Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 96: Tiền vốn đánh trận
- Grekkkk…
Phó đại đổi trưởng thứ hai…
- Tiếp tục nhiệm vụ!
Mấy giây sau, nó đã trở về trước cửa siêu thị.
Nền đất xung quanh lún xuống, phản lực mạnh mẽ đẩy thân hình to như ngọn núi của P2 bắn thẳng về phía trước.
…
Người này, rất mạnh.
Nhưng điểm chung là bọn họ đều đang vô cùng kính sợ mà nhìn hai cái nam nhân phía trước nhất.
Hắn vội vã ôm lấy Tường Vi vẫn còn tràn đầy kinh hãi bên cạnh mà cắm đầu bỏ chạy.
Thời điểm tiếng thét đầu tiên của P2 vang lên, những tiểu đội trưởng đều hoảng hồn vội vã tập hợp thành viên lại triển khai đội hình phòng thủ. Bọn họ biết xa xa đang có chiến đấu vô cùng thảm liệt, chắc chắn không còn an toàn, phải cùng nhau tập hợp nhằm đối phó với tình huống xảy ra.
Công cuộc dò xét đến đây coi như chấm dứt.
Những người ở đây đều im thin thít lo sợ nhìn nhau. Hàn Phong biểu hiện ra thực lực viễn siêu nhân loại, bọn họ đều không có đảm lượng đứng ra.
Thấy mọi người đều đã mơ hồ hiểu ra, Hàn Phong phất tay nói:
Ngay cả Kha Thành là người phi phàm tiếp cận cấp 7, trong tay là kỹ năng tam giai, hắn cũng vô pháp tưởng tượng kia là cái tràng diện chiến đấu thế nào.
Hàn Phong đại đội trưởng và Ngô Soái phó đại đội trưởng.
Hàn Phong sau khi ra quyết định xong thì quay qua hỏi Ngô Soái:
- Phá tâm linh!
Nghe thấy phán xử của Hàn Phong, tất cả những người còn lại đều ngẩn ra, đặc biệt là hai người Chu Vấn, Mã Mộng Đình, đều dâng lên một cỗ xúc động không nói lên lời.
Ngô Soái vừa chui qua háng băng nô, hai chân của nó lập tức dẫm mạnh xuống, bàn chân hoá thành một cái dùi nhọn đục thủng cả nền đất, đem cả người nó cắm chặt giữa đường.
Sau khi nhìn Ngô Soái xông vào thi đàn, hắn mới quay qua Tường Vi nói:
Bọn họ mỗi ngày đều nhìn thấy một hi vọng mới.
10 phút sau, một nhóm ba người đã trở về tiền tuyến hố sâu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hắn trước đây từ chỗ Hàn Phong nhận được kỹ năng bị động thành thạo cách đấu, đòn đánh ra đã biết lựa góc độ để ít gây tổn thương cho mình nhất. Chờ tới khi hắn hoàn thành nhiệm vụ, đạt được chức nghiệp dũng sĩ, kỹ năng phản lực kia sẽ khiến hắn tự tin gấp mười.
- L-Là hai người chúng tôi… Thảo luận rồi đưa ra phương án này.
Khoảnh khắc hai nắm đấm chạm vào nhau, không gian dường như hơi ngưng lại, sau đó là một thanh âm khủng bố như bom nổ vang lên.
Một cơn sóng tinh thần dày đặc trùng điệp lớp lớp nối tiếp đánh về phía thể sức mạnh.
Hàn Phong thu lại tầm mắt, nhìn về hố sâu 2 mét vẫn đang tiếp tục được đào sâu thêm.
Đó là cơ hội của bọn họ.
Thể sức mạnh đầu tiên là hoa mắt một trận, hai tay vội co lại thành tư thế phòng thủ, sau đó dưới chân bịch bịch bịch chạy nhanh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Châu Lam sức lớn vô cùng, mỗi đao của nàng ta đều phát sáng lấp lánh, không có bất kỳ thây ma nào cản nổi. Thi thoảng lại có một vệt đao khí sắc bén dài 3 mét được chém ra, ngay cả thây ma cấp 9 cũng phải c·hết thảm.
- Grekkkkk… (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tưởng là sẽ bị trừng phạt, có ai ngờ lại diễn biến thành ban thưởng.
Hàn Phong nhìn sâu Chu Vấn và Mã Mộng Đình, sau đó nghiêm túc nói cho toàn bộ mọi người:
Chương 96: Tiền vốn đánh trận
Phía xa xa, thân thể Ngô Soái dần dần thu nhỏ lại. Hắn khuôn mặt co rút xuýt xoa, dưới chân khẽ nhún, nhảy vào một con hẻm nhỏ mà biến mất không thấy tung tích.
