Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 104: Chương 104
Thẩm Vô Cữu ngẩn người, vẫn nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng quên cả buông ra.
Không, hôm đó tỉnh dậy từ phòng tân hôn, nàng cũng từng nói có thể chữa khỏi vết thương của hắn, yêu cầu là muốn xem kiếm, lúc đó hắn cho rằng nàng là Ngũ công chúa trong mơ, đương nhiên là phòng bị rất chặt, chỉ coi nàng đang đùa giỡn với mình.
Sở Du Ninh thấy hắn không nói gì, cau mày: "Vết thương của ngươi cho dù bên ngoài đã khỏi nhưng bên trong vẫn hỏng, n·ộ·i· ·t·ạ·n·g con người rất phức tạp, đến lúc đó gây ra nhiễm trùng thì càng không sống nổi. Chẳng lẽ kiếm còn quan trọng hơn mạng của ngươi sao?"
Có lẽ thanh kiếm này giống như khối ngọc bội mà đội trưởng đội Bá Vương Hoa tặng cho nàng, có giá trị kỷ niệm, nhưng nếu từ bỏ khối ngọc bội đó mới có thể sống sót, nàng sẽ không chút do dự chọn sống, chỉ có sống mới có càng nhiều khả năng.
Chương 104: Chương 104
Thẩm Vô Cữu nhìn Sở Du Ninh lộ ra vẻ không hiểu, thật ra nàng có thể nhìn thấu mọi thứ, có thể là vì có đủ thực lực nên không cần nghĩ nhiều, cũng có thể ở thế giới trước nàng tiếp xúc quá ít, suy nghĩ rất đơn giản trực tiếp.
Nàng đã dùng hết tinh thần lực để chiến đấu với tang thi, tinh thần lực của nàng giống như thanh năng lượng đã về không, đang đói mốc meo.
Sau khi quân y và thái y đưa ra kết luận vết thương của hắn, hắn cho rằng từ nay chỉ có thể say rượu ngắm kiếm, mơ về tiếng tù và vang vọng khắp doanh trại, không ngờ cô nương bề ngoài nhỏ nhắn mềm mại, bên trong lại mạnh mẽ vô địch trước mặt này lại nghiêm túc nói với hắn rằng có thể để hắn quay lại chiến trường. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thẩm Vô Cữu: "..." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Quay lại chiến trường...
Hắn nhìn Sở Du Ninh đặt tay lên kiếm còn quay đầu lại cười với hắn tỏ vẻ không sao, sau đó quay đầu lại nhìn thanh kiếm với vẻ thèm thuồng.
Hắn vốn định để nàng lại gần Thái Khải Kiếm trước, nếu không có gì bất ổn thì để nàng sờ kiếm, xem ra công chúa nói có duyên với thanh kiếm này là thật, nàng giống như hắn, là người có thể khống chế kiếm.
Sở Du Ninh cố nhịn h*m m**n hấp thụ, thu tay lại, nhìn về phía Thẩm Vô Cữu: "Ta có thể chữa khỏi vết thương của ngươi, để ngươi quay lại chiến trường, giá phải trả là thanh kiếm này, ngươi có muốn chữa không?"
Thấy nàng thực sự không sao, mặt không tái, tay không run, còn thần thái sáng láng, Thẩm Vô Cữu yên tâm rồi.
Ở mạt thế, có người có thể bán rẻ mọi thứ, chịu mọi nhục nhã chỉ để sống, có người ăn thịt người, có người đẩy người thân nhất ra để chặn tang thi, cho dù là dị năng giả có dị năng mạnh mẽ, liều mạng g.i.ế.c tang thi cũng chỉ để sống, tại sao ở đây, một thanh kiếm lại quan trọng hơn mạng sống? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thẩm Vô Cữu không biết dùng biểu cảm gì để diễn tả tâm trạng của mình lúc này.
Tuy nhiên, nàng lo lắng nếu hấp thụ thì thanh kiếm này sẽ giống như tinh hạch bị hấp thụ ở mạt thế hóa thành tro bụi, đến lúc đó không tiện đối mặt với chủ nhân của thanh kiếm.
Hơn nữa, giao dịch với Thẩm Vô Cữu chỉ nói là sờ kiếm, nàng vẫn rất có thành ý.
Bây giờ xác định nàng không phải công chúa trong mơ đó nữa, hắn nguyện tin lời nàng.
Trong lòng hắn lại không nói nên lời, công chúa chẳng lẽ còn muốn ăn cả kiếm sao?
Bản thân dị năng đã tu luyện đến cấp mười, chỉ cần có đủ năng lượng truyền vào là có thể khôi phục lại cấp độ ban đầu, không cần tu luyện lại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sở Du Ninh cảm nhận được năng lượng khổng lồ ẩn chứa trong thanh kiếm, nếu hấp thụ thì giá trị dị năng của nàng có thể bơm đầy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.