Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 140: Chân mệnh thiên tử

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 140: Chân mệnh thiên tử


Sau khi chửi đổng thần linh một hồi, hắn mới chậm rãi hỏi:

Nước quá lạnh. Nước tắm được Xuân Thu chuẩn bị trước đó hiện tại đã nguội cả rồi.

- Tại sao kỹ năng hồi tức của cô lại hồi được tới 14 thể lực?

Mà sau khi hai bên đều biết được bí mật của nhau, khoảng cách và đề phòng cũng coi như giảm xuống kha khá, cũng đã đạt thành một vài giao dịch nho nhỏ nhất định.

Lại chạy thêm gần 500 mét, hắn bắt đầu thấy thây ma từ cấp 9 trở xuống bắt đầu ngẩn người, còn đám thây ma cấp 1, cấp 2 thì đang từng bước chậm rãi nhích về phía trung tâm.

Nữ tử này hẳn là biết hắn sẽ đặt mục tiêu hoàn thành nhiệm vụ, sẽ đưa quân tiêu diệt thi đàn tại trung tâm huyện Liễu Lâm, đả thông giao thương với huyện Tam Giang, vì thế cũng không gấp không vội nữa.

Nàng ta quả quyết lắc đầu:

Hắn nhẹ nhàng động niệm trong lòng:

- Tiến hoá giả là gì?

Nàng ta rõ ràng chỉ là một cái người phi phàm cấp 5 được chồng chất lên từ tinh thạch exp thôi mà?

Sau khi tắm xong, Hàn Phong mặc một bộ quần áo thoải mái, sau đó sử dụng kỹ năng Xuyên Thấu chui ra khỏi tường.

- C·hết tiệt!

Đối diện một cái nữ tử vừa có thuật đọc tâm, vừa nhạy bén như vậy, Hàn Phong rốt cuộc chịu thua, hắn giơ tay lên nói:

Tại sao ảnh chiếu triệu hồi ra không có quần áo đi kèm? Đây… Đây thật làm khó cho hắn.

- Thời điểm buổi chiều hôm đó, khi đầu lâu đỏ trên bầu trời chiếu xuống chùm tia sáng, tôi đã được ban cho kỹ năng này.

Một lúc sau, hắn mỉm cười nói: (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mười năm phút sau, Hàn Phong khuôn mặt phức tạp rời đi phòng Tường Vi.

- Thời điểm tia sáng kia chiếu xuống, tôi cũng đồng thời trở thành tiến hoá giả.

Dẫu sao nơi này là trấn Hi Vọng, là sân nhà của Hàn Phong, hắn đã thể hiện thành ý, nàng ta không thể không đáp lễ.

Hắn cũng cảm giác một luồng năng lượng kỳ dị dần dần tích tụ trong thân thể mình, nhưng mặc kệ cho hắn tìm hiểu bao nhiêu đều không thể hiểu rõ. Năng lượng kia tích luỹ ở đâu, nó thuộc dạng năng lượng gì, nó thuộc “thể” gì?


Tưởng là đã nhìn rõ được đối phương, có ai ngờ mới chỉ là sờ soạng vòng ngoài, đối phương còn nhiều ẩn giấu hơn hắn tưởng.

- Đúng rồi, lông của nó là của chính nó, triệu hồi ra đương nhiên hoàn chỉnh, mà quần áo nhân loại là vật ngoài thân. Thảo nào mà kỹ năng này có thuộc tính “Không cộng thêm hiệu ứng từ trang bị.”

Tường Vi không bị vẻ mặt này doạ sợ, chỉ thản nhiên nói:

Khi đó nàng ta chỉ hồi tức duy nhất 1 lần vào lúc Hàn Phong choáng váng, sau đó liền than mệt nên không hỗ trợ nữa. Hắn đúng là choáng váng chưa kịp nhận ra, nhưng về sau cẩn thận nhớ lại, hắn liền xác nhận với Kha Thành.

Đây là cách duy nhất để đối phó với người nắm giữ đọc tâm thuật mà hắn có thể nghĩ ra. Thay vì cố gắng giấu giếm, chi bằng đem toàn bộ nội tâm đều phơi bày cho họ biết, đối phương khỏi cần đọc nữa.

“…??!!!”

Trở về phòng mình, nhìn đồng hồ đã điểm 9 giờ tối, Hàn Phong lại thở dài một hơi não nề.

Ảnh chiếu này giống hệt hắn từ diện mạo tới thần thái, thậm chí ngay cả mắt nhìn qua tưởng như đơn thuần nhưng nhìn kỹ lại chất chứa giảo hoạt kia, thật không lẫn vào đâu được. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hàn Phong vừa chạy vừa nghĩ tới Ngô Soái và Kiều Ti Vân, mười phút sau, hắn đã đứng trên nóc một toà nhà ba tầng. Dựa vào kính dạ quang, hắn có thể thấy rõ toàn cảnh bên dưới.

Thây ma vẫn như cũ lúc nhúc thành bầy, thế nhưng hầu hết thây ma dưới cấp 5 đều đang ngẩn người nhìn về một hướng.

