Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 568: Thằng c·h·ó này
"Đc**m mày, thằng c·h·ó đẻ này nữa!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
- Trong trung hạn thì khiến phi phàm giả phải gánh chịu tổn thương của chính loại kỹ năng đó, như Thây Ma Hoá không thể trở về nhân dạng, như Hoả Đao thiêu đốt ngón tay tới cháy đen...
Quả nhiên, sau khi nghe tới tên của thiếu niên kia, cùng với cả ý đồ của Hàn Phong đính kèm, Lạc Thanh Thuỷ trong mắt đã xuất hiện sự xao động nhè nhẹ, nàng ta trầm mặc một lúc rồi mới tiếp tục bình thản hỏi:
Từ tình báo lấy được từ vài trạm tin, hắn biết được cô ả trước mắt này "tiêu tiền như nước" nàng ta hầu như không bao giờ trả giá hay kỳ kèo mặc cả bất kỳ vấn đề gì, muốn mua liền mua, muốn đổi liền đổi, phong cách như công tử Bạc Liêu. Tiểu đoàn 3 do nàng ta dẫn dắt vì thế cũng chịu nhiều thiệt thòi nhất, là tiểu đoàn nghèo nhất.
- Một khi chưa phóng xuất ra ngoài, phôi kỹ năng vô tri sẽ không bị vô tận nguồn năng lượng loạn lưu bên ngoài chèn ép, nó sẽ giống với đứa trẻ con ở nhà thoải mái quậy phá, còn phi phàm giả thì giống với cha mẹ phải chạy theo dọn dẹp vậy.
- Được!
"Nữ thần bị một con la ép buộc cùng vấy bẩn rồi."
Hắn sau khi làm bộ cân nhắc đắn đo mãi thì mới chậm rãi nói:
- Ý tưởng này được lấy từ vài loại trang bị của tôi, Nhẫn Áp Đặt level 4, Nhẫn Vặn Vẹo level 3, Nhẫn Hoài Niệm level 4...
- Cách giải quyết tình trạng này là một nan đề. Nói thẳng, tôi hiện tại không có bất kỳ lời giải nào hiệu quả với nó cả, nhưng tôi có một vài ý tưởng táo bạo.
Sau khi suy nghĩ khoảng 3,141592 giây, nàng mới lạnh nhạt đáp lại:
- Tác dụng phụ, trong ngắn hạn thì khiến phi phàm giả đau nhức choáng váng.
- Nhưng sự tự vệ bản năng của thể tâm trí không thể áp chế hoàn toàn sự nguy hại tới từ phôi kỹ năng đầu nguồn này, bởi vì nhân loại yếu ớt, ở ngày thứ 27 hậu dị biến chắc chắn chưa thể thích nghi nổi với thứ năng lực phi phàm lần đầu tiên xuất hiện trên đời được.
Trong lúc bọn họ đang bàn bạc với nhau tìm cách hiệu quả nhất thì tên thổ phỉ d·â·m đãng xú danh lan xa kia đã cười đê tiện mà đưa cuốn album chụp lén dưới váy cho Lạc đoàn trưởng.
- Nhìn thì có vẻ rất xinh đẹp đúng không?
- Có phải hay không ngay lúc này đây, ngay cả khi không vận dụng năng lực phi phàm, cô cũng cảm thấy toàn thân đau đớn, tâm thần mệt mỏi uể oải, mất bình tĩnh? Không cần phản bác, vì tôi biết đó là sự thật, tôi cũng đang trong tình trạng lâng lâng đó đây, nguyên nhân sao, là do tâm trí của cô đang phải gồng lên để áp chế năng lượng nhộn nhạo đang liên tục rò rỉ.
- Đây là điều không bao giờ có thể tránh khỏi.
- Về phần hợp tác chung để tiêu diệt thây ma, tất nhiên là tôi vẫn hi vọng có thể hợp tác bình đẳng, hỗ trợ nhau khi khó khăn.
Hàn Phong trong lòng hầm bà lằng nhằng nghĩ ngợi mấy câu, sau đó chỉ vào cái ghế bên cạnh mà thản nhiên nói:
Lạc Thanh Thuỷ không chút do dự mà gật đầu nói: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
- Cho tôi nắm tay mấy cái, vuốt tóc một chút, đồng thời quan sát kỹ đôi mắt của cô một chút...
- Chỉ vậy thôi.
Sau đó, sau đó, sau đó, thằng khốn kia với khuôn mặt như con la đã cầm lên bàn tay của nữ thần mà nhiệt tình ve vuốt.
