Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Ma Tiên

Unknown

Chương 10: Não mạch khác thường

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 10: Não mạch khác thường


Xú Mao Tử này lá gan thật lớn, vậy mà dám m·ưu đ·ồ chiếm tiện nghi của ta.

Trên thực tế lần này Hầu Linh đã lựa chọn đúng.

Nhị phu nhân Vương Yến, người của Vương gia, là một nữ nhân có vài phần tư sắc, tâm cơ xảo quyệt. Từ trước đến nay đối với hắn không có thái độ tốt.

Khoé miệng Hầu Linh co giật, muốn phản đối danh tự xấu xí này, nhưng người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, hừ hừ chấp nhận cách gọi này.

Đi bên cạnh Vương Yến là bốn nha hoàn tùy thân, thêm một phu xe.

Dù cho Xú Mao Tử này lời nói thật hay giả, cũng đều thuộc về loại nguy hiểm sơ sẩy bị đao kề cổ kia.

Không có biện pháp thực sự không chế Hầu Linh, hắn không ngốc mà luyện mấy thứ công pháp mà nó cung cấp.

Vương Yến ngày hôm nay mặc một kiện trường lục, trang điểm nhẹ, trước sau lồi lõm, tư thái quyến rũ.

Hầu Linh hoá thành hình người đắc ý, cẩn thận quan sát nét mặt Triệu Huyền, mong muốn tìm được một tia kinh ngạc thán phục.

Cẩu thí, loại thái độ này là cái quái gì? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Làm cho trong phòng vang lên âm thanh Hầu Linh thê lương rên rỉ một lần nữa.

Chương 10: Não mạch khác thường

Nhận thấy Triệu Huyền bắt đầu dao động, Hầu Linh mừng khấp khởi gật đầu: "Đương nhiên là thật, làm sao ta có thể nói dối ngươi?"

Sớm diệt trừ vẫn là tốt nhất!

Hầu Linh vì mạng sống, vừa rên rỉ vừa liên tục ra giá không ngừng.

Triệu Huyền hắn chỉ chắp tay như chào bằng hữu, không có một chút bộ dáng phép tắc gia giáo.

Triệu Huyền dừng lại hỏi: "Ngươi nói thật?"

Triệu Huyền một bên nghe được những lời này thì kinh ngạc.

"Nếu không phải đâu, ngươi xem ta là tiểu yêu tiểu tạp chủng gì chăng..." Hầu Linh bắt đầu lảm nhảm.

Đối với loại người này, thật thà một chút sẽ chiếm được hảo cảm của đối phương.

Được một tôn đại yêu cường đại làm "Nãi nãi tùy thân" bên cạnh, đáng ra hắn phải vui mừng mới đúng a.

"Làm sao, muốn ghi hận lần sau trả thù ta?" Triệu Huyền cười như không cười hỏi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đối với lời của Hầu Linh, Triệu Huyền không hoàn toàn tin tưởng.

Triệu Huyền gật gật đầu.

Vừa mới khoảnh khắc kia, cảm nhận được cỗ khí tức thánh khiết của Ngọc Như Ý, nó biết Triệu Huyền nhận được một cơ duyên to lớn, thoát khỏi nó chưởng khống.

Hắn lại bắt đầu chà xát chiếc nhẫn.

Tuy nhiên bây giờ nó không biết được tâm tình hiện tại của Triệu Huyền là gì, nhưng nó có chút ít nắm chắc bảo toàn tính mạng bản thân.

Triệu Huyền thở dài một hơi, "Được rồi được rồi, ngươi đã hết chuyện, mau trở về ổ."

Nhưng làm cho hắn thất vọng, Hầu Linh lắc mình, biến thành một lão thái bà, làn da nhăn nhó, đôi môi thâm đen, mắt đục ngầu, tóc đốm đen đốm bạc.

Nó không sợ hắn kiêng kỵ nó, đối với nó làm ra một số hành động không tốt sao?

"Dừng lại, mau mau dừng lại, ta có thể cung cấp cho ngươi công pháp tuyệt đỉnh nhất giới này, giúp ngươi tu luyện đến Huyền Thần Cảnh... ôi mau dừng a..."

"Nhị phu nhân."

Hầu Linh vội vàng cúi đầu xuống nhỏ giọng: "Không có không có, ta nào dám vô lễ với ngài."

Thế nhưng hành động của hắn trong mắt Hầu Linh lại mang ý nghĩa khác biệt.

Nàng lại mang một tia huyết mạch biến dị, độ khó hoá hình so với yêu khác càng khó gấp nhiều lần.

"Nói xong?"

Hắn đặt chiếc nhẫn vào giữa lòng bàn tay, tiếp tục chà xát.

Đối với thái độ của Triệu Huyền Vương Yến cũng không ưa, nhưng vì vướng bận thân phận nên không tiện mắng chửi, dù sao ngày hôm nay đến đây cũng có mục đích khác, không phải để tranh cãi.

"Nói xong!"

Hiển nhiên, suy nghĩ trong mạch não Triệu Huyền khác hẳn với phán đoán của Hầu Linh.

Còn có chán ghét, buồn bực?

"Tiểu bối hỗn xược, nhìn thấy nhị phu nhân vì sao không hành lễ?"

Đây không phải là có ý tứ, ta cho ngươi thời gian, hãy mau mau suy nghĩ ra thứ gì đó thuyết phục ta sao?

Vương Yến âm dương quái khí quát nhẹ Vương Hổ.

