Luôn Có Nhân Loại Muốn Chăn Nuôi Tôi
Sanh Lạc Lạc
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 95: Chứng kiến kết quả
Lệ Sâm nhướn mày, trong mắt mang theo tức giận.
Lúc tối, Lệ Sâm quả nhiên mang Nam Cađi. Chỗ này là căn cứ cực cơ mật,khôngphải là quyền hạn đến độ cao nhất địnhthìkhôngvào được.
Thuốc thử là k*ch th*ch tiềm năng con người, giấy thử chính là khảo nghiệm dị năng cuối cùng.
Lệ Sâm chờ nhiều ngày như thế cũngkhôngquan tâm mười ngày tiếp theo cho nênanhchỉnói: "Vừa vặn chúng tôi cũng muốn xemmộtchút hiệu quả."
Diệp Thiệu gật đầu,thậtthâm sâu đưa mắt nhìn Nam Camộtcái mới rờiđi. Nam Ca cùng Lệ Sâm xem như chính mắt chứng kiến hiệu quả thuốc thử, Lệ Sâm lúc này liền đưa ra quyết định, muốn lất năm mươi viên rờiđi.
Hóa ra lại là tự mình phân tích ra được? Vài người ngoài nghề khác đều sùng bái lại khiếp sợ nhìn Nam Ca.côgáinàykhôngchỉ thân thủ tốt mà ngay cả y thuật cũng lợi hại như thế!
Nếu là ở trước tận thếthìnhất định có thể có giá trị rất nhiều tiền. Nhưng bây giờ, đồ trang sức đeo taykhôngthể làm cơm ăn, cũngkhôngthể g·i·ế·t Zombie, mọi ngườiđangchạy trốn cũngsẽkhôngđinhặt nó.
Diệp Thiệu nghiêng đầu vừa nhìn mới pháthiệnthứ Nam Ca che chở hóa ra làmộtnắm đồ trang sức đeo tay. Hơn nữa phíatrênkia đều khảm nạm kim cương, có nhiều màu rất đẹp mắt.
Diệp Thiệu còn muốn duỗi tay đánh Lệ Sâm, Lệ Sâm lại nhàn nhạtnói: "Buổi sáng là nhườnganhthôi, nếukhônganhcho rằng mình có thể đánh tôi? Đây là phòng Nam Ca,anhkhôngcần phá hư nó."
Lệ Sâm mặc dù chướng mắt Diệp Thiệu, nhưng tính tình coi như là sòng phẳng: " Đạo lý thất phu vô tội, người tài giỏi lập nên công trạng lại bị khép tội chúng ta vẫn hiểu. Lần này tìmanhlại đây vì chúng tôi chuẩn bị cùnganhchào từ biệt."
Lệ Sâm lúc nàyđãkhôngphải là nhướng lông mày,anhcảm thấy gân xanhtrêntrán đều nhảy hai cái, đối với Nam Ca uy nghiêmnói: "Em đem thứ tôi vừa mới đưa cho em trả đây."
Dù sao Nam Ca cũngkhôngthèm để ý cái này, thích ngón tay nào liền mang vào ngón tay đó.côngược lại lại hỏi Lệ Sâm: "Bọn họ muốn ngủ say bao lâu nha."
Nam Ca gào ômộttiếng, lại phủ phục xuống. Mang thứ đó gắt gao ôm vào trong ngực sau đó nhìn Lệ Sâm nịnh nọt dựng thẳng ngón cái lên: "Hắc hắc, vừa nãy tôinóigiỡn. Lệ Sâm,anhthậtsựlà người đàn ông tốt nhấttrêncái thế giới này."
Bọn họ có chút tức giận hỏi Diệp Thiệu: "Đây là có chuyện gì?"
"nóiđi, tới tìm tôi đến cùng là chuyện gì. Nếu như là vì thuốc thửthìanhkhôngcần nghĩ, tôi cùng căn cứ có hiệp nghị giữ bí mật,khôngthểnói."thậtratrênngười Diệp Thiệu còn mang theomộtphần thuốc thử đấy.
Nhạc Văn Phong vốn là muốn bày tỏ cảm tạ với Diệp Thiệumộtchút, có lẽanhta cũng pháthiện. Diệp Thiệu bởi vìkhôngthức tỉnh dị năng mà có chút thất lạc. Vì vậyanhta chỉđitới, ngắn gọnnóihai câu nói: "Vất vả rồi, bác sĩ Diệp."
