Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Coviz

Unknown

Chương 70: Tham vọng

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 70: Tham vọng


Yến Hoa lườm một cái.

“Bọn chúng chính xác là sợ các thành gây chiến với nhau. Nhưng ông bạn nên nhớ, thời loạn lạc, kẻ mạnh mới lấy được thiên hạ. Trong lịch sử cổ kim đông tay bao nhiêu năm nay, phải đổ máu mới có được yên bình”

“Ta nói gì thì đi làm vậy. Nói với ông ta, hãy đến gặp Yên Hòa nếu muốn lấy lại Linh Sơn.”

Chương 70: Tham vọng (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Chắc chắn giống như lần ra tay g·iết chồng con đấy à?”

“Vậy thì tôi phải làm gì?”

“Tại sao ba lại để cho thằng Vinh nó đi tới Huyền Vũ. Bọn khốn ấy bắt nó giao cho con Trà thì sao?”

“Thời gian qua, tôi đã bí mật xây dựng nhà máy để dành cho ông bạn về tiếp quản. Cái bản thiết kế robot kia, ông nên chuyển sang cho chúng tôi”

“Chính xác!” lão béo bật dậy, con mắt duy nhất sáng bừng như sao.

Lão béo nhìn bản thiết kế thì con mắt sáng rực. Đây không phải là bộ giáp giống như trước, mà nó là một người máy chiến đấu hàng thật giá thật, được điều khiển bằng trí tuệ nhân tạo.

Sir Antony hào hứng trình bày.

Lão béo lại cười phá lên, bàn tay thô bạo quàng lấy eo Yến Hoa, kéo vào lòng, đưa mũi ngửi ngửi gáy ả, thì thào: “Nếu không g·iết nó thì ta có ở đây hôm nay không? Chỉ là ta không tính rằng kế hoạch của mình bị phá bởi một thằng ranh con vắt mũi chưa sạch”

“Ông bạn nghĩ xem, mấy chục năm nay, Global Shield chỉ cản trở sự vùng lên của nhân loại. Những thứ mà các ông cung cấp cho các thành chủ chỉ là v·ũ k·hí để phòng thủ. Để chấm dứt sự loạn lạc này, nhân loại phải vùng lên. Vùng lên theo đúng nghĩa chứ không phải vài ba nhóm người lang thang đi săn g·iết quái vật, lấy nguyên liệu để tồn tại. Ngài hiểu chứ?”

Lão béo biết nói hớ liền im lặng ngồi xuống, quay đi chỗ khác, tim đập thình thịch.

“Con làm cái gì mà sồn sồn lên? Ta đưa thằng Vinh đi gặp con bé Vương Yến là có chủ đích cả. Không lo thằng Vinh có việc gì xấu đâu”

Yến Hoa thông báo. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lão béo nhìn Yến Hoa, nhướng mày: “C·hết làm sao được. Con trai của ta không thể c·hết được. Chỉ là đi làm chút việc vặt mà thôi”

“Không, ông ta đã chạy sang Ayutthaya lánh nạn”

“Ông bạn đi nghỉ ngơi đã, tôi đã chuẩn bị những thứ ông bạn thích rồi. Để cha con tôi nói chuyện gia đình một lúc”

“Rầm” đúng lúc này, cánh cửa phòng làm việc bật mở tung. Yến Hoa hung dữ chạy vào, trừng trừng nhìn lão béo, quát:

“Sao! ông bạn ngạc nhiên lắm phải không?”

Sir Antony gật gù. Ông ta biết dã tâm của lão béo, đó là muốn thống nhất toàn bộ 12 lãnh thổ thành 1 nhưng mà diệt luôn của Global Shield thì chưa bao giờ vị hội đồng này nghĩ đến.

“Được, vậy tôi xin phép, lát ta bàn tiếp chuyện này” Sir Antony chào lão béo và Yến Hoa rồi quay người đi ra khỏi phòng.

