Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 258: Cuộc sống (3)
“Chuẩn bị thế nào rồi?”
Đưa tay sờ xuống chăn đệm dưới người mềm mại mười phần. Trong không khí lượn lờ mùi khử trùng nhàn nhạt, còn trên mu bàn tay phải rõ ràng có kim tiêm truyền dịch gắn chặt. Steve chỉ trong nháy mắt liền có phán đoán:
Một lần nữa mở mắt ra, cảnh tượng đầu tiên lọt vào mắt Steve không còn là chiến trường khói lửa ngập trời, cũng chẳng phải doanh trại chật hẹp, mà là căn phòng đơn sắc vàng nhạt. Bên trái là cửa sổ lụa trắng đang tung bay trong gió, ánh mặt trời buổi sớm xuyên qua thủy tinh chiếu rọi lên khuôn mặt hắn.
“Có thể, mở ngay NERvGear, đưa sóng ý niệm kết nối nâng lên đến cực hạn!”
“Hiện tại là năm 1949, đại chiến thế giới lần thứ hai đã hoàn toàn kết thúc. Nhờ Stark giúp chúng ta chế tạo ra một thứ ‘đại gia hỏa’ không lâu trước đây, thành viên cuối cùng của phe Trục cũng đã tuyên bố đầu hàng vô điều kiện. Chúng ta, phe Đồng Minh, đã chiến thắng!” Peggy nắm lấy mặt hắn, mỉm cười, hai mắt sáng rực khi tuyên bố tin tức này.
Fury nhíu mày: “Vậy ngươi nói nên làm sao cho tốt? Nhìn khẩu khí của ngươi, chẳng lẽ đã có chủ ý?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Fury yên lặng một lát rồi đáp: “Hắn cần thời gian. Nếu lập tức đem hết chân tướng nói ra, ta sợ hắn tiếp nhận không nổi… Dù sao hắn cũng đã bỏ lỡ lời hứa khiêu vũ cùng một người suốt bảy mươi năm.”
“Đúng là một tin tốt.” Steve nhẹ gật đầu, nhưng ánh mắt hắn bỗng trở nên sắc bén, “Nhưng mà, nơi này rốt cuộc là đâu?”
“Chức năng cơ thể đã bắt đầu khôi phục, tốc độ thay mới tế bào đang ổn định tăng lên. Khi năng lực cơ thể hồi phục đạt đến 48% giá trị thiết lập, có thể tiến hành mở kết nối sóng ý niệm với NERvGear, kích hoạt hoạt động đại não của Steve.”
Hiện tại, Anthony đang tiến hành bước điều chỉnh thử nghiệm cuối cùng. Một khi hoàn tất, sóng ý niệm của Steve sẽ được truyền vào máy chủ thế giới ảo, thông qua NERvGear kích hoạt vỏ đại não, khiến tư duy của hắn lần nữa thức tỉnh.
Nhưng có một điểm, các ngươi không thể che giấu được — đó là ánh mắt của ngươi. Đây không phải là ánh mắt của Peggy. Ngươi cố tỏ ra giống, nhưng tình cảm trong mắt ngươi, toàn bộ đều là giả dối.
“Bây giờ là năm bao nhiêu?” Hắn chậm rãi hỏi.
Bên trong thế giới giả tưởng.
“Ta chưa c·hết!? Ta được cứu về rồi… hiện tại đang được điều trị trong bệnh viện.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Huống hồ, Steve là lính già, lại tiêm huyết thanh siêu chiến binh, về mặt quan sát và trực giác đều vượt xa người thường. Dù ngươi có diễn đến mức nào, chỉ sợ chưa đầy mười phút đã bị hắn vạch trần.”
Tại thời điểm Anthony vừa tuyên bố chuẩn bị hoàn tất, nhân viên công tác đứng bên khoang dinh dưỡng không chút do dự nhấn xuống nút khởi động toàn bộ thiết bị. Đồng thời, dữ liệu về trạng thái cơ thể cùng hoạt động của đại não Steve cũng được bắt đầu ghi nhận và truyền trực tiếp lên màn hình trước mặt Anthony.
Vừa trông thấy Steve đang ngồi trên giường, nàng run tay đến mức bó hoa trực tiếp rơi xuống đất, thế nhưng nàng chẳng buồn nhặt lại, mà là lao tới ôm chặt lấy hắn.
Hắn muốn khiêu vũ đúng không? Vậy thì để cho hắn khiêu vũ thật tốt đi để hắn trải qua một đời hoàn chỉnh trong thế giới giả lập, rồi mới từ từ trở về hiện thực. Đến lúc đó muốn hắn tiếp nhận chân tướng, há chẳng phải dễ hơn nhiều?”
Ngay lúc này, “vô cùng trùng hợp” cửa phòng bị đẩy ra. Một nữ nhân tay ôm bó hoa tươi, vừa bước vào vừa kích động nói:
“Xem ra… ta đến muộn rồi.” Ánh mắt Steve lặng lẽ dừng lại nơi gương mặt nàng — có dấu vết của tuế nguyệt, có nỗi nhớ đong đầy trong lời nói. Hắn biết mình đã ngủ rất lâu.
Chính là nàng Peggy.
Nhưng mà nhìn cách ngươi bài trí căn phòng này, chẳng lẽ định cứ thế giấu hắn, không nói ra chân tướng sao?”
