Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 52: Chương 52
Cảnh Huy Đế:...
Sắc mặt Anh Quốc Công thế tử có chút vặn vẹo, cười lạnh: "Công chúa đây là tán thành việc phò mã tàn hại đồng bào sao?"
Nàng lắc đầu: "Không đi. Các người mau đối chất đi, đối chất xong chúng ta còn phải về nhà ăn cơm."
Ánh mắt Sở Du Ninh dừng lại trên mặt Anh Quốc Công thế tử,"Ồ" một tiếng, tiến lên nhìn chằm chằm vào mặt hắn.
Chương 52: Chương 52
"Ta đã gả đi rồi, không tính là hậu cung." Sở Du Ninh phản bác. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Công chúa, hậu cung không được can chính." Tần các lão mỉm cười nhắc nhở.
Sở Du Ninh nhìn một lúc lâu, xác nhận đây chính là tên hèn nhát mở cửa thành nghênh đón quân địch ở kiếp trước của nguyên chủ.
Mắt Thẩm Vô Cữu hơi lóe lên, câu "Chúng ta còn phải về nhà ăn cơm" này tuy bình thường nhưng lại vô cùng ấm áp, rất dễ làm người ta rung động.
Anh Quốc Công thế tử ngồi trên xe lăn không nhịn được lên tiếng nói rõ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sở Du Ninh trong lòng bị câu ăn chút gì đó câu mất, nhưng thấy Thẩm Vô Cữu bên cạnh lại nhanh chóng tỉnh táo lại.
Lời này vừa nói ra có chút buồn cười, hoàng hậu xuất thân từ Anh Quốc Công phủ nhưng Anh Quốc Công phủ lại ủng hộ Chiêu quý phi, lúc này Anh Quốc Công lại còn mặt mũi đến nhận họ hàng.
Cảnh Huy Đế bị sự khinh thường lộ liễu trên mặt nàng chọc tức, hơn nữa, sự thật của chuyện này ông ta còn không rõ sao?
Lý do này quá hợp lý, họ không thể phản bác.
Sở Du Ninh nhìn xong thì gật đầu: "Ngươi không nói ta cũng quên mất nhà mẹ đẻ của mẫu hậu ta là Anh Quốc Công phủ."
"Ta thấy ngươi bây giờ gãy chân cũng xem như tạo phúc cho dân rồi." Bị gãy chân thì không thể làm hại người khác được.
Anh Quốc Công cũng không vui.
"Công chúa, chuyện bàn trên Kim Loan Điện là quốc gia đại sự, ngươi nên tránh đi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cảnh Huy Đế khẽ ho một tiếng: "Đã là về nhà mẹ đẻ, vậy ngươi đến hậu cung gặp quý phi uống trà đi, thái hậu thích thanh tĩnh ngươi không cần đến."
Sở Du Ninh quay đầu nhìn Anh Quốc Công đang giận dữ, Anh Quốc Công bị ánh mắt trong veo của nàng nhìn chột dạ, công chúa trong mắt mang ý trêu chọc là có ý gì. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thẩm Vô Cữu nhìn Sở Du Ninh, hắn đương nhiên biết Anh Quốc Công thế tử chính là tên p·h·ả·n· ·q·u·ố·c mở cửa thành trong mơ, lúc này càng chắc chắn công chúa biết chuyện sẽ xảy ra sau này.
"Công chúa, cho dù ngươi gả thấp cho Thẩm tướng quân, cũng đừng quên Hằng Nhi vẫn là biểu ca của ngươi."
Sở Du Ninh đứng trước điện, chậm rãi mở miệng: "Ta về nhà mẹ đẻ."
Sở Du Ninh lại một lần nữa nghi ngờ chỉ số thông minh của Cảnh Huy Đế: "Phụ hoàng, Chiêu quý phi có thể đem đệ đệ của ta làm của hồi môn gả đi, người cho rằng ta còn có thể đến uống trà với bà ta sao?"
Anh Quốc Công thế tử bị nhìn chằm chằm đến nỗi trong lòng bực bội, nhưng lại ngại đối phương là công chúa, lại đang ở trước mặt hoàng đế, không thể nổi giận, đặc biệt là ánh mắt của công chúa có chút đáng sợ, dường như có thể nhìn thấu mọi thứ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mọi người:...
Sở Du Ninh nhìn Tần các lão, là một ông già khoảng năm mươi tuổi, đôi mắt già nua đục ngầu nhưng tinh ranh, ngũ quan hiền lành, khí chất trông giống một người hòa ái dễ gần.
Đây chính là nội các thủ phụ, người nắm giữ triều chính sao?
Tần các lão không biết công chúa là thật sự không hiểu hay giả vờ không hiểu, cũng không nói nhiều, chỉ nhìn bệ hạ chờ xử lý.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.