Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 10: Thân Thế Của Vương Long Anh
Thấy này, Vương Long Anh cũng chỉ có thể thở dài, đứng dậy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sau đó, hắn lại đứng dậy mang theo chậu rửa mặt rời đi.
Hắn không nhớ, bản thân đã làm gì sai.
Mẹ nuôi muốn thông qua cách gần gũi mà thân cận này, giúp hắn có thể thoát khỏi tâm lí r·ối l·oạn của bản thân, để hắn được sống như một đứa trẻ bình thường.
“Như này mới được chứ”. Vương Long Anh tự hào nói.
“Ngẩng đầu”.
Thấy này hắn mới từ từ đứng dậy, hướng về phía nhà vệ sinh mà đi.
Vương Kim Trang nhìn về Vương Long Anh, đôi mắt tràn đầy sự do dự.
Nhúng khăn mặt vào thau nước, đợi nước ngấm vào đầy khăn, hắn liền từ từ vắt sạch nước đi.
Vốn tưởng chuyện này sẽ không liên quan đến hắn, hắn cũng chỉ muốn thử một chút, xem xem có thể từ đây lấy được đáp án mong muốn không.
Ai mà ngờ, hỏi cái liền ra đáp án, nhưng đáp án này, không hề giống như hắn nghĩ.
“Anh đã làm tổn thương em hả?”. Vương Long Anh quyết định hỏi em gái mình.
Trầm mặc một lúc hắn nhỏ giọng nói.
Vương Long Anh cũng bắt đầu hành động của mình.
Vương Long Anh ngây ra như phỗng, bất chợt hắn nhớ tới chuyện gì đó.
Cha nuôi thì không giống như mẹ như vậy, ngày ngày chăm chỉ lấy cớ đến dọn phòng cho hắn để nói chuyện với hắn, nhưng cha lại thường thường tâm sự với hắn.
Nhưng cuối cùng, dưới trách nhiệm của một người mẹ, cũng do tình yêu của mẹ bao la, mẹ nuôi không hề bỏ cuộc.
Đó chính là em gái của hắn có thói quen giúp hắn vệ sinh phòng ở.
Chuyện có liên quan đến mình, rốt cuộc là chuyện gì, mà có thể khiến bé con khóc đau lòng đến vậy.
“Chuyện này có liên quan đến anh sao?”. Vương Long Anh không biết suy nghĩ gì, đột nhiên mở miệng hỏi.
Vương Long Anh trở lại, trên tay mang theo một thau rửa mặt, cùng một chiếc khăn mặt.
Vương Kim Trang căn cắn môi, muốn nói lại thôi.
Bắt đầu từ việc cơ thể của bé con run lên nhè nhẹ, đến dần dần không kiểm nén được cảm xúc mà từng giọt nước mắt rơi trên má.
“Không sao, không sao, có anh ở đây đây, đừng lo”. Vừa an ủi, bàn tay Vương Long Anh vừa nhẹ nhàng xoa xoa phía sau lưng cho cô bé con.
Dần dần, theo động tác nhu hoà của hắn, bé con rốt cuộc không kìm lòng được.
“Haiz”. Vương Long Anh khe khẽ thở dài một tiếng.
Vương Kim Trang ngoan ngoãn làm theo, đầu khẽ ngẩng lên.
Vương Kim Trang (em gái Vương Long Anh) cũng đã dừng khóc, khuôn mặt cô bé lúc bình thường có bao nhiêu đáng yêu, thì lúc này lại hiện ra bấy nhiêu sự đáng thương.
Sau đó, dưới sự an ủi nhẹ nhàng của hắn, Vương Kim Trang rốt cuộc cũng chịu mở lời:
“Em biết chuyện này từ lúc nào vậy?”. Vương Long Anh đột nhiên hỏi một câu kì lạ.
“Bây giờ có thể nói cho anh chuyện gì xảy ra rồi chứ”. Vương Long Anh nghiêm túc hỏi.
