Ma Phi Khuynh Thế, Độc Sủng Nàng
Dạ Ngữ Phàm
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 57: Gọi tôi là Mã tiểu thư
"......" Mã Toa Toa thấy thật chướng mắt. Hai người này...... Có thể chớ chỉnh ra dáng vẻ tiểu nô tài hay không?
Đại khái kéo dài ba bốn phút, Lôi Công Điện Mẫu mới trở lại trước mặt nàng: "Như thế nào Bích Lạc thượng thần, như vậy có thể chứng minh thân phận của chúng ta chưa?"
Ăn xong bữa sáng, tổ đội ba người ra cửa.
"Các người...... Thật sự là Lôi công Điện Mẫu?" Sửng sốt thật lâu, Mã Toa Toa rốt cuộc hỏi ra nghi ngờ trong lòng. Từ nhỏ được nghe chuyện xưa, Lôi Công Điện Mẫu đều là hung thần ác sát, như vậy mới có thể kềm chế được người xấu. Mà hai vị trước mặt này...... Thật đúng là không biết thời điểm gặp gỡ người xấu, rốt cuộc là ai trị ai? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Thôi...... Vẫn gọi tôi là Mã tiểu thư thôi."
"Trực tiếp gọi tên tôi."
"Làm sao chứng minh?"
"Nếu Bích Lạc thượng thần không tin, chúng ta có thể tại chỗ chứng minh cho ngươi xem."
Chương 57: Gọi tôi là Mã tiểu thư
Mã Toa Toa thầm cảm thán ở trong lòng, thật may là hai người này ăn mặc không khác người hiện đại lắm, nếu giống như trong thần thoại mặc áo bào, râu tóc quái dị, mình thật đúng là không biết nên xử trí họ như thế nào nữa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"......" Mã Toa Toa cảm thấy thất bại. Thật ra cô cũng không phải thật sự hoài nghi thân phận của hai người, bởi vì cô cảm thấy, Nữ Oa chắc là sẽ không gạt người. Cô hoài nghi...... Phải nói là những truyền thuyết kia. Náo đủ rồi, nên làm chuyện chính: "Các người nói, cửu vĩ tiểu hồ ly sẽ ở nơi nào?"
"Nơi nào nói nhảm nhiều như vậy, tôi nói có thể là có thể."
"Mã tiểu thư, bay giờ chúng ta sẽ đi đâu?" Điện Mẫu tha thiết che dù cho nàng, tò mò hỏi. Mặc dù khi ở trên trời đã sớm nhìn chán ghét chuyện phàm trần, nhưng chân chính gần người phàm như vậy, thời gian dài tiếp xúc, vẫn là lần đầu tiên, vì vậy trong lòng khó tránh khỏi hưng phấn.
"Rất đơn giản." Hai người đem thức ăn cầm trong tay bỏ vào trên bàn bên cạnh, sau đó lấy thần khí của mình ra, hướng nàng chắp tay, như một làn khói biến mất không thấy gì nữa. Ngay sau đó bầu trời sấm sét vang dội, nhưng chỉ là ánh sét đánh mà không có mưa.
Thấy ý chí nàng đã quyết, Lôi công Điện Mẫu cũng không tiện nói gì nữa: "Tiểu Thần tuân lệnh." Hấp ta hấp tấp đi lấy điểm tâm mới vừa để xuống lần nữa dâng lên: "Bích...... Mã tiểu thư, xin dùng."
"Các người không nghe theo sự phân phó của tôi mới là sự bất kính lớn nhất đối với tôi, huống chi, tôi cũng không muốn sau khi ra cửa bị người bên ngoài nghe được mà đối xử như người bị bệnh thần kinh."
"Vậy làm sao có thể, Tiểu Thần thân phận hèn mọn, làm sao có thể gọi thẳng......" Lôi Công lắc đầu khoát tay.
...... (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Đúng rồi." Mã Toa Toa đột nhiên cắt đứt lời của bọn họ: "Bây giờ tôi không phải là Bích Lạc gì đó, càng không phải là Chiến thần, xin các người gọi tên tuổi của tôi, Mã Toa Toa hoặc là Toa Toa cũng có thể."
"Đương nhiên là vườn thú." Nếu hai người bọn họ cũng không biết cửu vĩ tiểu hồ ly ở nơi nào, cũng chỉ có thể mò kim đáy biển, thử vận khí một chút!
"Bích Lạc thượng thần."
"Cái này...... Chúng ta chỉ biết là ở thời không này." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Dáng vẻ Lôi Công Điện Mẫu uy phong lẫm liệt trong thần thoại đã sớm sâu tận xương tủy, nhất thời muốn thay đổi...... Thật đúng là không phải khó khăn bình thường!
"Thật xin lỗi Bích Lạc Chiến thần, Tiểu Thần năng lực có hạn, cho nên......"
"Vâng" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Nói như vậy chẳng khác gì không nói."
"Thế nhưng vậy là bất kính với ngài!"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.