- Phi phàm giả có thể gia tăng uy lực và tầm t·ấn c·ông cơ bản bằng hai cách, một là gia tăng lượng thể lực và trí lực sẽ sử dụng, khiến cho kỹ năng ẩn chứa nhiều năng lượng hơn, hai là gia tăng khống chế lực, khiến năng lượng trong kỹ năng cô đọng hơn.
- Đẹp là đúng, nhưng nguy cơ đã lớn hơn xa tưởng tượng, sự rò rỉ năng lượng phi phàm của cô đã bước vào tình trạng tồi tệ rồi, cơ thể của cô chịu hết nổi rồi, nó không thể nhốt năng lượng phi phàm bên trong thể năng lượng nữa, nó đang bị động thi triển kỹ năng nhằm tự tàn phá mình, tự muốn phóng xuất ra ngoài. Sự mất khống chế kia thậm chí biểu hiện ra ngoài qua cả thể dĩ thái, khiến ai cũng có thể nhìn thấy được.
- Đây chính là bản chất của "tác dụng phụ".
- Phiền cô giao sổ tay này cho La Thiên Dật. Ân, nếu cậu ta không biết đọc chữ, cô đọc cho cậu ta nghe giùm tôi.
- Nếu cô dám "thăng chức" chức nghiệp vào lúc này, cô sẽ bị chính loại năng lượng phi phàm cấp cao đó ăn mòn linh hồn và tâm trí, thân thể vật lý cũng gặp phải biến đổi vặn vẹo dị thường cho phù hợp để chứa đựng sự điên cuồng "vô minh" này, cô sẽ chỉ còn lại bản năng đơn thuần nhất, tràn ngập một loại khao khát nguyên thuỷ nhất, đó là xả hết tiềm năng ra ngoài qua g·iết chóc.
- Nhưng cả hai cách này đều có một điểm chung, đó là đều gia tăng đầu ra năng lượng, từ đó vô hình chung sẽ gia tăng áp lực cho thể năng lượng, thể tâm trí, thể linh hồn, và thân thể vật lý.
- Tôi cũng muốn trong tương lai, tiểu đoàn 3 sẽ không tham gia vào hành động t·ấn c·ông hay gây nguy hại tới trấn Hi Vọng.
Thôi được rồi, là thiện duyên thôi, còn có thể là gì chứ.
- Kỹ năng vô tri lúc này cũng sẽ giống với nhân loại vô minh, là một thứ cuồng đồ vô lối, sẽ gây hại bốn phương mà không nhận thức được sai trái.
- Còn về dài hạn thì...
Chưa hết, thằng kia sau khi vuốt ve chán chê thì còn dám rạch tay nữ thần ra, máu đỏ tuôn trào, sau đó nó vậy mà dám trực tiếp mút ngón tay nữ thần một cái. Con mẹ nó.
- Đây chính là tổn thương dài hạn, tác dụng phụ dài hạn, hay tổn thương gần như vĩnh viễn.
Giới hạn cuối cùng chính là, thằng c·h·ó kia nhanh chóng bỏ qua việc hôn tai để đi vòng qua phía trước, sau đó nó mặt kề mặt với nữ thần, khoảng cách cực gần. Thậm chí đứng ở góc chéo, người ta còn thấy hai bên đã hoà vào làm một thể rồi.
Sau đó hai người đó ngồi xuống ghế, đối diện nhau, khoảng cách cực gần.
Đó chưa phải giới hạn cuối cùng. Thằng c·h·ó kia còn dám đứng lên, bước tới phía sau nữ thần, sau đó dùng tay gom tóc nàng lại mà làm đủ thứ trò quậy. Nóng nhất mắt nhất là thằng này cúi người thì thầm sát bên tai nữ thần cái gì đó, vậy mà lại đem nàng làm cho khuôn mặt biến thành đỏ bừng!
"C·hết tiệt, tên khốn Hàn Phong này, mày chỉ đang đóng giả bị nghiện sắc d·ụ·c mà thôi, tuyệt đối không được tà d·â·m như vậy, đừng có để bị tâm trí phản phệ kẻo không có thì tẩu hoả nhập ma bây giờ..."
- Không phải tôi có ý đồ với cô, tôi chỉ muốn quan sát rõ ràng tình trạng tẩu hoả nhập ma của cô, từ đó hoàn thiện ý tưởng của mình mà thôi. Ở trấn Hi Vọng, chẳng ai "bệnh nặng" như cô cả, mà tôi thì chưa gặp La Thiên Dật, không có điều kiện quan sát cậu ta, cô liền trở thành đối tượng nghiên cứu tốt nhất.
- Sờ đi.
