Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Ma Việt

Unknown

Chương 7: Cổ Dung thành

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 7: Cổ Dung thành


Nhưng những kẻ săn mộ ở Việt quốc còn nhiều kinh nghiệm hơn thế.

Chương 7: Cổ Dung thành (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhưng trong cái rủi lại có cái may, hắn tìm khắp người Trần An vậy mà lại tìm thấy một cái lệnh bài gia truyền của Trần gia.

Thật không may, Trần An chỉ là đệ tử ký danh của Võ viện nên hắn thật sự không có thứ gì để chứng minh thân phận.

Đến bây giờ, cũng chẳng ước lượng được là nó cao bao nhiêu nữa.

Lý do rất dễ hiểu là Đệ tử ký danh số lượng lên tới cả vạn, nội công cho dù là nội công cấp thấp cũng không thể đủ cho nhiều người như vậy.

Nhưng từng bị quân sĩ Đinh triều đánh cho đến nỗi tháo chạy về nước.

Còn bình thường người giang hồ, chỉ là chút công phu quyền cước, không được xếp vào cửu phẩm cấp.

Trần An tìm khắp Tầng 1, thấy một quyển Đạo Mộ Bút Ký.

Hắn có thể mượn về 2 quyển công pháp Cửu phẩm đã là không tệ.

Cây đa cổ này được xây bao quát vào trong khuôn viên của Phủ Thành Chủ, Võ viện, Thành vệ quân và Tĩnh Dạ ty.

Từ xa hắn đã nhìn thấy một chiếc cây đại thụ khổng lồ cao vượt ra khỏi tường thành.

Kiếm chỗ ăn no một lần lấy sức, sau đó hắn liền đi thẳng tới Cổ Dung thành Võ viện.

Trương Điền nói, công pháp từ Cửu phẩm tới Thất phẩm trên cơ bản đã đủ để làm một tiểu môn tiểu phái, gia tộc nhỏ truyền thừa.

Kiếm pháp cơ bản và quyền pháp cơ bản Trương Điền đưa cho hắn, chỉ là Cửu phẩm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sau đêm hôm qua, hắn biết sức mạnh ở thế giới này quan trọng tới nhường nào. Đứng trước mặt cường giả, địa vị được quyết định bằng nắm đấm.

Vậy cũng coi như là Trần An kiếp trước đã phù hộ cho hắn một lần.

Sau một hồi hỏi han các đồng môn, Trần An có thể xác định, tầng 1 Thư lâu không hề có nội công. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mượn tạm cuốn Kiếm pháp Thất phẩm trở về phòng ký túc, Trần An chán nản còn không muốn đọc.

Cổ Dung thành rất rộng, đi hết một chiều dài thành bằng ngựa ước chừng phải mất ba canh giờ.

Nhưng một vấn đề đặt ra là, Bạch gia là gia tộc lớn nhất ở Thủy Giang thành, chắc chắn công pháp truyền thừa ít nhất cũng phải từ Lục phẩm trở lên.

Không biết nó được trồng từ bao giờ, chỉ biết rằng lần đầu nó xuất hiện trong Đại Việt sử ký nó đã rất to rồi.

Đây là một cây đa cổ, nghe nói cách đây ngàn năm về trước, tướng quân Đại Việt trước khi đánh địch từng đọc Hịch tướng sĩ cho quân lính, cắt máu tế trời tại đây.

Nhớ lại Đinh triều cũng từng rất huy hoàng, vang danh năm châu bốn bể.

Chỉ là mọi người thời nay quá chú trọng đến học Võ mà không để ý những thứ này mà thôi.

Trần An đã có tên trong danh sách đệ tử ký danh, hắn trước tiên đi tìm đọc nội quy của Võ viện.

Mỗi năm có một cuộc thi thăng lên Đệ tử Ngoại môn vào cuối năm, mỗi năm thăng hạng chỉ vào khoảng gần 1500 đệ tử. Mà đệ tử ký danh thì có thể đạt tới gần vạn. Không chần chừ, hắn hiểu rõ nắm đấm mới là chân lý.

Hai con đường đó cũng chia Cổ Dung thành thành bốn khu đất chính, theo vị trí gần cổng nào mà gọi tên.

Hắn dám chắc, nữ tử kia g·iết hắn chỉ bằng một ý niệm như g·iết một con kiến.

Trời tờ mờ sáng, Trần An cũng tới được cổng thành chính.

Nếu trở về kiếp trước, chắc chắn hắn sẽ vô địch Thế vận hội môn chạy Điền kinh.

Bế tắc vài ngày sau, đúng lúc hắn đang chìm trong suy nghĩ, hắn nghe loáng thoáng được câu chuyện của 2 người khác nằm trong phòng về một ngôi mộ cổ nằm sâu trong núi.

Nhưng chính vì việc làm này, Tần thái tổ bị ảnh hưởng tới âm đức mà c·hết sớm. Cho đến Tần đế hiện tại là Tần Thế đã cho bỏ đội quân này đi.

Ai ngờ trong một đêm cả Hoàng đế và Thái tử đều b·ị s·át h·ại, khiến Đinh triều dần dần suy thoái.

Mặc dù tường thành đã cao tới vài chục trượng những cũng không thể che đi nổi sự hùng vĩ và to lớn của cái cây này.

