Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Mị Công Khanh

Lâm Gia Thành

Chương 85: Mưu tính

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 85: Mưu tính


Trần Dung lắc

lắng, không xảy ra việc gì đâu. Lúc ấy Bình ẩu che ở phía trước A Dung,

nhốt con một buổi tối, con có oán người không?”

Khi bước đi, Trần Nguyên dừng chân, hắn quay đầu nhìn về phía Trần Dung (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nàng ta vừa vào sân viện đã hô to gọi nhỏ, cho dù là Nguyễn thị, hay là Lý thị, vẫn đều cố gắng chịu đựng.

số.

Bà nhìn Trần Dung chằm chằm vẫn quỳ trên mặt đất không hề nhúc nhích, nhìn thân hình nàng yểu điệu có thể khiến một nam nhân rung động, các nữ

Lý thị liếc trắng mắt, nũng nịu nói: “Đó là A Dung đến từ Bình thành mà! Người có liên quan đến Vương Thất lang đó.”

trăm ngàn lần bớt giận, vừa rồi A Dung thất thần thôi.”

Hắn vừa mới vào phủ, Lý thị đã tiến lên đón, nàng ta vừa ôn nhu giúp hắn

liền hiểu ra, đây là mùi hương xử nữ của Trần Dung!

không quên, khiến trượng phu phong lưu như Vương Thất lang cũng nguyện ý bảo vệ nàng.

chúng ta đều không nhìn thấy, cũng không biết lời ấy là thật hay là

như thế, chủ mẫu đánh nàng mười trượng, để nàng nhớ lâu.” Tỳ nữ này đúng là lần trước bị Trần Dung dọa sợ, nàng ta ghi hận trong lòng, không kịp chờ đã mở miệng.

Nói tới đây, hắn kéo vạt áo của Lý thị ra, trong tiếng r*n r* của nàng ta cúi đầu cắn nụ hồng mai, nói mập mờ: “Nếu Vương Thất

Trần Dung vẫn cúi đầu, tóc đen xõa xuống phủ khuôn mặt nhỏ nhắn, nàng hơi hé môi, thanh thanh nói: “Bình ẩu theo ta mười mấy năm, tình như thân

chịu phạt.”

Dung chỉ là một nữ lang sao có dũng khí chạy đến đó chứ? Lời này của phu chủ vốn không nên hỏi.”

Trần Thiến vừa cười vừa nói, đã chạy ngay vào.

Dung rất khá, thật sự rất khá.”

phân phó: “Đưa A Dung đến một phòng trống, để nàng tự ăn năn hối lỗi về

mặt đỏ tới ngang tai, trong giọng nói của Trần Nguyên cũng tràn ngập

gì quỷ dị, nhưng chỉ là nữ lang mà thôi.” Nói tới đây, hắn không biết

Lúc này, Trần Thiến trừng mắt nhìn Trần Vi ở phía sau một cái, ý bảo nàng

bận, hiện tại nghe thấy lời bá phụ nói, mới biết được mình sai lầm rồi.”

Sau khi Trần Thiến nói xong, bà ta trở nên trầm ngâm.

Nguyễn thị ngẩng đầu lên, bà ta lại cầm lấy chén trà nhấp một ngụm, từ từ nói: “Các nàng tới làm gì?”

Trần Dung cảm kích dùng tay áo lau mắt, vội vàng nói: “Bá phụ không cần lo

“Đi đi.”

Không đợi hạ nhân trả lời, tiếng cười của Trần Thiến đã truyền đến: “A, trong viện của Tứ thúc mẫu thật phú quý.” Dừng một chút, nàng ta kinh hỉ kêu

Nguyễn thị nhíu mày, bà ta cũng không quay đầu lại, thản nhiên quát: “Ai cho ngươi mở miệng?”

“Vâng.”

Nghĩ đến đây, hắn đưa tay vuốt chòm râu, vẻ mặt vừa lòng.

người thân.”

Nguyễn thị uống một ngụm trà, liếc mắt ngọc nhìn một cái, chậm rãi nói: “Đôi cánh thật cứng cáp.”

phạt, bá phụ trăm ngàn lần đừng trách tội người.”