Lệ Sâm hiểu raanhtanóilà có ý gì, cũngkhônggiải thích mà chỉ là khẽ mỉm cười.
Nam Ca còn nghi ngờ nhìnanh,nhỏgiọng hỏi: "anhđụng đến nhẫn tôi làm cái gì?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Cái gì?" Diệp Thiệu thiếu chút nữa từtrênghế nhảy dựng lên: "Làm sao em biết?"
Nam Ca nhìn thoáng qua Lệ Sâm, liền nghe Lệ Sâmnói: "Trước cho chúng ta năm mươi viênđi."
Lệ Sâm ngược lại hiểu được Nam Ca thích cái gì, tìm chocônhiều như thế. Lúc này Nam Ca cònđangtự mình đeo chiếc nhẫn kim cương đâu,mộtcái hai cái... Mười đầu ngón tay đều mang lên, còn khoe khoang giơ cho Lệ Sâm xem.
Vì vậy trong cuộc sống chờ đợi, Lệ Sâm liền ra ngoàimộtmình g·i·ế·t Zombie, Nam Ca lúc nào cũng vào buổi sáng mới pháthiệnLệ Sâmđãđi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hóa ra những người có dị năng trong căn cứ làm nhiệm vụ lấy được nhiều tinh hạch như vậy đều giao cho Diệp Thiệu sao?
Hơn nữa có lúc Lệ Sâm trở về mặc dù chật vật, nhưng nửa điểm bị thương cũng chưa từng chịu qua!
Nam Ca nghe lờinóinày mới quay đầu lại, tuy nhiên điểmcôchú ý hiển nhiênkhôngđúng lắm: "anhmới pháthiệnraanhấy là người cặn bã bại hoại à?"
Nam Camộtbên loay hoay dây chuyền kim cương,mộtbên còn lẩm bẩm: "Nhưng mà chúng tôiđãbiết thuốc thử kia là thuốc k*ch th*ch tiềm năng người bình thường nha."
Lệ Sâm quay đầu cùnganhtanói: "Vậy chúng tôiđivề trước chờanh." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lệ Sâm cười cười, thuần lươngnói: "Emkhôngbiết là đeo nhẫn vào ngón áp út đẹp hơn sao?"
Diệp Thiệu rộng rãi thừa nhận: "Sư muội của tôi quá thành thạo về dược học, bí mật của chúng takhônggạt đượccôấy."
Mười bình thuốc thử đều chuẩn bị tốt, mỗi tổ đều có ba thứ: thuốc thử, ống nghiệm cùng với giấy thử.
Lâm tiên sinh cùng Nhạc Văn Phong chứng kiến kết quả cũng cao hứng đến hỏng. Bởi vì Diệp Thiệunói, giấy thử thành công chỉ có mười phần trăm, bọn họ còn tưởng rằng trong mười người thức tỉnhmộtngườiđãkhôngsai,khôngnghĩ tới có hai người!
Chương 95: Chứng kiến kết quả
thậtvất vả trải qua ba giờ, mọi người cuối cùng từ từ tỉnh lại.
Diệp Thiệu mặc dùkhôngmuốnnóichuyện cùng Lệ Sâm nhưng Nam Cađãở đây,anhtakhôngcó cách nào cự tuyệt khác. Vì vậyanhta chỉ ở phía saunóimộtcâu: "Chờ tôi về phòng thí nghiệm trước, đem nhiệm vụ phân phối cho vài trợ thủmộtcái."
Mà mười người bình thường, Nhạc Văn Phong tuyển ra chín người. Còn người còn lại chính là Diệp Thiệu. Lâm tiên sinh cùng Nhạc Văn Phong chứng kiến Lệ Sâm cùng Nam Ca, hiển nhiên rất là nghi hoặc.
Trong lòng Nhạc Văn Phong có so đo. Vốn làanhta còn muốn dàn xếp cho Nam Ca, bây giờ nhìn lại. Mặc kệ trả giá cao như nào cũng muốn giữcôta ở lại căn cứ. Nếucôtakhôngchịu, vậy cũng đừng tráchanhta hạ sát thủ.
mộtcâunói, giống như làmộtcây kim đâm xuống, đem Diệp Thiệu cái bóng cao su này chọc thủng.anhta suy sụp tinh thần tìm cái ghế ngồi xuống, pháthiệnNam Ca còn ngồi ởtrêngiường loay hoay làm gì đó.
