Coviz
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 37: Quỷ - Thần
Lão béo nghiến răng, kéo công suất của bộ giáp lên mức cao nhất. Lão thấy toàn thân rung lên như có một động cơ công suất lớn vừa nổ máy. Bộ giáp bạo phát uy áp cực lớn ra xung quanh.
Tiếng còi hú vang lên khắp thành Song Giang, các đơn vị quân sự rầm rập di chuyển trên đường.
“Quỷ? Không, ta là thần. Chính ta là thần!”
“Ình” một tiếng, lão béo đã xuất hiện sau lưng nàng.
Ví dụ khi bắt đầu giao chiến, cảm biến đo được các chỉ số của Mộc Trà, tương ứng là 100%. Sau vài hiệp giao đấu và nhận thương tích, chỉ số này bây giờ đã giảm xuống còn 50%.
Mọi người im lặng hỏi nhau.
Khuôn mặt lão béo xuất hiện qua ô kính chắn gió, nở nụ cười khoái trá.
Bóng đen nhún người, đôi cánh vươn ra đón gió, hắn bay lên cao, ngạo nghễ đứng đó nhìn xuống, như một vị thần nhìn xuống chúng sinh phía dưới.
“Ồ..ồ!”. Những viên đ·ạ·n đặc biệt xuyên qua cơ thể bóng đen kia, như thể y là ảo ảnh. Bóng đen nhếch mép cười, lộ ra một hàm răng trắng bóc với chiếc răng nanh sắc nhọn.
“Lũ khốn!”
Lão béo quay đầu, nhìn về phía bóng người, những cảm biến của bộ giáp kêu lên inh ỏi khiến y phải nhăn mặt.
Từ phía xa, Mộc Trà hướng ánh mắt về bóng người bễ nghễ giữa không trung, một cảm giác thân thuộc tràn đến.
“Chúng ta đi thôi đại tiểu thư” Elly nói với nàng trước cửa căn nhà, nơi là lối vào của mật đạo.
Elly quỵ xuống, khuôn mặt vô hồn. Công Phúc cũng đứng im, toàn bộ những hộ vệ đi cùng cũng đứng im, mặc kệ quân địch tiến đến bao vây xung quanh, lạnh lẽo chĩa v·ũ k·hí vào họ.
Lão béo đưa tay lên, trong lòng bàn tay của bộ giáp có một thấu kính màu đen. Nó rực đỏ lên rồi một tia sáng bắn thẳng về phía Mộc Trà với một tốc độ kinh hoàng.
Tần Mục đứng đó chứng kiến, chỉ lắc đầu. Yến Hoa gào lên giận dữ còn lão béo tức điên người nhưng y không rời mắt khỏi sinh vật không giống người đang nhìn mình chằm chặp kia.
“Rốp” mạng sườn Mộc Trà như muốn vỡ tung. Tiếng xương răng rắc kêu lên. Nàng lại a lên một tiếng, bắn ra xa, nằm im trên đất.
Lão béo vui vẻ bước về phía Mộc Trà. Chỉ 2 bước đã tới ngay trước mặt, Mộc Trà lập tức nhẩy lùi lại phía sau nhưng nàng thấy rõ cánh tay kim loại kia đã nhanh hơn hẳn khả năng di chuyển của mình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khi bộ giáp đạt mức công suất hoạt động cao nhất, đôi mắt sinh vật kia mở to, trừng trừng nhìn tới, lộ vẻ nanh ác.
Yến Hoa nghiến răng.
Chương 37: Quỷ - Thần
“Soạt!” phía sau lưng sinh vật bỗng bật ra một đôi cánh như cánh dơi. Đôi cánh mở ra, như muốn che hết trời đất.
“Xì” một tiếng, các ti thủy lực lập tức khép vào, ôm lấy Mộc Trà đã nằm bên trong bộ giáp. Phía trước mặt nàng, các thông số lần lượt hiện lên. Nàng chợt thấy khoan khoái, cơ thể bớt đi đau đớn.
Bóng người kỳ dị kia chợt mở to đôi mắt, quét nhìn toàn bộ phía dưới. Ánh mắt hắn quét tới đâu đều tràn ngập nỗi kinh hoàng.
