anh trai của Hạ Thanh, em không muốn làm chị dâu cô ta."
Sáng hôm sau.
Kỷ Minh Thời bật mở WeChat.
"Chưa rõ lắm." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Kỷ Minh Thời bật cười, giữ lấy cằm tôi, khẽ bóp nhẹ một cái khiến môi tôi chu lại.
Anh cười nhẹ, giọng trầm thấp.
"Em tỉnh táo chưa?"
Tôi ôm lấy cổ anh, lẩm bẩm: "Em muốn hôn."
"Đào Họa, lần cuối cùng đấy, sau này đừng hòng nghĩ đến nữa."
Trong đó có một tấm chụp anh đang bơi trong hồ bơi của căn biệt thự này.
Nhưng vừa bước được hai bước, chân tôi khựng lại, eo bị một bàn tay ấm áp giữ chặt.
"Sinh nhật vui vẻ." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Anh cười nhạt.
17
Tôi loạng choạng định xuống tìm anh trai.
"Uống nhiều như vậy làm gì?"
"Vèo" một tiếng.
"Không được đâu, anh ấy không thích, bình thường anh ấy lạnh lùng lắm." Cô ta dặn dò kỹ lưỡng, "Đúng rồi, đừng nhắc đến chuyện anh ấy là anh trai tớ trước mặt mọi người, anh ấy nổi tiếng quá, tôi sợ bị ảnh hưởng."
Tôi không hiểu ý anh.
Nhưng cô ta vẫn không chịu buông tha.
16
Tôi giả vờ như trút được gánh nặng.
Cô bạn cùng phòng của tôi vẫn còn phấn khích.
Âm nhạc ồn ào bên ngoài bị chặn lại hoàn toàn, trong không gian chỉ còn tiếng hôn nồng cháy và nhịp tim dồn dập.
Tôi run lên, mở to mắt, ấm ức trừng anh.
"Không thú vị? Em chắc chứ?"
Anh thấp giọng đáp: "Ừ, anh đây."
Cô ta mời cả lớp đến biệt thự tổ chức tiệc.
Từ ban công nhìn xuống, tôi đặc biệt chú ý đến cổng biệt thự.
Sao chuyện gì cũng phải so sánh với anh trai tôi?
Không chút do dự, tôi đáp ngay: "Kỷ Minh Thời!"
"Không phải em chủ động trước à?"
Khi mùi hương mằn mặn của biển pha lẫn chút vị đắng nhàn nhạt trên người anh xộc vào mũi, tôi mới cảm thấy mình thực sự đã say.
"Nhưng cô ta là em gái anh."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.