Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 297: Chương 297
Thẩm Vô Cữu càng dùng càng phát hiện ra sự lợi hại của thanh kiếm này, thậm chí, hắn còn cảm nhận được trong thanh kiếm có sức mạnh như Thái Khải Kiếm, mặc dù không nhiều nhưng cũng biết là công chúa đã truyền năng lượng vào trong.
"Ngươi thích là được, trước đó nói sẽ làm kiếm gỗ nhỏ cho ngươi, bây giờ không làm nữa. Có kiếm thật rồi cần gì kiếm gỗ chứ."
Chương 297: Chương 297
Nàng cố tình che giấu ký ức g.i.ế.c tang thi ở mạt thế, kết hợp với giá trị võ lực của thời đại này, mới nảy ra ý tưởng rèn thanh kiếm này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hai tai Sở Du Ninh tê rần, nàng lùi ra xoa xoa tai, đưa kiếm cho hắn: "Ngươi mau xem có thích không?"
Thanh kiếm đối với hắn không nặng, nhưng tình cảm này rất nặng, nặng đến mức hắn nguyện dùng cả đời để gánh vác.
Nơi này không có khâu vết thương ngoài, chọn vũ khí tốt nhất là có thể khiến vết thương của đối phương bị rách và chảy m.á.u nhanh hơn, cộng thêm ở mạt thế nàng đã từng thấy dị năng hệ kim loại làm ra vũ khí lợi hại, chuyên dùng để móc tinh hạch tang thi, cho nên ngoài việc làm sâu rãnh m.á.u trên thanh kiếm này, nàng còn làm cơ quan ở mũi kiếm, khi đ.â.m vào cơ thể, chỉ cần ấn cơ quan trên chuôi kiếm, mũi kiếm sẽ tách ra thành hình cái ô, nếu rút ra sẽ gây ra thương tổn lần thứ hai.
Thanh kiếm này của công chúa thực sự đã đưa vào tận tim hắn.
Muốn làm cơ quan này, còn có mũi kiếm tách ra thực sự không dễ dàng, đây cũng là lý do tại sao nàng rèn nửa tháng mới làm xong, nếu không có tinh thần lực hỗ trợ, nàng cũng chưa chắc làm được.
Thanh kiếm này nằm trong tay hắn như được ban cho sự sống, kiếm dài như ngọn giáo, như rồng bay lượn quanh người.
Đây là thành quả nàng tỉ mỉ rèn trong nửa tháng, rất nóng lòng muốn nhìn thấy dáng vẻ vui mừng của hắn sau khi mở quà.
Thi thoảng hắn điểm kiếm, thi thoảng lại như gió giật mưa rào.
Thẩm Vô Cữu nhìn nàng thật sâu, đưa tay nhận lấy thanh kiếm dài hai thước, trên vỏ kiếm khắc hoa văn mây lành, vỏ kiếm này hẳn không phải do công chúa làm.
Sở Du Ninh chủ động lùi ra nhường chỗ cho hắn rút kiếm.
Sở Du Ninh nhìn đến ngây người, hóa ra Thẩm Vô Cữu đánh nhau đẹp như vậy, đây không chỉ là chiêu thức đẹp mắt, mà còn ẩn chứa sức mạnh bên trong khiến m.á.u nàng sôi sục, nếu không phải kiêng dè vết thương của hắn vừa mới lành, nàng đã nhịn không được muốn xông lên đánh một trận với hắn.
Hắn thu kiếm lại, có chút luyến tiếc.
Thẩm Vô Cữu tra kiếm vào vỏ, đứng trước mặt nàng, cúi đầu nghiêm túc nói: "Thích, nhưng ta tuyệt đối sẽ không đối xử với nó tốt hơn thê tử."
Gió trong núi thổi qua, cuốn theo vạt áo và tóc hắn bay phất phơ, trông càng thêm thanh tú phi phàm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sở Du Ninh khi rèn thanh kiếm này không chú trọng đến vẻ đẹp, chỉ nghĩ đến cách có thể nâng cao sức sát thương lên mức cao nhất.
Thẩm Vô Cữu giơ ngang thanh kiếm, đôi môi mỏng mím chặt, toàn thân khí thế trở nên sắc bén lạnh lùng, không gì cản nổi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hắn từ từ rút kiếm ra, thân kiếm màu bạc sẫm, trang nghiêm mà thanh thoát, ánh nắng chiếu vào thân kiếm phản chiếu ra hàn quang sắc bén, lưỡi kiếm như vách đá dựng đứng cắm thẳng lên trời, hùng vĩ mà cao cả. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Không cần Sở Du Ninh thúc giục, Thẩm Vô Cữu đã vung kiếm trước mặt nàng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Thích không?" Sở Du Ninh nóng lòng nghênh đón.
Nói cách khác là thích thê tử nhất, sau đó mới đến kiếm.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.