Ma Việt
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 70: Khai quan
Chính sự cắn dứt lương tâm của một người quân nhân là thứ khiến hắn do dự.
Hiện tại, hắn càng không chút nào động lòng.
Chương 70: Khai quan
Nhưng chỉ một lúc sau, chiếc Hắc Ngọc Quan liền đình chỉ hút chân khí của Trần An.
Đau khổ chúng ta đã từng chịu qua, căm phẫn quân giặc lại chưa từng nguôi ngoai.
Trần An dùng lực vặn.
Trần An nhìn vào bên trong quan tài.
“Tiêu rồi” - Lúc này hắn mới để ý, Ngọc Huyền vẫn còn nằm trên đó.
Trần An tiến tới chỗ bên cạnh Ngọc Huyền. Nhìn gương mặt khuynh quốc khuynh thành đã nhợt nhạt của cô ta.
Trần An gương mặt lưỡng lự. Kiếm của hắn đã kề lên cổ của cô ta, rõ ràng hắn chỉ cần khẽ động nàng ta chắc chắn sẽ c·hết.
Trần An quay lưng liền đi về phía Tây quay trở lại căn phòng quẻ Ly phía trước.
Tiếng cơ quan vang lên, hai chiếc đầu rồng ở hai đầu quan tài liền được đẩy ra rời hẳn khỏi quan tài.
Ngoài ra, Đại Điền cho vào chỉ là để đánh lừa. Mậu mang tính Dương Thổ, chính là đất đai rộng lớn. Vốn dĩ có thể có Mậu Tuất, đáng tiếc quẻ Chấn sẽ không có Mậu
Lấy ra chiếc đèn dầu phổ thông, châm lên ngọn lửa.
Chính là chiếc Hắc Ngọc Quan này. Bên sâu trong lòng núi này, sợ rằng đều đã được chế tạo thành cơ quan.
Trần An sắc mặt khó coi, hắn chân khí trong người đã sở thặng chả còn lại bao nhiêu. Hiện tại chiếc quan tài này liền điên cuồng hút lấy chân khí của hắn.
Nhưng hắn là một người kiềm chế rất giỏi cái thú tính của chính mình.
Lần mò một hồi, Trần An sờ thấy một thứ hình tròn nằm bên thành quan tài. Hắn khẽ cười: “Cuối cùng cũng tìm thấy.”
Giáp mang tính Dương Mộc, tượng trưng cho cây to trong rừng sâu. Chính là Đại Thụ.
Mở ra ô tròn, Trần An cẩn thận thò tay phải vào trong Hắc Ngọc Quan. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cẩn thận dò xét lại Thiên Văn Đồ, tìm đúng hướng Đông Nam, Trần An liền đặt cây đèn tại đó.
Chính là Bát quái trận này đã được tích hợp để nó trở thành như hiện tại.
Hắn chưa từng mở Độn Quan trước đây. Nhưng hắn đã đọc được trong cuốn Trần gia mộ ký dạy cách mở chiếc quan tài này.
Đúng vậy, bên trong quan tài hoàn toàn trống không.
Bát Quỷ Tượng Trận cứ như vậy chỉ giống như một giấc mộng.
Trống không!
Những thứ đó đã khiến hắn không thể xuống tay với Ngọc Huyền. Cho dù đổi lại là một người khác, kết quả vẫn sẽ như vậy.
Và Cẩu Thạch Tượng chỉ là một trong Thập nhị chi chính là Tuất.
Chân khí khẽ động, Trầm Mộc kiếm xuất hiện trong tay của hắn.
Nhưng bọn họ cũng chưa từng một lần nổ s·ú·n·g với người già, phụ nữ và trẻ em.
Nhưng ngay khi chạm vào trận pháp, Mộ Huyền Tiễn liền bị bật lại.
Thậm chí chút chân khí ít ỏi cuối cùng trong cơ thể cũng được hắn huy động để khai quan.
Lại nói, lúc đó đáp án là Giáp Tuất. Gợi ý đến từ bốn bức điêu khắc kia.
Sự ràng buộc trong tâm trí của một người quân nhân còn chưa cho phép hắn làm những thứ giống như g·iết hoặc làm chuyện đ·ồi b·ại khi nàng ta không có sức phản kháng.
Dường như càng hút lấy thi khí ngọn lửa của nó càng sẽ cháy mãnh liệt.
Chiếc vị trí nơi Hắc Ngọc Quan này thẳng xuống sâu bên dưới được khoét rỗng hình trụ. Bên trong có trận pháp, đưa chiếc quan tài này từ từ đi xuống phía dưới.
Nếu người nào vượt qua tất cả gian nan để mở được chiếc quan tài này giống như hắn. Chắc hẳn đã nghĩ rằng quan tài này sẽ chứa những thứ như thiên tài địa bảo.
“Oanh.”
Ước chừng một chén trà thời gian qua đi, thi khí bên trong đã hoàn toàn bị hút cạn.
