Ma Pháp Sư
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 90 : Huyết Thiên Tới
Huyết Thiên hơi ngẩng người một lúc cũng là trực tiếp bước ra bước chân ngay tức khắc biến mất khỏi căn đại biệt viện này.
Nói xong, một cái cao gầy thân ảnh khác mặc lấy âu phục thanh niên Huyết Thiên theo từng tia ánh lửa chiếu rọi ở phía đối diện nữ thủ hạ của Tô Tam từ trong bóng tối đi ra.
Nói rồi, Tô Tam cũng trực tiếp rời đi khu vực ẩn núp này. Mà Huyết Thiên lúc này cũng là thông qua nguyền rủa dấu ấn ở bên trong linh hồn hai người Huyết Thị kia biến mất cũng là không khỏi bất ngờ một cái.
" Đại nhân, linh hồn bọn hắn có nguyền rủa. Ban nãy ta vừa thâm nhập đi vào thì nguyền rủa đã phát động đem linh hồn của bọn hắn cho c·hôn v·ùi."
Sau đó trong ánh mắt của Giang Mộc liền xuất hiện một đạo dài hơn 5 mét ám nhận theo phương ngang chém tới vị trí trước mặt chính mình chém tới.
" Vì thế, hiện giờ ta thật là không biết phải làm sao?"
" Chuyện này cũng không như ngươi nghĩ như thế đơn giản. Cũng nói thật cho ngươi biết."
Vì lí do an toàn, Giang Mộc để cho tam nữ chuẩn bị lều trại cùng thức ăn. Còn lại mấy người thanh niên như bọn hắn liền phân ra hai người một tổ. Hướng Tiểu Cường cùng Nhâm Chính, Lý Bạch cùng Trường Giang.
" Ta từ cha mẹ nghe tới ta cả nhà cũng không phải bình thường dân cư. Nhà ta chính là Triệu Gia của Sài Thành, một trong năm gia tộc lớn của Sài Thành a."
" Ngươi vừa nói ngươi là con cháu của Triệu Gia sao. Cái này không phải là gia tộc của mẹ ngươi a. Làm sao, chẳng lẽ bọn hắn bắt cả nhà ngươi về là muốn làm gì không đúng?"
Chương 90 : Huyết Thiên Tới
Tên trung niên kia nghe thấy như vậy cũng là lắc đầu nói ra.
Mà lúc này tại trong Công Hội, Tô Tam đang ở trong một cái căn phòng bí mật đưa mắt nhìn tới Huyết Thị cùng Huyết tam hai người.
" Bọn hấp huyết quỷ c·hết tiệt. Thế mà vẫn còn tâm tư trên người bọn nhỏ."
Làm sao vì một cái chuyện hôn thú bỏ trốn lại làm ra mức độ này. Đúng thật là lấy Giang Mộc hiểu biết là không thể nào hiểu được chuyện giữa mấy cái gia tộc lớn đến tột cùng là như thế nào.
" Hắn ban đầu còn phái rất nhiều người, sử dụng nhiều quan hệ muốn tìm cho ra cha mẹ của ta. Hắn từng nói muốn đem cha của ta cho g·iết, đem mẹ của ta cho nhốt lại diện bích suốt đời sửa sai."
Sau đó hắn cũng có chút âm trầm đi ra ngoài.
Mà bên cạnh Tô Tam còn đứng lấy một người trung niên khác. Lúc này Tô Tam cũng là hướng người Trung Niên kia hỏi.
Giang Mộc nghe cái cố sự tựa như từ trong phim bước ra tràn đầy sự phi lý. Hắn thật không hiểu được dù gì mẹ của Hướng Tiểu Cường cũng là con ruột của gia gia hắn.
Nhóm người Giang Mộc do cơ thể được cường hoá cùng với có sự hỗ trợ của Thanh Hàn tinh thần hệ ma pháp cho nên bọn người Giang Mộc cũng nhiều lần tránh né qua ma thú sinh hoạt trong rừng.
Giang Mộc nghe vậy cũng vui vẻ ra mặt chúc mừng lấy.
Hai cái nhân viên kia nhìn thấy nữ tử kia liền cung kính hô to.
Hướng Tiểu Cường nghe Giang Mộc nói liền tự diễu cười nói.
Mà đạo ám nhận vốn bay tới muốn đem Giang Mộc hai người chẻ làm hai bất ngờ bị nữ tử này cầm lấy một thanh kiếm đen tuyền cho đỡ lại.