Vương Long Anh âm thầm suy nghĩ lại, cố gắng vắt hết óc để nghĩ xem, trước đây mình đã từng làm gì khiến con bé bị tổn thương không.
Vừa mở cửa phòng khách ra hắn liền phát hiện em gái đang ngồi ở ghế sô pha với dáng vẻ vô cùng đáng thương.
“Hôm nay”. Vương Kim Trang như thực chất mà trả lời.
Lời tâm sự của cha nghe vô cùng thô giáp, lại bộc trực, nhưng không hiểu sao nó lại có thể đả động vào sâu bên trong nội tâm của hắn, khiến hắn dần dần trở lại bình thường.
Đi đến trước mặt Vương Kim Trang, Vương Long Anh nhẹ nhàng đặt chậu rửa mặt xuống đất. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đợi khi hắn lần nữa trở lại, Vương Kim Trang đã khôi phục lại mấy phần trạng thái bình thường.
Mải mê trong suy nghĩ của mình, hắn quên mất một chuyện tương đối quan trọng.
Trong quá trình này, mẹ nuôi từng bị hắn làm cho khó chịu rất nhiều, bà cũng từng muốn từ bỏ không giúp.
Đương nhiên, trong quá trình này, cũng không chỉ có mình sự giúp đỡ của mỗi mìnhmẹ.
Nhưng mà suy nghĩ một hồi lâu, hắn lại chả suy nghĩ ra bất cứ thứ gì.
Mặc dù, bây giờ không nhìn thấy bất cứ giọt nước mắt nào trên khuôn mặt của em nó, nhưng hắn vẫn có thể đoán được con bé vừa khóc qua.
Vừa về đến nhà, Vương Long Anh liền chạy vội vào bên trong.
Chỉ là, làm tốt đến đâu cũng có chỗ để lọt.
Một khuôn mặt vừa xinh đẹp lại đáng yêu xuất hiện trong tầm mắt của hắn.
Nhẹ nhàng đưa ra đôi tay của mình, hắn ôm trầm bé con vào lòng.
“Em gái, có thể nói cho anh biết chuyện gì đã xảy ra sao?”.
“Thôi được rồi, nếu em đã không muốn nói cũng không sao. Dù gì thì bây giờ cũng muộn rồi, về phòng nghỉ ngơi đi kẻo mệt”.
“Bình tĩnh được chưa?”. Vương Long Anh nhẹ nhàng lên tiếng hỏi.
Từ bé đến lớn, hắn chưa từng có một lần phải tự dọn sạch phòng của mình, tất cả đều là do em gái, hoặc là mẹ của hắn dọn dẹp.
Đến năm gần tám tuổi, hắn mới được cha mẹ nuôi nhận lấy, họ cũng chính là gia đình hiện tại của hắn.
Nguyên nhân cho chuyện này, không phải là do hắn lười, mà là hai người này chính là muốn như vậy.
Một lúc lâu sau.
Và cũng chính là lí do này, dẫn tới một chuyện không đáng có.
Một đứa bé nhỏ tuổi hơn hắn, việc dọn dẹp phòng nhà cho hắn, ban đầu cũng chỉ xuất phát từ tâm lí vừa cảm thấy chơi vui, vừa muốn giúp mẹ mà thôi.
Mọi chuyện cứ diễn ra như vậy, cho đến một ngày lọ, mẹ nuôi của hắn đến phòng hắn, lấy cớ là muốn chỉnh lí, dọn dẹp phòng của hắn cho ngăn nắp một chút để hắn sống thoải mái, nhưng thực chất thì lại là dọn dẹp là phụ, trò chuyện cùng hắn mới là chính.
“Ngồi đây đợi anh một lát có thể chứ?”. Vương Long Anh tuy là hỏi, nhưng giọng nói lại mang theo sự khẳng định.
Đúng, chính là muốn như vậy.
