Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 347: Chương 347
Thần kinh, hắn ta thích cái nỗi gì! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhị hoàng tử và Tam hoàng tử nghe được chuyện này thì run rẩy, hoàng muội của bọn họ sắp đi rồi mà còn gây chuyện, chỉ có thể nói đại ca của bọn họ tự chuốc lấy,
Chuyện này truyền đến tai Cảnh Huy Đế, Cảnh Huy Đế cũng thấy tình phụ tử của mình cho c·h·ó ăn, trực tiếp ra lệnh tịch thu toàn bộ tài sản mà Sở Doanh Úc có được khi còn là hoàng tử, thu hồi họ Sở. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sau khi nàng trở về từ cung, thấy Thẩm Vô Cữu chưa về liền nhớ đến chuyện mọi người đều góp tiền góp lương, nàng không nỡ động đến lương thực trong kho lương Quỷ Sơn, thế là nhớ đến chuyện Sở Doanh Úc còn nợ tiền chưa trả.
"Lúc nói tử tế với ngươi thì ngươi không nghe, trách ai?"
Hắn thích nhất là cùng công chúa thẩm thẩm làm chuyện xấu.
"Được!" Trần Tử Thiện lập tức đi về phía giá sách cổ.
Như vậy hắn thực sự không còn liên quan gì đến hoàng tộc họ Sở nữa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Công chúa, mọi người chuyển đồ gần xong rồi." Trần Tử Thiện chạy vào, thể hiện rõ thế nào là một tên béo linh hoạt.
Rất nhanh, những thứ có giá trị trong phòng đều bị chuyển đi hết, Sở Du Ninh vác đao dắt A Quy đi ra ngoài, sau khi bước ra khỏi cửa phòng, nàng quay đầu lại cười toe toét với Sở Doanh Úc: "Tai họa chuyên đến hại nhà ngươi đấy!"
Chương 347: Chương 347
Hắn liếc nhìn đồ đạc trong phòng: "Công chúa, trong này còn không ít đồ có giá trị, có chuyển đi không?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sở Du Ninh dùng ngón tay trắng nõn gõ vào thân đao, liếc nhìn đồ đạc trong phòng, thực sự không thấy có gì đáng giá nhưng nàng vẫn phất tay: "Chuyển đi!"
Trong đó A Quy là vui vẻ nhất, hắn đi một vòng trong phòng, tìm những thứ mình có thể chuyển được thì chuyển.
"Sở Nguyên Hi, ngươi dám chuyển sạch kho của ta!" Sở Doanh Úc thực sự phát điên rồi.
Sở Doanh Úc tức đến nỗi đứng không vững, chỉ có thể trơ mắt nhìn đám người này như ăn cướp, ra vào chuyển đi những đồ cổ và tranh chữ quý giá trong phòng hắn.
Sở Doanh Úc nghi ngờ Sở Du Ninh cố ý.
"Ta không biết đã chuyển đi bao nhiêu tiền, nếu thiếu thì ta cũng không truy cứu, còn thừa thì coi như ngươi góp một phần sức cho tướng sĩ biên quan, bảo vệ đất nước là trách nhiệm của mọi người." Sở Du Ninh nói rất quang minh chính đại.
"Đại nghịch bất đạo! Ai cho phép ngươi vô lễ với công chúa!" Trần Tử Thiện quát lớn, không quan tâm người trước mặt từng là hoàng tử hay không.
Sở Du Ninh còn thấy hắn chưa đủ k*ch th*ch, lạnh lùng nói: "Kẻ có mong muốn vong quốc xứng đáng cống hiến toàn bộ gia sản, ngươi không xứng với thân phận hoàng tử trước đây của mình, tình phụ tử của người trong hoàng cung kia cũng cho c·h·ó ăn rồi."
Quản gia đang định đi chặn thì một thanh đao đã ngang trước người, suýt nữa làm ông ta tè ra quần. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sở Doanh Úc:!!
Nợ của Trung Thuận Bá phủ vẫn chưa trả hết, dù sao hai mẹ con này dùng tiền của hoàng hậu để hãm hại hoàng hậu là sự thật, bọn họ bị trừng phạt là đáng đời, nàng là nữ nhi thay hoàng hậu trút giận cũng là nên làm.
Sở Doanh Úc vội vàng hét lên: "Quản gia, còn không mau chặn hắn lại cho ta!"
Trần Tử Thiện chuyển đồ ra ngoài một chuyến, lúc vào lại thì đi cùng A Quy, Thẩm Tư Lạc và Bùi Lục.
Đây là có thuận phong nhĩ sao?!
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.