Mặt Trái Của Ánh Sáng
Lâm Tiểu Lung
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 98
Chỉ có Mộ Lâm vẫn đang nghiên cứu quả bom. Nghiên cứu một hồi, anh ta nói:
Mộ Lâm nói.
“Tách!” đồng hồ đếm ngược trong bom ngừng ở giây cuối cùng.
Mộ Lâm mỉm cười, đưa tay xoa đầu cô:
Mọi người đều bật cười. An Tĩnh trêu:
“Anh biết tháo bom?”
“Để anh làm cho.”
“Hay cứ để đám rác rưởi đó c·h·ế·t…”
nhưng cũng giống đến tám phần rồi. Huyết thống thật kỳ diệu.”
Giáo sư Mộ xoa đầu cô.
“Không phải là cô Tiêu, mà là vị hôn thê của em. Anh cũng có thể gọi cô ấy là em gái. Em và cô ấy là em trai và em dâu của anh.”
Bầu không khí trở nên kỳ lạ, Tiêu Điềm Tâm cảm thấy khó hiểu, thế là chọc chọc vào anh:
“Một bên là người cậu yêu nhất, quý nhất, còn bên kia là một lũ rác rưởi. Hai bên, cậu chọn bên nào?”
“Bây giờ nhớ lại cũng chưa muộn.”
“Là em đã ra ngoài sao?”
“Chúng ta mất liên lạc với FBI bốn tiếng rồi, chắc họ đã đến nơi.” Giáo sư Mộ nói, (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“A Dương, em tin anh.”
Sau đó lại hôn lên nốt ruồi son nhỏ giữa trán anh:
Bộ phim
Ánh mắt của giáo sư Mộ không có tia sáng, khiến người nhìn không thể đoán được cảm xúc.
Mộ Lâm nói,
“Anh biết tháo bom.”
“Anh ấy là anh ruột tôi, đương nhiên giống nhau.”
Giáo sư Mộ nói.
An Tĩnh nhìn rõ người đàn ông cao gần mét chín trước mặt, ngạc nhiên kêu “ồ” một tiếng:
Nhưng Mộ Lâm dường như không nghe thấy gì, sắc mặt ngày càng trắng bệch, nhìn chằm chằm phía sau mọi người không nhúc nhích.
Vẫn là Tiêu Điềm Tâm phản ứng đầu tiên, quay lại, hét “á” một tiếng. Phía bên tường sau, có một chiếc sofa nhỏ, vẫn là “gia đình ba người”.
Mộ Lâm lại liếc nhìn Tiêu Điềm Tâm, không nói gì thêm, cúi xuống nghiêm túc nghiên cứu đống dây điện kia.
Một gia đình ba người bày ra tư thế đang xem phim. “Người con trai” khoảng hơn hai mươi tuổi dựa vào người phụ nữ chưa đến 35. Không cần hỏi, người phụ nữ đó đóng vai “mẹ”.
Editor: Mứt Chanh
Tiêu Điềm Tâm nghe chẳng hiểu gì, giáo sư Mộ khựng lại rồi nói:
Mộ Lâm im lặng không lên tiếng.
Lạc Tâm vẫn đang đếm:
Lạc Tâm cười:
Giáo sư Mộ nghĩ nếu chọn để đám người cặn bã kia nổ tung, Lạc Tâm chắc chắn sẽ giữ lời mà thả bọn họ đi. Nhưng Mộ Kiêu Dương và chính mình sẽ thua, thua hoàn toàn, thua vì không thể vượt qua tâm ma trong lòng mình rồi sẽ biến thành một người như Lạc Tâm, không còn khác biệt gì.
“Dừng lại!”
Mộ Lâm không nói gì nữa, tranh thủ từng giây nghiên cứu cách tháo.
hoặc g·i·ế·t chính mình.”
Tâm Ma
Còn có ba mươi giây.
“Cắt dây đỏ nhé?”
Tiêu Điềm Tâm như thấy được cứu tinh, ôm lấy cánh tay giáo sư Mộ lắc lắc:
“Còn ba phút.”
Cô làm nũng với anh ấy, động tác của Mộ Lâm khựng lại một chút, rồi tiếp tục gạt bớt các sợi dây ra, cuối cùng nhìn thấy phần lõi bên trong.
“A Dương, Lạc Tâm trốn rồi thì làm sao đây?”
“Cảm ơn.”
nhưng ít nhất phải mất mười phút.”
Lạc Tâm vẫn nói.
Giáo sư Mộ quát lớn.
“Quả bom này phức tạp quá. Anh có thể tháo
“Em trai, do em quyết định.”
“Hắn yêu cầu hai người làm gì?”
“Nếu lúc nãy anh cắt dây đỏ thì sẽ kích hoạt một quả bom khác
“Khi học ngành kiến trúc ở Đức, vì chán nên học theo người ta chơi tháo bom và chất nổ. Dù gì thì xây nhà cũng có lúc cần nổ mìn.”
