Ta Muốn Làm Thiên Địa Chi Tổ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 32: Nội Phủ Cùng Ngoại Phủ ( Tái Bản )
Mà Nội Phủ trọng địa như vậy, nhất cử nhất động đều chịu quản lý, rất khó qua mặt mấy nhân vật già cả trong công hội. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ba cổ thế lực này, gọi chung là Tam Giác.
Hổ tộc là bá chủ của Tây Châu, cứ điểm Hổ Sào, rộng lớn sâm nghiêm.
Tam Phương sắc mặt nghiêm túc nói:
Luận cống hiến, kiến thức, phạm trù đều vượt qua Vương cấp, thậm chí có thể qua cả Hoàng cấp Dược Hoàng, đạt đến Dược Đế.
Luyện Dược Sư Công Hội Nội Phủ, nằm tại trung tâm Thanh Lộc Thành, đây là chuyện ai cũng biết, nơi này dù sao cũng là Luyện Dược Thánh Địa trong lòng Yêu tộc tu sĩ.
Đám người nhao nhao hành lễ, chỉ thấy một gã trung niên nam tử từ trống không xuất hiện, ánh mắt hắn nhu hòa, có ái tài chi tâm nhìn về Nhất Dạ Thiên Thu.
Cầu đề cử truyện cùng kẹo :D
Hồ tộc là nhóm đầu trong Trung vị tộc !
“Là . . Là Hứa Tiên Tông Sư !”
Nếu một mực bị trói chân tại Nội phủ luyện đan, dù cho Đan đạo có thể tăng trưởng tạo nghệ, nhưng ở phương diện khác sẽ bị thụt lùi rất nhiều.
Lộc Hứa Tiên ngạc nhiên, một cái Yêu Thú mà thôi, đứng trước mặt hắn, tôn này đại lão lại dõng dạc ăn nói như vậy, là bình thường hay bất thường ?
Về phần Hạ cùng Trung vị tộc lại nhiều hơn, Trung vị mười tám, Hạ vị ba mươi sáu. Tây Châu này, phương thứ ba thế lực trong Tam Giác là liên minh giữa Trung cùng Hạ vị tộc, lấy Hồ tộc dẫn đầu.
Hắn là đệ nhất Dược Vương a, nói hắn là Khấp Huyết Giới này Dược Tổ cũng không sai, rất nhiều đan dược vị loại đều do hắn tìm ra.
Người khác không biết, tâm Nhất Dạ Thiên Thu lúc này giống như nở hoa, hắn làm sao không biết Nội Ngoại hai phủ phân chia, từ đầu đến giờ vẫn âm thầm chờ đợi chuyện này, một khi vào Ngoại Phủ, hắn càng có thêm nhiều thời gian làm việc khác.
Phải biết, Hổ tộc hay là Thanh Lộc tộc đều là Thượng vị tộc, trong Cổ Hoạ đại sâm lâm chỉ có mười tám Thượng vị tộc.
Huyết Linh Tiên nhoẻn miệng: "Nhìn xem, quán quân mà không có bối cảnh, đắc tội khắp các phương thế lực, bây giờ thì sao a ? Ngay cả một người đều không nhận hắn."
“Hạo Thiên cùng Tôn La, lập tức trở thành công hội một thành viên, là Nội Phủ luyện dược sư.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sắp đến giáng sinh rồi, ta cũng chúc các vị đạo hữu luôn được hạnh phúc !!
Phải biết, Luyện Dược Luận Hội trăm năm diễn ra một lần, mà đi liền với nó chính là Thăng Hoa Yến. Suốt một nghìn năm qua, có thể lọt vào mắt xanh đại lão vốn dĩ rất ít, huống chi được nhân vật tầm cỡ như hội trưởng cùng hội phó thừa nhận.
Đám người xôn xao !
“Hứa Tiên Tông Sư lần này xem như triệt để giận a, một khi phế vật, còn làm chưởng quản Ngoại Phủ, lúc kia bị xem là thứ gì ?”
“Một khi tụt lại, liền bị người ta giẫm đạp, xem thường !”
Nhất Dạ Thiên Thu cười nói: “Vãn bối hiểu rõ, chỉ là theo quan điểm cá nhân, làm người trẻ tuổi thì nên xông pha lịch luyện hồng trần, đi qua thế gian luân trầm khổ ải. Một mực khăng khăng sợ hãi ở lại một nơi để được bảo hộ, chỉ có hại mà không được lợi.”
Thanh Lộc tộc không cần nói cũng biết, bây giờ dưới sự nhất quán dẫn dắt của Lộc Hứa Tiên, cùng Luyện Dược Sư Công Hội hoá thành một thể, vững chắc như sơn.
