Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 239: Chương 239

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 239: Chương 239


Hắn sẽ không trút giận lên Bùi Diên Sơ, cũng không nên để Bùi Diên Sơ phải chịu tiếng xấu này cả đời.

Cảnh Huy Đế hoàn toàn không nghe ra lời mỉa mai trong câu nói: "Nam tử sao có thể dùng chữ "Đẹp" để hình dung? Về đọc thêm sách đi, một công chúa mà đến một câu khen ngợi cũng không biết nói, thật không ra gì!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thẩm Vô Cữu lắc đầu: "Không để lại bất kỳ manh mối nào, những người canh giữ trên núi đều là những kẻ tội ác tày trời trên bảng truy nã, vì chống cự nên đã bị g.i.ế.c c·h·ế·t."

Cảnh Huy Đế: ... (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ông ta bảo Thẩm Vô Cữu khuyên như vậy sao? E rằng không phải là nhân cơ hội trả thù chuyện lương thực quân đội chứ?

"Thẩm Vô Cữu, ngươi quản nó đi!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thẩm Vô Cữu tất nhiên phải nghe lệnh hành sự, bèn nói với Sở Du Ninh: "Công chúa, giấy nợ cũng chưa chắc có tác dụng, người quên mất sổ sách ghi chép Hộ bộ nợ lương thực quân đội của Thẩm gia rồi sao? Trên đó toàn là giấy nợ."

Ông ta sai rồi, nàng không phải không biết khen, chỉ là so với khen người, nàng càng giỏi mắng người hơn.

Chương 239: Chương 239

Những người đó đã bị Thẩm Vô Cữu giải quyết tại chỗ, Bùi gia đã không còn, thêm một tội danh nữa cũng chẳng sao, chỉ có Bùi Diên Sơ sẽ bị người ta chỉ trích.

Cảnh Huy Đế giơ tay ôm ngực, ông ta sợ nếu cứ tiếp tục như vậy, sớm muộn gì mình cũng c.h.ế.t sớm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cảnh đế nhìn hắn một hồi, không biết trong lòng có tin không.

Sở Du Ninh cười khẩy: "Vậy nên, người không đẹp nhưng nghĩ thì khá đẹp."

Nói xong chuyện cướp bóc, Cảnh Huy Đế lại nhắc đến kho lương phát hiện trên núi, người ông ta phái đi theo dõi tất nhiên cũng biết khuê nữ ông ta không những cướp lễ vật của người Việt Quốc, còn phát hiện ra một kho lương trên núi, ồ, nghe nói còn cưỡi cả hổ.

Sở Du Ninh gật đầu: "Ngươi nói đúng! Vậy thì không cần viết nữa, đến lúc đó không trả, ta sẽ tự đến lấy."

Cơn giận của Cảnh Huy Đế lại bị chọc tức, ai có thể hiểu được cảm giác tức đến nửa chừng lại không tức nổi của ông ta?

Ông ta mặt nặng nề, tức giận nói: "Ngay dưới chân thiên tử, chỉ cách kinh thành mấy chục dặm, vậy mà lại có người dám giấu một kho lương lớn như vậy, Tư Mã Chiêu chi tâm, lộ nhân giai tri!"

Ông ta trút hết lửa giận lên Thẩm Vô Cữu, thê tử ai người đó quản.

Đến cả hổ cũng dám cưỡi, quả thực là hổ báo không bằng!

"Người có phải thấy mình đẹp lắm không?" Sở Du Ninh hỏi.

"Ngươi cần nhiều lương thực như vậy để làm gì? Lương thực quân đội của Thẩm gia không phải đã phát xuống rồi sao, giờ Hộ bộ còn phải điều lương từ các kho lương khác."

Lần này, Cảnh Huy Đế hỏi thẳng Thẩm Vô Cữu: "Có biết đó là do ai làm không?"

Điều này còn khiến Sở Du Ninh túc giận hơn việc bắt nàng nộp miễn phí những thứ đã cướp được, nếu không phải Thẩm Vô Cữu kéo lại, nàng có thể đã liều mạng với Cảnh Huy Đế rồi.

Cảnh Huy Đế còn có thể làm sao, cứ nợ trước vậy, biết đâu khuê nữ sẽ quên mất.

"Về sau ngươi muốn giấu thế nào trẫm không quản, nhưng kho lương đã phát hiện này ngươi phải nộp lên, đó đều là lương thực cứu mạng, phải trả lại."

"Về sau ta sẽ giấu nhiều hơn bây giờ." Sở Du Ninh thấy cần phải báo trước.

Thẩm Vô Cữu nhịn cười suốt, công chúa quả thực là do trời phái đến hành hạ Cảnh Huy Đế.

Cảnh Huy Đế: ... (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 239: Chương 239