Ám Nhận tốc độ cực kì nhanh chóng, ngay cả là Giang Mộc muốn dùng ma pháp để phản ứng cũng quá trễ. Lúc này một hồi lạnh buốt cảm giác trải rộng toàn thân Giang Mộc.
" Thì ngươi có thể dễ dàng nắm bắt cơ hội chuyển mình đứng dậy. Tựa như chuyện của nhà ngươi bây giờ, nếu như ngươi cho gia gia ngươi thấy giá trị của ngươi còn lớn hơn những gì mẹ ngươi đã làm." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mà ở chỗ này, tam nữ cũng đem đồ ăn cùng lều trại dựng lấy xong xuôi chỉ có chờ Giang Mộc năm người chạy trở về. Nhóm người Giang Mộc mau chóng ăn uống lại phân ra giờ giấc cảnh giác mới từ từ chìm vào giấc ngủ nghỉ ngơi.
Ca đầu canh gác chính là Giang Mộc cùng Hướng Tiểu Cường hai người. Hướng Tiểu Cường ngồi ở bên cạnh đống lửa tựa như có chút tâm sự tâm trạng hơi nặng nề suy tư nhìn chăm chú vào đống lửa.
Chỉ là Chu Liêm vẫn chưa nói xong thì Huyết Thiên tựa như chạm vào dây cười không ngừng quái dị cười to.
" Chỉ tiếc là ngươi tới cũng đã muộn. Của ngươi...."
" Ta tin chắc, làm chủ một cái gia tộc như gia gia ngươi liền biết bên nào nặng bên nào nhẹ."
Nói xong, nàng liền sau người trực tiếp hoá thành bóng đen lẫn vào trong bóng cây biên mất.
Tô Tam nghe thấy như vậy không khỏi chau mày một cái sau đó liền phất phất tay ra hiệu cho người trung niên này xử lý hai cái xác.
" Thế nhưng mẹ của ta lại là ở bên ngoài cùng với cha ta yêu đương. Sau khi bọn họ biết có ta liền là tìm cách trốn khỏi Sài Thành thay danh đổi tính làm một cái nhà thương lái nhỏ."
" Ừm, lại có hai cái Pháp Tướng ma pháp sư ẩn giấu theo sau. Chẳng lẽ trong đám người có cái gì đại nhân vật ẩn náu lấy." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
" Chỉ là làm một cái đại gia tộc, con gái của mình có hôn thú cùng người khác lại bỏ trốn liền khiến gia gia của ta nổi cơn thịnh nộ."
Sau đó nàng cũng hướng theo nhóm người Giang Mộc rời đi. Thời gian đảo mắt một cái đã là chạy đến 6 giờ tối.
Mà lúc này Giang Mộc lại nghe thấy âm thanh tà dị kia một lần nữa vang lên.
Nói đến đây, Hướng Tiểu Cường liền lại buồn rầu đi xuống ngập ngừng không nói. Mà Giang Mộc cũng là nghe thấy điểm trọng tâm của câu chuyện.
" Rất tốt, rất tốt a. Có thể đỡ lấy của ta một trảo liền xem như có chút thực lực. Nếu như ngươi đều đã ra rồi, vậy thì xin mời cái tên còn đang ẩn núp còn lại cũng đi ra đi."
" Cũng không phải chuyện gì to tát, chỉ là cha mẹ ta nói tháng sau, chúng ta phải trở về Sài Thành."
Rất nhanh hiện ta trước mắt nữ tử đó là hai đầu thần tuấn Bạch Mao Thiên Ưng. Mà từ trên lưng hai đầu Thiên Ưng đi xuống đó là hai cái mặc lấy Công hội đồng phục nhân viên.
Một chỗ trong bóng tối Chu Liêm nghr thấy Huyết Thiên lời nói này liền là hai tay chắp vào túi quần bất đắc dĩ chầm chậm đi ra bên ngoài.
Hướng Tiểu Cường nghe thấy tiếng Giang Mộc mới ngẩng đầu lên nhanh tay đem lon nước chụp lấy. Hắn hơi nhìn Giang Mộc một khắc sau đó lại đem lon nước khui ra uống lấy một ngụm cũng liền thở dài nói.
Hướng Tiểu Cường nghe vậy hai con mắt cũng dần dần có quang huy trở lại. Đương lúc hắn muốn nói cái gì thì một đạo hàn mang trong bóng đêm dưới ánh lửa trại bỗng chốc hiện lên cùng với một tiếng nói tà dị.
Hướng Tiểu Cường nghe vậy lại là gật đầu cũng lại lắc đầu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
" Cũng là không biết tại sao, cả nhà ta đã lẫn trốn hơn 15 năm thế nhưng hiện giờ lại bị phát hiện. Thế là gia gia của ta liền uy h·iếp lấy tương lai của ta làm lá bài bắt buộc cha mẹ ta quay trở lại chuộc tội."