Can Chi liền bắt đầu xoay rồi điên cuồng hút lấy chân khí của Trần An. Tới khi gương mặt của hắn vô cùng nhợt nhạt, nó mới dừng lại.
Trần An lập tức liền cảm nhận được không đúng. Ảnh bộ hắn liền toàn lực thi triển rời đi trận pháp.
Trận pháp cũng đã không còn ngăn cản hắn tiến vào.
Cho dù tới lúc c·hết ở năm bốn mươi tuổi, hắn cũng chưa từng một lần làm chuyện chăn gối.
Hắn tiến tới bên người Ngọc Huyền, bế nàng đặt nằm vào trong Hắc Ngọc Quan.
Bức điêu khắc thứ nhất đúng là mây, nhưng những vết nguệch ngoạc không phải là mưa mà là lôi. Lôi chính là gợi nhắc về quẻ Chấn.
Trần An thở dài thu lại Trầm Mộc kiếm. Cho dù trước nay Ngọc Huyền là người U Hồn giáo nhưng hiện tại
Đậy lại nắp quan tài.
Bên trong trận pháp, chiếc Quỷ Đăng đặt trong túi treo bên người Ngọc Huyền lúc này đang điên cuồng hút lấy thi khí.
Kiếp trước thân là quân nhân khi đánh phá đồn địch, hắn cũng từng bắt được người già phụ nữ và trẻ em. Nhưng Việt Nam là một nước giàu tình yêu thương và nhân đạo.
Một lúc sau, xác định đèn vẫn cháy bình thường. Trần An liền bắt đầu khai quan.
Trong Trần gia mộ ký từng nói đến loại trận pháp hàng ngàn năm trước được nghĩ ra để tiện di chuyển từ trên cao xuống thấp và ngược lại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lúc này, kim Thiên Can đang không ngừng xoay, điên cuồng. Đến khi nó chiếu một ánh sáng thẳng tới chữ Chấn rồi phản xạ lại lên trên thân Hắc Ngọc Quan.
Đầu rồng ở hai đầu quan tài liền mở ra, thi khí từ đó bất giác được đưa ra ngoài.
Trần An nhặt lên chiếc Quỷ Đăng rồi rời đi trận pháp.
“Keng.”
Chân khí khẽ động, Mộ Huyền Tiễn liền lao về phía Ngọc Huyền.
Trần An khẽ cười lắc đầu.
Trần An tiến tới Hắc Ngọc Quan. Túi càn khôn khẽ rung lên, một cây đèn thông thường liền nằm trong tay hắn.
Quân nhân như hắn sao có thể xuống tay với họ như một lũ cầm thú cơ chứ?
Nhưng thực tế, chiếc quan tài này không có gì. Trần An đã lờ mờ đoán được trước, nên hắn cũng không có chút bất ngờ.
Can Chi lúc này đã bị thay đổi, Trần An sửa lại thành Giáp Tuất.
Tám bức tượng quỷ cũng lại mất tăm hơi như chưa từng xuất hiện.
Nhưng vì sao hắn không xuống tay? Vì nàng quá đỗi xinh đẹp? Cũng không phải đi, kiếp trước hắn trong q·uân đ·ội, chưa từng nếm qua mùi vị nữ nhân. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bên trên Hắc Ngọc Quan không một kẽ hở, bất giác lại xuất hiện một đường kẻ chạy dọc theo thân quan tài. Đó chính là dấu vết của nắp quan tài.
Thấy vậy Trần An cũng thở phào: “Xem như cô mạng lớn phước lớn.”
Kết quả, khi tử vân vụ vừa tán đi cũng là khi đám oán linh bất chợt đứng khựng lại dần dần biến mất.
Lưu luyến của hắn với thế giới cũ, tâm trí của Trần An kiếp trước đã in hằn lên nơi sâu nhất trong nguyên thần của hắn.
Nắp quan tài bị đẩy ra nghiêng một phần rơi xuống nền đá.
Bên trong một cảm giác ấm áp dễ chịu liền truyền đến tay hắn. Thậm chí hắn còn tưởng rằng bên trong chứa hơi ấm sưởi vào mùa đông chứ không phải Hắc Ngọc Quan vừa phun ra thi khí nào cả.
Thứ hai, quẻ Chấn nằm ở hướng Đông Bắc tương ứng trên Thiên Can là Giáp và Ất.
Trần An rút tay ra khỏi Hắc Ngọc Quan tiến về phía sau dùng tất cả sức lực bình sinh để đẩy.
Chữ Chấn bên trên liền sáng lên như mặt trời ban trưa chiếu rọi toàn bộ quan tài. Hắc Ngọc Quan liền từ từ chậm rãi bị đưa xuống dưới.
Nơi đó liền xuất hiện ô tròn chỉ to bằng nắm đấm tay. Trần An tiến tới đặt tay lên ô tròn. Nó liền điên cuồng hút lấy chân khí trong người hắn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Lạch...cạch.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đương nhiên, hắn là nam nhân thú tính trong người đương nhiên có.
Cứ như vậy, đáp án này chính là chỉ Giáp Tuất.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.