Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 580: Trò chơi bơm nước (2)
- Hức hức...
- C·hết tiệt...
- Tại... Ức... Tại sao hai lại là sáu mươi chín?
Chẳng qua Tường Vi khắp nơi đều là điểm n·hạy c·ảm, chỉ vừa mới bị Hàn Phong đè xuống đâm chọc mấy chục giây, nàng đã không nhịn được kiều đồn co giật mà run rẩy liên hồi, sau đó d·â·m dịch thuỷ trong suốt cứ như vậy tuôn trào như suối, đem khuôn mặt chủ nhân của mình phun tới ướt đẫm.
Hàn Phong hai ngón tay nhấn vào huyệt hoa Tường Vi khẽ móc mấy cái, móc ra một đám d·â·m dịch thuỷ trong suốt đưa tới trước mặt, lại trực tiếp nhét vào miệng đối phương rồi khàn giọng nói:
Hàn Phong là người làm trước tính sau, khi muốn làm một việc gì đó, hắn thường sớm tính trước vài bước.
- Đồ tra nam, nói cái gì mà bẩn thỉu như thế.
Thổ phỉ kia nói mấy câu nịnh hót vừa rồi cũng không phải giả dối. Nàng quả thật có phượng nhãn, đó là điều hiển nhiên, bất kỳ ai nhìn vào đều đã rõ ràng, cái nàng muốn nghe là những lời còn lại a.
Chụt chụt...
Nếu không phải Hàn Phong kịp thời phát hiện mà đem nam căn chủ động rút ra, có lẽ lịch sử thế giới phi phàm ngày hôm nay sẽ ghi nhận một tiến hoá giả c·hết ngạt vì bú ciu.
- Cái kia ai bảo là nước của tôi. Tôi chỉ hỗ trợ sản xuất thôi a.
Cho đến cuối cùng, một màn trinh sát chiều dài này đã diễn tiến thành tình trạng nam dưới nữ trên, chủ nhân bị đè ngửa ra sàn, còn bồn chứa ngược lại chổng mông quỳ gối dưới háng chủ nhân, bộ ngực cự đại liên tục ma sát trên đùi, miệng nhỏ há lớn liên tục mút xuống.
- Chủ... Chủ nhân... Người ta làm có tốt không...
Tường Vi tức giận mắng mỏ rồi tiếp tục tát cho người trước mặt một cái nữa, sau đó nàng lập tức xoay người đè đối phương xuống dưới mà cắn mạnh vào lồng ngực săn chắc, vừa cắn vừa trách cứ:
- Người có tướng mắt này chính là thiên tử do trời đất lựa chọn, thể hiện được sự thông minh, tài năng, quyền lực, nhưng cũng không thiếu đi thanh cao tao nhã, siêu phàm thoát tục. Chỉ cần phượng nhãn vừa động, người đối diện liền không nhịn được mà phải cúi đầu phục tùng, không dám dâng lên nửa điểm phản kháng a.
Hành động còn dứt khoát như vậy.
- Sâu quá rồi...
Tường Vi bú mút tới mười mấy phút đồng hồ liên tục, động tác càng lúc càng trở nên to gan lớn mật, đem chủ nhân mút tới thiếu chút xuất ra, thật sự còn sướng hơn cả thời điểm ăn được thiên tài địa bảo. Bất quá nàng làn da cũng dần biến thành ửng hồng, còn có chút tái nhợt đi kèm, giống như đã sắp hết hơi tới nơi.
Thời điểm ăn thịt động vật biến dị cao giai, hoặc ăn thiên tài địa bảo lá ớt biến dị, phi phàm giả sẽ được cộng điểm phục hồi kéo dài ngẫu nhiên.
- D·â·m phụ, làm sao lại gắng sức như vậy.
Tường Vi phượng nhãn đều nhanh mờ đi, đôi lông mày dài mảnh giờ phút này buông thõng qua một bên, đồng tử giãn nở tới tràn đầy d·ụ·c hoả, nào có chút gì uy nghiêm của mẫu nghi thiên hạ chứ.
- ...
- Mau gọi chủ nhân đi.
- D·â·m phụ, Tam Giang có cái gì đó mà nước tăng lực, có phải là cô đem nước l**n cho bọn họ uống hay không?
- Điểm thứ hai chính là sáu mươi chín.
- Đích xác là đồ ngu còn gì.
Đây chính là bồn chứa chất lượng cao a.
