Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 117: Chương 117
Mặc dù công chúa hiểu lầm nhưng Hề Âm lại rất yên tâm.
Sở Du Ninh đặt tay nhỏ lên vai hắn, hắn không thể cử động mạnh.
Muốn chứ, nhưng nàng ta không dám, nàng ta muốn giữ lại mạng, xem xem cuối cùng có ai có thể diệt được Việt Quốc không.
Chắc hẳn năm đó Việt Quốc và Tuy Quốc đã đạt được giao dịch, Tuy Quốc từ lâu đã nghe lệnh Việt Quốc, mới có những cuộc tấn công liên miên trong những năm gần đây.
Nếu thiếu tướng quân không cứu nàng ta, không lỡ tay g.i.ế.c c.h.ế.t người đó, cũng sẽ không có trận chiến đó, nếu vậy sẽ không tử trận, cũng sẽ không có những cuộc chiến liên miên sau này.
Cả nhà nàng ta đều bị g.i.ế.c ngay trước mặt nàng ta, những kẻ đó còn nói với nàng ta rằng, Trấn Quốc tướng quân và thiếu tướng quân là vì nàng ta mới tử trận, nàng ta đã có bản lĩnh làm hại cả nước, vậy thì đưa nàng ta đến Việt Quốc để chuộc tội.
Ở mạt thế, anh hùng cứu mỹ nhân phần lớn là vì người đó có ích. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Bình tĩnh."
Thẩm Vô Cữu không hề tức giận, từ khi Hề Âm mở miệng gọi hắn là "phò mã", hắn đã biết nàng ta coi mình là người của công chúa, chỉ có người của công chúa mới gọi hắn là phò mã.
Cho dù nàng ta chỉ là một nữ tử bình thường, nàng ta cũng biết, trận chiến năm đó khiến thiếu tướng quân và Trấn Quốc tướng quân tử trận là xảy ra sau khi thiếu tướng quân g.i.ế.c c.h.ế.t kẻ tự xưng là hoàng tử Việt Quốc kia. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nàng ta cảm thấy Thẩm gia trở nên như ngày hôm nay có một nửa là do lỗi của nàng ta. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nàng gật đầu: "Nói đi, cứ yên tâm mà nói. Có ta ở đây, phò mã không dám đánh ngươi đâu." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Ngươi nói cái gì!" Thẩm Vô Cữu kinh ngạc muốn ngồi dậy.
Nàng ta muốn c.h.ế.t không?
Từ đó tám năm nay, nàng ta bị đưa đi khắp nơi cho các vương hầu Việt Quốc, cuối cùng rơi vào tay Dự Vương.
Thẩm Vô Cữu: "..." Hắn trông giống người tùy tiện đánh người lắm sao?
Thẩm Vô Cữu bình tĩnh lại: "Vừa rồi ngươi nói, lúc đại ca ta đánh gã nam nhân khinh bạc ngươi, ngươi nghe thấy gã hét lên mình là hoàng tử Việt Quốc?"
Thẩm Vô Cữu như bị rút cạn sức lực.
Chương 117: Chương 117
Hề Âm nói đến đây, hai tay nắm chặt thành nắm đấm, trong mắt toàn là sự căm hận.
Sở Du Ninh chớp mắt, chuyện này còn phải xin phép nàng sao? Chẳng lẽ vừa rồi Thẩm Vô Cữu lớn tiếng một chút, khiến muội tử này sợ hãi?
"Đúng vậy! Cũng chính vì vậy mà sau đó nô tì mới bị người Tuy Quốc bắt đưa cho người Việt Quốc làm nhục." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hắn đã nghĩ rằng nữ nhân này có thể mang đến cho hắn những câu trả lời ngoài ý muốn, nhưng không ngờ lại ngoài ý muốn đến vậy.
Hề Âm bị khí thế mà Thẩm Vô Cữu tỏa ra làm cho giật mình, nhưng vẫn nhìn về phía Sở Du Ninh: "Công chúa, nô tì có thể nói không?"
Thảo nào hắn nghĩ mãi không thông, vì sao năm đó Tuy Quốc lại đột nhiên tấn công, vì sao phụ thân và đại ca lại tử trận.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.