Nói đùa, hội phó trong mắt người khác có lẽ là đại sư quyền cao chức trọng, nhưng với hắn, không khác bình thường bao nhiêu.
Toàn trường lặng thinh !
Từ chối !?
“Thảm thật rồi, Nhất Dạ tiểu tử này lại khờ dại chọc giận Hứa Tiên Tông Sư, bây giờ phải đi Ngoại Phủ rồi a.
Tam Phương, ngươi có biết cách nào giúp hắn vẫn có thể tại Nội Phủ sinh hoạt sao ?”
“Là lão tổ tông chúng ta.”
Tam tộc này vẫn là phần tử Yêu tộc, nằm trong Tây Châu Cổ Họa, là giao điểm của Hổ tộc, Thanh Lộc tộc và Trung- Hạ vị tộc.
Khương Sinh hội phó có biểu hiện như vậy, làm sao thoát khỏi ánh mắt của Nhất Dạ Thiên Thu, nhưng hắn chỉ cười nhạt một tiếng không hề bận tâm.
“Chiếu ngươi nói, vì sao Hứa Tiên Tông Sư lại để cho tài năng như quán quân tại Ngoại Phủ ? Không phải hắn càng thích hợp ở trong Nội Phủ luyện đan sao ?”
Ngoại phủ mặc dù trên danh nghĩa thuộc về công hội, nhưng không chuyên về đan, chủ yếu xoay quanh công tác vận hành, buôn bán, thu thập dược liệu linh thảo."
“Nhất Dạ Thiên Thu, trở thành cấp 3 luyện dược sư, chưởng quản Ngoại Phủ ở Tam Giác.”
“Thăng Hoa Yến có một qui tắc bất di bất dịch, một khi hội trưởng công bố kết quả, liền không thể thay đổi. Nếu thay đổi, là đối với hội trưởng bất kính, đối với qui tắc công hội sai lệch, đối với từng đời hội trưởng có lỗi.”
Ngoại Phủ thiết lập vị thế, lại vô tình hay cố ý nằm tại trung tâm Tam Giác, nghe nói thời gian tồn tại đã rất lâu, một mực bảo trì vị thế trung lập, không nhận ảnh hưởng của ai.
“Hắc Thiên cùng Thiên Mệnh, trở thành cấp 2 luyện dược sư, phụ trợ quản lý Nội Phủ."
“Xuỵt, khả năng là lão nhân gia ông ta phẫn nộ chuyện vừa rồi, Ngoại Phủ luyện dược sư, nói có cũng được mà không có cũng không sao. Là một cái luyện dược sư, quanh năm chỉ biết đối ngoại không thèm luyện dược, sẽ chỉ so người khác tụt hậu phía sau.”
Hắc Thiên bị an bài tại Nội Phủ, ánh mắt lấp loé nhìn nhìn, không biết đang nghĩ chuyện gì, nhưng với tư cách phụ trợ chưởng quản, cũng đủ để hắn đi ngang ở đây.
Tứ Thốn lo lắng: “Nhưng ở đó quá nguy hiểm, hắn tu vi chỉ là Yêu Thú, nghe nói ở đó là tam phương thế lực tranh giành chi địa, hắn dạng này chút ít tu vi đến đó làm chưởng quản, không phải trở thành mục tiêu nhắm đến sao ?”
Hắc Hùng Ảnh cười lạnh: "Đêm hôm trước, thịt Hải Thú, Bàn Đào Quả, Mạn Bà La Hoa trong Hắc Ngạc phủ, hơn phân nửa đều bị hắn lấy, đừng nghĩ bản thái tử không biết, hắn lợi dụng lúc Tử Cực Ma Đồng hiện thân, đục nước bèo cò mà thôi."
“Nghe nói, Luyện Dược Sư Công Hội phân chia nhị phủ, Nội Phủ phụ trách luyện đan vì Yêu tộc cung cấp số lớn đan lô, là then chốt trọng yếu của Đan Đạo.
Đối với luyện đan chuyện này, tất nhiên hắn rất ưa thích, nhưng sống lại đời thứ hai hắn càng muốn từng bước một đi lên, đi thêm võ đạo, song tu tinh thần lực.
Đương đại Phủ Trưởng tại Ngoại Phủ lúc này, là Luyện Dược Sư Công Hội đại trưởng lão.
Hai người vừa nói, đều thấy rung động trong mắt đối phương.
Lộc Hứa Tiên vận một bộ thư sinh nho bào, vẫn còn trẻ trung, tràn đầy sức sống, hắn xuất hiện vốn dĩ là chuyện không bình thường, bây giờ còn mở miệng chiêu đồ, oanh động đám đông.
Chương 32: Nội Phủ Cùng Ngoại Phủ ( Tái Bản )
Chuốc xong chương, cầu đề cử truyện.
