Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 11
"Láo toét!" – bà ta lại một lần nữa đập mạnh xuống bàn, lập tức bị viên cảnh sát quát lớn:
Mẹ tâm sự với tôi, sau khi ông ngoại tạ thế, ban đầu chỉ có một mình mẹ đứng ra quán xuyến sản nghiệp đồ sộ ông để lại. Về sau, ba bắt đầu chen chân vào, từ vai trò "phụ giúp một tay" dần biến thành "kẻ chiếm hữu toàn quyền".
Trong đôi mắt thấm mệt của mẹ, thoáng hiện nét bi thương:
Câu cuối cùng, giọng mẹ mang một sự dứt khoát đặc biệt.
Trong lúc tôi đang phải vật lộn với mớ "thiên thư" ấy, thì mẹ cũng đã âm thầm sắp đặt cho tôi một đối tượng liên hôn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cũng chính là người đã ra tay kéo Giang Diệc lên khỏi hồ bơi trong buổi tiệc sinh nhật hôm đó. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bà ta sững người, đôi mắt mở to, sự bất an hiện rõ trong đáy mắt:
"Đây là bản xét nghiệm ADN mà Giang Diệc đã lén lút đi làm. Cô ta không phải là con ruột của ba tôi. Ba tôi biết chuyện này, nhưng ông ấy không hề biết có vụ tráo đổi lần thứ hai, chỉ đơn thuần nghĩ rằng bà đã cắm sừng ông ấy, nên mới nói thẳng rằng: ‘Bà vốn dĩ chỉ là một c*n đ.* bán d.â.m mà thôi.’"
Tôi vừa định mở miệng từ chối, thì "tay" bất ngờ run lên một cái, và "miệng" đã nhanh hơn tôi một bước:
Bà ta kích động hét lên:
"Không thể nào… mày đang lừa tao…"
Tôi tỏ ra tốt bụng một cách đặc biệt:
"Bởi vì người biết tráo đổi con cái, không chỉ có một mình bà đâu. Năm xưa bà đã tráo đổi tôi để con gái của bà được sống sung sướng trong nhung lụa tại nhà giàu… nhưng cũng có người khác có suy nghĩ y hệt như bà."
"Mọi việc sau này cứ để mẹ thu xếp, mẹ sẽ đích thân trải đường sẵn cho con đi."
"Im lặng ngay!"
"Từ khi quen biết ông ta, trong lòng tao chỉ có duy nhất một mình ông ấy! Ông ta đã từng hứa hẹn sẽ cưới tao… nhưng cuối cùng vẫn kết hôn với con tiện nhân mẹ mày! Mẹ mày thì có gì hơn tao chứ? Cùng lắm cũng chỉ có mấy đồng tiền dơ bẩn mà thôi!"
Thế là đùng một cái, tôi có ngay một vị hôn phu từ trên trời rơi xuống.
Vừa mới bước chân ra khỏi cửa, anh ta lập tức thu lại nụ cười giả tạo, hừ lạnh một tiếng:
Bà ta mềm nhũn cả người, ngã phịch xuống ghế, miệng lẩm bẩm không thể tin nổi:
Chương 11
"Bao năm chung sống với ba con, ông ấy chưa từng có bất kỳ hành vi khuất tất nào bên ngoài, cũng chỉ có duy nhất một đứa con gái. Mẹ đã từng nghĩ, dù sao thì sau này toàn bộ gia sản này cũng sẽ thuộc về con gái của chúng ta, cho nên mới mắt nhắm mắt mở cho qua, cho rằng hồ đồ một chút cũng chẳng sao. Suýt chút nữa thì đã tạo điều kiện cho đám người khốn kiếp đó, để con gái ruột của mẹ phải chịu đựng khổ cực ở bên ngoài."
"Không… không thể nào đó là sự thật được…"
"Mọi việc con đều nghe theo sự sắp đặt của mẹ."
Tôi bình thản đặt ống nghe xuống. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mẹ bảo tôi và Thẩm Hoài Cảnh ra ngoài vườn đi dạo để bồi đắp tình cảm.
Đúng lúc ấy, viên cảnh sát đưa cho bà ta tập tài liệu mà tôi đã mang theo. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Đây chỉ là một cuộc liên hôn gia tộc thuần túy mà thôi, cô tốt nhất đừng nên ôm bất kỳ ảo tưởng hão huyền nào không thực tế."
Người đó chính là người thừa kế của gia tộc họ Thẩm, Thẩm Hoài Cảnh.
"Nếu không phải như vậy, thì tại sao Giang Diệc và ba tôi lại nỡ lòng bỏ mặc bà sống c·h·ế·t mặc bay? Cô ta lại còn dám cả gan leo lên giường của ba tôi nữa chứ?"
Bà ta như bị sét đánh ngang tai, gương mặt trắng bệch không còn một giọt máu:
Tôi nói rõ ràng từng chữ:
"Miệng" tôi nhếch lên một nụ cười khinh miệt:
"Câu cần phải nghe cuối cùng cũng đã moi ra được rồi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sau đó, mẹ mời gia sư về nhà để dạy tôi kiến thức quản lý kinh doanh.
"Mày… mày nói như vậy là có ý gì?"
Đúng vậy. Phần còn lại của vở kịch này… sẽ đến lượt mẹ tôi ra tay dàn xếp.
Tôi thì nhất định phải dội thêm một gáo nước lạnh nữa:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.