Trần An liền lập tức bật dậy, lại chạy đến thư lâu.

Viên tướng kia t·hương v·ong quá nặng, không thể trở về đành lưu lại truyền thừa của mình tại một hang núi trên núi Tạ Sơn về phía Đông Bắc Cổ Dung thành.

Đinh triều là tiền triều của Lý triều hiện tại.

Hắn đang không biết phải làm sao để thoát khỏi cái khốn cảnh này.

Nghe Trương Điền nói Nhất phẩm còn chưa phải là tuyệt đối.

Từ đó trở đi, người dây ở đây liền xây thành đắp lũy đặt tên là Cổ Dung thành. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chân tay rã rời, toàn thân vô lực, hắn thật sự khẳng định cả đời hắn chưa từng chạy nhanh như vậy.

Cổ Dung thành có hai con đường lớn nối từ cổng Bắc với Nam, Đông với Tây, giao nhau tại cây đa kia. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Như Trương Điền từng nói, muốn tu luyện lên mạnh mẽ hơn, trước tiên cần phải có nội công.

Không có sức mạnh, chỉ là con kiến cho người khác giẫm đạp, giống như cái cách hắn đứng trước mặt nữ tử áo đen trong rừng.

Cái tên Đạo mộ được biết đến xuất phát từ nhà Tần ở phương Bắc.

Hơn nữa, để nội công cho đệ tử ngoại môn, vậy chẳng phải càng khiến đệ tử ký danh càng có tinh thần cầu tiến sao? Trần An cũng không quá oán trách vấn đề này.

Tất cả những việc như tính giờ tử, lễ mộc d·ụ·c, lễ nhập quan, lễ phạn hàm, k·hâm l·iệm, cải mộ, bốc mộ,… đều do Trần gia nhận làm.

Mặc dù, Thư lâu hầu hết là công pháp, nhưng những sách ghi chép về những thứ như điển cố, điển tích, hay lịch sử vẫn đều sẽ có.

Người phương Bắc đạo mộ có rất nhiều quy tắc. Vẫn là một quy tắc ngàn năm trong nghề Đạo mộ:” Người thắp nến, ma thổi đèn”.

Hắn liền định đi theo, nhưng trộm mộ chưa bao giờ là đơn giản.

Đệ tử ký danh được tới Tầng 1 Thư lâu của Võ viện mượn công pháp.

Trần An nghe được hai người kia bàn bạc đêm nay sẽ ra khỏi thành đến đó trộm mộ.

Hắn không muốn chịu cảm giác như thế một lần nữa, vì thế hắn phải mạnh lên.

Người Việt không gọi là Đạo mộ, mà gọi là Săn mộ. Tần Thái tổ năm đó từng muốn trường sinh bất lão, lên lập ra một đội quân đi đạo mộ của các tiền nhân trên khắp thiên hạ gọi là Mô Kim Hiệu Úy.

Những công pháp này phần lớn trên giang hồ đều nằm trong tay các đại phái, tông giáo cùng triều đình.

Nghe nói trước thời Đinh, từ ngàn năm về trước Việt quốc còn có những gia tộc chuyên làm nghề săn mộ, trong đó có một gia tộc vô cùng nổi tiếng là Trần gia.

Về phần, từ tam phẩm đến nhất phẩm trên cơ bản đều là công pháp hiếm có cùng với uy năng đặc biệt.

Nhưng Trần An tìm túc mục khắp Tầng 1 Thư lâu cũng không có lấy một cuốn nội công, tất cả chỉ là Công pháp cùng công pháp, lại đều rất phổ thông.

Nhưng Trần An cũng không trách hắn, Trương Điền dù sao cũng là người không giỏi võ, Cao Sơn thành võ viện lại ở xa.

Tổ tiên của Trần gia, người tạo ra một gia tộc săn mộ là Trần Minh.

Nhưng đó chỉ bên ngoài, còn ở t·hế g·iới n·gầm, Trần gia vẫn làm ăn qua lại với người trong thế gia, đại phái, tông giáo,… đôi khi triều đình muốn khai quật mộ cổ của các hoàng đế cũng sẽ gọi người của Trần gia.

Nghe đồn là của một viên tướng nước Ung, năm xưa từng sang đất Việt chinh chiến.

Vậy cho dù Trần An trở thành đệ tử ngoại môn, tu luyện công pháp của Võ viện cơ hội thắng người của Lâm gia cũng là rất thấp.

Trần gia thời kỳ huy hoàng nhất từng làm một đường dây hỗ trợ các việc về mai táng n·gười c·hết khắp các châu từ Thượng du cho tới Trung châu tại Việt quốc.

Nhưng quả thật đó chỉ là người giang hồ tự đặt mà thôi, cũng không thấy sách chính thống nào nói đến.

Đi vào cổng thành, Trần An bị Thành vệ quân giữ lại tra hỏi. Nghe nói dạo gần đây có yêu nhân quỷ giáo quấy phá nên Thành chủ ra lệnh siết chặt ra vào thành.

Đến nội công dành cho đệ ngoại môn còn phải cho người làm nhiều bản chép tay. Thì đệ tử ký danh đừng có mơ tới nội công.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 7: Cổ Dung thành