- Trong những thời khắc quan trọng mà không có người dẫn đầu ở bên cạnh, đưa ra quyết định tập hợp sức mạnh để phòng thủ là hoàn toàn chính xác. Chu Vấn, Mã Mộng Đình, mỗi người được thưởng 100 cống hiến.
Trước mặt bọn họ chính là hơn 50 đội viên và gần 70 người sống sót với những biểu cảm vô cùng phức tạp. Người thì kinh hãi, người thì hâm mộ, người thì nể phục, người thì hoảng hốt, người thì tràn đầy cuồng nhiệt hướng tới.
Tường Vi nhìn 6 tiểu đội chỉnh tề mà chuyên nghiệp thanh lý thây ma, tâm trạng có chút phức tạp gật đầu:
- Grekkkkk…
- Được.
Sau đó là liên tiếp những âm thanh chiến đấu kinh khủng như tiếng bom rơi pháo nổ vang lên, để cho ai nấy đều vô cùng run sợ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nó gục xuống mất hai giây, trên người bộc phát một luồng quang mang đen kịt phá tan sóng tinh thần đánh tới. Khi nó ngẩng đầu lên, Ngô Soái đã ở phạm vi ngoài 50 mét.
Những đội viên chiến đấu còn đỡ, đã là người phi phàm, lại thường xuyên tiếp xúc năng lực phi phàm, tuy có sợ hãi nhưng cũng không tới mức khó tin. Gần 70 người làm công tác đào đất mới là đối tượng bị đả kích, bọn họ xa xa nhìn thấy khói bụi cùng khí lãng bốc lên, hiện tại trông thấy hai người đứng đầu vẫn lành lặn trở lại, đối với đối phương đã dâng lên tâm lý khủng hoảng sâu đậm.
- Tường Vi tiểu thư, cảm tạ cô đã hỗ trợ. Hiện tại cô cứ trở về nghỉ ngơi trước, chúng ta sẽ bàn bạc lại vấn đề thoả thuận sau.
Hàn Phong đứng tại ban công một toà nhà 2 tầng cũng hơi gục xuống, trong miệng phun ra một ngụm khí lạnh, đem một mảng tường đông cứng thành băng tuyết.
Nó giơ nắm tay to như thùng sơn lên đấm thẳng về phía thể sức mạnh đang phóng tới.
Vụn băng cùng khí lãng lạnh lẽo trào ra bốn phương tám hướng, mấy chục thây ma trong phạm vi 30 mét toàn bộ c·hết cứng.
Bạch khí trên người hắn nhạt dần rồi biến mất, mà Thánh Quang liên trên cổ cũng từ từ ảm đạm, không sẵn sàng kích hoạt ra kỹ năng nữa.
Nhưng băng nô rốt cuộc cũng chặn đứng được thế công mãnh liệt của P2.
Tất cả những thứ người này, những thứ này đều là tiền vốn để đánh một trận với P2 ngày mai.
Hắn lại nhìn về nhẫn vặn vẹo trên tay.
Hắn có kỹ năng tam giai Long Trảo Thủ, là một kỹ năng bán chủ động vô cùng thần kỳ. Chỉ cần bàn tay thủ thế thành hình long trảo, nó sẽ lập tức mọc ra vảy rồng, vuốt rồng, cùng sức mạnh của rồng. Thây ma trước mặt long trảo này hoàn toàn là mềm như bún, chỉ cần bị trảo trúng là sẽ c·hết chắc.
Chẳng những thế, long trảo này có thể kích hoạt ra hư ảnh thủ trảo to lớn t·ấn c·ông tầm xa. Một vồ kích hoạt, long trảo từ tay hắn bắn ra, có thể dễ dàng trảo c·hết thây ma cách xa 10 mét.
Thế là 200% điểm bộc phá của hắn cũng đã đi đời nhà ma.
Bọn họ biết ba người Hàn Phong sẽ làm nhiệm vụ do thám quái vật tại siêu thị Thanh Hà, nhưng không ngờ phương hướng kia lại phát sinh chiến đấu ác liệt như thế.
Phó đại đội trưởng thứ nhất là Ngô Soái.
Kỹ năng nhị giai “Phá tâm linh” liên tiếp thi triển 5 lần.
Quá mạnh mẽ.
- Rõ!
P2 nhanh chóng đảo một con mắt lành lặn còn lại mà nhìn quanh, con mồi của nó tất nhiên không thể ở khu vực này.
Hàn Phong gật đầu nói:
Sau 3 giây, Chu Vấn và Mã Mộng Đình đồng thời bước lên cẩn thận nói:
Những tiểu đội trưởng khác càng đừng nói. Ngày thường hai người Hàn Phong tuy cũng biểu hiện ra thực lực mạnh mẽ, nhưng cái dạng sức mạnh gần như phi nhân loại kia, dù bọn họ không trực tiếp chứng kiến nhưng vẫn có thể tưởng tượng ra ít nhiều.