Hắn lúc này trong lòng xoay chuyển một hồi rồi chính khí lẫm nhiên nói:
Giữa phòng ngủ rộng lớn, nam nhân đứng thẳng dạng háng, trong miệng liên tục rên rỉ thư sướng, bàn tay ra sức vầy vò mái tóc đen nhánh, côn thịt lại càng lúc càng phình to trướng lớn.
Hàn Phong bị cắn tới thiếu chút bắn ra.
Tiến hoá giả, con cưng trời đất, được trao cho thiên phú khủng bố, học gì cũng nhanh, làm gì cũng giỏi, lúc này học bú mút côn thịt của nam nhân lại càng là nhanh chóng, kỹ thuật của cái d·â·m nữ này phải nói là thăng tiến thần tốc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
- Gọi chủ nhân mau.
Nghe được cái thanh âm này, Hàn Phong không khỏi ngơ ngác tới tỉnh cả người.
Con bà nó, phải bú hết.
- Đồ tra nam, nước tăng lực gia tăng điểm thể lực, liên quan gì tới điểm phục hồi.
Hệ thống bị lỗi à, người ta đang djt nhau mà thông báo cái gì.
Hàn Phong liên tục đem côn thịt bơm vào trong miệng nàng ta, mỗi lần thúc tới đều muốn sâu tới tận cuống họng, đem nàng bờ môi đỏ mọng chơi tới mức ướt át sưng tấy.
Hiện tại còn quản cái gì đau lòng nữa, nhét máy bơm vào thân thể nàng ta rồi khiến nó dài ra ngay.
Hàn Phong đem cái bồn chứa này gặm cắn tới độ kêu cha gọi mẹ cùng van xin tha thứ mới chịu ngưng lại, sau đó hắn lập tức xoay người lại bóp lấy cằm Tường Vi mà kêu to:
Chương 580: Trò chơi bơm nước (2)
Xú nữ nhân, thật sự là độc ác.
Tường Vi nghe được mấy lời lời ton hót này thì không khỏi ửng hồng cả hai má, đôi môi đỏ mọng không chút do dự hôn chụt một cái lên quy đầu, đầu lưỡi mềm mại cũng nhanh chóng vươn ra liếm láp vết răng in dấu bên trên, đon đả hỏi tiếp:
Hàn Phong còn chưa kịp kêu ca, trong miệng đã bị bao khoả bởi một cặp hàu sữa mềm tới tan chảy, còn mang theo dịch thuỷ ướt át béo múp.
Con bà nó, chơi trò chơi thôi mà cũng nguy hiểm như vậy sao.
- Ưm... Chậm thôi... Đúng rồi, liếm cả hai cái động cơ máy bơm đi... Ôi, mẹ kiếp... C·hết tiệt...
Hiện tại hắn nuốt vào d·â·m thuỷ của tiến hoá giả, cũng nhận được điểm phục hồi, cái này thật ra chẳng khác nào hành động ăn uống, chỉ khác ở chỗ là d·â·m dịch thuỷ cũng đích xác là loại thức ăn cao cấp nhất.
Mà nữ nhân đang quỳ mọp dưới đất cả người đều ôm lấy một bên đùi nam nhân, khuôn mặt xinh đẹp ngước nhìn chờ đón, miệng nhỏ há lớn ra sức nuốt lấy thanh trụ thịt kia, bàn tay còn nhiệt tình vuốt ve cùng chăm sóc hai khoả long châu, tư thái d·â·m tiện tới cùng cực.
- Sâu quá rồi... Ngô... C·hết mất... Chủ nhân, g·iết nô tì đi...
Hàn Phong đã bị mút tới loạn thần rồi, trò chơi bơm nước này, hắn vậy mà lại bị "thoát vai" trước.
Hàn Phong nhổm người dậy đè xuống bồn chứa của mình, nam căn vẫn như cũ cắm ngập trong miệng đối phương, sau đó hắn xoay người một cái đã bò xuống hạ thân của bồn chứa, đầu lưỡi vươn ra cắm vào huyệt hoa mà liếm nhẹ.
- ...
- Không đúng, mấy lời này chẳng có ý nghĩa gì cả. Đồ thổ phỉ, anh lừa tôi có đúng không.
Trong khi Hàn Phong phía trên đang nhiệt tình há miệng đem d·â·m dịch thuỷ đều toàn bộ nuốt xuống, hắn bên tai vậy mà bất chợt nghe được thanh âm thông báo của hệ thống.
Hàn Phong nghe tới đây, trong lòng không khỏi lộp bộp một tiếng thầm hô không ổn.