Đẩy cửa tiến vào,anhta lạnh như băng hỏi Lệ Sâm: "anhnhất định muốn tôi đến đây sao? Là muốn khoe khoang?"
Lệ Sâm lắc đầu: "Tôi cũngkhôngbiết, trước quan sátmộtlátđi." Hai người đều rất có kiên nhẫn, Lâm tiên sinh cùng Nhạc Văn Phong lại có chút bận tâm.
Vậy nếu như tiêm thuốc thuốc thử cho toàn bộ người trong căn cứ, căn cứ Tân Bìnhsẽcường hãn tới trình độ nào?
Lệ Sâm bóp cổ tay tinh tế củacô, đem túi tinh hạch bỏ xuốngkhôngsợ hãi giải thích: "Ngày hôm qua thời điểm em ở căn cứ đại xuất danh tiếng, tôi g·i·ế·t Zombie lấy được."
Lệ Sâmrõràng là cùng Diệp Thiệunóichuyện, lại cảm giác được Nam Ca dựa vào gần còn đưa tay sờ sờ đầucô.
Diệp Thiệu trước tiên xem chính là giấy thử của mình, mặc dùđãlàm tốt chuẩn bị tâm lý nhưngtrêngiấy thửkhôngcó bất kỳ biến hóa nào vẫn làmanhta thất lạc cực độ.
Diệp Thiệuthậtlàkhônghề nghĩ đến, hóa ra tạo thành hết thảy chuyện này lại còn là chính mình.
hiệnthời Zombie tiến hóa càng lúc càng nhanh, nhân loại cùng chúng nó so sánhđãchậmmộtnhịp.hiệntại tốt lắm, bọn họ có thể từ số lượng giành thắng lợi!
Vài trợ thủ theo thứ tự tiến lên, tiêm thuốc thử vào cánh tay bọn họ, sau đó dán giấy thử lên.
anhta xác thựckhôngcùng Nam Canóiqua!
Dù sao Lệ Sâm cùng Nam Ca rờiđicũng cần xe,anhta muốn cùng rất dễ dàng.
Việcđãđến nước này,anhta cũngkhôngcó biện pháp nào. Chỉ có thể thở dàinói: "Chuyện này nhất định phải giữ bí mật."
Mà Nam Ca quả nhiên là bảo bối của Lệ Sâm, chính mình còn chưa châm chước xong,côđãbắt đầu khờ dại bổ đao: "Bác sĩ Diệp cũng đừngđitheo chúng tôi, chúng tôi là có chínhsự. Đối với thuốc thử củaanhtôi thấythậtthú vị,anhcho chúng tôimộtchút thôi."
Thời điểm Diệp Thiệuđitìm Lệ Sâm, pháthiệnanhở trong phòng Nam Ca. Vừa nghĩ tới sáng nay thấy bộ dáng bọn họ từ trong phòngđira, Diệp Thiệu liền cảm thấy từng trận đau nhức.
Diệp Thiệu cũng cự tuyệt Nam Cakhôngđược cho nên giờ phút này Nam Canóixong,anhta do dự cũngkhôngcó, chỉ nhu hòa cườimộttiếng. Ánh mắt cũng mềm mại rất nhiều: "Được, các người cần bao nhiêu?"
Ngày hôm qua tìm trở về chocônhững thứ đồ trang sức đeo tay kia, lúc nàycôđangmangmộtcái dây chuyền, còn cómộtchiếc nhẫn. Giờ phút này Lệ Sâm liền đem chiếc nhẫntrênngón giữacôchuyển đến ngón vô danh.
Diệp Thiệu dặn dò nhiệm vụ cũngkhôngcần thời gian bao lâu, mấy trợ thủ kia đều rất thông minh,mộtlần liền quen tay. Đồng dạng, khi bọn họ thấy phòng thí nghiệm lại có nhiều tinh hạch như vậy, miễn bàn có bao nhiêu khiếp sợ.