Nếu có Ngô Soái ở chỗ này, chắc hẳn...
Thấy nữ tử trước mặt nhíu mày, hắn lập tức bồi thêm mấy câu:
"Ối dồi ôi, sai lầm, thật sự là sai lầm mà, đàm phán bị hớ rồi. Biết vậy vừa rồi nói ra điều kiện là muốn sờ ngực sờ mông..."
"Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, kiểm soát kỹ năng không cho nó quậy phá thì là "dạy con từ thuở còn thơ" còn kiểm soát nữ nhân trước mặt, có thể hay không coi là "dạy vợ từ thuở bơ vơ chưa về"".
"Ả này còn cứng hơn cả mình nghĩ..."
- Vậy điều kiện để thuê thuyền là gì?
- Tôi chưa thấy ai gặp tác dụng phụ lớn như vậy, nhưng tôi suy đoán được viễn cảnh kia dựa trên chính bản thân mình.
Chương 568: Thằng c·h·ó này
- Đôi mắt của cô, mái tóc của cô, so với lần gần nhất mà chúng ta gặp nhau, chúng nó đã đậm màu hơn rất nhiều.
"Nó dám q·uấy r·ối t·ình d·ục nữ thần ngay tại trung tâm căn cứ Tam Giang."
Lạc Thanh Thuỷ nghe được lời nói giật gân của Hàn Phong thì không khỏi lâm vào im lặng.
Hôn môi?
- Ôm thanh kiếm găm trong thân thể, mỗi lần rút ra chém một nhát, người tổn thương đầu tiên là chính bản thân mình
Hôn tai à?
Hắn lật ra trang thứ 4 của cuốn sổ này rồi bắt đầu bình tĩnh đọc một đoạn nhỏ trong đó:
- Chỉ cần cô có thể để tôi quan sát một chút, dưới tư cách đóng góp ngang bằng, tôi sẽ đưa cho cô cuốn sổ tay ghi chép này, đồng thời sau này sẽ giúp cô giải đáp thắc mắc nội dung bên trong. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hắn sau khi cân nhắc 3,141592 giây giống với đối phương thì chậm chạp nói tiếp một tin tức giật gân:
"Tên khủng bố c·hết dẫm này."
Đây là lần đầu tiên bọn họ thấy nữ thần khổ tâm như vậy.
Hàn Phong đưa sổ tay qua, đoàn trưởng tiểu đoàn 3 thản nhiên tiếp lấy, sau đó vô cùng thẳng thắn mà nói:
- Đây xem như là, kết một hồi thiện duyên đi.
Hắn gặp đối cứng rồi. Cô nàng này không hề có bất kỳ d·ụ·c vọng ngoài lề nào, kể cả là một trong những d·ụ·c vọng nguyên thuỷ nhất của con người là tò mò, nàng ta cũng không hề có, nàng ta chỉ quan tâm tới thứ mà nàng ta muốn quan tâm mà thôi.
Phía xa xa hội trường rộng lớn, cả trăm người vẫn như cũ đi đi lại lại tham gia yến tiệc, thế nhưng giờ phút này có tới chín phần mười ánh mắt đều âm thầm đổ dồn tới một cái phương hướng.
Hàn Phong khoé miệng nhếch lên một đường cong chiến thắng.
- Tất cả ý tưởng, đều có trong cuốn sổ tay này.
- Bởi vì khi xét tới tận căn nguyên, thời điểm mà năng lực phi phàm mạnh mẽ nhất, có khả năng tạo ra sức công phá lớn nhất, có khả năng bay xa nhất, chính là thời điểm khi nó vẫn còn đang trong trạng thái tích tụ, là một cái phôi kỹ năng vô tri, còn bám trên thân thể người dùng.
Hồi lâu sau, nữ tử tóc lam mắt lam này mới chậm chạp hỏi: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
- Tất cả năng lực phi phàm đều có giới hạn uy lực và giới hạn khoảng cách. Năng lực càng cao giai, đầu ra tiềm năng càng nhiều, sử dụng càng thuần thục, vậy thì kỹ năng càng có thể mạnh mẽ hơn, vươn xa hơn.
- Chỉ vậy thôi?
"Ấy, thế này là nàng ta đã "chảy" theo ý mình rồi đúng không. Ê hê hê... Gâu gâu meo meo, be be be..."
- Ngoài ra, tôi cũng sẵn sàng cho cô mượn miễn phí mấy con thuyền bên kia luôn, chỉ cần cô hỗ trợ câu vài tấn cá là được.
- Điều kiện để thuê thuyền là gì?