Sir Antony trầm ngâm một hồi, liền móc ra một chiếc máy tính bảng rồi bật lên, đưa cho lão béo xem. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sir Antony hấp háy đôi mắt.

Lão béo sờ sờ lên mẫu thiết kế, như đang vuốt ve một thứ quý hiếm rồi nhìn Sir Antony.

Yến Hoa đứng sừng sững ở đó, híp mắt nói: “Con còn nghe được một lần nữa thì không xong đâu”

“Ta biết rồi! Ta biết rồi, là ta lỡ miệng!”

Bên trên tầng cao, trong phòng làm việc của thành chủ, lão béo ngả cả lưng ghế, khẽ đu đưa lên xuống, khuôn mặt âm lãnh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Con đi làm cho ta một việc này”

Yến Hoa đột nhiên nét mặt đại biến khi nghe lão béo nói vậy. Cô ả trợn mắt, gào lên: “Im ngay!”

“Khi Đại Hủy Diệt bắt đầu xảy ra, tôi là kẻ thức thời, biết mình phải làm gì. Và hiện nay, tôi biết rằng sự ảnh hưởng của Global Shield đã không còn. Nó cần phải ngã xuống để những mầm sống khác nổi lên”

“Cái gì!?” lão béo toàn thân run lên, con mắt trợn ngược.

“Lấy lại Linh Sơn cho Rishi? Ba đang đùa à?”

Lão béo chậm chạp nói, khuôn mặt không thay đổi sắc.

Yến Hoa bẹo vào tay lão béo một cái khiến lão á lên, buông ra, ả lách người rồi ngồi phịch xuống ghế, đoạn dè bỉu: “Thằng nhóc vắt mũi chưa sạch của ba, hiện nó vừa được Linh Sơn đưa lên làm Thành Chủ rồi kia kìa”

Lão béo cười lên ha hả,. đoạn nói: “Ông bạn nghĩ sao nếu hàng ngày đều có cơm bưng nước rót, rượu thịt dâng tận miệng, mỹ nhân hàng đàn nằm trên giường. Ở Thiên Thành làm gì có những thú vui của nhân loại như vậy. Tôi cảm giác ông bạn giống như đi tu”

“Tôi cũng thực sự mệt mỏi khi phải sống trong cái quan tài bay ấy lắm rồi”

Trên ngực áo là logo của Global Shield. Người này được gọi là Sir Antony, thành viên hội đồng tối cao Global Shield, trưởng bộ phận nghiên cứu và phát triển v·ũ k·hí. Lúc này, khuôn mặt ông ta xanh lét như tàu lá chuối vì vừa được nghe lão béo trình bày một kế hoạch cực kỳ khủng kh·iếp.

“Ý ngài là sao?” Sir Antony nhíu mày.

Sir Antony nghe lão béo nói vậy thì cười nhạt một tiếng. Đúng là ngày ngày ở trên cái phi thuyền không lồ đó thật sự nhàm chán.

“Đi làm đi, đừng có cãi ta!”

“Chẳng phải nguyên liệu đều do các thành đóng góp cho các ngài hay sao? Thôi, ngài đừng nói câu chuyện đó với tôi nữa. Bí mật của Global Shield tôi cũng biết không ít. Hãy thành thật đi thưa Sir, bản thân ngài cũng muốn đi khỏi cái chỗ nhàm chán ấy”

Lão béo thủng thẳng nói.

Lão béo trợn mắt nhìn Yến Hoa, cô ả liền im mồm, ngúng nguẩy đứng lên, bước đi.

Lão béo nhếch mép cười hềnh hệch, rất tự tin vào bản thân mình.

“Nhưng mà đó là phe của con Mộc Trà”

Ngồi trước bàn làm việc của lão béo là một trung niên đầu hói, chỉ còn lại một khoảnh tóc ở hai bên mang tai. Người này cao lớn với bộ râu xồm xoàm. Ông ta mặc một chiếc áo khoác trắng, loại mà các nhà khoa học hay dùng.