Chương 10: Thân Thế Của Vương Long Anh
Nhưng theo thời gian trôi qua. Từ ý định ban đầu xuất phát từ việc vừa cảm giác việc này vui vẻ, vừa muốn giúp hắn, Vương Kim Trang biến việc phải dọn dẹp nhà cho hắn thành một thú vui, một việc mà chỉ hầu như ngày nào nàng cũng làm.
“Quả nhiên là như vậy sao?”. Vương Long Anh âm thầm nghĩ.
Một lúc sau.
“Không phải anh đang ở đây với em sao?”. Vương Long Anh giả bộ nghi hoặc hỏi.
Vương Kim Trang khẽ gật đầu nhẹ một cái.
Khẽ thở dài một hơi.
Sau đó, hắn cẩn thận giúp cô bé con lau mặt.
Nói rồi, Vương Long Anh xoay người, tính toán đi thẳng lên lầu, trở về căn phòng của mình.
“Haiz”. Một lần nữa thở dài.
Đôi mắt Vương Kim Trang đột nhiên trợn to, nhưng như nghĩ đến điều gì đó mà vội vàng quay mặt đi.
Vương Kim Trang không nói lời nào, con mắt đáng yêu nhìn chằm chằm hắn, như thể nếu hắn không đưa ra cho nàng được một câu trả lời hợp lí, nàng liền sẽ không buông tha cho hắn.
Chuyện là sáng hôm nay, hắn đã thiết trí lên một kế hoạch hoàn chỉnh mà hắn phải đi trong ba năm tới, trong đó phần lớn nội dung hắn đều chuẩn bị kĩ càng, cũng vô cùng cẩn thận mà cất đi.
Mà còn có tình thương của cha, tình yêu của em gái. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Về phần con bé Vương Kim Trang.
Đến với gia đình mới, ban đầu hắn gặp phải rất nhiều bất lợi, nói một cách dễ hiểu thì là, do mới đến nhà mới, hắn còn chưa quen thuộc với hoàn cảnh xa lạ cùng con người xa lạ, dẫn đến làm gì cũng như một pho tượng, toàn bộ cuộc sống đều dựa vào người khác chăm sóc. Hơn nữa, không biết vì lí do gì, đến chính cả bản thân hắn cũng không hiểu tại sao lắm, thỉnh thoảng hắn lại tức giận một cách vô cớ, đối với ai cũng không tránh tránh né né.
Hắn cũng không nói một lời nào, cứ vậy để cho cô bé khóc đi, khóc đi, rồi mọi chuyện sẽ khá hơn thôi.
Bàn tay nhỏ bé mà mềm mại bám chặt lấy góc áo của hắn, đôi mắt cô bé nhìn hắn như thể sắp khóc.
“Vậy, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra vậy?”.
Nhìn cô em gái bé bỏng ngồi trên ghế sô phà, cả cơ thể cuộn tròn lại một chỗ, hai tay ôm lấy đùi, khuôn mặt trông vô cùng tiều tuỵ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đôi mắt hắn nhìn về đang ngồi trên ghế sa long mà lấc Vương Kim Trang.
“Uhm”. Vương Kim Trang ngoan ngoãn đáp ứng.
Quên nói với mọi người, hắn nhưng là một đứa trẻ mồ côi, vừa sinh ra liền không cha không mẹ, từ nhỏ liền lớn lên trong trại mồ côi.
Một lát sau.
Sau đó, dưới sự trợ giúp của mẹ, hắn vậy mà có thể giống như đứa trẻ bình thường, sống cuộc đời vui vẻ mà hạnh phúc.
“Anh anh có thể đừng rời đi được không?”. Vương Kim Trang nhỏ giọng thút thít, bàn tay nắm lấy góc áo hắn càng ra sức hơn, càng chặt hơn.
Từ từ đi đến trước mặt em gái. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Không biết nhà người khác như thế nào, nhưng nhà hắn thì là như vậy.
“Không, anh không làm tổn thương em”. Vương Kim Trang vội vã xua tay.
Nhưng là khi hắn vừa bước ra được một bước, thì bị bàn tay của cô bé conkéo giữ lại.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.