Ma Việt
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 55: Quỷ Đăng
Khi chiếc Quỷ Đăng bay tới ô trống trên cánh cửa. Quỷ khí của Ngọc Huyền liền chầm chậm tỏa ra xâm chiếm cửa đá.
Lâm Điều liền trở nên b·ất t·ỉnh.
Thân thể cứng rắn như kim thiết. Tốc độ nhanh như thỏ. Nọc độc của nó đủ để ăn mòn hoàn toàn da thịt một võ giả Bát phẩm bốc hơi ngay trong không khí.
Phạm vi năm trượng xung quanh liền bị oanh ra. Đám Huyết Thần Xà dưới sức công phá của chân khí liền bị nổ nát.
A Hổ thì tốc độ có chút khó khăn do hắn chưa từng tu luyện bộ pháp.
Chúng liền lũ lượt kéo về phía đám người Trần An. Đám Huyết Thần Xà đỏ rực nhấp nhô tiến tới như làn sóng máu. Khiến ai nhìn cũng phải sợ hãi rợn tóc gáy.
Ngọc Huyền liền đe dọa nói: “Nếu ngươi dám vào. Hiện tại ta liền dừng điều động quỷ khí. Ta c·hết cũng phải lôi theo ngươi.”
Mạc Phong hừ lạnh nói: “Không cần ngươi nhắc.”
“Gia gia! Không...g..g” - Lâm Điều đau lòng hét lên muốn chạy về phía đó nhưng Lâm Khan đã ôm chặt hắn lại.
Chương 55: Quỷ Đăng
Mạc Phong cau mày. Huyết Thần Xà trong sách cổ từng viết, một khi nó đã được uống máu. Sự nguy hiểm của nó càng sẽ vượt xa lúc ban đầu.
Lâm Khan liềnnói: “Biểu đệ, nén đau thương. Qua đó là c·hết.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mạc Phong theo phản xạ thông thường mà tránh ra.
Đám người Lâm gia nghe thấy tiếng nói, không cần biết là ai liền toàn lực thi triển công pháp.
A...a...a...cứu...g·iết...ta...đi! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trong một cái chớp mắt, hắn bắn ra Mộ Huyền Tiễn buộc lấy Quỷ Đăng ngay sau khi Quỷ khí dừng lại.
Lâm Điều liền phẫn hận: “Không. Tại sao lại là ông ta c·hết mà không phải ông ngươi? Tại sao?”
Nhưng đám Huyết Thần Xà thì đã ăn xong. Bên kia chỉ còn lại hai bộ xương khô nằm trên nền đất bẩn thỉu ướt át. Thậm chí một giọt máu cũng không còn.
Ngọc Huyền cau mày nhưng cũng gật đầu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhìn phía sau đám Huyết Thần Xà đã chỉ còn cách vài ngũ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lúc này, cửa đá vẫn chưa thể mở ra, khe hở của nó còn chưa đủ để chui qua.
Mạc Phong liền nói: “Hổ, ngươi không phải Bồ Tát cũng chẳng phải Thán Mẫu. Có thể cứu được hai người đã là cực hạn. Đừng quá cầu toàn, nếu không cuối cùng cũng chẳng thể cứu được ai.”
Cũng vì hai người kia của Lâm gia bị cắn nuốt đã thu hút toàn bộ sự chú ý của đám Huyết Thần Xà về phía đó bọn họ mới có nhiều thời gian đến vậy.
Đúng lúc này, cửa đá liền từ từ nặng nề được nâng lên. Cả sơn động không ngừng rung lên. Đá trên đỉnh sơn động liền theo thế mà rơi xuống giống như sắp sụp đổ. Cửa đá liền để lộ ra một khe hở vừa đủ để chui vào.
Mạc Phong sau khi đánh ra một chiêu Xuyên Vân kiếm tới cửa đá cũng bị phản lại. Hắn hiện tại liền vô pháp đối với cái cửa này.
Thay vào đó, đám Huyết Thần Xà còn nào con nấy đều đỏ rực lên. Thậm chí tốc độ cũng trở nên nhanh hơn rất nhiều.
Ngọc Huyền lập tức dừng điều động chân khí. Một quỷ ảnh hiện lên cô ta đã chui vào bên trong.
