Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 241: Vạn vật sống lại (22)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 241: Vạn vật sống lại (22)


Nhìn vào đồng hồ trên tay, hắn thuận miệng đáp. “Bây giờ là 16h 32.” Ngài mới chợp mắt được 2 phút.

Xem xong bài viết, Anthony không nhịn được mà cảm khái: “Viết ra cái này đúng là đồ ngu...”

Nếu tĩnh tâm mà nghĩ, người chơi mới lần đầu vào trò chơi, chỉ biết giữ mạng còn chưa xong, ai rảnh mà đi g·iết người?

Anthony soa soa đầu, từ trên ghế ngồi dậy tử tế, lại mắng một câu “rác rưởi trò chơi”.

【268439: Trải qua một vòng phó bản, ta chỉ muốn nói một câu: Đám người chơi cũ các ngươi cứ đợi đấy, ai c·hết trước ai còn chưa chắc đâu!】

Vừa nghĩ đến cảnh phải nằm trong cái thứ kia, hắn lập tức rùng mình một cái, nghiến răng nghiến lợi: "Phàm là còn có đường sống, ta tuyệt đối không đi dùng cách này mà qua cửa!"

Nhưng cũng nhờ cái hố phân đó mà ta giữ được cái mạng.】

Nghe thấy tiếng gọi của Coulson làm hắn mới khôi phục lại. “Không có gì, bây giờ là mấy giờ?.”

“Được rồi được rồi, tuỳ ngươi.” Anthony bĩu môi, không thèm quan tâm, dứt khoát dịch sang bên thêm chút nữa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Anthony gật gật đầu: "Động vật lớn để lại phân đúng là có thể che giấu mùi vị con người. Nếu sau này thật sự gặp phải tình cảnh tương tự, có thể tham khảo cách này..."

Bên dưới con số là thống kê phân loại người chơi. Số lượng người chơi mới dao động quanh mốc 370000, biến động không lớn. Nhưng số lượng người chơi chia bài thì lại không ngừng giảm xuống từng chút một.

Đã vô dụng lại còn thái độ phục vụ tệ như vậy!

Sát dự chia bài mà vẫn được tích phân và thông quan giống như chúng ta? Trò chơi vốn đã rất khó, giờ lại đẩy vào 20 vạn đối thủ mới, đây là muốn dồn c·hết người chơi cũ luôn sao?!

【275848: Không sai! Lão tử mới vào phó bản đã suýt bị mấy người chơi cũ các ngươi hại c·hết!

Ngay sau đó, hắn liền bị hệ thống đá văng khỏi không gian.

Ngay lúc hắn còn đang tựa lưng ngồi ngẫm nghĩ, chiếc xe đột nhiên thắng gấp một cái. Cửa xe bị đẩy ra, một bóng người quen thuộc đạp gió bước vào.

Diễn đàn như bị châm một mồi lửa, phần lớn người đăng bài đều là dự bị chia bài đang mắng chửi trò chơi, nói trắng ra là phát tiết phẫn nộ. Càng khiến người ta bực mình hơn là giữa những dòng chữ của đám người chơi lâu năm, không khó để nhìn ra sự khinh thường cùng miệt thị ẩn giấu.

Từ khi luật chơi thay đổi, hai phe người chơi cũ mới đã sớm đối đầu gay gắt. Giờ lại còn có người cố tình đổ thêm dầu vào lửa, chẳng khác nào xé rách hoàn toàn quan hệ đôi bên.

Ước chừng mỗi giờ lại giảm đi năm, sáu người.

Chính là có chút ghê tởm thôi.

Tìm kiếm giữa đống bài viết như bãi rác, sau nửa ngày, rốt cuộc Anthony cũng tìm được một bài chia sẻ khá có ích:

Anthony siết chặt nắm đấm, âm thầm hạ quyết tâm về sau phải càng thêm cố gắng!

【Trò chơi này thật sự có thể c·hết người?】

Bên cạnh hắn, Ana liếc mắt một cái, ánh mắt mang theo vài phần khinh thường: “Ta vì sao lại không thể tới? Dù sao thì ta cũng là một thành viên của Avengers.”

【267951: Đám người chơi cũ các ngươi đừng có mà xách mồm dạy đời. Bọn ta tuy là lính mới, không có kinh nghiệm, nhưng ai rảnh đâu mà vì vài điểm tích phân mà g·iết người? Ngược lại là đám các ngươi, giở thủ đoạn l·ừa đ·ảo, bày mưu tính kế, chơi bẩn hại người, ai mới là ghê tởm, hả? Phi!】

Không rõ là của sinh vật nào thải ra, chỉ biết là to vật vã, mùi hôi nồng nặc.

Tránh mấy bài viết rác này qua một bên, Anthony bắt đầu tìm kiếm mấy bài đăng hữu ích.

Vì tiếng động bất ngờ ở ghế sau làm Coulson đang lái xe làm giật mình.

【06281: Thật sự tức muốn c·hết! Còn tưởng làm dự bị chia bài là chuyện tốt lành gì, ai dè kết quả lại là cái trò quỷ quái này!】

Thôi thì vẫn nên xem xem có bài chia sẻ kinh nghiệm nào thực dụng hơn không.

Do đợt người chơi mới vừa tràn vào, diễn đàn lúc này cực kỳ náo nhiệt. Đồng thời cũng có không ít bài viết nhảm nhí mọc lên như nấm.