Lão béo ra lệnh. Yến Hoa lập tức ấn nút thoát ly, bộ giáp tách ra làm đôi, cô ả bước xuống nhìn Tần Mục.
Y cười rộ lên, giọng nói âm trầm, chứa đựng thanh âm của sự hủy diệt.
Thành chủ Tân Hoa Hạ thận trọng bước đến, định trèo vào thì ô một tiếng, y nhanh như sóc, lùi lại, tránh thoát khỏi một đao chém tới.
Chỉ số chiến đấu giảm xuống 20%. Cú vả này của lão béo quá nặng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Một góc của khu trại giam nổ tung. Những mảng tường bê tông sụp đổ làm hở ra các khu giam giữ. Từ một căn phòng nằm ở trung tâm v·ụ n·ổ, bóng một người đang đứng đó, trừng trừng nhìn về phía bộ giáp.
Mộc Trà nhìn bộ giáp của Yến Hoa, uy lực của nó phát ra không bằng, thậm chí còn kém xa so với của lão béo. Nàng chợt hiểu ra vấn đề.
Đám người phía dưới hốt hoảng hô lên đầy sợ hãi.
Lão nhún chân một cái, bộ giáp bật lên cao rồi chớp mắt rơi xuống trước mặt Tần Mục. Một tiếng ình vang lên, bụi đất xung quanh bị thổi bay ra.
“Thình thịch” tiếng tim đập mạnh, toàn trường im lặng đáng sợ.
“Bip..bip…” hệ thống chiến đấu sẵn sàng.
Mọi người hỏi nhau, chỉ về phía bóng người.
“Rầm!”...một đấm đánh ra cực nhanh. Mộc Trà như một bao cát, bị đấm bay về phía trước. Sự kinh hoàng hiển thị rõ ràng trong mắt nàng và cả đồng đội, thậm chí cả Tần Mục.
“Vụt”...cảm biến vừa báo thì ngay vài giây sau, một đao xé gió bay tới. “Beng” một tiếng, lão béo vung cánh tay của bộ giáp, một đập đánh tan đao khí, trên cánh tay không để lại bất cứ dấu vết gì tổn hại
Lão bẽo chậm chạp bước tới nơi Mộc Trà đang nằm đó. Hơi thở của nàng nặng nhọc, toàn thân đau nhức và không còn lực. Song đao nằm dưới đất, im lìm, không còn bốc lên những sát khí bức người.
Mộc Trà nhún người, bộ giáp rùng rùng chuyển động, nhẩy một cái đã rơi xuống trước mặt Vương bà và Elly.
“Bắn tỉa! Bắn nó!”
“Yến Hoa, mau ra khỏi bộ giáp, nhường lại cho Tần Mục”
“Đi!”
“Không!”
“Ác quỷ!”
“Nói lời cuối đi cô bé!”
“Đuổi theo!” Yến Hoa nổi giận đùng đùng, hét lên khản cổ.
Lão béo đứng trước mặt Mộc Trà nhìn xuống rồi co chân lên. Bàn chân bằng thép to và nặng từ từ đưa lên, nhắm hướng đầu nàng. Một dẫm này thôi thì thịt nát xương tan.
“Cái giống gì kia?”
“Phì” hắn thở ra một tiếng khi nhìn thấy lão béo trong bộ giáp. Hơi thở phát ra giống như mùa đông lạnh lẽo ập xuống mặt đất. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tất cả dụi mắt nhìn lên. Hình ảnh đó, không phải của con người.
Yến Hoa ra lệnh.
“Ồ!” Tần Mục nhìn thứ đồ chơi mới của lão béo, hết sức trầm trồ. Thành chủ Tân Hoa Hạ cảm nhận được bộ giáp đang phát ra một thứ năng lượng rất kinh khủng, nó thậm chí còn khủng kh·iếp hơn uy áp mà Long thể hiện trong hang.
Thế trận đảo chiều quá nhanh. Mới trước đó, Mộc Trà còn đang giành thế thượng phong mà thoáng cái đã b·ị đ·ánh cho thương tích khá nặng.