Phu xe tên là Vương Hổ, kẻ này Triệu Huyền rất có ấn tượng, bởi võ công đối phương rất cao, cũng là người Vương gia.

"Hầu... A, Xú Mao Tử, vậy mục đích ngươi khống chế ta là gì a?"

"Thực ra mục đích của ta rất đơn giản. Không dám dấu diếm, ta muốn làm cho tâm trí của ngài nhập ma, sau đó thời điểm ngài mất đi lý trí, thần hồn tan biến, thân xác ngài trở thành nhà vô chủ, ta sẽ tiến hành đoạt xá."

"Đã như vậy thì lên đường a, ta loáng thoáng thấy có tiên hạc đến đón ngươi bay về trời."

Hầu Linh không nhanh không chậm đáp:

Triệu Huyền không ngờ được Hầu Linh lại thẳng thừng nói ra tin tức kinh người như vậy.

"Ngươi nên hiểu thân phận của mình, không nên làm càn làm quấy, có những chuyện không thể phạm."

Hầu Linh không phản ứng lại, ngoan ngoãn bay về nhẫn. Nàng cũng cảm thấy phía xa xa đang có người hướng về nơi này đi đến.

Bởi vậy mà tại nơi quê nhà kia, nàng nhận được không biết bao nhiêu ánh mắt tôn sùng, người người gặp nàng đều phải hành lễ.

Triệu Huyền bây giờ mới để ý, mặc dù thanh âm Hầu Linh khó nghe, nhưng loại thanh âm này là của nữ nhân.

Triệu Huyền sớm đứng trước cửa tiếp đón, chắp tay chào hỏi.

Nhận thấy chính mình dường như có giá trị, lá gan của nó dần lớn hơn: (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Dù sao hắn cũng không dự định dựa vào nó mà tu luyện, để sau này điểm hoá yêu vật này rồi nói tiếp. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cơn đau đớn dừng lại, Hầu Linh oán độc trộm liếc Triệu Huyền.

Thêm vào một lý do nữa, nàng có... A?

Có trời mới biết lời của con khỉ này là thật hay giả.

Xú Mao Tử?

"Ngươi là giống cái? Có thể hoá hình người?"

Bằng không một mực hồ ngôn loạn ngữ, biểu thị bản thân vô hại, hắn sẽ lại càng nghi kỵ nhiều hơn.

Vương Yến còn chưa mở miệng, Vương Hổ bên cạnh đã quát lớn, thanh âm ồ ồ như sấm:

Hầu Linh để ý đến Triệu Huyền, ánh mắt kia... Dường như là thất vọng?

Hắc hắc tiểu tử, nhìn thấy lão nương hoá hình, hẳn sẽ sinh tâm kính phục, lập tức xin lỗi bồi tội vì đã vô lễ đi.

"Trước kia cảnh giới ngươi cao như vậy a?" Ba chữ Huyền Thần Cảnh là lần đầu Triệu Huyền nghe thấy.

Tiểu tử thối, nhớ kỹ món nợ lần này.

Thậm chí hầu hạ cúng bái, cầu nàng chỉ giáo một môn công phu, kinh nghiệm tu luyện các loại hình...

"Nếu ngươi muốn ta truyền thụ công pháp cũng không thành vấn đề. Chỉ cần ngươi bái ta làm sư là có thể. Truyền thừa tuyệt học của ta không phải ai cũng có thể học, ngươi có thể tiếp xúc đã là tu phước mấy đời..."

Tư chất càng cao, càng khó tu luyện, càng khó hoá hình.

Loại tà vật này thực sự quá nguy hiểm, giữ lại bên mình thật sự không yên tâm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Vương Hổ ngươi không được lớn tiếng, dù sao Triệu Huyền cũng là tam công tử, bối phận cao hơn ngươi đâu. Có thể là sống tại nơi hoang dã, trở về địa phương quen thuộc, quên mất lễ nghĩa nha."

Hắn không sử dụng phương pháp nắm cổ đặt tay l·ên đ·ỉnh đầu kia, mà lựa chọn loại phương pháp mài mòn chiếc nhẫn từ từ này, phải rất lâu chiếc nhẫn mới bị hủy đi, đồng thời Hầu Linh cũng sẽ bị dày vò trong một thời gian dài.

Nội tâm hắn có chút mong chờ. Nếu đây là một vị tiên tử hầu yêu xinh đẹp động lòng người, vậy thì...

Mộc Tố Nhu nhìn ra cửa sổ, quay đầu lại nói: "Công tử, là người của Triệu gia, quản gia Triệu Hà cùng với nhị phu nhân Vương Yến."

Vương Hổ ra mặt làm cho nàng rất hài lòng. Ngoài miệng trách cứ nhưng trong lòng đang khen ngợi không dứt đây.

Triệu Huyền mặt không đổi sắc, gật đầu:

A?

Triệu Huyền mặc dù có thời điểm nổi sát ý, nhưng sau một lúc suy nghĩ vẫn không diệt trừ yêu này. Giữ lại đến thời điểm thích hợp có lẽ có tác dụng.

Nhìn thấy hư ảnh hầu tử mờ nhạt gào thét đau đớn, sắp đến mức độ hết chịu nổi hắn mới dừng lại.

Trông thấy Triệu Huyền đối xử ôn nhu với Mộc Tố Nhu, Hầu Linh vừa liếc mắt liền nhận ra bản tính của hắn.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 10: Não mạch khác thường