Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 167: Chương 167

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 167: Chương 167


Các loại rau cũng là rau tươi mới hái trên trang viên, bày đầy cả bàn.

"Ma ma, ngươi cũng muốn ăn sao? Vậy ngươi ngồi xuống ăn cùng đi."

Sở Du Ninh chăm chú nhìn Thẩm Vô Cữu ăn, hắn ăn uống rất tao nhã lịch sự, nhai kỹ nuốt chậm, đến nỗi làm nàng muốn xắn tay áo lên ăn giúp hắn.

Những người còn lại thấy vậy đều cảm thấy cách ăn này rất mới lạ, các món ăn trên bàn đều là đồ sống, nước dùng trong nồi sôi ùng ục, đây là vừa nấu vừa ăn sao?

Bà ta vẫn lo loại ớt này có độc, ban ngày công chúa thử ăn một chút đã cay đến khóc, huống chi trong nồi toàn là ớt.

Theo thế giới này mà nói, đây là trượng phu nàng, cho hắn ăn một miếng là điều nên làm.

Sau khi Sở Du Ninh và Thẩm Vô Cữu ngồi vào chỗ, mọi người mới lần lượt ngồi xuống, từng đôi mắt mong chờ Sở Du Ninh hướng dẫn cách ăn, còn nghi ngờ không biết nồi nước dùng đỏ tươi kia có thực sự ăn được không? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lúc nhỏ ở quê, Trần Tử Thiện cũng chưa từng thấy cách ăn như vậy, sau khi vào kinh, đã đến tất cả các tửu lâu lớn ở kinh thành cũng chưa từng thấy cách ăn nào thế này, chẳng lẽ đây là cách ăn mới từ trong cung truyền ra? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nàng cầm đũa gắp một đũa rau thả vào nồi nước dùng đỏ, đếm thời gian gần đủ thì vớt ra cho vào đĩa nước chấm riêng.

"Công chúa, hay là nô tì nếm thử trước."

Về nước chấm, Sở Du Ninh cũng chỉ là lý thuyết suông, không biết rằng nước chấm ăn lẩu có thể có nhiều loại tùy theo khẩu vị của mỗi người, vì thế đĩa nước chấm bày trước mặt mỗi người đều là do các đầu bếp dựa theo kinh nghiệm nấu nướng nhiều năm, nêm nếm theo khẩu vị mà bọn họ cho là phù hợp.

Thẩm Vô Cữu nếm thử, ban đầu còn lo sẽ cay như lúc ăn sống, nhưng không ngờ ớt nấu chung với các gia vị khác lại có vị khá ngon, cay tê tê, k*ch th*ch vị giác, vị giác được mở ra giúp cảm nhận tốt hơn hương vị thơm ngon trong lẩu.

Trần Tử Thiện và Khương Trần được mời đến với tư cách là đội viên cũng cảm thấy mở rộng tầm mắt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Phải biết rằng ở mạt thế, cướp lương thực của người khác cũng giống như g.i.ế.c cha mẹ người ta, nàng vừa định trừng mắt, ngẩng đầu lên thấy Thẩm Vô Cữu đang ăn đĩa rau nàng vừa nhúng, lửa giận trong lòng lập tức tắt ngúm.

Chương 167: Chương 167

Sở Du Ninh vừa nói vừa đưa đĩa rau đã chấm nước chấm vào miệng, nhưng còn chưa kịp ăn đã bị người khác cướp mất.

Mùa đông hằng năm Khương Trần cũng không ít lần pha trà nấu rượu với hoa mai, thế nhưng cũng chưa từng nghĩ đến việc nấu rau.

Trên bàn cũng bày đầy những đĩa thức ăn, các loại thịt gần như đều có đủ, không cần Sở Du Ninh phải nói, đầu bếp giàu kinh nghiệm nghe nói chỉ cần nhúng vào nước dùng là có thể ăn được thì biết rằng thịt phải thái mỏng.

Lúc biết chủ tử sắp đến, quản gia còn đặc biệt đến kinh thành mời đầu bếp của Thao Thiết Lâu đến nấu ăn, sau khi biết cách làm lẩu, đầu bếp nhanh chóng nắm được tinh túy nằm ở nước dùng, từ sau bữa trưa đã bắt đầu hầm nước dùng, nêm nếm đủ kiểu, nhất định phải làm cho nước dùng ngon nhất, mới có được thành phẩm như bây giờ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trương ma ma đang trông cục bột ở bên cạnh bỗng lên tiếng.

Vì sợ trời nóng, xung quanh phòng còn đặt cả thùng đựng đá.

Trương ma ma thấy vậy liền yên tâm lui về trông Tứ hoàng tử đang lẻ loi ăn cháo trứng ở bên cạnh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 167: Chương 167