Coviz
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 32: Chiến giáp
***
“Tại…sao…tôi lại…bị….bắt!”
Tên lính hỏi tiếp
Trịnh Vĩnh nói rồi xoay người đi ra ngoài. Bọn thuộc hạ cúi chào, đoạn nhìn nhau, một tên đẩy từ góc phòng ra một chiếc máy chích điện. Tên còn lại đi lấy thêm một xô nước đá.
Những ngón nghề t·ra t·ấn giáng xuống liên tục, Vũ bây giờ trông như một miếng giẻ rách được treo lên mắc, thân thể đu đưa, đua đưa qua lại, máu me nhuộm đỏ thân thể. Thế rồi gã ngất lịm đi, chìm vào mê man… (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trịnh Vĩnh hất hàm, lập tức thuộc hạ của y lấy một xô nước đá, đổ ụp lên đầu Vũ. Cái lạnh buốt của nước đá khiến những dây thần kinh cảm giác của Vũ truyền lên não những tín hiệu làm gã co rút cơ thể, choàng tỉnh lại, thở hổn hển.
Lão béo giới thiệu cho Yến Hoa, vẻ mặt tràn đầy thích thú.
Trước mặt 2 cha con là 2 bộ áo giáp chiến đấu. Nhìn chúng như 2 con robot có chiều cao hơn 2m.
Trịnh Vĩnh hài lòng gật đầu.
Lão béo đột nhiên cao giọng, mắt trừng lên với Yến Hoa khi cô ta định nói ra điều gì đó. Yến Hoa nghe vậy liều im lặng, liếc đi chỗ khác.
“Tăng lên thêm 1 cấp. Nghĩa là nếu ba mặc thì sức mạnh ngang với Tỉnh thức giả cấp 5?”
“Gi..ết…bố…mà..y….đ..i…!”
Trịnh Vĩnh tức giận, quát lớn. Những tên thuộc hạ đem ra chiếc kìm màu đen bẩn thỉu, kẹp vào đầu móng tay và vặn ngược lên rồi nhổ ra.
Yến Hoa thông báo.
Gã cảm thấy đầu óc choáng váng, khuôn mặt đau rát cực độ, hàm răng như muốn bay ra ngoài. Trịnh Vĩnh cố chỉ sử dụng một phần lực. Nếu hắn tát thẳng tay chắc chắn Vũ lập tức chầu ông bà. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lão béo gật gù.
Lão béo cười vang, xác nhận.
Tên lính thẳng tay cầm thanh thép nung, quật vào người Vũ. Tiếng lèo xèo lại xuất hiện, gã lại rú lên đau đớn.
“Đây…đây là đâu?”
“A..a..a…!” Vũ hét khản giọng.
“Thế mà lúc trước lại tưởng ngươi có quan hệ gì với gia tộc của thành chủ, hóa ra là một kẻ vô danh tiểu tốt”.
Những tên lính nung một thanh thép đỏ rực rồi bắt đầu dí vào cơ thể Vũ. Tiếng lèo xèo vang lên kèm theo những làn khói và mùi thịt chín. Vũ đau đớn, gào lên man dại.
“Nói!... Tao… nói!”
“Loại này đang được thử nghiệm bí mật, ta đem về dùng thử xem uy lực của nó như thế nào. Ông kỹ sư trưởng của Global Shield nói rằng nếu mặc vào thì khả năng chiến đầu tăng lên 1 cấp.”
“Thế nào, bây giờ ta sẽ hỏi ngươi vài câu. Ngoan ngoãn trả lời cho tốt, nếu không thì hậu quả thảm khốc lắm, sống không bằng c·hết”
“Nếu con mặc vào thì chẳng phải thành Tỉnh thức giả cấp 4 ư?”
Yến Hoa đôi mắt long lanh, nhìn bộ giáp.
“Con xem này! Đây là 2 bộ giáp chiến đấu mới nhất của Global Shield”
Tay thuộc hạ mồ hôi nhễ nhại, quay sang nói với Trịnh Vĩnh.
Trịnh Vĩnh túm lấy cổ áo gã, hỏi.
“Mày gặp những người đó làm gì?”
“Tao chưa gặp đứa nào lì lợm như thế này”
Đi cùng câu chửi là một cái tát thẳng tay vào mặt Vũ.
“Đây là nhà tù!”
Lão béo trầm ngâm rồi gật gù: “Trịnh Vĩnh là đứa được việc, giao cho nó là yên tâm. Chắc bọn chúng định tính kế cứu con Trà. Nhưng mà dù chúng có 3 đầu 6 tay cũng vô phương. Một mình ta chấp hết lũ chúng nó”
“Thật tiếc, em ấy đúng là một thiên tài bẩm sinh. Nếu không vì…”
Lão béo trừng mắt khiến cho Yến Hoa chột dạ
“Con mẹ mày, ngu như c·h·ó!”
