Ma Việt
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 48: Manh mối
Mất thêm nửa canh giờ sau, bọn họ cuối cùng cũng tạo được ba chiếc bè. Chia làm ba đội chèo dọc theo hướng chảy của sông.
Đám người Lâm gia liền lập tức cởi ra dây tiễn. Sau đó, bọn họ không ngừng bị nước xoáy về phía trung tâm. Thậm chí bè cũng sắp không chịu
Ngọc Huyền đứng cùng bè của ba người bọn họ liền nói: “Các ngươi rốt cuộc có chắc chắn là nơi này hay không? Biết đâu vượt qua dãy núi này, phía bên kia lại có một nơi tương tự thì sao?”
“Hiện tại, chúng ta chặt cây kết bè, đi dọc theo sông tìm kiếm thử xem.”
A Hổ thấy mọi người dừng lại liền từ phía sau chạy lên nói: “Sao rồi?”
Trần An liền cảm thấy tại sao lại như vậy. Nơi đây sao lại có xoáy nước mạnh như vậy, thậm chí dường như nó ngày càng một mở rộng. Hắn liền ngẫm nghĩ tới thứ gì đó, khẽ cười.
Trần An liền bắn ra Mộ Huyền tiễn tới bè của bọn họ. Hắn ra hiệu cho đám người Lâm gia cuốn dây của tiễn thật chặt vào bè.
Sau khi biết được tình trạng của người trẻ tuổi Lâm gia bị cảm lạnh nặng, Ngọc Huyền liền nói: “Bỏ hắn lại. Chúng ta tiếp tục đi.”
nổi. Đám người Lâm gia hô lớn nói: “Phải làm sao đây?”
Trần An nói với Mạc Phong: “Phong ca, qua cơn mưa đêm qua cùng với sương mù dày đặc như này. Sợ rằng chúng ta hiện tại đã lạc đường so với hướng đi ban đầu.”
Đương nhiên, Mạc Phong giao hắn cho đám người Lâm gia chăm sóc. Thực ra trông đám người bọn họ cực khổ vài ngày nay cũng có chút đáng thương. Có trách cũng chỉ có thể trách chính bọn họ, kinh nghiệm quá mức yếu kém.
Cứ như vậy, khi trời gần sáng mưa cũng đã tạnh. Sương mù lúc này đã sớm bao phủ sườn núi. Đoàn người Trần An chật vật mới có thể vượt qua được đêm hôm qua. May mắn người của Lâm gia cũng dần ổn định trở lại. Người kia sức khỏe cũng đã trở nên tốt hơn có thể tự đi đứng.
Xong hắn liền quay ra nhắc nhở Trần An và A Hổ: “Trần An ngươi theo sát ta, cùng ta để ý nữ tử kia. A Hổ ngươi chặn hậu đề phòng bất trắc.”
Dù sao khi hết một vòng bọn họ lại phải dừng lại kéo bè lên bờ rồi đi ngược trở lại. Cách làm này của Trần An và Mạc Phong mặc dù vô cùng thô bạo nhưng vẫn hơn là lên núi lần mò cả tháng trời.
Người trung niên kia nghe thấy vậy mới lập tức để ý lại, bè của bọn họ đã bị cuốn vào một xoáy nước mạnh đến không thể thoát ra được. Bọn họ liền bắt đầu cuống cuồng lên.
A Hổ đang không ngừng chèo nhưng cũng nói: “Đúng vậy đừng chèo nữa. Ta sắp mỏi c·hết rồi.”
Mạc Phong nhìn ngọn núi này liền nói: “Nhưng mà ngọn núi này quá lớn, biết tìm ở đâu đây?”
Một lúc sau, hắn đã cảm nhận được phương vị đến từ Thiên Văn đồ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thậm chí A Hổ cũng cảm thấy lời của nàng ta nói rất có lý.
Trần An nhìn xung quanh rồi nói: “Có lẽ là nó.”
Đến gần chiều tối, mọi người đều đã bắt đầu chán nản. Chèo bè cả ngày quanh đi quẩn lại khu vực sông này sức lực đã sớm cạn kiệt. Thậm chí Ngọc Huyền cũng dần hết kiên nhẫn muốn lên núi tìm.
Ngọc Huyền cau mày nhìn Trần An không biết hắn muốn làm gì. Nhưng Trần An không quan tâm cô ta, hiện tại đang là lúc quan trọng.
Mạc Phong liền hô lên nói: “Làm sao? Có phát hiện gì à?”
Mạc Phong sau một hồi cân nhắc liền nói: “Trước tiên, đêm nay chúng ta giảm tốc độ di chuyển lại. Dù sao trời mưa, đường núi cũng không thể đi nhanh. Ta sẽ thử chữa trị cho hắn. Nếu sáng mai sức khỏe hắn vẫn không phục hồi thì ngươi tự thương lượng với đám người Lâm gia.”
Trần An mắt không rời khỏi tâm của xoáy nước, vẫy tay phía sau nói: “Đại ca, nhị ca đừng chèo nữa.”
Trần An liền hô lớn về phía Lâm gia: “Tháo dây tiễn ra.”
Nhưng Mạc Phong và Trần An thì lại cho rằng, phong thủy này thật sự rất phù hợp để chọn lăng mộ. Hơn nữa dãy núi này chạy dài như vậy đi hết vô cùng phí sức.
Người kia vừa dùng hết sức chèo bè vừa nói: “Sao ở đây lại có xoáy nước. Hồi nãy ta đi qua hoàn toàn không có gì mà.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trần An ngẫm nghĩ liền nói: “Phong ca, huynh nhìn phong thủy nơi này thử xem.”
