Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 62

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 62


“Sau khi tới Mỹ,anhđược gửi nuôitrêndanh nghĩa là người thân của gia đình người Hoa, phải rời xa cha mẹ lạikhôngcó ai thân quen hay chơi cùng, có lẽ từnhỏđến lớn bị bó buộc nhiều thứ nênanhdần xuấthiệnnhững vấn đề về tâm lý. Tuy nhiên bố mẹanhkhôngcó thời gian quan tâm cáinhỏbé đó củaanh, sau đóanhđến tìm nhiều bác sĩ và chuyên gia về tâm lý nhưngkhôngcó hiệu quả. Đến khi gặp Tina, bất kểanhcố tình gâysựhay kháng cự thế nàothìcôấy cũngkhôngbuông thaanh, cuối cùnganhchấp nhận phương pháp trị liệu củacôấy, cũng vì thế mà sau đó cướicôgáiđó làm vợ, bất quá khi đóanhkhôngnóivới gia đình làanhđãkết hôn nhưng Tina bỏ hết tương lai mà kết hôn vớianh, từmộtý nghĩ nào đó màanhthấy Tina còn hơn bố mẹ mình.”

“Tôi xin lỗi, chắc tôi nhầm phòng.” Nhìn người mở cửa làcôgáiTrung Quốc hơn 30 tuổi, Hứa Lương Cầm nghĩ mình nhầm.

“Nghe Dật Hàngnóiở đây hơn 100 nhân dân tệmộtchai.”

“Lương Cầm, hôm nay tôi mờicôđến đâythậtra muốncôchủ động chia tay Dật Hàng.”

“Tôi ở cùng vớianhấy rất vui vẻ thoải mái,khôngcần hai chữ cám ơn đâu.”

“Lời này củaanhlà ý gì? Ai để ai trong lòng cơ? Em cũng bỏ qua nhiều thứ mà, tiền em bỏ cũng nhiều nhé, nếu nhưkhôngphải vì em vàanhthìcòn lâu em mới tha thứ choanh, làm người phải có lương tâm chứ.” Hứa Lương Cầm lườm Tống Dật Hàng.

“Chứng táo bón tình cảm!”

Hứa Lương Cầmnhẹnhàng đắp chăn cho Tống Dật Hàng rồi dọn rác trong phòng, đột nhiên điện thoại của Tống Dật Hàng reo lên, thấy Tống Dật Hàng nhíu màythìcầm điện thoại ra ngoài, vốn định tắt máy nhưng nhìntrênmàn hình ghi “Tina”thìhơi do dự.

Lúc này Tống Dật Hàng có chút mệt mỏi, vì thế nằm bên cạnh Hứa Lương Cầm, Hứa Lương Cầm cũng nằm xuống để Tống Dật Hàng thoải mái. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Vậythìkhôngbằng bây giờđi,côcó thể nhắn với Dật Hàng,nóichoanhấy làcôđigặp tôi như vậyanhấysẽkhônglo lắng.”

“Tôi là Hứa Lương Cầm, Tống Dật Hànganhấyđangngủ.”

Tina rất hiểu Tống Dật Hàng, hơn nữa xem racôtathậtsựquan tâm Tống Dật Hàng.

Hứa Lương Cầm im lặng, nhiềuyêucầu bất bình đẳng như thế mà Shibata Hisako có thể làm được,sựnhẫn lại củacôgáingười Nhật này đúng làkhôngthể bàn cãi, khó trách Tống Dật Hàngkhôngbuông tay được bởi vìcôấyđãtrả giá qúa nhiều, đổi lạicôthìcôđãcao chạy xa bay ngay và luôn rồi.

“Nếu em để ýanhthìsao em chưa từngnóimộtcâuyêuđương gì vớianh, ngay cảmộtcâu thân mật cũngkhôngnóibao giờ,anhchẳng nghĩ về em như thếthìsao?” Tống Dật Hàng nửa đùa nửathậtnói, đó cũng là lời trong lòng củaanh. Trừ bỏ việc hai người lăn lộntrêngiườngthìHứa Lương Cầm rất nhiệt tình, thời điểm khácthìcôchẳngnóichuyệnyêuđương gì vớianhhết, lạikhônglời ngon tiếng ngọt gì, tại saoanhlại ngã vô điều kiện vớicôgáikhôngtim phổi này chứ?

Tay Hứa Lương Cầm dừng lại giữakhôngtrung, hoàn toànkhôngnghĩ tới khicôđãbuông lỏng rồithìTina lại bình tĩnh gây khó dễ vớicô!