Dưới cái liếc mắt của nàng, Trần Nguyên cực kỳ hưởng thụ, hắn ha ha cười, vươn tay xoa gương mặt diễm lệ của Lý thị, gật đầu nói: “Nàng nói không sai, không sai.”

rồi nói sau.”

Lời vừa thốt ra, một tỳ nữ ở phía sau kêu lên: “Nếu

nhân đều phải đố kỵ, bà ta nhíu mày lại, một chút chán ghét biểu lộ ra.

xa, khiến cho ai nhìn thấy cũng luôn luôn có cảm giác không nhìn thấu.

Tay hắn đỡ Trần Dung

Dung bướng bỉnh, muội thiếu nợ nhân tình của ta đó nha.”

Tiếng cười này khiến bọn người hầu quanh hắn sửng sốt, bọn họ lại nhìn nhau, đều là vẻ mặt hồ đồ.

Tỳ nữ cung kính đáp: “Có bảy tám người là đám người A Kỳ, A Thiến và A Vi.”

Thật không ngờ, A Dung trước mắt này còn có một ưu điểm như thế. Tốt,

Trần Nguyên vội vàng tiến lên một bước, nâng nàng dậy.

Lúc này, Trần Nguyên đã thu hồi ánh mắt, hắn thì thào nói: “Bất kể nàng có

miệng lại, thân mình cúi xuống, quỳ gối trước Nguyễn thị cầu xin: “Tuy

Tỳ nữ kia liên thanh đáp ứng, bước nhanh đi vào trong nhà gỗ, nâng đỡ Trần Dung bước ra.

nói: “Được rồi, chuyện quá khứ thì cho qua đi. A Dung, bá mẫu con đã

là như thế, nhưng A Dung gấp gáp, cũng không báo cho trưởng giả đã tự

tùy ý cứ để nàng ta tát má. Sau khi tỳ nữ kia tự đánh mười cái, Nguyễn

thương tâm. Nếu bị phạt, nói không chừng muội sẽ không sống nổi nữa.”

cũng không để tâm tỳ nữ ở đây, tay trái duỗi ra luồn vào trong vạt áo

rồi chuyển về phía Trần Dung, nói với vẻ hiền lành: “A Dung, lần này con không từ mà biệt, thật khiến cho bá phụ lo lắng.”

ta tiến lên biện hộ thay Trần Dung. Nhưng bởi vì thân mẫu của Trần Vi là tiểu thiếp mà Trần Nguyên thương yêu nhất nhưng vốn không được đại

của Lý thị, hắn vừa mềm nhẹ x** n*n da thịt vừa cười nói: “Nghe nói lần

Thời gian trôi qua rất nhanh.

phiêu đãng.

nhân, nay là thời loạn thế, ta thật sự không dám để bà một mình đi tìm

là nặng. Trần Thiến hì hì cười, nói cảm tạ với Nguyễn thị, chuyển về

Ánh mắt Nguyễn thị lại lần nữa chuyển hướng về phía Trần Dung.

“Hỏi rồi, nàng cũng không biết Thất lang sẽ trở về hôm nay, rất kinh

này rối loạn, nơi nơi đều là dân đen, con chỉ vì một tiện nô mà không

Trần Nguyên dường như ngẩn ngơ. Hắn lại liếc nhìn Trần Dung một cái, ôn hòa

Khi đi tới bên cạnh người Trần Dung, nàng ta dừng chân, thi lễ với Nguyễn

trở về đi. A Dung, con còn có yêu cầu gì thì cứ việc nói với bá phụ!”

Có lẽ đúng là bởi vì điều này mới khiến Nam Dương vương luôn nhớ mãi

Trần

Trần Nguyên đến đây ư? Trần Dung rùng mình, nàng vội vàng đứng lên.

Nghe Trần Thiến cực

Qua giờ tý, xe ngựa của Trần Nguyên mới trở về phủ.

một chút tươi cười rụt rè mang theo đắc ý.

phía Trần Dung, cười hì hì nói: “Tứ thúc mẫu, người đừng xử phạt A Dung, muội ấy vừa mới mới biết Thất lang của mình đã có khanh khanh nên rất

Nàng lại hướng tới Trần Nguyên thi lễ, cung kính nói: “Loại việc ngốc nghếch này, về sau A Dung sẽ không làm nữa, bá phụ cũng không cần lo lắng cho A Dung.”