“Chuyện chế tạo thì ông bạn không phải lo, tôi đã có chuẩn bị. Cái tôi cần chính là ông bạn. Chúng ta sẽ cùng nhau thống nhất Minh Địa”

Lão béo và Sir Antony hơi bất ngờ về việc Yến Hoa xông vào.

“Thú vị! Thú vị rồi đây. Giờ đây có thêm kẻ muốn lấy cái đầu này của Yên Hòa ta rồi. Thật thú vị”

“Để làm gì? Một kẻ hèn nhát, buôn thần bán thánh như vậy…”

Trong đầu lão béo nghĩ đến những con robot khổng lồ, cao hàng chục mét với v·ũ k·hí laser đang dẫm đạp lên những lá cờ hiệu các thành.

Yến Hoa cự lại.

Sir Antony đồng tình.

Sir Antony thở dài, lắc đầu rồi thú nhận.

“Ta đã nói là mình có tính toán, đừng có sồn sồn lên” lão béo nhổm người khỏi ghế, chầm chậm đi về phía Yến Hoa, tiến sát lại gần, hít hà mùi hương thơm tỏa ra từ cơ thể.

“Đúng thế, phải nói thế nào nhỉ, tham vọng của ngài thật là kinh khủng”

“Chỉ có cách đạp Global Shield dưới gót chân thì việc thống nhất 12 lãnh thổ này mới thực sự làm được” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Tôi hiểu!”

Phía bên ngoài khoảnh sân rộng lớn của Lưu phủ, một chiếc phi thuyền cỡ nhỏ đỗ im lìm. Xung quanh là vài binh sỹ vũ trang đầy đủ đang đi qua đi lại cảnh giới.

“Việc gì vậy?”

“Pháp vương Rishin bị nó g·iết rồi chứ?”

Lão béo cười âm trầm, đoạn trở về ghế, ngồi xuống, đưa tay gãi nọng cằm, đăm chiêu nhìn ra xa.

Lão béo nhếch mép cười: “Có một vị nữ tướng nổi tiếng trong lịch sử của Đại Nam Quốc chúng tôi nói một câu như thế này: Tôi muốn cưỡi sóng, đạp gió, chém cá kình”. Nó thật là phù hợp để miêu tả khát vọng của tôi”

“Thiết kế mới này của tôi có thể xóa bỏ được hạn chế của những khẩu pháo laser đầy uy lực, đó là nguồn điện cung cấp. Nói cách khác, những con robot chiến đầu này không khác gì một pháo đài di động.”

“Cách đây vài tháng, tôi có phác họa một mẫu robot chiến đấu tiền tuyến dùng để giải quyết vấn đề về xác sống và quái vật nhưng mà Hội đồng tối cao và bà Chủ tịch không thông qua. Lý do họ đưa ra là sợ các thành sẽ dùng chúng làm v·ũ k·hí để t·ấn c·ông lẫn nhau”

“Nhưng mà hội đồng tối cao Global Shield không muốn chế tạo thứ v·ũ k·hí này nên tôi không được cấp nguyên liệu để làm mẫu thử nghiệm”

Sir Antony cười khổ, khuôn mặt bừng lên khi nghe lão béo nhắc đến những thứ mỹ vị tuyệt vời của cuộc sống mà thỉnh thoảng khi đến với lão béo, ông ta mới được thưởng thức. Món ngon nhớ lâu, vì thế ông ta luôn trở nên thèm khát với chúng.

“Ngài dựa vào đâu mà có thể đánh ngã được Global Shield? Ngài nên nhớ, tất cả những vật tư thiết yếu cho việc chống lại những sinh vật hậu Đại Hủy Diệt đều là do chúng tôi cung cấp”

“Hãy mời Pháp vương Rishin đến gặp ta”

“Thằng Vinh mà có mệnh hệ gì, thì ba c·hết với con”

“Yên Hòa ta xưa nay làm việc gì đều có tính toán thiệt hơn. Cái gì chắc chắn thì ta mới làm”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 70: Tham vọng