“Tôi là Tina, tôi nhìn trong điện thoại của Dật Hàng có ảnh củacô,anhnóicôvớianhấyđãchia tay khianhấy chữa bệnh xong.”khôngphải giọngnóiưỡn ẹo khiến Hứa Lương Cầm nghĩ mình tìmkhôngsai nhưngcôvẫn cho Tina là tóc vàng mắt xanh cơ,khôngnghĩ là người Hoa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hứa Lương Cầm biết sớm muộn gì mình cũng phải đối mặt vớicôgáinày nên đồng ý: “Tất nhiên rồi, thời gianthìcôtự quyết, tôisẽgặpcô.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tống Dật Hàng cười khẽ: “Tina chỉ lo lắng choanhquá thôi. Có khianhlại thích như vậy, nhiều người nịnh nọt xung quanh quáthìchán lắm, cứ thích để ý mỗi mình em, mỗi lầnanhnghĩ đến khoảnh khắc gặp em lần đầu tiênthìthấy mọi thứthậtvi diệu.”

“Em lặp lại lần nữa, chứng gì cơ?” Tống Dật Hàng nhìn Hứa Lương Cầm.

Hứa Lương Cầm đồng ý, sau đó ghi tên khách sạn và số phòng củacôta, để điện thoại đặttrêntờ giấy nhắn cho Tống Dật Hàng, có chútkhôngyên lòng nên đặt tin nhắn báo cho Tống Dật Hàng, thế này mới yên tâm mặc quần áo ra ngoài.

Tina cầm trong tay hai chai nước,côđưamộtchai cho Hứa Lương Cầm, Hứa Lương Cầm vặn mở định uốngthìngây người: Đây là nước gì thế, sao đen giống nước mực thế?

“Chắc là trong khoảng thời gian này chăm sóc tôi nên nghỉ ngơikhôngtốt. Hứa tiểu thư, nếucôcó thời gian, tôi muốn tâmsựvớicô, có thể chứ?” Trong lờinóicủa Tina rất lễ phép, rất tôn trọng Hứa Lương Cầm.

“Sau đóthìsao?” Tống Dật Hàng truy vấn.

“Xin lỗicô, đây là nước tôi thường uống, Dật Hàng biết nên cố ý mua cho tôi, tôi có thói quên nên lấy ra,côkhôngthích uốngthìtôi đổi chocôloại khác nhé.” Tuy Tinanóivậy nhưng trong giọng cósựkhoe mẽ.

Tống Dật Hàng nắm chặt tay Hứa Lương Cầm, nhìn trong mắtcônồng đậmsựlo âuthìtrong lòng vô cùng ấm ám, ở bên Hứa Lương Cầm,anhkhôngcần che dấusựyếu ớt, bởi vìcôlà ngườianhyêunhất, tin tưởng nhất. “sẽkhông, việc nàyđãđược giải quyết rồi nên em yên tâm.”

“khôngcần, em cứ ngồiđi.” Tống Dật Hàng ngăn Hứa Lương Cầm, Hứa Lương Cầm đành cố gắng choanhchút khoảng trống.

Chương 62

“Sau đó em pháthiệnra mình mắcmộtloại bệnh tâm lý.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hứa Lương Cầm nghiêm túc nhìn Tống Dật Hàng: “Tống Dật Hàng, từ khi biết chứng lo âu củaanhrất nghiêm trọng, em có phân tích tâm trạng của mìnhmộtcách toàn diện.”

Hứa Lương Cầm cười gật đầu.

Hứa Lương Cầmnhẹnhàng thở ra: “Vậy là tốt rồi,anhnóitiếpđi.”

“Tôi cũng gọicôlà Lương Cầm nhé, Dật Hàngnóicho tôi vềcônhiều lắm,thậtsựcám ơncôđãchăm sócanhấy, Dật Hàng làm việc cũng thoải mái.”

Hứa Lương Cầm nghe thấy hai chữ đuổi giếtthìkhôngtin nổi bởi vìcôthấy chuyện đuổi g·i·ế·t chỉ có trong phim hay truyện thôi,khôngnghĩ Tống Dật Hàng từng đề cập chuyện truy sát với Trần Đại Lương,côthậtkhôngthể tin nổi.

“Tôi tìm Dật Hàng,côlà Hứa Lương Cầm?”âmthanh này rất trẻ, tiếng Trung hơi cứng.

“khôngphải cái đó mà là người trong nước đuổi g·i·ế·t. Trước kiaanhcũngnóivới em là nhàanhlàm nhiều nghề, những thứ khácthìcó việc trợ cho các nơi nghèo đói hay quốc gia có chiến tranh, đó là khối thịt rất béo bở với bất cứ doanh nhân nào, khi đó đấu tranh giành lợi nhuận rất nhiều, có nhiều người thậm chí mất mạng vì nó. Trước 9 tuổianhtừng bị b·ắ·t· ·c·ó·c đến 2 lần, cũng bị phục kích đến 3 lần, nhưng may mạng lớn nên bình yên vôsự, bố mẹanhvì an toàn củaanhmà đưaanhra nước ngoài để tránh nguy hiểm, đương nhiên phương diện này cómộtchút yên tâm vì có ích lợi trong đó, bằngkhôngcho dùanhcó ở nước nàođichăng nữathìcũngkhôngan toàn.”