- Còn cãi sao, tôi vừa rồi ăn thứ này đã nhận được 3 điểm phục hồi a, đây không phải nước tăng lực thì là thứ gì.
- 70 điểm? Kể đủ ra 70 điểm cho tôi, bằng không tôi sẽ đem vật này tháo xuống.
- Ngon a...
- Chứ anh nghĩ tôi có bao nhiêu... bao nhiêu... Ức... Bao nhiêu nước l**n mà đóng chai hả?
- Thứ nhất là đôi mắt a. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tường Vi bị Hàn Phong khen tới độ khuôn mặt đỏ bừng, thân thể mềm nhũn còn nhẹ nhàng run rẩy vì kích thích, động tác liếm mút "máy bơm" càng thêm chăm chút ân cần. Chẳng qua rất nhanh nàng liền cắn một cái trên quy đầu rồi tức giận mắng:
Bất quá, để chữa quê, hắn vẫn là cứng rắn nói nhỏ:
Tường Vi đôi môi đỏ mọng sưng tấy, khoé miệng còn vương lại một chút d·â·m dịch thuỷ, cả người mềm nhũn ngã xuống đất mà hổn hển thở dốc, lúc này nàng ánh mắt mê li ngước nhìn nam nhân đứng bên trên mà run rẩy hô nhỏ:
Đây chính là trời sinh d·â·m nhãn thì đúng hơn.
Lúc này hắn lập tức đè ngửa nữ nhân trong ngực ra sàn rồi tiếp tục cắm nam căn vào miệng nàng ta, thân thể gần như đã muốn ngồi lên miệng đối phương, đâm vào rút ra liên tục.
Âm thanh rên rỉ của Tường Vi mỗi lúc một thêm đứt quãng.
- Không phải của cô thì của ai... Bọn họ đều nói cái gì mà nước của nữ thần... Không lẽ ai cũng là đồ ngu sao...
Hắn lúc này đang định đánh trống lảng cho qua chuyện thì chợt cảm nhận thấy trước mặt mờ tối, sau đó trong đôi đồng tử nhanh chóng hiện lên hình ảnh một cái huyệt hoa ướt sũng.
- Đây chính là "phượng nhãn" là đôi mắt của thần vật phượng hoàng trong truyền thuyết a.
- Đúng, là bồn chứa d·â·m thuỷ.
- Ngô... G·i·ế·t người rồi... Bình chứa muốn đầy rồi...
- Cái này khiến cho đòn công kích không chịu áp chế của khoảng cách hay q·uấy n·hiễu từ môi trường, sát thương gây ra sẽ đạt tới tối đa.
Nói tới lời cuối cùng, Tường Vi khuôn mặt đã trở nên đỏ bừng.
- Tôi có một kỹ năng tam giai, gọi là "Màng Bọc Thực Phẩm". Mỗi khi Lạc Thanh Thuỷ luyện tập sử dụng kỹ năng hệ thuỷ thuật, tôi sẽ hỗ trợ nàng ta gia trì "Màng Bọc Thực Phẩm" lên con thuyền buồm kia, khiến năng lượng tích trữ bên trong được cố định hoá hoàn toàn.
- Ân, thứ hai chính là tư thế 69 đó, điểm xinh đẹp thứ hai chính là thời điểm nhìn từ tư thế 69 sẽ rất tuyệt vời, còn nhìn trúng cái gì, chính là cái con mồn lèo ướt át này, hahahaha...
Hàn Phong sống lưng xuất hiện một trận mồ hôi lạnh.
Sau đó hắn bên tai lại nghe được tiếng quát mắng xấu hổ của nữ nhân:
Tường Vi cảm tưởng bản thân mình sắp bị chủ nhân hút cạn tới nơi rồi. Nàng huyệt hoa càng lúc càng chảy thêm nước nhờn, mà hai cánh hoa cũng đã bị mút tới sưng tấy, thân thể vô lực mềm nhũn chỉ có thể thở dốc, hiện tại đã gần như muốn c·hết đi trong nhục d·ụ·c rồi.
- Phượng nhãn là tiêu chuẩn đầu tiên để xem xét tới hình tượng mẫu nghi thiên hạ nha.
Mà cái bồn chứa này của hắn cũng vô cùng nhiệt tình đón nhận tra hình, mặc kệ có bị chà đạp đến thế nào cũng đều bày ra tư thái hưởng thụ, đầu lưỡi liên tục quét qua quét lại, âm thanh rên rỉ thở dốc cũng càng lúc càng gấp gáp, thậm chí còn xuất hiện cả chửi bậy, giống như cái bồn chứa này càng bị xúc phạm lại càng thêm hưng phấn vậy.