Ước chừng nửa canh giờ sau, ba người Trần An đã kết xong được một chiếc bè. Nhìn sang đám người Lâm gia, bọn họ liền thở dài. Đám người này, thật sự vô dụng đến không thể vô dụng hơn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mạc Phong muốn ngăn Trần An lại nhưng cũng đã không kịp. Ngọc Huyền thì cau mày nhìn Trần An nhảy xuống
Đúng lúc này, một người của Lâm gia liền nói: “Phụ thân, tại sao chỗ này nước lại xoáy mạnh như vậy?”
Ngọc Huyền phẩy tay nói: “Thật phiền phức. Tùy theo ý ngươi.”
Thấy Ngọc Huyền đã đuổi tới, Trần An và Mạc Phong liền thu kiếm vào túi càn khôn. Kiếm sẽ để lộ thân phận, đối với người như Ngọc Huyền khi chưa nắm chắc tốt nhất là nên dấu bài càng kỹ thì càng có lợi.
Mạc Phong liền nói: “Tại sao phải bỏ hắn lại? Dù sao hắn cũng có cảnh giới Linh Khiếu cảnh. Khi xuống mộ biết chừng có tác dụng. Chúng ta hiện tại còn chưa tìm thấy mộ đã có người phải bỏ lại. Phải chăng có chút...”
Mạc Phong nhìn vẻ hoảng loạn của đám người Lâm gia thực sự tức đến lộn ruột. Tìm mộ thì không có manh mối, đám người này thì lại thật biết khiến người khác khó chịu.
Trần An cau mày nói: “Chúng ta quả thực đã đi lệch hướng so với ban đầu. Dự định ban đầu là đi theo hướng Tây Bắc. Nhưng chúng ta đã đi hướng chính Bắc. Cho nên bị lệch một chút.”
Chương 48: Manh mối
Cứ như vậy, Mạc Phong liền thay Ngọc Huyền đảm nhiệm vai trò dẫn đường. Khi mặt trời bắt đầu lên, sương mù đã dần tan ra. Lúc này, bọn họ mới có thể nhìn rõ xung quanh.
“Để hắn lại đã là rất nhân nghĩa. Nếu không ta sớm đã cho hắn một chưởng đi gặp Diêm vương”
Trần An và A Hổ đồng loạt gật đầu.
Mạc Phong chau mày nói: “Hậu kháo sơn, tiền quan giang.”
Sau đó, Mạc Phong và A Hổ liền bắt đầu lấy hết sức chèo. Nhưng dù hai người họ có cố chèo thế nào cũng không thể kéo đám người Lâm gia ra được.
Ngọc Huyền nghe thấy thế liền lập tức ra lệnh cho đám người Lâm gia làm việc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Phía dưới ngọn núi bọn họ đang đứng chính là một con sông. Sông này bao phủ một ngọn núi hùng vĩ khác. Ngọn núi này chia làm hai nửa, một nửa bên thì xanh tươi, một nửa là đất đá. Bên trên có một trận pháp phong cấm chặn lại giữa hai nửa.
Ngọc Huyền liền cứng rắn nói: “Vậy ngươi muốn chữa trị cho tên phế vật này? Sau đó một hai ngày, đều phải chăm sóc cho hắn? Điều đó sẽ giảm tốc độ di chuyển, vướng chân của ta.”
Mạc Phong cau mày. Quả thật sức khỏe của đám người Lâm gia này kém có chút vượt ngoài sức tưởng tượng. Hắn cũng không hiểu rốt cuộc đám người này đã vượt qua Thối thể cảnh. Vì sao lại yếu kém đến mức như vậy? Đúng là căn cơ quá kém lại hoang phế đến cực độ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trần An gật đầu nói: “Đúng vậy phong thủy nơi đây phi thường tốt đẹp để chọn xây lăng mộ.”
Ngọc Huyền lúc này cũng đi tới hỏi: “Các ngươi định làm gì?”
Nhưng hắn cũng không có nói làm thế nào để lên bờ.
Đúng lúc này đám người Ngọc Huyền cũng đuổi kịp tới nơi. Thực ra có lẽ thân pháp của Ngọc Huyền sẽ không thấp nhưng vướng đám người Lâm gia, tuy nói phế vật nhưng nàng không thể bỏ mặc bọn họ được. Vì có bọn họ mới có thể cân bằng thực lực với đám người Trần An.
Mạc Phong liền hưng phấn trở lại nói: “Vậy chúng ta làm một chiếc bè đi dọc theo sông tìm thử một lượt.”
Nhưng hiện tại, nếu không có chút manh mối nào bọn họ cũng hết cách.
Mạc Phong vì mải mê suy nghĩ mà quên mất sự hiện diện của tiểu cô nương này nói: “Chúng ta đã tìm thấy manh mối. Rất có thể đây là ngọn núi trong tàn thư mà cô nói.”
Nhưng nữ tử này cách xử lý cũng thật tàn độc. Nói bỏ là bỏ. Phải biết người kia đã cảm nặng, lại b·ất t·ỉnh trời đêm mưa lạnh. Chắc chắn hắn không thể sống qua đêm nay nếu không được chữa trị.
Mạc Phong cau mày nói: “Đệ dùng Thiên Văn đồ xác định lại thử xem.”
Trần An liền hô lớn: "Trước tiên lên bờ đi."
Mạc Phong gật đầu nói: “Vậy được, chúng ta đi chệch về hướng Tây một chút.”
Sau khi Mộ Huyền tiễn được tháo ra liền lập tức vận một vòng chân khí hộ thể nhảy xuống nước.
Trần An chân khí khẽ động, Thiên Văn đồ liền xuất hiện trong tay. Hắn truyền vào trong đó một dòng chân khí, xung quanh lại bắt đầu quay cuồng. Trần An lúc này bắt đầu tập trung nguyên thần.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.