Hàn Phong lại nhìn về phía Kha Thành, đây là tiểu đội trưởng mới được bổ nhiệm trưa nay.
Thể sức mạnh gắng gượng phục hồi từ trong đau đớn, nó hai chân bấu vào mặt đường, cơ bắp toàn thân nổi gồ, sau đó nhún mạnh.
Nhưng nó vừa phóng đi 2 mét, một cái ấn ký hư ảo của vô số sợi tơ đã bộc phát ra quang mang đen nhánh, đem cả thân thể P2 đều bao phủ.
Hàn Phong nhìn tất cả một lượt, trầm giọng hỏi:
Thể sức mạnh đột nhiên thấy có một quái vật trắng tinh nhảy ra chặn đường t·ruy s·át con mồi thì không khỏi tức giận thét lên:
- Tương lai đội ngũ ngày càng lớn mạnh, tất phải có một người nắm quyền chỉ huy lâm thời khi những người đứng đầu vắng mặt…
Ngô Soái b·ị t·hương, được vòng tay trị liệu của Hàn Phong điều trị 2 lần, lúc này nhếch miệng đáp:
Hứa Dương tuy không phải tiểu đội trưởng, nhưng thực lực không hề thua kém bất kỳ tiểu đội trưởng nào. Ba tia hoả đao của hắn bắn ra có thể chém g·iết hơn chục thây ma mới bị dập tắt. Nếu có thây ma không b·ị c·hém c·hết, nó cũng bị hiệu quả thiêu đốt liên tục mài c·hết.
Ngay cả các đội viên bình thường cũng tràn trề hi vọng với tương lai. Nếu một trong hai người kia lên chức, vậy chức tiểu đội trưởng cũ sẽ thừa ra.
Phía xa xa, Hàn Phong cả người bốc lên bạch khí chợt xoè tay, nhẫn duy tâm trên ngón tay phát ra quang mang chói mắt, 3 lượt “Đâm xuyên tinh thần” liên tiếp được thi triển ra.
Nó phải g·iết được thằng kia.
Quái vật hình người.
- Đệ còn tiếp tục được không?
Là một trong số những người tại đây.
Cùng với đó hắn trong lòng cũng trầm trọng mặc niệm: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mã Mộng Đình vung tay ném ba quả cầu sét về phía một đám thây ma tụ tập, ba cầu sét v·a c·hạm vào nhau sau đó nổ tung thành một đám điện quang, đem hơn chục thây ma toàn bộ giật c·hết.
Trung tâm v·a c·hạm, băng đá cùng khí lạnh điên cuồng tuôn trào. Băng nô dù cao tới 3 mét nhưng cũng không thể chính diện chống lại Thể sức mạnh. Nó bị một đấm giận dữ của P2 đấm cho vỡ nát nửa người trên, toàn bộ đầu, ngực, bụng cùng cánh tay bên kia đã hoá thành bột phấn, chỉ còn dư lại phần eo cùng hai chân thô kệch vẫn cắm xuống mặt đất.
- Vậy thì chuẩn bị thật tốt thôi. Ít nhất phải nạp lại đầy đủ điểm bộc phá.
Nó tuyệt không sợ hãi, trái lại còn điên cuồng vung ra nắm tay cự đại màu xám tro đấm thẳng vào nắm đấm trắng tuyết của băng nô.
P2 đầu tiên là hơi ngẩn ngơ không rõ, sau đó là gập người ôm đầu thét lên đầy thê lương.
- Là ai ra lệnh tập hợp mọi người lại?
- Chuyện nhỏ. Chịu 2 đấm còn đâu đa phần là chạy trốn, chút thương tổn này không là gì, đệ cũng không phải làm từ bột.
Hắn không nói hết câu, nhưng ai ở đây cũng có thể mơ hồ nhận ra một cái danh từ dần dần thành hình.
Hàn Phong ra lệnh cho một đội viên lái xe đưa Tường Vi về, bản thân thì xoay người nhìn về chiến trường 3 đường nhánh.
Một thanh âm phẫn nộ, điên cuồng, máu tanh và tràn đầy bạo ngược vang vọng không ngừng.
Chu Vấn tốc độ cực nhanh, trảm mã đao trong tay liên tiếp chém ra, thây ma hầu như chưa kịp làm ra phản ứng đã mất đầu.
Hàn Phong giơ tay lên nói:
Chu Vấn, Mã Mộng Đình lại là hai ứng cử viên sáng giá nhất.
Ùng…
Chỉ một chiêu, băng nô đã bị đập cho nổ tung.
Mỗi người đều có thực lực đơn độc diệt sát toàn bộ trấn Hi Vọng.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.