Thật sự là biết cách khiêu khích mà.
- Sau khi nàng ta kết thúc luyện tập, thứ nước đó được gom lại rồi đóng vào chai nhỏ, nó chính là nước tăng lực.
Tường Vi bị nhục côn thô bạo đâm vào, trong miệng ngập tràn hương vị nam nhân mạnh mẽ, đầu óc cũng có chút mụ mị đi ít nhiều, lúc này không khỏi mơ hồ hỏi lại.
- Gọi chủ nhân mau.
Chẳng lẽ tên khốn đầu lâu đỏ kia đang ở phía trên nhìn trộm?
Xú nam nhân này đã liên tưởng tới đâu rồi.
Lúc này hắn vội vã xua tay mấy cái hòng lấy lòng rồi gấp gáp nói:
"Đinh! Nhận được gia trì 3 điểm phục hồi trong 30 phút!"
Tường Vi nghe được lời này thì mới xem như xuôi xuôi, chẳng qua nàng lập tức dùng tay cầm ngay gốc nam căn khẽ lắc lư mấy cái rồi cao giọng mắng:
Hàn Phong đã bị mắng cho rụt cổ lại.
- Tốt, tốt, rất tốt, bồn chứa, rất ngoan ngoãn đấy...
- Ân, chính là... Chính là... Ức... Chính là bồn chứa... D·â·m thuỷ.
Hố hàng rồi.
Cái gì thế này? Bốn lù mà cũng được tăng sức mạnh?
Không được, nàng đã bị kẻ xấu đầu độc rồi, phải ngăn hắn đổ lỗi cho nàng.
Hàn Phong bị liếm tới nhũn cả hai chân, hắn đẩy đẩy mông mấy cái, đem nam căn đâm ngập vào cổ họng đối phương, sau đó mới cười giả lả nói.
- Từ nay mỗi khi tôi chảy nước, anh liền phải nhanh chóng tiến lên liếm sạch, chứa hết d·â·m thuỷ trong miệng, nuốt hết xuống bụng. Rõ chưa?
Tường Vi nghẹo đầu qua một bên có chút xấu hổ nói:
Hàn Phong đã triệt để phát cuồng mà chửi bậy một câu hưng phấn.
Tại sao nàng có thể thốt ra những ngôn từ dơ bẩn t·ục t·ĩu như vậy được chứ.
- Đây là khuôn mặt được thiên sứ hôn qua có phải không. Trời ơi đúng là tác phẩm của thượng đế. Khủng long tuyệt chủng là vì chúng chẳng thể vỗ tay vì em, khổ sở mà c·hết. Người ngoài hành tinh không xâm chiếm thế giới vì sắc đẹp của em đã bảo vệ địa cầu này. Tiên nữ trên trời không dám hạ xuống trần gian là vì sợ lu mờ trước dung nhan hoàn mỹ này. Đường Tăng sở dĩ có thể đi qua Nữ Nhi Quốc là do không có mặt em ở đó. Chiến tranh thế giới thứ nhất thứ hai diễn ra chính là vì muốn tranh đoạt cơ hội được nhìn thấy em. Einstein tạo ra thuyết tương đối là vì không thể nhìn nhận chính xác về vẻ đẹp của em...
Nói chung xú nam nhân này khen ngợi xu nịnh rất bắt tai, mặc dù tương đối giả trân cùng quá trớn, cũng tương đối xấu hổ, nhưng mà cũng rất thoải mái.
- Ưm... Ô... C·hết tiệt... Tường Vi tiểu thư, cái tư thế này thật là xinh đẹp mà... Tôi rất thích...
Tường Vi vẫn như cũ đem nam căn ngậm chặt, từ đầu tới cuối đều không có để vật kia rời khỏi miệng, lúc này dùng tay khẽ vén tóc ngẩng đầu nhìn lên rồi hồi hộp hỏi: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
- Không có a, không có. Bồn chứa xinh đẹp, chủ nhân nhìn thấy tận 70 điểm xinh đẹp luôn đấy.
Đây là nàng sao.
Tường Vi trong miệng tràn ngập một loại hương vị hưng phấn kích tình, đầu óc cũng có chút lâng lâng thư sướng, bất quá nàng vẫn là cắn cho Hàn Phong một cái vào ngón tay rồi tức giận nói:
- Vì... Vì ngon a... Chủ nhân... Cái kia là 20cm nha... Còn có thể dài ra hơn không...