Đứng ở hàng ngũ phía xa, là đám người Huyết Linh Tiên cùng Hắc Hùng Ảnh, ánh mắt trông về năm người trên này, lộ ra ngưỡng mộ, nhiều hơn mấy phần đố kị.
“Nhất Dạ tiểu hữu, ngươi có nguyện ý bái ta làm thầy ?”
Phải biết, Lộc Hứa Tiên là một tộc chi tổ, là một thân hội trưởng, như Nhất Dạ Thiên Thu làm đệ tử chân truyền của vị truyền kì này, đều có thể đi ngang nhiều nơi, không cần e ngại.
Thấy không khí rơi vào lúng túng.
Nhất Dạ Thiên Thu cảm giác biết được Lộc Hứa Tiên là cố ý an bài hắn tại Ngoại Phủ, như muốn thử thách hắn cùng ma luyện, để mài hắn thành ngọc quý.
Chỉ là, ngoài suy nghĩ của đám người, Nhất Dạ Thiên Thu mỉm cười, nói: “Hiện tại vãn bối đối với bái sư vấn đề này chưa có cân nhắc, còn mong Hứa Tiên Tông Sư thông cảm bỏ qua.”
Thế nhưng Ngoại Phủ, lại nằm xa xa ngoài kia bức tường thành, không phải ai cũng biết đến, bởi vì nó thuộc Tam Giác, chính giữa tam tộc lãnh địa.
Lúc này, đứng trong đám đông có hai gã nam tử, sắc mặt khó coi lo lắng nói: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lại nói, khắp nơi thế lực đều nhìn chằm chằm ngươi, có ta ở đây bảo hộ ngươi, ngươi liền như có thêm một tấm hộ mệnh phù !”
Chỉ là lời nói nàng vừa dứt, một đạo từ tính thanh âm vang lên, gây chú ý toàn trường.
"Năm nay, hết hội phó Khương Sinh, lại đến Lộc Hứa Tiên vị này muốn nhận đồ đệ, đây cũng quá khoa trương đi !" Tam Phương ngây người nói.
“Bái kiến hội trưởng đại nhân !”
Lần đầu tiên trong suốt nghìn năm qua ! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
. . .
Ngay cả Nội Phủ cũng không thể tác động lên Ngoại Phủ.
Tam Phương lắc đầu thở dài: “Ta tin tưởng Nhất Dạ huynh đệ không giống bình thường, hắn sẽ có cách riêng của mình. Lại nói, ngươi nhìn thấy Hắc Thiên công tử sao ? Tựa như hắn cũng muốn xin đi Ngoại Phủ nhưng bởi vì qui tắc kia mà không dám mở miệng a.”
Nhưng hắn cũng biết tận, Khương Sinh hội phó như muốn làm sư tôn của hắn, không khác gì người si nói mộng.
Lộc Hứa Tiên không trả lời tiếp, ánh mắt hướng về toàn trường đám người nói: “Thăng Hoa Yến trăm năm diễn ra một lần, năm nay ngũ đại tân tú tài năng vượt bậc giành thắng lợi, bản hội trưởng tuyên bố bọn hắn chính thức trở thành Luyện Dược Sư Công Hội một thành viên.”
Nàng lại nói: "Nhất Dạ tiểu tử này cũng không biết thể loại gì, đường đường là quán quân, lại giống như một cái ăn mày, tại yến tiệc hôm qua hành xử sao mà thô lỗ."
Lộc Hứa Tiên giống như đoán trước được, lại nói: “Người trẻ tuổi, ngươi là một viên ngọc quý nhưng vẫn chưa được mài dũa, chi bằng bái ta làm sư, ta sẽ toàn lực vun đắp.
Mà không phải an nhàn thảnh thơi tại Nội Phủ.
Còn có thật nhiều đại bí mà người khác chưa tìm ra, giống như kì hoa diệu dược, tỉ như Không Thảo cùng Mạn Bà La Hoa dạng đặc thù này.
Mà lại, lời này Nhất Dạ Thiên Thu càng giống như dạy bảo hắn, mà không phải trả lời.
Huyết Linh Tiên nói: "Hừ, nếu như bản thánh nữ cũng sở tu tinh thần, không chừng đã đạt đệ nhất, bây giờ tiến về Binh Các trọng địa lĩnh bảo a."
Toàn trường cũng kinh ngạc, bởi vì đạo thanh âm này có chút quen thuộc ! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
___
Từng tiếng dị nghị vang lên, có người nói sở dĩ Nhất Dạ Thiên Thu bị bố trí đi đến Ngoại phủ, e rằng do từ chối bái sư, đã chọc giận Lộc Hứa Tiên, cho nên bị điều đi Ngoại phủ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.