Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 540: Chương 540
Chương 540: Chương 540 (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sở Du Ninh lại nhìn đứa bé đã được quấn tã, giống như một con khỉ đỏ hơi nhăn, vẫn thấy xấu.
Mặc dù trong bụng quậy phá nhưng đứa bé cũng không bị ngạt quá lâu, lại đủ tháng sinh, vừa ra ngoài đã khóc rất to, là một bé trai, có thể là lúc mang thai người mẹ lo lắng quá nhiều, lúc sinh ra có hơi gầy, may mà không giống Trần Tử Thiện béo như vậy, nếu không sẽ càng khó chỉnh lại thai vị.
Sở Du Ninh liếc mắt nhìn, thầm quay mặt đi, lúc ở trong bụng còn không thấy, sinh ra nhìn thoáng qua, xấu thật
Bà đỡ thấy bụng sản phụ sau cú kinh hồn bạt vía đó thì không còn động tĩnh gì nữa, vội vàng ngồi xuống xem, sau đó mừng rỡ hét lên: "Ngay rồi! Ngay rồi! Thật sự là trời phù hộ! Đứa bé này thương mẹ! Đại thái thái, đứa bé đã ngay rồi, có thể tiếp tục sinh. Nào, rặn đi."
Không lâu sau, đứa bé trượt ra khỏi *m đ**, bà đỡ cũng không ngờ đứa bé lại ra nhanh như vậy, lúc đỡ còn có chút hoài nghi cuộc đời, nữ nhân sinh con lần hai cũng không nhanh như vậy chứ? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lúc này Trần Tử Thiện đã bình tĩnh lại, hắn bảo thê tử nghỉ ngơi cho tốt, lại bảo Thu Thực trông chừng đứa bé, sau đó đích thân tiễn công chúa ra ngoài. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cho dù đau đớn đến mức toàn thân như bị xé rách nhưng Giả thị vẫn có thể cảm nhận được đứa bé trong bụng như đang xoay một vòng, nàng ta biết thai nhi đã xoay đúng vị trí.
Sở Du Ninh thấy Giả thị đau đến mức không còn sức lực gì, thật sợ nàng ta sinh đến nửa chừng lại không sinh được, cho nên khi Giả thị rặn, nàng lại dùng tinh thần lực đưa vào bụng đẩy đứa bé ra ngoài.
Sở Du Ninh thu hồi tầm mắt, nhìn Trần Tử Thiện: "Đứa bé đã sinh ra rồi, thê tử của Trần Béo Béo, ngươi nghỉ ngơi cho tốt, ta cho Trần Béo Béo nghỉ phép, để hắn ở nhà trông con."
Trần Tử Thiện nhìn đứa bé trong tay bà đỡ đang đạp chân, ngây người một lúc mới hoàn hồn, kích động nói chuyện với thê tử của hắn.
Màn thao tác này không hề đơn giản hơn lần giúp Thẩm tam ca lấy kim ra khỏi đầu, đứa trẻ sơ sinh nhỏ như vậy, nàng sợ một thao tác không đúng sẽ khiến nó mất mạng, điều đáng sợ nhất là có thể c.h.ế.t cả mẹ lẫn con, cho nên thần kinh luôn căng thẳng.
"Sinh rồi sao? Con ta sinh thuận lợi rồi sao? Thê tử, nàng nhìn thấy không? Nàng và đứa bé đều không sao rồi."
Còn về câu nói "Tiếp theo có thể sẽ đau hơn" mà công chúa nói với nàng ta trước đó, nàng ta vẫn cảm thấy đó là định dùng kéo, ngay cả bà đỡ cũng cho là vậy, chỉ là chưa kịp thì đứa bé đã kỳ diệu xoay đầu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Giả thị yếu ớt gật đầu, lúc nàng ta cho rằng mình sắp kiệt sức không thể sinh con ra thì đứa bé đã sinh ra, chính nàng ta cũng cảm thấy không thể tin được. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sở Du Ninh không có kinh nghiệm nhưng cũng biết không thể để dây rốn quấn vào cổ đứa bé, đứa bé đã xoay đúng vị trí vì cổ tử c ung đã mở, gần như tự động rơi vào khung xương chậu, như thể đã rất nóng lòng muốn ra ngoài xem thế giới này.
Nàng ra nhìn Sở Du Ninh, công chúa tôn quý như vậy mà lại không hề chê bẩn đi vào phòng sinh, giống như một phúc tinh đứng trước giường sinh, có nàng ở đây, đứa bé tự mình xoay đầu đổi lại cái mạng khó sinh.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.