Dù sao về sau ra ngoài săn g·i·ế·t Zombie cũng cần thực chiến. Đánh vớicôthất bại nhiềuthìsẽcó thêm kinh nghiệm thôi.
"Các người định rờiđisao?" Diệp Thiệu hiển nhiên vội vàng: "Nhưng mà tôiđãnóiqua, tôi muốn cùng nhómanhcùngđi!"
"Năm mươi?" Diệp Thiệu dở khóc dở cười: "Các ngườithậtđúng là công phu sư tử ngoạm, coi như là vài trợ thủ của tôikhôngngủkhôngnghỉ.mộtngày cũng chỉ làm được năm viên. Kia xem ra, các người còn phải ở trong căn cứ đợi thêm vài ngày nữa."
nóixong cònđigẩy túi áo Lệ Sâm, Diệp Thiệu đầu tiên là nghe đượcâmthanh ào ào thanh thúy, sau đó liền thấy Nam Ca từ bên trong xuất ramộtcái túinhỏ: "Tinh hạch chúng tôi có thể cung cấp choanh."
Diệp Thiệu xem hai người ăn ý như thế, trái tim lại trầm xuống.
Diệp Thiệu đau lòngnóimộtcâu: "Ca nhi, sao em lạiđitheomộtngười cặn bã bại hoại như vậy."
mộtlát sau bảy người còn lạiđãtỉnh lại cũngkhôngcó thức tỉnh dị năng. Còn hai người mặc dù cònđangngủ say, nhưng giấy thửđãbiến sắc. Cómộtngười thậm chí còn thức tỉnh ra phong hỏa song hệ dị năng!
Nam Ca quay đầu, rất muốnnóilà tôi nghe lén được. Cũng mayhiệntạicôcó chút cơ trí, trong nháy mắt đổi giọng: "Tôi phân tích qua thành phần bên trong."
Nam Ca quyết đoán câm miệng lại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu bọn họ cũngđãbiết nội tình thuốc thử, Diệp Thiệu liền làm ra quyết định: "Hôm nay vừa vặn muốn tiến hành thí nghiệm lần đầu tiên, hai người sang đây xemđi."
Mười người quả nhiên rất nhanh liền ngủ say, Nam Ca liên tục tò mò nhìn chằm chằm Diệp Thiệu, đột nhiên phát giác Lệ Sâm đụng tay mìnhmộtcái. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hai người đều thân cận vào buổi tối mỗi ngày, Nam Casẽđếm số tinh hạch của Lệ Sâm. Pháthiệnthành quả Lệ Sâm cũng quá khả quan rồi. Cùng người có dị năng khác so sánh, số lượng tinh hạchanhlấy được dĩ nhiên là hơn vài lần. Hơn mười mấy lần đấy!
Thấy tất cả mọi người bày tỏ tín nhiệm nhìnanhta, Diệp Thiệunóivới trợ thủ của mình: "Bắt đầuđi."
Bởi vì Diệp Thiệu cũng là lần đầu tiên nếm thử thuốc thử này,nóivới mọi người: "Sau khi dùng qua thuốc thử có thểsẽngủ saymộtđoạn thời gian, mọi ngườikhôngnên kinh hoảng. Coi như làkhôngcó thức tỉnh dị năng cũngsẽkhôngcó tổn thương thân thể."
Mới vừanóixong,côliền nâng nâng cái túi trong tay nghi ngờ hỏi Lệ Sâm: "Khuya ngày hôm trước tôi còn mở qua mà. Bên trong này sao nhiều tinh hạch hơn rồi?"
Nam Ca lúc ban ngày ở căn cứ chờ Lệ Sâm trở về còn tiếp nhậnmộtủy thác, đó chính là chỉ đạo những người bình thường trong căn cứ kia rèn luyện thân thể.
Nam Cakhôngcó tính nhẫn nại của Lệ Sâm,côcũngkhônggiảng bài. Vì vậy phương pháp rèn luyện củacôchỉ cómộtcái, đó chính là cùngcôđánh nhau.
"Chúng tôi muốnđiBắc Hải,khôngmuốn manganh." Lệ Sâmkhôngmuốn để Diệp Thiệu làm kỳ đà. Tuy nhiênanhđối với thuốc thử này ngược lại rất cảm thấy hứng thú, cònđangsuy nghĩ làm thế nào cùng Diệp Thiệu mở miệng.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.