Ngọc Huyền từ phía sau chạy đến liền nói lớn: “Tránh ra!”
Ảnh Bộ thi triển cực hạn trượt vào trong. Theo đó, chân khí khẽ động, Mộ Huyền Tiễn thu lại theo đó kéo Quỷ Đăng theo.
Mạc Phong nói: “Hổ, mở đường cho ta.”
Trần An tiến tới đưa tay vào muốn lấy chiếc đèn ra. Nhưng quỷ khí lập tức liền phản chấn oanh đến khiến hắn chút nữa thì thổ huyết.
Trần An lùi lại một chút lấy đà, chân khí toàn thân bao phủ lấy Mộ Huyền Tiễn nói: “Một...hai...ba.”
Trần An lạnh lùng nói: “Mang hắn theo.”
Thấy thế, Trần An liền g·iết đến, mở đường cho A Hổ lui về.
Lâm Điều liên tục đẩy ra thúc vào ngực của Lâm Khan chửi: “Bỏ ta ra. Cút ra!”
Trần An liền không chút biểu cảm nói: “Ta đếm đến ba. Ngươi dừng chân khí, ta và ngươi đồng loạt chui vào. Ta đảm bảo sẽ lấy được chiếc đèn.”
Hai người trưởng lão còn lại của Lâm gia dưới sự đau đớn cắn xé của hàng ngàn con rắn hút máu đã không thể chịu được mà hét lên đau đớn thảm thiết.
Nàng ta liền hòa hoãn một chút nói: “Có thể cứu bốn lão già Lâm gia không?”
Phía trong A Hổ thì luôn miệng nói: “Tam đệ, mau. Kệ cô ta.”
Mạc Phong tiến về phía mấy Lão già hô lớn nói: “Đừng cố gắng duy trì chân khí nữa. Mau phá vòng vây. Ta yểm hộ.”
A Hổ đan hai tay vào nhau, đập xuống đất một chưởng.
Bên kia, Trần An cũng nhanh không kém.
Ngay trước khi cửa đá sập xuống, Quỷ Đăng theo tay Trần An vừa vặn được kéo vào trong.
Một luồng quỷ khí không chút kiêng dè bắn về phía cửa đá. Bên trong là một cây đèn màu đen quỷ dị với ánh lửa lay lắt giống như lúc nào cũng có thể vụt tắt.
Trong phạm vi chục trượng xung quanh hai trưởng lão của Lâm gia tất cả Huyết Thần xà đều bị tiêu diệt.
Ở bên kia, Ngọc Huyền đã sắp mở được cửa đá. Cả sởn động liền rung lên dữ dội.
Ngọc Huyền quay ra nhìn Trần An liền nói: “Lấy giúp ta chiếc Quỷ Đăng.”
Mạc Phong bên ngoài điền cuồng vận chuyển chân khí Lưỡng Nghi Thái Cực trận lại một lần nữa xuất hiện. Lần này, nó trực tiếp xoắn nát đám Huyết Thần Xà.
A Hổ lập tức liền nhảy lên không trung chân khí toàn thân bạo phát. Hư ảnh Bất Động Minh Vương liền chiếu sáng khắp sơn động.
Lâm Khan đang định lên tiếng nhắc nhở bọn họ nhẹ tay với ông của hắn. Nhưng lời chưa ra lại nuốt ngược vào trong mà kéo theo Lâm Điều chui vào.
Hắn lập tức cùng A Hổ chạy về chỗ mấy lão già Lâm gia.
Đúng lúc này, Trần An đã g·iết về tới nơi. Chớp mắt Ảnh Bộ thi triển ra phía sau lưng Lâm Điều. Tay phải chập lại thành đao chém vào Huyệt Thiên Trụ phía sau gáy.
Quanh thân chân khí chợt thịnh, toàn lực bạo phát khiến Huyết Thần Xà xung quanh lập tức bị xoắn g·iết.
A Hổ liền đuổi theo nói nhỏ: “Phong ca, hai người kia ở xa như vậy. Chúng ta làm sao có thể cứu được bọn họ.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mạc Phong liền tóm lấy một trưởng lão vác lên lưng. Lăng Vân Bộ pháp được hắn vận dụng đến cực hạn.
Trần An bên này liền hét lớn: “Đi mau!”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.