Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 272

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 272


Lục Trường Lan cũng mang theo người giấy nhỏ, chỉ là người giấy nhỏ không thích ánh nắng nên trốn trong ống †ay áo của anh.

...

Lục Trường Lan thì rất bình tĩnh nhưng lại lo lắng về một vấn đề khác: "Sư tỷ! Chúng ta không phải sẽ phải ở riêng biệt đâu chứ?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trong trường hợp bình thường, bọn họ sẽ được phân bổ phòng ở sát vách nhau.

"Họ từ nhỏ đã cùng nhau lớn lên mà”

Nói đến điều này, Minh Nhai hơi có chút áy náy, những phù chú này vẫn là mua từ Xuất Vân Quan... Lục Bán Tiên quả thực rất phóng khoáng.

Ban đầu, Trần Viễn Phương nghĩ vẽ phù rất đơn giản vì anh ấy nhìn Lục Kiến Vi thường xuyên vung vài tờ một lúc, ai ngờ vẽ một tờ lại khó như vậy.

Chương 272

Khi thấy phản hồi từ Lục Kiến Vi, anh ấy mở to mắt nhìn, lẩm bẩm: "Xuất Vân Quan giờ đã có bốn người ư?"

Trên mạng có một diễn đàn linh dị chuyên biệt! Trong đó có một bài viết tổng hợp một số sự kiện linh dị được lan truyền từ khách sạn Quân Thanh.

Trần Viễn Phương và Tô Khúc Trần đi theo sau hai người không mấy tập trung, thậm chí còn muốn trao đổi một chút.

Chỉ cần xem có đạo sĩ nào lại trở thành đồng bạn của hồn ma không thôi....

Chuẩn bị thêm một chút luôn là điều tốt.

Lục Kiến Vi lắc đầu: "Không! Tệ nhất cũng chỉ ở đối diện nhau thôi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đạo trưởng Minh Nhai đang tập trung ghi chép danh sách từ các mail phản hồi từ các đạo quan.

Lần này khách sạn Quân Thanh chỉ là nơi lưu trú đêm đầu tiên, ngày thứ hai cũng là một địa điểm linh dị, lúc đó xem ai có bản lĩnh hơn.

Anh ấy đã dành hai ngày tập trung học vẽ phù! Cuối cùng cũng có thể sử dụng được. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trước đây, Lục Kiến Vi không mang theo Chuông Tam Thanh nhưng lần này đã mang theo.

Chỉ còn vài giờ nữa là tới buổi tối, thời gian điểm danh là 8 giờ tối, bây giờ cũng phải bắt đầu chuẩn bị.

Phòng ở khách sạn được phân bổ ngẫu nhiên nhưng mỗi đạo quan cơ bản sẽ ở gần với nhau, thuận tiện cho việc hành động cùng nhau.

Sau khi trở lại khách sạn, bọn họ bắt đầu dọn dẹp hành lý.

Bản thân Lục Kiến Vi không có nhiều đồ đạc.

Về việc lúc đó sẽ xảy ra điều gì đó thì không phải nằm trong tầm kiểm soát của hiệp hội.

Lục Kiến Vi thỉnh thoảng duỗõi tay ra để chạm vào cái đầu lộ ra của nó.

Lần này, các phù chú đều cần được khai quang tại chỗ của tổ sư.

Có thể nói là rất nhiều.

"Sư tỷ - sư đệ có thể là mối quan hệ như thế này ư?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sao lại nhiều người vậy!? Không phải trước đây chỉ có hai giấy chứng nhận sao? Minh Nhai suy nghĩ một lúc, cuối cùng vẫn ghi lại bốn người.

Minh Nhai vừa ngưỡng mộ vừa ghen tị, lại tiếp tục công việc.

Lục Kiến Vi nhìn những lá bùa trên bàn của Trần Viễn Phương, nghiêm túc nói: "Lát nữa mang theo đồ cùng tôi qua đại điện."

Mười mấy năm trước, đã xảy ra một vụ án mạng cả gia đình bốn người, tổng cộng số người c·h·ế·t trong khách sạn đã vượt qua mười người.

Việc tu sửa Xuất Vân Quan đã đến bước cuối cùng, sau [tết Quỷ] là có thể chuyển vào ở.

Hiệp Hội Đạo Giáo bán cho họ một số phù chú đã là tốt lắm rồi.

Dù sao cũng phải ở lại một đêm, không chuẩn bị gì cả không phải là tính cách của Lục Bán Tiên.

[Có một lần tôi cùng bạn trai đến đó, nghe thấy trong phòng bên cạnh có người cãi nhau, đặc biệt ồn ào! Bọn họ cãi nhau liên tục gân bốn năm giờ đồng hồ, làm tôi tức giận đến mức cả đêm không ngủ được.]

Tuy nhiên, cô hoàn toàn không sợ hãi! Chỉ là một khách sạn linh dị thôi... Cô thậm chí đã từng đến các ngôi nhà ma ám, có điều lần này có nhiêu người hơn dự tính.

Sau đó, Lục Kiến Vi đã thông báo về việc này khi trở về khách sạn.

Mười năm trước, khách sạn Quân Thanh đã xảy ra một vụ hỏa hoạn! Sau đó, nó bị đóng cửa gần một năm để sửa chữa lại.

Biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng nên cô vẫn lên mạng để tìm hiểu một số sự kiện linh dị xảy ra tại khách sạn Quân Thanh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trần Viễn Phương hứng thú: "Tốt quá! Cuối cùng đến lúc tôi tỏa sáng rồi, không quan trọng là đạo pháp hay phật pháp, tôi đều có thể"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 272