“Không không không, cắt dây trắng đi!”
Lạc Tâm nói:
“Điềm Tâm, cậu đói khát đến vậy sao?”
Tất cả đều âm thầm đếm ngược trong lòng, chỉ có Tiêu Điềm Tâm vẫn sánh vai cùng anh ấy, giọng cô mềm mại nhưng đầy sức mạnh:
“Không đủ thời gian rồi.”
Chương 98: Hai vụ án mạng
Đột nhiên, ký ức đã mất bắt đầu dần hồi phục. Tiêu Điềm Tâm giật mình, đã nhớ ra rồi lắp bắp một lúc mới nói rõ:
“Hai vụ án mạng.”
“A Dương, anh là anh trai em, không phải tội phạm. Em không nên dùng giọng điệu đó để nói chuyện với anh.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Giáo sư Mộ chỉ nhìn Tiêu Điềm Tâm một cái, cô đã hiểu, suy nghĩ của Lạc Tâm đã bị nhìn thấu.
“Anh, đừng nói nữa. Em không muốn… biết.”
“Anh cũng rất lợi hại.”
“A Dương, em tự hào về anh.”
Nhưng bất kể cắt dây nào thì cũng sẽ phát nổ. Đó là trò đùa tàn nhẫn mà Lạc Tâm bày ra. Bởi vì một Mộ Kiêu Dương không bước vào trận địa của Lạc Tâm nên Lạc Tâm không muốn, thà phá hủy còn hơn.
Dường như nhớ ra điều gì, Mộ Lâm kinh ngạc hỏi: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mộ Lâm hỏi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ngừng một lúc, anh ta lại nói:
“Mộ b**n th**, anh trai anh từ vóc dáng đến gương mặt đều giống anh, không nhìn kỹ còn tưởng hai người là một.”
“Hoặc cậu cứ để đám rác kia c·h·ế·t, tôi sẽ nói cho cậu biết nên cắt hay không.”
Mộ Lâm lo lắng, mồ hôi chảy dài từ trán xuống.
“Anh hai tháo bom giỏi lắm, lần trước là anh ấy cứu em, vậy mà em lại quên mất.”
“Không đủ thời gian đâu. Mộ Kiêu Dương, cậu chọn thế nào đây?”
Lạc Tâm cười nói:
“Ừ, quan trọng là em không sao.”
Còn mười giây, thấy em trai không phản ứng, Mộ Lâm giơ kéo lên đưa về phía dây đỏ. Anh ta phán đoán đó là dây đỏ.
Nói xong, anh ta đứng lên.
“G·i·ế·t đám người kia
“Mộ Kiêu Dương, cậu thật thông minh. Không lựa chọn gì mới là câu trả lời thật sự.”
Cô lập tức bật dậy, anh ấy theo phản xạ ôm lấy eo cô, còn nụ hôn thơm ngát của cô đã trao đến. Cô hôn lên môi anh, nói:
Ảnh ảo của hắn dần mờ đi, giọng nói cũng xa dần:
Giáo sư Mộ cũng đứng dậy, đúng lúc đứng chắn giữa hai người.
vừa đúng lúc kết thúc.
Giáo sư Mộ ngồi xuống, lấy khăn tay lau mồ hôi giúp anh ta để anh ta không bị phân tâm.
,
Giáo sư Mộ trả lời.
Tiêu Điềm Tâm cũng gật đầu lia lịa: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
loại bom mẹ-con. A Dương, may mà có em.”
Giáo sư Mộ mím môi, nói:
“Tạm biệt.”
Giáo sư Mộ thở dài.
Mộ Lâm gật đầu, nói:
Chương 98
“Này, A Dương, làm sao đây? Anh nghĩ ra chưa?”
Tiêu Điềm Tâm bĩu môi lườm cô ấy.
Tiêu Điềm Tâm chớp mắt to nhìn anh.
Hắn chạy trốn.
Lúc này, đèn trong rạp chiếu phim bật sáng.
Mộ Lâm khẽ chớp mắt, hạ tay xuống.
“Có lẽ đang bao vây truy bắt Lạc Tâm.”
“Anh… anh… anh là người đã cứu tôi ở câu lạc bộ du thuyền. Lần đó, tôi bị nổ đến mức chấn động não, quên mất chuyện đó luôn.”
Mộ Lâm dừng tay lại.
Không từ bỏ đám con tin kia mới là giữ vững bản tâm. Mà hiểu rõ tâm cơ của Lạc Tâm, không động vào sợi dây nào đó chính là đáp án.
“Tick tock, tick tock~”
Thời gian dừng lại trong khoảnh khắc đó.
“Tuy không giống ba anh em sinh ba như Lạc Trạch
Còn một phút.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.