Trong căn nhà gỗ nhỏ hẹp đầy áp lực, Trần Nguyên đứng như vậy một lúc, cảm thấy trong ngực có chút khó chịu. Hắn thối lui ra

Có lẽ thật sự là lời nói của Trần Thiến có tác dụng, phòng giam giữ nàng ở một bên sân viện của Trần Nguyên.

này Vương Thất lang mang khanh khanh trở lại, có người trông thấy nói

lo lắng ngủ không yên.”

“Hôm nay nó trở về sao? Nàng có hỏi qua vì sao nó và Vương Thất lang

thấy mùi hương này, hai mắt phát sáng, từ rất sớm trước kia, hắn đã nghe nói qua có cô nương khi còn là xử nữ, mùi thơm say lòng người, nhưng

có, xem thần sắc ánh mắt của nàng ta lại có thêm vài phần thần bí sâu

hưng phấn: “Trải qua những việc làm vừa rồi của Vương Thất lang và Nam

Lúc Lý thị càng ngày càng phấn khởi, chúng tì nữ

Trần Nguyên gật đầu, ánh mắt từ mặt nàng chuyển xuống thân thể nàng.

rằng khanh khanh kia là mỹ thiếu niên phong thái tuyệt thế, nhưng mà

Trần Nguyên: “Thành Mạc Dương là chỗ nào chứ? Đó là nơi tử vong mà, A

Nàng nói tới đây, cũng không chờ Nguyễn thị mở (đọc tại Nhiều Truyện.com)

lệ như nàng không khỏi có vài phần tham luyến phù hoa. Nhưng nàng không

hắn chỉ nghe nói thôi, khi chơi đùa với nữ nhân cũng chưa từng gặp qua.

Trần Dung vừa ra ngoài, lại hướng Trần Nguyên thi lễ, nàng cúi đầu, nói với

không còn.”

Nhìn thấy Trần Dung quỳ gối, Lý thị lấy khăn tay che miệng, cười đắc ý!

nào cũng không chịu mở miệng.

phủi bụi, vừa nhẹ giọng nói: “Phu chủ, A Dung đã trở lại.”

thị mới ôn hòa mở miệng: “Được rồi, đừng có việc gì cũng kêu đánh kêu

phải để ý rằng thân nhân của con sẽ lo lắng chứ. Bá phụ nghĩ vậy, liền

Bình ẩu đối với A Dung tình thâm ý trọng, A Dung thật sự không đành lòng để bà rời đi. Bá phụ, người để Bình ẩu đi theo bên cạnh ta đi, van cầu

Nhìn phòng bốn phía trống trơn, ngoại trừ một tháp thì chỉ có cửa sổ ở mái nhà trên đỉnh đầu, Trần Dung đi tới ngồi xuống tháp.

nữ cũng có vài phần thương hại nhưng thật ra xem náo nhiệt là chiếm đa

người thế nào?”

đất, vừa tự tát vừa nói: “Là nô hồ đồ, phu nhân chớ trách tội, là nô hồ

Trần Nguyên

tốt, quả nhiên là một nữ nhân cực phẩm!

phụ.” Giọng hơi đề cao, mang theo vài phần nghiêm nghị.

người.”

kinh, vội vàng thân thiết hỏi: “Có gặp chuyện không may gì không?”

Lúc này hắn

thế, bà ta trầm ngâm, nhấp một ngụm trà, quay đầu nhìn về phía Lý thị

Hôm nay Vương Hoằng trở về đều khiến cho nhiều người ngoài ý muốn, yến hội kia vẫn cử hành đến tận đêm khuya.

Trần Dung thấy Nguyễn thị tức giận, vội vàng tiến lên vài bước, hướng tới bà ta thi lễ, cúi đầu đáp: “Không dám.”

Trong ánh mắt tò mò, chờ mong của

Hắn thở dài

đầy trời. Tiếng ồn ào từ xa cũng dần dần sôi trào, sanh nhạc bắt đầu

lợi dụng cho tốt.”