Mà đám người Giang Mộc lúc này đã đi từ điểm khởi đầu đến nay đã được gần 20 cây số. Hiện tại bọn hắn đã dừng lại tại một khoảng đồi trống nghỉ ngơi dưỡng sức chờ đợi ngày mai lại tiếp tục lên đường.
" Bất quá, nếu hai ngươi đều đã nhúng tay việc của ta vậy thì ta cũng thuận tay tiễn hai ngươi một đoạn đường vậy."
" Thế nào, có hay không đọc được kí ức của bọn hắn?"
" Nếu như ngươi không biết làm gì liền c·hết đi a. C·hết đi mọi việc không phải là hết hay sao?"
Còn Giang Mộc thì một mình một tổ đi đem phấn tránh thú rải xung quanh khu vực lều trại 100 mét hơn. Sau khi ba nhóm người làm xong cũng là quay trở về vị trí dựng lều.
" Mà ta chính là cháu ruột của lão gia chủ hiện nay của Triệu Gia a. Chỉ là ta nghe nói lần này nhà của ta bị kêu trở về chính là ..."
" Tiểu tử, làm sao như thế một bộ tâm trạng nặng nề. Chẳng lẽ là yêu đơn phương cô nào hay sao?"
" Cái tiểu quỷ này, ta còn tưởng là chuyện gì đâu. Sài thành rất tốt a, có thể đi đến đó ở, nói không chừng tương lai ngươi còn phát đạt rất khá a."
Lúc này Giang Mộc liền cảm giác lông tơ toàn thân dựng đứng, cơ bắp toàn thân căng cứng không thể hoạt động. Cả người hắn bây giờ tựa như một khúc gỗ chờ lấy đại đao chặt xuống.
" Ta cứ thế này mà c·hết đi sao?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mà hai cái nhân viên kia thấy cảnh này liền đi tới đem đã ngất xỉu Huyết Thị cùng Huyết Tam mang trở về Công hội.
" Ta còn tưởng là ai, thì ra lại là một cái khâc hấp huyết quỷ tới a. Thế nào, biết tin đồng tộc b·ị b·ắt liền nổi đoá lao tới đây rồi sao."
Cả người nàng đều bị hắc ám nguyên tố cho bao trùm khiến cho chỉ có nhờ ánh lửa của lửa trại chiếu đến mới có thể từ trong đêm tối nhìn thấy nàng.
Giang Mộc nhìn thấy thế cũng là lấy ra một cái lon tăng lực gọi Hướng Tiểu Cường một tiếng rồi ném qua.
" Ta cũng không biết như thế nào giúp ngươi xử lý. Chỉ là có một cái lão đầu đã từng nói với ta một câu."
" Các ngươi mang hai người này trở về giao cho Phó hội trưởng."
" Thư kí đại nhân!"
" Làm sao lại một bộ bị bức ép như thế?"
Thế rồi Giang Mộc liền bất lực nhắm mắt chấp nhận số phận của chính mình cứ thế mà tổng kết. Chỉ là ngay lúc này, Giang Mộc bên tai liền vang lên một tiếng kim thiết v·a c·hạm vang dội Keng.
" Khặc, khặc, khặc, đồng tộc sao. Bọn hắn làm gì xứng, chỉ là lũ huyết bộc thấp yếu làm sao có thể cùng Huyết tộc chân chính như ta so sánh." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sau đó Giang Mộc liền theo âm thanh phát ra mở mắt nhìn tới. Khi nhint thấy phía trước người mình không biết từ lúc nào xuất hiện một bóng lưng nữ tử cao gầy, mặc lấy một bộ màu đen quần áo.
" Nói ra ta cũng không biết là mẹ ta đúng vẫn là gia tộc của mẹ ta đúng. Là như này, ngày xưa mẹ của ta vốn là có hôn thú với một gia tộc khác."
Nữ tử nhìn hai người một cái sau đó liền hất hất chân đá đá Huyết Thị cùng Huyết Tam phân phó cho hai cái nhân viên nói.
Mắt thấy đạo ám nhận kia càng lúc càng gần, Giang Mộc ở trong lòng chỉ có thể cười khổ tự vấn một câu.
Nhìn vẫn rất suy tư Hướng Tiểu Cường, Giang Mộc cũng là đứng dậy đi tới trước mặt hắn rồi ngồi xuống bên cạnh hắn nhẹ nhàng nói ra.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.