“Đêm nay hai cái người quái dị kia không chơi trò đánh dã chiến nữa sao? Thật mất hứng”

Một luồng năng lượng kỳ quái từ trong thân thể hắn bộc phát, đồng thời với lúc đó, hắn cũng cảm giác thể tâm trí của bản thân hơi rung động.

Quan Bình nói chính phủ huyện Tam Giang đã thu phục v·ũ k·hí tại một tiểu đoàn, chắc hẳn chính là của tiểu đoàn 531 này rồi.

Hắn cởi đồ sau đó chui vào bồn tắm, nửa giây sau, hắn lại nhảy ngược trở ra.

Bên cạnh hắn, một cái ảnh chiếu nhanh chóng được phác hoạ ra. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

- C·hết tiệt!

Hàn Phong nghiến răng nói:

“Đ**t m**!”

Đây lại là một khuyết điểm nữa. Triệu hồi ra hình chiếu cũng không dùng được ngay, còn phải tìm quần áo cho nó mặc nữa.

Hắn cũng chưa mặt dày tới cái mức cho ảnh chiếu của mình t·rần t·ruồng chiến đấu, mà cái “tên kia” khả năng cũng không chịu.

Rất thoải mái, giống như thực sự được tắm trăng.

Người kia trong chiến đấu cũng được hồi tức tới 14 điểm thể lực một lần.

Khoảnh khắc kỹ năng được kích hoạt, Hàn Phong cảm giác cả người hơi bồng bềnh nhẹ nhàng, sau đó ánh trăng trên trời giống như sáng tỏ hơn, thực chất hoá hơn, tựa như một luồng sóng bạc chậm rãi bao phủ lấy hắn.

Kỹ năng tứ giai! Lại là kỹ năng tứ giai!

- Không thể!

Hàn Phong nghe vậy, vẻ mặt hiện lên vô cùng khó coi.

Tường Vi thản nhiên đáp lại:

Từ ngày hôm nay, thời gian buổi tối của hắn cũng quan trọng không kém buổi sáng, rất là bận rộn, có khả năng không còn được ngủ trong bồn tắm nữa.

Liễu Huyên vẫn đều đặn hồi 8 thể lực một lượt, mà Tường Vi thì hồi tới 14 thể lực.

Xem như có qua có lại, đôi bên đều có lợi, sau này sẽ sống tốt hơn.

Đây là một đòn phủ đầu của hắn: Tôi đã biểu hiện chân thành, cô cũng phải chân thành lại.

- Cũng may, bản thân mình chọn cách chân thành…

Tường Vi do dự một lát, nàng thật không muốn nói ra quá nhiều bí mật, thế nhưng cuối cùng vẫn là chậm rãi trả lời:

Mặt trăng khuyết một nửa vẫn như vậy treo cao.

Thật sự vô cùng vô lý, chắc chắn phải có gì đó đặc biệt.

Mà cũng cảm giác bản thân ngày càng giống một tên đạo chích.

Đây là kích hoạt hấp thụ ánh trăng.

- Khỉ thật…

Hai cái Hàn Phong một chỉnh chu một t·rần t·ruồng cứ vậy đực mặt nhìn nhau, mấy chục giây sau, ảnh chiếu khoé miệng co giật rồi vỡ tan thành một mảnh ánh sáng.

Năng lượng kỳ dị tích tụ và thể tâm trí đang được đồng thời rút ra, sau đó hoà trộn với nhau.

Tường Vi nhẹ nhàng vuốt tóc rồi bình thản đáp lại:

Những người khác khổ cực đánh quái thăng cấp, thậm chí phải tự tay g·iết bạn bè, g·iết người thân của mình, nàng ta mở mắt ra có kỹ năng tứ giai, nhắm mắt lại trở thành “tiến hoá giả”. Rốt cuộc là thiên lý ở đâu.

Bất quá, câu được con cá này cũng coi như khiến hắn thoả mãn. Thông tin về tiến hoá giả mà Tường Vi mang lại để cho hắn trong lòng hừng hực.

- Cô nên biết, tôi có thể hỏi từ chỗ Lý Võ Lạc!

Tại sao cái nữ nhân ngực to này được ưu ái nhiều tới vậy a…

Đây là lần đầu tiên Hàn Phong tiếp xúc với một kỹ năng tứ giai.

- Không phải con c·h·ó kia triệu hồi ra ảnh chiếu vẫn có lông tóc bao phủ đầy đủ sao?

Tường Vi vẫn lắc đầu khẳng định:

Chương 140: Chân mệnh thiên tử

Lần này Hàn Phong đã thực sự c·hết lặng.

Hàn Phong vừa nghe, thiếu chút đã chửi ra thành tiếng.

Hiện tại đã bị Hàn Phong phát hiện, nàng ta liền làm vẻ mặt bất cần.

Hắn sau khi biết được bí mật của Tường Vi đã chọn cách trực tiếp tới gặp, trực tiếp nói ra tất cả những điều trong lòng, trực tiếp thể hiện ra nội tâm đen tối.