Kéo tiếp xuống dưới, loại bài viết cãi nhau như thế này còn không ít. Rõ ràng có mấy người chơi đầu óc chẳng sáng sủa, cảm thấy trò chơi chưa đủ khó, lại muốn tự mình chuốc thêm vài kẻ thù.

Mà sau khi sàng lọc, những người còn trụ lại đều là kẻ mạnh thực sự, tốc độ t·ử v·ong theo đó cũng sẽ giảm xuống. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cái gì mà chia bài với chẳng chia chén, chẳng phải đều là do cái trò chơi này bày ra để dắt mũi? Ai cao quý hơn ai chứ?】

【Nguy cơ cho người chơi cũ: Hai ngày ngắn ngủi, số lượng dự chia bài người chơi giảm mạnh hai ngàn người!】

【Tích phân là gì? Chia bài là gì? Có ai giải thích hộ được không?】 (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Hứ, ngươi tưởng ngươi là ai.” Ana hậm hực xoay người sang chỗ khác, rõ ràng là tức giận nhưng lại chẳng thể làm gì.

“Uy, ngươi tới làm gì?” Anthony hơi sững sờ, thuận tay dịch người sang bên nhường chỗ cho người mới tới.

【11164: Ta cũng vừa mới vào phó bản, nghe luật chơi đã thấy ghê tởm. Hai trăm nghìn tay mơ đẩy tới cùng ta tranh giành, trò chơi này chơi không nổi】

“Anthony, ngài có chuyện gì sao.” Coulson bị tiếng gào của Anthony làm giật mình, cố gắng chỉnh lại tay lái.

Ta b·ị t·ruy s·át suốt ba ngày ba đêm, đến ngày thứ hai mươi tám thì cả tinh thần lẫn thể lực đều mệt mỏi không chịu nổi.

Luân phó bản lần này cuối cùng năm ngày đúng là khủng kh·iếp. Thực vật, động vật thay phiên nhau công kích loài người.

Chỉ hai ngày ngắn ngủi, cũng chính là hai đợt phó bản, mà số người chơi đ·ã c·hết đi một phần ba!

Anthony lặng lẽ thoát khỏi bài viết ầm ĩ kia, tiện tay lướt qua giao diện chính của diễn đàn. Ngay đầu trang là số liệu thống kê tổng người chơi: 375196.

Vừa nhìn đã biết là một người chơi lâu năm viết ra, ngôn từ đầy phẫn nộ.

Phần lớn t·ử v·ong, tám chín phần là do chính bản thân trò chơi mà ra.

Ngay sau đó, ánh mắt hắn liền bị một bài viết đặc biệt hấp dẫn:

Tuy nhiên, phía dưới cũng bắt đầu có người chơi mới phản kích.

Anthony không thèm để ý đến cặp mắt tò mò của Coulson mà trực tiếp mở ra diễn đàn trò chơi.

【Vạn vật sống lại – Cuối cùng năm ngày các ngươi vượt qua thế nào?

Người chơi cũ trong đám kia cũng chẳng phải ai ai cũng là cao thủ.

“Ta chợp mắt một chút, đừng quấy rầy ta.” Hắn khoát tay, nhắm mắt dựa vào ghế.

Bài viết này vừa đăng lên, lập tức dẫn đến cả đám người hưởng ứng.

【08527: Lúc biết có 200 nghìn người mới, ta còn định học Anthony làm người dẫn dắt mấy tên tân binh. Sau khi nghe luật chơi... chỉ muốn nói một câu: tay mơ c·hết là đáng đời】

“Trò chơi rốt cuộc có bao nhiêu địch ý với người chơi lâu năm?

Hai phe cãi nhau đến long trời lở đất, mức độ tranh luận khiến lượng tương tác tăng vọt chóng mặt, bài đăng cứ thế mà bị đẩy lên hot.

Ngay khi tưởng rằng mình sẽ bị một con biến dị ăn sống nuốt tươi, thì... không cẩn thận rơi vào một hố phân.

Dù đôi khi cũng có một hai người mới tiến vào, nhưng tốc độ t·ử v·ong rõ ràng nhanh hơn rất nhiều.

Một chút cũng không che đậy.

“Ân, cảm ơn.” Anthony hơi hơi nhíu mày, thời gian giữa phó bản với hiện thực càng ngày càng thay đổi nhiều.

Xét cho cùng, loại bài viết gây thù chuốc oán như thế kia thật sự là không khôn ngoan chút nào. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tươi cười trên mặt Anthony dần dần cứng lại, lầm bầm một câu: “Đồ rác rưởi... lãng phí thanh xuân...”

Hơn nữa, số lượng dự chia bài bản thân vốn không có nguồn bổ sung liên tục như người chơi mới. Vì vậy, khi bị đào thải, con số này sẽ giảm đi rất rõ rệt, trông cứ như là bị đồ sát hàng loạt vậy.

Tỷ như: 【Trò chơi này là trò l·ừa đ·ảo sao?】

Tựa như bọn họ chắc chắn rằng lũ người chơi mới chẳng sống nổi bao lâu nữa.

Mắt không thấy, lòng không phiền.

Vì không muốn đến lúc sống c·hết phải nấp trong đống phân để giữ mạng, mỗi ngày đều phải nỗ lực sống sót hơn nữa! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 241: Vạn vật sống lại (22)