Tina cười: “Cám ơncôkhích lệ, bố mẹ tôi đều là người Trung Quốc di dân sang đó, chắc tôikhônggiống nhưcôtưởng tượng hả.”

Hứa Lương Cầmđivào phòng mỉm cườinói: “khôngnghĩcôtrẻ như vậy.”côkhôngnịnh nọt bởi vì khả năng bảo dưỡng tốt đấy, 48 mà thoạt giống 35-36 thôi, dù saothìcũng hơn Tống Dật Hàng, dù sao Tống Dật Hàng chi tiềnthìcôta mới có ngày hôm nay.

Xem ra ai cũng hâm mộ giàu có phú quý nhưng đâu phải dễ dàng hưởng thụ, Tống Dật Hàng nhìn vui vẻ thư thái sống qua ngày thế nhưng sau lưng phải trả giá biết bao nhiêu máu và nước mắt, khó tráchanhcó vấn đề về tâm lý thế, việc này đến cảmộtngười trưởng thành cũng khónóichứnóigìmộtđứa trẻ.

Tiếng chuông vẫnkhôngdứt, Hứa Lương Cầm quyết định nghe điện thoại: “Alo?”

Hứa Lương Cầm tò mò giơ chai xem: “Nước này có đắtkhông?”côcăn bản chả hiểu Tinanóitiếnganhgì,khôngbiết ý gì.

“Chứng táo bón tình cảm đó, chính là nội tâm của em cực kỳ phong phú giống nhưđangbị táo bón màkhôngra được ấy, cho nênanhmớikhôngnhận rasựnhiệt tình của em, như vậyanhhiểu chưa?”

Đến khách sạn rồi gửi xe, Hứa Lương Cầmđivào thang máy tìm được phòng Tina ở, nhấn chuông, rất nhanh có người tới mở.

“Nếu như vớiyêucầu của người vợ trước nhàanhthìemkhônglàm được đâu, congáiTrung Quốc tuy hào phóng nhưng luôn có tư tưởng nam tôn nữ ti.” Hứa Lương Cầm bĩu môi, hơn nữacôđược mấy lần quan tâmanhhầu hết đều làanhchăm sóccôthôi.

“Hứa Lương Cầm,anhnhận ra em có tài viết truyện rồi!”côgáichết tiệt này, em lãng mạnmộtchútthìchết à? Nhưng pháthiệnthấy bệnh này đúng làtrêntrời mới có, Tống Dật Hàng cười cười dựa vào người Hứa Lương Cầm,khônglâu sauthìngủ mất.

“Vậy bây giờanhcòn nguy hiểmkhông?” Hứa Lương Cầm quan tâm chuyện này nhất.

Tina thấu tình đạt lý khiến Hứa Lương Cầm yên tâmkhôngít,côvốn chuẩn bịmộttrận chém g·i·ế·t ác liệt, xem racôđãnghĩ nhiều.

“Vàođi.” Tina nghiêng người để Hứa Lương Cầmđivào.

“Bệnh gì?”

“cônóiđúng, tình cảm bền lâu cũng do cảm giác, Hisako ở phương diện nàykhôngbằngcô, tôiđilấycôchút đồ uống, chờ chút.”

Hứa Lương Cầm quyết định uốngmộtngụm xem thế nào, uốngmộtchútthìthậtvọng gần c·h·ế·t, chả khác gì nước khoáng.

“Lúc này mà chưa rời giường ư? Tôi cứ nghĩ mình gọi đúng lúc.”

“Nguyên nhân rất đơn giản là sau đóanhpháthiệnanhvới Tinakhônghợp nhau, cũng chẳng cần trói buộc đối phương nhưng Tina hy vọng có thể tìm đượcmộtngười phụ nữ bên cạnhanh,côgáinàykhôngnhững chăm sóc đời sống sinh hoạt củaanhmà còn dễ dàng tha thứ choanhkhianhcó phụ nữ khác bên ngoài, quan trọng hơn là biết bệnh tình củaanhmà cứu chữa. Hisako vì thế mà xuấthiện,côấy học tâm lý học, lần đầu tiên Tina chocôấy giúp việc trị liệu choanh, sau đóthìcôấy có tình cảm vớianhlại thêm mấy thử thách, mà Hisako cũng vượt qua hết và nhận đượcsựtín nhiệm củaanh.”

“Có phải lệnh truy sát của bên Trung Đôngkhông?”

Vị này so với mẹ Tống Dật Hàng có khi còn quan tâm hơn ấy, Hứa Lương Cầmkhôngdámnóivìcôuống say nên mới khiến Tống Dật Hàng ngủ ở trong xe, chỉ có thểnóiqua loa: “anhấy hơi mệt nên vừa mới ngủ thôi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 62