“Cái này nói nhỏ, để làm ra bộ giáp này tốn kém không ít tài nguyên. Thật ra Global Shield chế tạo nó để trang bị cho lực lượng Sát Thần, ta chỉ ăn ké một miếng thôi”
“Đ·M nhà mày”
“Gọi nó dậy” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Thằng này nó lì quá sếp!”
Vũ giống như người bị ngất đi, đầu gã nghẹo xuống một bên.
Trịnh Vĩnh ngạc nhiên khi nhìn thấy Vũ đang ngồi trên ghế thẩm vấn. Chân tay gã bị trói chặt lại, khuôn mặt sưng húp nhưng vẫn bị nhận ra.
“Ba tài thật, hàng độc của Global Shield mà cũng lấy được”
“Pool Party ở đâu, có những ai?”
“Tốt lắm, ngoan ngoãn từ đầu như vậy có phải tốt không! Nào nói đi”
Tên lính vừa quát vừa chọc thanh thép nung lên cơ thể Vũ. Gã lại hét lên.
“Xì…thằng đó nó giống hệt…ông ngoại nó chứ ai!”
Chương 32: Chiến giáp
Tên thuộc hạ nói.
“Ngươi muốn về thì thành thật trả lời. Ngươi đến gặp Elly, lão Bá Hạ và Công Phúc làm gì?”
“Ở nhà mày, với mẹ mày”
“À, còn chuyện này. Mấy hôm trước có một thằng ranh chạy qua chạy lại chỗ bọn Elly, Bá Hạ, Công Phúc. Hình như chúng đang bàn bạc điều gì. Con đã cho người tóm cổ thằng nhóc đó lại rồi, Trịnh Vĩnh đang thẩm vấn nó”
“Gan lì à? Nói mau, mày gặp những người đó làm gì? Chúng mày bàn chuyện gì?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Tao sang đó mời họ đi Pool Party!”
“Hay nó nói thật, chúng nó đi dự pool party?”
“Có điều là nó chỉ hoạt động được hơn 1 giờ đồng hồ thôi, vì khá tốn năng lượng” Lão béo chép miệng.
Vũ thở không ra hơi, cơ thể gã chi chít những vệt đen sì của da thịt cháy.
“Sao con lại không biết!” Yến Hoa bĩu môi.
“Thôi, đừng nhắc đến chuyện đó nữa!”
“Chính xác!”
“Vả lại, ta phải đề phòng. Thằng Long nó có thể đến gây sự bất cứ lúc nào” Lão béo híp mắt, nhìn ra ngoài. Yến Hoa im lặng không nói gì, trong đầu cũng hiện lên hình ảnh của Long ngày xưa. Cô ta thở dài tiếc nuối.
Trịnh Vĩnh dọa.
“Thằng Vinh đâu? Con nói với nó sắp đến ngày cưới và nhận chức rồi, chịu khó ở trong phủ, đừng ra ngoài chơi gái nữa. Dù sao thì cũng phải giữ cái uy của mình. Suốt ngày đâm đầu vào cái lỗ L*n, đời không khá được đâu.”
“Tiếp tục t·ra t·ấn nó đến khi khai ra thì thôi. Giờ ta phải đi chuẩn bị. Nhiều lễ diễn ra cùng lúc quá. Lễ nhận chức, lễ cưới, còn cả lễ chém đầu nữa”
Trịnh Vĩnh tức giận, cho tên kia một bạt tai đau điếng.
Trĩnh Vĩnh ra lệnh. Bọn thuộc hạ lập tức chạy tới treo Vũ lên rồi bắt đầu các màn t·ra t·ấn tàn khốc.
Y nói rồi liếc nhìn 2 bộ áo giáp đang được sạc pin ở góc phòng. Hai bộ giáp tỏa ra một thứ năng lượng cực kỳ đáng sợ.
“Đến…chơi…thôi!”
“Láo toét!”
Tên lính cầm thanh thép nung, nghiến răng hỏi.
Trịnh Vĩnh híp mắt nhìn Vũ đang đu đưa trước mặt.
Lão béo hồ hởi giới thiệu.
“Có bộ giáp này rồi, kể cả con bé Mộc Trà có đổi ý muốn sống, muốn chống lại chúng ta thì cũng lực bất tòng tâm” khóe miệng lão béo nhếch lên, khuôn mặt thể hiện một sự gian tà.
“Con quên ta là ai à? Ngày trước tập đoàn Yên Hòa của ta rất nổi tiếng trên thị trường v·ũ k·hí đó”
“Rút móng tay của nó!”
Vũ khó nhọc lên tiếng.
“Con mẹ mày” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Treo nó lên”
“Ồ! Xem ai đây! Ta tưởng ngươi đã toi mạng rồi cơ chứ”
Yến Hoa khen.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.