Giờ phút này nghe thấy nàng ta nói những lời không lớn không nhỏ, trên gương mặt trắng trẻo của Nguyễn thị đã lộ chút tức giận.

lang có khanh khanh, hẳn là hắn không còn hứng thú gì với A Dung nữa.

hỉ.” Nói tới đây, Lý thị che miệng cười duyên, hờn dỗi liếc mắt nói với

nghe nói như thế, động tác vuốt râu dài cứng đờ, một hồi lâu hắn mới ha

“Tốt lắm, nếu A Dung có yêu cầu gì, bất cứ lúc nào cũng có thể nói với bá phụ.”

thiếu chút nữa bị nhóm lưu dân kéo từ trên xe ngựa xuống. May mắn ông

Hắn nhìn Trần Dung đứng trong phòng tối, âm thầm nghĩ: A Dung này, diện mạo dáng người đều là tuyệt hảo, nữ nhân trên thế gian nếu có bộ dạng diễm

Giọng nói ôn nhu đôn hậu tràn ngập quan tâm.

Trần Dung nhẹ giọng đáp: “Lúc đó khi A Dung tiễn bước lão nô bộc Bình ẩu,

Trần Nguyên hiền lành nói: “Cứ nói.”

cạnh con kia. Mấy người bị đuổi đi kia, nếu con không nỡ, cũng cứ gọi (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lý thị ôm đầu hắn, r*n r* nói: “Phu chủ nói rất đúng.”

Trần Dung vừa đi, Trần Nguyên cũng phất tay áo rời đi.

Nhưng mà bà ta không hề phát tác.

trời chiếu cố, chủ tớ chúng ta mới có thể bình an thoát thân.”

vẻ yếu nhược: “Bá phụ, A Dung có một chuyện muốn nhờ.”

lên: “Đây là cái gì? Trời ơi, san hô lớn như vậy sao! Còn có này, này,

đang cân nhắc nên đem nàng bán thế nào để đạt được giá tốt. Điều này làm cho Trần Dung thập phần ghê tởm, nàng cúi mặt, lại thi lễ, gọi: “Bá

động rời đi, khiến bá mẫu lo lắng cho A Dung. A Dung có tội, nguyện ý

Hắn ngửi

Động tác duỗi người của Trần Nguyên dừng lại. Hắn quay đầu, trên gương mặt

Xem náo nhiệt ư? Ý niệm lướt qua trong đầu Nguyễn thị. Vì

ngào nói: “Phụ huynh không ở đây, A Dung nghĩ rằng không có ai vướng

Nguyên thu hồi tâm thần, hắn đi lên một bước, liếc mắt nhìn bên trong,

tội nàng.”

nghe vào tai, trên gương mặt trắng trẻo được bảo dưỡng khéo vẫn toát ra

Đúng lúc này, có tiếng bước chân truyền đến.

hành vi của chính mình. Về phần những chuyện khác, chờ phu quân trở về

thị, cùng các nữ lang đồng loạt kêu một tiếng, sau đó cúi đầu nhìn về

Hắn vung tay áo lên, hào khí can vân nói: “Bình ẩu kia, nếu con không đành lòng, vậy tiếp tục giữ ở bên

trên đường từng gặp phải lưu dân.” Nàng nói tới đây, Trần Nguyên cả

Khi đến gần, một mùi thơm xông vào mũi. Trần Nguyên sửng sốt, đảo mắt

Nguyễn thị không để ý đến nàng ta,

Nguyên đột nhiên nghĩ đến biểu hiện ôn thuần cung kính vừa rồi của nàng, không khỏi hỏi mọi người xung quanh: “Các ngươi nói, A Dung này là

“Ai?” Người hỏi là Lý thị.

lời này đi.”

cho quý nhân nào làm thiếp, đều là có lợi cả. Lúc này ta nhất định phải (đọc tại Nhiều Truyện.com)

nương Nguyễn thị thích, Trần Vi hơi sợ bà ta, nào dám tiến lên? Vừa rồi ở ngoài sân, nàng ta cũng đã muốn lùi bước, mặc Trần Thiến lôi kéo thế

thị cầu cứu, thấy nàng ta không để ý tới mình thì vội vàng quỳ trên mặt

Trần Dung bị dẫn xuống.

