Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 138

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 138


Chương 138 (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chuyện xuống nông thôn, không nhắc đến thì thôi, nhắc đến cái là lại khiến bà sôi gan ưa máu.

Bà Dung sợ mình tức đến phát ngất, mạnh mẽ đè xuống lửa giận, nói:”Hôn sự này không tính, để nó ly hôn đi.”

Tần Dư dù sao cũng đã 12 tuổi, chuyện khác cậu nghe không hiểu, nhưng hai chữ ly hôn cậu vẫn hiểu rất rõ.

Bà Dung nghiêm túc nói: ”Con dâu à, mẹ không phải đang thương lượng với con, mà là đang thông báo, Dung Yên là cháu gái mẹ, hôn sự của nó do mẹ làm chủ, không được mẹ thừa nhận thì đều không tính.”

Mỗi đêm khi nghĩ lại chuyện này, bà đều muốn ăn thịt uống m.á.u đám người trước mặt.

Giật mình nhận ra mình bị một thằng nhãi quê mùa dọa sợ, bà ta có hơi thẹn quá thành giận, lớn tiếng quát: ”Trừng cái gì mà trừng? Có tin tao móc mắt c·h·ó của mày ra không hả?”

Giỏi quá! Nhóc con thông minh như thế, chờ xong việc bà phải đi nhà sách mua ít sách về cho cậu dùng mới được, dù sao nhà bọn họ ở dưới thôn tương đối hẻo lánh, phỏng chừng chẳng mua được mấy quyển sách tốt.

Bà không ngờ miệng lưỡi cậu nhóc này lanh lợi đến thế, hơn nữa đầu óc còn rất thông minh.

Dung Trân bị cậu trừng dọa cho sợ c.h.ế.t khiếp.

Bà Dung bị dỗi đến mức cả người phát run, bà ta đã nhìn ra…..Con dâu cả hôm nay chính là muốn đè Dung Trân xuống đánh cho không ngóc đầu lên được. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cả nhà lão nhị đều không phải thứ tốt đẹp gì, con gái mình không muốn xuống nông thôn liền tìm cách để con gái bà thay thế, đi báo danh cho cô, kết quả, lúc nhân viên công tác tới cửa thông báo đã thành chuyện không thể cứu vãn được nữa rồi.

“Tôi chỉ hỏi một câu, chuyện Dung Yên kết hôn….”

May là hồi trước chị dâu kể chuyện xưa cho cả nhà nghe, từng giảng qua cái này, nếu không cậu cũng không nói được mấy lời cao thâm uyên bác đến thế. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Muốn tính kế con gái bà? Chỉ cần bà còn sống một giây, bọn họ đừng hòng đụng được đến con bé thêm lần nào nữa.

Quay đầu nhìn về mẹ chồng mặt đầy phẫn nộ: ”Mẹ, không phải mẹ luôn tự nhận mình là người có thể diện sao? Sao mẹ lại không biết cách dạy dỗ con gái mình cho tốt vậy? Nhìn cô ta mở miệng bẩn thỉu đến thế, hóa ra cái thể diện của mẹ chỉ là vẽ với người ngoài thôi à?”

Ánh mắt của thằng nhóc này…..Làm cho bà ta nghĩ đến một loài động vật, chính là sói con Tây Bắc.

Dung Trân trừng mắt nhìn Tần Dư, đối với người phá hư chuyện tốt của bà ta, đương nhiên bà ta nhìn không vừa mắt.

Bà tiến lên một bước, lại tát Dung Trân thêm một cái, tức giận mắng: ”Cô mới là mắt c·h·ó.”

Đến lúc đó liền phân con gái bà đến địa phương vừa bần cùng vừa lạc hậu……Thực ra cho dù bà không gây chuyện thì Dung Yên cũng sẽ không được phân đến chỗ nào tốt hơn cả.

“Anh trai cháu kết hôn với chị dâu, đó là hôn nhân tự do, ai cũng không có quyền can thiệp, sao vậy, mọi người còn muốn ép duyên sao?”

“Chuyện đó đương nhiên là sự thật, đã kết hôn rồi, còn muốn giả vờ như chưa có chồng sao? Hơn nữa, con bé ở xa, chuyện này chưa kịp báo tin, không làm sai chỗ nào cả. Năm đó nếu không phải là nó thay cháu gái của mẹ xuống nông thôn thì năm nay Yên Yên nhà con đã sớm thi đậu đại học rồi, ai mà không biết thành tích học tập của con bé tốt đến cỡ nào.”

“Mẹ, mẹ già đến hồ đồ rồi. Người ta đều nói thà hủy đi mười tòa miếu cũng không nên hủy một cọc hôn nhân. Mẹ là bà nội của con bé, lại bắt con bé phải ly hôn, vậy để con nói cho mẹ biết, chuyện này là không thể nào! Nếu mẹ không muốn bị tức c.h.ế.t thì tốt nhất mau quay trở về đi! Về sau cũng ít tới nhà con thôi, dù sao chuyện mẹ thiên vị nhà chú hai thì con đã quen rồi, không muốn phí thời gian đi so đo với mẹ đâu.”

Mẹ Dung nhìn bà ta, không chút do dự thừa nhận.

Cho dù bà có một nháo hai khóc ba thắt cổ cũng không thể thay đổi được danh sách đã định, ngược lại còn làm ảnh hưởng đến ấn tượng của nhân viên công tác.

May mắn Tần Dư không biết suy nghĩ này, nếu không…..Đảm bảo cậu sẽ tận lực hạ thấp chính bản thân mình.

“Nhãi con thì ngoan ngoãn đứng ở một bên đi. Cái gì mà anh trai chị dâu mày chứ, một người nhà quê như anh mày mà cũng xứng cưới con gái Dung gia của chúng tao sao?”

Cũng may mẹ Dung kịp thời ngăn cản sự xúc động của cậu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chẳng qua trong đầu vẫn luôn tự dặn mình không thể mang phiền toái đến cho chị dâu được, cho nên mặc dù đang tức đỏ mắt nhưng cậu cũng chỉ nắm c.h.ặ.t t.a.y lại.

Tần Dư hung tợn trừng mắt lại.

Cách thành phố vừa xa lại vừa nghèo.

Cậu có thể nhịn, nhưng mẹ Dung thì không tốt tính như thế.

Lập tức giống như sói con bị chọc giận, hai mắt đỏ bừng, phảng phất giây tiếp theo sẽ có thể lao lên cắn người.

Nếu không phải Tần Dư cố kỵ đây không phải nhà cậu thì có khi cậu đã sớm lao lên đánh người rồi.

Hay là, về sau cậu nghiêm túc học hành một chút?

Mẹ Dung bị lời nói của nhóc con làm cho kinh hỉ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Xem ra đọc sách vẫn có chỗ dùng được.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 138