Ác thú cà khịa trong lòng một câu, Hàn Phong lúc này gập cuốn sổ tay lại rồi nhỏ giọng nói:
- %$¥#€.......
Hàn Phong vẻ mặt lập tức biến thành một con la đang cười nhếch mép. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
- Điều kiện để sở hữu cuốn sổ tay của anh là gì.
- Nhưng mà, cô sắp không còn khống chế nổi bản thân nữa rồi, cô sắp không giữ được bình tĩnh như bình thường nữa rồi, tứ thể tôi vừa nêu, đều đã chịu tổn thương nặng rồi, đặc biệt là tâm trí và linh hồn, nó đã tràn đầy vết nứt áp lực, đã không đủ tỉnh táo để cung cấp quyết định tốt nhất khi dùng năng lực phi phàm. Rồi cô sẽ g·iết người như La Thiên Dật, thậm chí còn nghiêm trọng hơn cả thế.
- Bao đựng kiếm đã rách nát rồi.
Đây là...
Chẳng qua chưa để vị anh hùng nào kịp lao lên cứu mỹ nhân, tên khủng bố họ Hàn đã "đe doạ" một tràng dài ngoẵng cái gì đó, mà nữ thần trong sáng hơn cả biển khơi của bọn họ lại bị "mắng" tới nỗi im lặng không dám nói một câu.
Không cho thuê thuyền vì muốn cứu mạng nàng?
- Tổn thương này không chỉ khiến cô mất kiểm soát khi sử dụng kỹ năng phi phàm, như là không kiểm soát được số lượng điểm tiềm năng xuất ra, cường độ đồng đều trong một giây, tầm t·ấn c·ông, uy lực bạo phát, khả năng thu hồi, khả năng điều hướng, nó thậm chí còn khiến cô mất kiểm soát ngay cả khi không sử dụng bất kỳ năng lực gì cả.
- Giống hệt như thây ma vậy.
Nhìn tới cảnh này, rất nhiều người đều cực độ căm phẫn mà muốn lao lên hỗ trợ.
Lạc Thanh Thuỷ suy nghĩ một lúc thì chậm chạp hỏi:
Rất nhiều người đã xắn tay áo rồi, nhưng chưa ai dám làm quân tiên phong.
- Cô ngồi xuống đây đi, chúng ta trao đổi riêng một chút.
Hôm nay hắn được trực tiếp diện kiến, xem như thành công xác nhận loại tình báo kia là thật, thậm chí mức độ "phá của" còn nặng nề hơn, nữ nhân này còn không thèm đàm phán về cả các vấn đề khác chứ không phải mỗi "tiền bạc".
Hàn Phong nghe được câu trả lời này cũng không khỏi lâm vào im lặng.
"Haha, cuối cùng cũng chịu giao tiếp như nhân loại rồi sao, sao giờ không đòi thuê thuyền nữa đi, cương nữa đi xem nào?"
- Do đó, phi phàm giả càng sử dụng kỹ năng nhiều lần, sử dụng trong thời gian dài, phóng xuất quá nhiều thể lực trí lực theo như "hướng dẫn sử dụng" được ghi trên sách, sử dụng bộc phá lực để tăng đầu ra trí lực, đặc biệt là khi sử dụng các kỹ năng cao giai, vậy thì thân thể càng phải gánh chịu nhiều áp lực, lại càng nhận về nhiều tổn thương ngầm.
Bọn họ đầu tiên là thấy hai người Hàn Phong, Lạc Thanh Thuỷ trao đổi với nhau điều gì đó, sau đó thủ lĩnh trấn Hi Vọng chợt móc ra một vật, hình như một cuốn album ảnh chụp lén dưới váy? Khuôn mặt hắn ta bắt đầu hiện lên sự ép buộc cùng đểu cáng, mà Lạc đoàn trưởng có vẻ rất hoảng hốt, liên tục lắc đầu từ chối, không hề muốn thuận theo.
"C·hết tiệt, bỏ ý đồ tà d·â·m đi..."
Hàn Phong bàn tay khẽ vẩy một cái, trên tay đã xuất hiện một cuốn sổ ghi chép nhỏ.
- Tôi cũng muốn cứu cả La Thiên Dật nữa.
- May mắn cho nhân loại, bởi vì phôi kỹ năng tồn tại bên trong thân thể phi phàm giả, có chung một tần số năng lượng, còn được mơ chịu hồ áp chế bởi bản năng sinh tồn đang liên tục diễn sinh của thể tâm trí, sự nguy hại của thứ mạnh mẽ này mới được áp chế về mức nhỏ nhất, từ đó phôi kỹ năng vô tri mới không gây hại cho chính phi phàm giả.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.