Kể từ khi sở hữu kỹ năng này, hắn cảm giác bản thân rất lười mở cửa.

Hàn Phong đứng tại chỗ, khuôn mặt vô cùng khó coi.

Tạm gác vấn đề này lại, đây thuộc về vận khí, ai may mắn người đó được, hắn lại tiếp tới một nghi vấn nữa:

Tiến hoá giả? Tiến hoá giả lại là cái trò con bò gì? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lông tóc của “tên kia” cũng rất rậm rạp.

“Đ**t! Quần áo đâu?”

- Mời anh hỏi. Kho v·ũ k·hí mà hắn biết nằm tại trụ sở chính của tiểu đoàn 531, mà nơi này nằm ở giao giới Liễu Lâm, Tam Giang, chỉ cách trung tâm huyện Tam Giang khoảng 7km.

- Cô nhận được từ khi nào a? Tôi nhớ cô thậm chí còn chưa hề g·iết bất kỳ thây ma nào?

Thực sự là c·hết tiệt.

- Cô không nói thì thôi, tôi cũng không cưỡng cầu… Tường Vi, kỹ năng đọc tâm của cô là thế nào biểu hiện?

Phương hướng trung tâm huyện Liễu Lâm.

- Kỹ năng của tôi là kỹ năng chủ động tứ giai: Thấu Rõ.

Làm sao nghe như chân mệnh thiên tử? Không làm gì cũng có quà tặng cuộc sống rơi vào đầu?

“Ảnh Chiếu Ánh Trăng.”

Hít sâu một hơi ngăn cản cảm giác gấp gáp, Hàn Phong nhìn lên bầu trời.

Vấn đề này chính là một trong những manh mối quan trọng để hắn nhìn ra sự đặc biệt của Tường Vi.

Vị trí này cách trấn Hi Vọng gần 1 cây số.

Hàn Phong nghĩ lại hội thoại vừa rồi với Tường Vi, khoé miệng không khỏi nhếch lên:

Hắn vô cùng nghi hoặc hỏi lại:

Quá nhiều việc vướng bận, 3 tiếng đồng hồ coi như đổ sông đổ bể.

- Vậy thì kho v·ũ k·hí tại huyện Liễu Lâm này cũng được.

Nàng ta thật ra cũng không còn quá tha thiết bộ đàm radio, muốn lấy, chỉ là để báo tin cho “người nhà” và nắm sự chủ động trong tay mà thôi.

10 phút sau, hắn nhẹ nhàng phất tay.

“Nó” cũng ngơ ngác một hồi sau, đó khuôn mặt co rúm lại mở miệng chửi bậy:

“Cái đ**o gì? Sao may mắn như vậy?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

- Suy nghĩ g·iết người của anh tuy là hiện trong lòng nhưng không thật lòng. Hàn Phong, phụ nữ không cần thuật đọc tâm cũng có thể đọc được rất nhiều suy nghĩ, đó là bản năng có từ trước tận thế.

Nhìn “Hàn Phong” mới xuất hiện này, Hàn Phong không nhịn được chửi một câu:

Hắn muốn đi thử nghiệm kỹ năng tam giai mới nhận được, Ảnh Chiếu Ánh Trăng.

Mà Tường Vi đúng như hắn dự đoán, sau khi nhận thấy biểu hiện bình thản nắm chắc của Hàn Phong, nàng ta đã không còn giấu giếm nữa, đem bí mật trong lòng tiết lộ một hai.

- Tôi không biết, có biết cũng không thể nói cho anh. Kia là tài sản quốc gia, không phải tài sản cá nhân của tôi.

- Lừa đảo kết hợp đạo chích… Thật sự là não tàn.

Tất nhiên còn cách dễ hơn là g·iết quách cho xong.

Hắn cẩn thận nghĩ lại, cuối cùng cũng hiểu cơ chế hoạt động của cái kỹ năng này.

Hắn phải trở thành tiến hoá giả!

Hàn Phong nghe vậy, trong mắt bốc lên nguy hiểm nhìn chằm chằm đối phương.

Thời điểm đại chiến thể sức mạnh, Hàn Phong tráng sĩ chặt tay hòng thoát khỏi tình trạng thây ma hoá, khi đó hắn cầu sự trợ giúp của hai người Liễu Huyên, Tường Vi, cần họ hồi tức giúp để có điểm thể lực mọc tay lại.

Tường Vi thản nhiên đáp:

Hắn trong lòng nhanh chóng tính toán, cố gắng đào bới ra tất cả hiểu biết của bản thân về Tường Vi, muốn tìm cách để đoạt được tình báo v·ũ k·hí trong miệng nàng ta.

Lầm bầm chửi một câu, hắn đành phải chật vật xả nước nóng, sau đó vội vàng dùng 5 phút gột sạch thân thể.

Ảnh chiếu được triệu hồi ra hoàn toàn không có quần áo đi kèm.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 140: Chân mệnh thiên tử