Lão béo quay người, kêu lên.
Nhưng đã muộn. Hàng loạt t·iếng n·ổ vang lên, những viên đ·ạ·n đặc biệt phóng tới, nhằm vào bóng đen kia.
“Ra lệnh của ta, toàn quân g·iết sinh vật kia cho ta!”
“Hết rồi! Kết thúc rồi!”
Mộc Trà rít lên, dồn hết sức lực xông tới bổ y một đao rồi lấy nốt chút sức còn lại, nằm vào bên trong bộ giáp, ấn loạn các nút bên trong.
Tất cả ngoái đầu ra nhìn.
Lão béo cười lên hô hô sau tấm kính. Màn hình hiển thị chỉ số chiến đấu của đối phương đang giảm dần. Vì phía trước mũ bảo hộ của bộ giáp có gắn các thiết bị cảm biến nên có thể quét được những chỉ số sức khỏe của đối phương, từ đó tính toán ra khả năng chiến đấu là bao nhiêu phần trăm.
Mộc Trà đau đớn bò lên, nàng thấy trong người dường như đã gãy mấy cái xương.
“Ùm” một tiếng, Mộc Trà cảm thấy cơ thể như bị ai đó đánh mạnh. Nàng chới với, ngã nhào ra phía trước. Hộ giáp đã bị đốt cháy một mảng, da thịt lộ ra bên ngoài, cháy xém.
Lão béo cũng không dám động thủ vì màn hình hiển thị chỉ số vẫn đang nhẩy loạn lên.
“Gì kia?”
“Bíp bíp”...hình ảnh hiển thị trên kính, báo cho lão béo rằng Mộc Trà đang dồn khí lực xuống tay phải, dường như chuẩn b·ị c·hém tới một đao.
Chỉ số chiến đấu giảm xuống còn 40%.
Lại “ình” thêm một tiếng, một thực thể khác nhẩy tới bên cạnh lão béo. Nhìn qua lớp kính chắn gió là khuôn mặt xinh đẹp của Yến Hoa nhưng giờ nó lại tỏa ra sự nanh ác đến đáng sợ.
“Hôm nay xem mày chạy đi đâu?”
“Nhóc con, chuẩn bị c·hết đi!”
Lão béo hạ chân xuống, xoay người bước về phía bóng người, cảm biến hiển thị nhảy lung tung, không đo được những chỉ số của đối thủ.
“Uỳnh…”
“A!”...Mộc Trà kêu lên, lập tức đứng dậy nhìn về phía đối phương. Nhưng chỉ có Tần Mục và Yến Hoa đứng đó.
“Rút thôi!” Công Phúc choàng tỉnh, hân hoan hô vang, kiếm như rồng, uốn lượn đánh bay bọn bao vây xung quanh.
“Thế nào con nhãi! Đã thấy sức mạnh của ta chưa?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Đến ta!”
Ngay lúc đó, lúc tưởng chừng như mọi thứ đã chấm dứt thì một t·iếng n·ổ rất lớn phát ra từ khu trại giam tầng 3. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Chạy lên trời!”
Lúc này Mộc Trà dùng cánh tay của bộ giáp, ôm lấy Vương bà và Elly, thoắt cái đã nhẩy vọt ra khỏi pháp trường, rầm rập chạy về cuối phố. Công Phúc cũng bá·m s·át phía sau. Những người hộ vệ không kịp chạy, bị đám đông quây xung quanh, kẻ c·hết, người b·ị t·hương la liệt.
Mộc Trà cảm thấy một mối nguy hiểm tiềm tàng ngay trước mặt. Nàng lùi lại, song đao đưa vào thế phòng thủ.
Mộc Trà trợn tròn đôi mắt, không tin vào những gì mình đang thấy.
Bóng người cao lớn, toàn thân bốc lên những cuộn khói đen. Mái tóc đen nhánh và dài, tung bay trong gió. Giữa trán mọc lên một cặp sừng cong v·út như sừng dê. Bàn tay gầy guộc với móng vuốt sắc nhọn, thon dài. Toàn thân phủ những lớp vảy đen cứng, như lớp da rồng.
“Quỷ!”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.