Tường Vi đã trèo lên mặt hắn mà ngồi xuống rồi.
Tường Vi nghe được cái loại giọng điệu bỉ ổi vô liêm sỉ này thì không khỏi cảm thấy hoa mắt.
Tường Vi cái bồn chứa tinh này, kinh nghiệm t·ình d·ục phải nói là tuyệt đối mù mờ, kỹ thuật khẩu d·â·m càng là không có gì đáng bàn, thường thường ngậm nam căn của hắn sẽ cắn như cắn xúc xích vậy. Để tránh đi vào vết xe đổ ngày trước, hắn vừa rồi sớm dùng hai ngón tay huấn luyện cho nàng ta học cách khẩu d·â·m tới thuần thục.
- Bồn chứa, em xem, đôi mắt em có hai mí rõ nét, mí trên không kéo quá dài, mí dưới hơi chuốt lên trên, lông mi dày cong v·út, đồng tử phân minh, hắc thạch to tròn rõ ràng, sâu thẳm như trời sao, sáng bừng như thiên nhật, lông mày dài mảnh chính khí, tựa như lông vũ bay lượn, vừa sắc xảo vừa quyến rũ.
- ...
- Chủ... Chủ nhân... Đừng ngồi lên mà... Ngộp thở c·hết nô tì rồi...
Nô tì cái kiểu gì mà cắn cả chủ nhân thế này.
- Ngô... C·hết mất...
Hàn Phong không cần chủ động, chỉ cần qua vài lượt dạy bảo, Tường Vi đã đem hắn nam căn mút tới sát tận gốc, đầu lưỡi uyển chuyển vuốt ve khắp mặt côn thịt, đôi môi đỏ mọng phun ra nuốt vào liên tục, thi thoảng lại pực một tiếng hôn lên phía trên, ánh mắt tràn ngập một loại tư thái mê mẩn.
- Ân, rất đúng, nói tiếp đi.
- Cứu... H·i·ế·p d·â·m a...
Hàn Phong nhìn loại tràng cảnh d·â·m mĩ phàm tục này mà không khỏi hưng phấn tới mưc thể linh hồn cũng trở nên vặn vẹo, bất quá hắn vẫn là dâng lên đau lòng không nhỏ, lúc này vội vã cúi người nâng lên Tường Vi mà khàn giọng hỏi:
Giữa căn phòng, d·â·m dịch thuỷ tuôn trào tới ướt đẫm.
- Nga... Có phải không... Xinh đẹp thế nào... (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hai cái sinh vật t·rần t·ruồng quấn vào nhau như hai con rắn nước, đầu nối đuôi, đuôi nối đầu, ai nấy đều ra sức đem hạ thân đối phương liếm mút cùng gặm cắn.
- Ngô... Thổ phỉ vô sỉ... Hức hức... Đừng dùng lưỡi gẩy mà...
- Đúng rồi, không phải còn đang chơi cái trò gì mà bơm nước sao, mau trinh sát xem vật này có bao nhiêu nước.
- Đồ tra nam, để phạt cái đầu óc đen tối của anh, anh phải trở thành bồn chứa cho tôi.
Nàng lúc này không khỏi giơ tay tát cho hắn một cái rồi mắng mỏ:
- Ngô... Đừng liếm mạnh như thế...
Sau khi suy nghĩ nửa giây, hắn mới là gầm lên một tiếng tiếp tục vục đầu vào hạ thân bồn chứa mà nhiệt tình bú mút.
Hàn Phong thò tay mân mê khoé miệng nàng ta một chút, sau khi không thể dùng ngôn từ nào miêu tả, hắn đảo mắt một cái rồi mặt dày dùng văn mẫu của cộng đồng mạng:
- Kỹ năng Màng Bọc Thực Phẩm có thể khiến cho năng lượng trong kỹ năng được "bảo quản" nguyên vẹn, không bị hao hụt ra môi trường xung quanh, không bị hao hụt theo thời gian, từ đó có thể giữ nguyên uy lực công kích bất kể khoảng cách t·ấn c·ông, bất kể thời gian kéo dài, dù chấm dứt thi triển cũng vẫn giữ nguyên năng lượng.
Con bà nó, Màng Bọc Thực Phẩm, còn có kỹ năng với tên gọi quê mùa như vậy sao, kỹ năng thuộc hệ thống chức nghiệp Đầu Bếp à. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.