Đặc biệt là các nhân vật có liên hệ mật thiết với Captain America, Anthony còn gia cố hệ thống AI cho riêng từng người, đồng thời kết nối với phần cứng là động cơ cảm xúc “Đại Bạch” để hỗ trợ cảm ứng vi mô.
“Hoán đổi hình ảnh, mở mô hình thị giác Thượng Đế trong thế giới giả tưởng, độ hoạt động của não bộ đội trưởng đang nhanh chóng tiếp cận giới hạn!”
“Các ngươi làm rất tốt, từng chi tiết đều được dàn dựng một cách hoàn hảo — màu vàng nhạt của tường, ánh sáng ấm áp từ cửa sổ, thậm chí đến cả ngươi... từ cử chỉ đến lời nói đều giống thật đến kinh người.
“Steve không phải là nhân vật do chính phủ dựng lên để cổ vũ sĩ khí, càng không phải là sản phẩm tưởng tượng của mấy tên tác gia não động.
Năm đó hắn chính là anh hùng thực sự, chiến công hiển hách, là nhân vật truyền kỳ. Hắn với ông nội của ngươi – Howard – là hảo hữu chí giao, còn từng cùng nhau vào sinh ra tử ngoài chiến trường.
“Đau đầu quá...”
Steve Rogers, người đã được rã băng thành công, bây giờ đang đeo NERvGear, nằm yên trong khoang dinh dưỡng. Tất cả đã chuẩn bị xong, chỉ chờ khoảnh khắc hắn mở mắt.
Sắc mặt Peggy khẽ cứng đờ: “Ngươi đang nói gì vậy, Rogers?”
Trong thử nghiệm mô phỏng, ngay cả Fury cũng không phát hiện ra bất kỳ điểm sơ hở nào — có thể nói là hoàn mỹ không tì vết. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Ít nhất… đáng tin hơn mấy chiêu của ngươi, đúng không?”
---
New York năm 1949.
“Đã xong hết.” Anthony mỉm cười, quay đầu nhìn hệ thống trước mặt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Fury hơi do dự: “Có thể thành công sao?”
“Steve, ngươi tỉnh rồi!”
Fury vừa nghe, còn tưởng Anthony đang cảm thán việc Steve giống nhân vật truyện tranh được ‘sống lại’ liền nhe răng cười nói:
Cùng lúc sóng ý niệm được mở ra, số liệu về hoạt động của đại não Steve nhanh chóng tăng vọt.
Cho nên… ngươi vẫn nên gọi hắn là chú đi, nghe thuận tai hơn.”
Anthony nhếch khóe môi cười thần bí: “Ngươi quên sản phẩm kiếm lời nhiều nhất của ta là cái gì rồi sao?
Hắn đứng trước bàn điều khiển, trong thời gian ngắn đã hoàn tất xây dựng bối cảnh giả lập – một thế giới tái hiện thập niên bốn mươi thế kỷ trước. Dựa vào dữ liệu nhân vật do S.H.I.E.L.D cung cấp, kết hợp tính cách phân tích, Anthony sáng tạo ra số lượng lớn NPC trí năng.
“Ta thật sự rất sợ… sợ ngươi sẽ không bao giờ tỉnh lại nữa. Ta tưởng rằng... điệu nhảy của chúng ta cũng sẽ không bao giờ có cơ hội hoàn thành...” Giọng nói mang theo tiếng nức nở nghẹn ngào, nàng tựa đầu vào vai Steve, thì thầm bên tai hắn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khi con số trên màn ảnh đã đạt tới tiêu chuẩn, Anthony hạ lệnh không chút do dự:
Anthony híp mắt cười: “Ai nha, ngươi không hiểu, ta với ngươi nói không phải cùng một chuyện.
Chương 258: Cuộc sống (3)
“Điều chỉnh hoàn tất, có thể tiến hành tiếp nhập thiết bị.” Một nhân viên báo cáo.
Tâm trí hắn còn đang mơ hồ, Steve không rõ mình đã hôn mê bao lâu, nhưng có một điều hắn cực kỳ xác định lúc này, hắn rất muốn nhìn thấy Tạp quá, cho dù chỉ là để xin lỗi vì thất hứa.
Anthony một bên quan sát giả số liệu, một bên tại đài điều khiển nhanh chóng thao tác điều chỉnh, đồng thời ra lệnh cho những nhân viên kỹ thuật còn lại phối hợp hành động, xác định từng nhiệm vụ và thời điểm chính xác cần phải thực hiện.
“Rõ!” Nhận được mệnh lệnh, toàn bộ nhân viên lập tức bắt tay vào hành động. Ở S.H.I.E.L.D, hằng năm phải xử lý vô số tình huống khẩn cấp và nhiệm vụ cấp bách, vì vậy tố chất tâm lý của mỗi người sớm đã được rèn luyện cường đại. Dù đang thao tác liên quan đến sống c·hết của truyền kỳ anh hùng Steve Rogers, bọn họ vẫn giữ được bình tĩnh, không có chút hỗn loạn.
Ngay sau đó, hắn lập tức nhớ tới cái tên khiến hắn hồn khiên mộng nhiễu — Peggy. Cái người hắn từng hứa nhất định sẽ cùng nhau khiêu vũ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.