Trần Dung bị nhốt, nhịn đói sau một buổi tối, sáng sớm ngày hôm sau thì thấy một người kêu lên: “A Dung, lang chủ tới gặp người.”

dáng người tuyệt đẹp vô cùng, nhìn bóng dáng nàng dần dần đi xa, Trần

Chương 85: Mưu tính

Đảo mắt, ở cửa sổ mái nhà trên đỉnh đầu xuất hiện trăng sáng và ngân quang

đồng thời trở về Nam Dương hay không?”

nghĩ tới cái gì, lại ha hả cười.

Nàng chậm rãi quỳ trên mặt đất, dập đầu trước Nguyễn thị, lại nói: “Bá mẫu

Ngữ khí chân thành, biểu tình ánh mắt kia so với Trần Nguyên còn tha thiết hơn.

Hiển nhiên tâm thần Trần Dung không yên, chỉ miễn cưỡng nặn ra một nụ cười, không hề đáp lời.

Cửa phòng được khóa chặt kẹt một tiếng mở ra.

g·i·ế·t, đứng lên đi.”

Chỉ là giam lỏng, xử phạt như thế cũng không tính

Nàng thi lễ, trông mong nhìn phía Trần Nguyên, cất tiếng cầu xin: “Bá phụ,

bên ngoài, nói với một tỳ nữ: “Còn không đỡ A Dung đi ra?”

Trần Dung đứng ở trước mặt hắn, nghe hắn nước miếng tung bay thao thao bất

giả.”

một tiếng, vô lực lắc đầu, cảm khái liên tục: “A Dung rõ ràng biết lúc

“Vâng, vâng, tạ phu nhân, tạ phu nhân.” Tỳ nữ kia vừa cảm kích đáp lời, vừa bò lên đứng vững phía sau.

Trần Nguyên không để ý tới, hắn lười biếng vặn thắt lưng, hỏi: “A Dung nào?”

tuyệt cảm thấy như bị dày vò, làm sao còn có ý muốn tiếp tục nói với hắn những lời vô nghĩa? Nàng lập tức vội vàng cảm kích trả lời: “Không, đã

này, Trần Nguyên cũng phản ứng lại, hắn ha ha cười nói: “Được, được, A

đầu, vội vàng nói: “A Dung là vì không nghe lời mới bị bá mẫu trừng

Trần Dung chờ đón hắn, vội vàng thi lễ, thấp giọng gọi: “Bá phụ.”

Lý thị nhẹ giọng nói:

Bọn người hầu đi theo hắn ngẩn ra, nhìn thoáng qua nhau, lúng ta lúng túng không biết nên trả lời ra sao.

đoan chính lộ ra một chút kinh ngạc: “Nó còn dám trở về ư?” Mới nói đến

Ngay sau đó, một tỳ nữ ở bên ngoài cung kính nói: “Phu nhân, vài vị nữ lang cầu kiến.”

đồ, phu nhân chớ trách tội!”

“Vâng.”

tiếc lấy thân mạo hiểm. Cho dù A Dung không cần tính mạng của mình cũng

kỳ không lễ phép hô to gọi nhỏ, Nguyễn thị càng nhíu chặt mày. Nhưng

đây, hắn như bừng tỉnh, vội vàng xoay người, nhìn chằm chằm Lý thị hỏi:

Mấy ngày nay ta đã tác động một phen, phải đem tặng nữ lang không nghe (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trần Dung bị hắn làm cho cảm động, nàng cúi đầu, lấy tay áo giấu mặt, nghẹn

Dương vương, giá trị lợi dụng của A Dung đã trở nên rất cao, cho dù đưa

mấy nữ lang, Nguyễn thị liếc về phía các nàng. Bà thấy ở trên mặt chúng

Ánh mắt của Trần Nguyên giống như đang bình phẩm chất lượng hoặc giống như

phía Trần Dung chớp mắt vài cái, dựa sát vào nàng thấp giọng nói: “A

tỷ tỷ mau tới đây xem, thật sự là đẹp quá.”

Trần Nguyên ngũ quan đoan chính, có mấy chòm râu dài, vừa thấy chính là chính nhân quân tử xuất hiện ở cửa phòng.

Tiếng quát vừa vang lên, tỳ nữ kia đầu tiên là ngẩn ra, đảo mắt lại nhìn Lý

ha cười nói: “A Dung thực hiểu lí lẽ, được rồi, bá phụ sẽ không trách

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 85: Mưu tính