Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 74: Tiểu sư muội của tôi

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 74: Tiểu sư muội của tôi


Thời điểm nhìn về phía Diệp Thiệu, trong lòng Lệ Sâm vậy mà lại có cảm giác bừng tỉnh đại ngộ. Ha ha,khôngtrách được lần đầu tiên mình nhìn thấyanhtađãcảm thấykhôngvừa mắt, hóa ra mấu chốt là ở chỗ này.

Bây giờ Diệp Thiệuđangsốt ruột cứu người, cơ bản cũngkhôngcó tâm tư cùng Lâm tiên sinh hàn huyên, mặt lạnh vòng qua ông ta.

hiệngiờ bọn họđangở trong căn cứ, bên trong này khắp nơi đều là người có dị năng. Chỉ sợ phải phí rất nhiều công phu.

Bây giờ nhìn thấy bác sĩ Diệp Thiệu đến, cả đám giống như là gặp được đại cứu tinh. Ai cũng cố sức kêu khóc: " Bác sĩ Diệp, cuối cùnganhcũng đến rồi! Chúng tôi sắp bị mấy người này hành hạ c·h·ế·t rồi!"

"khônglà vợ của tôi, chẳng lẽ là củaanhsao?" Lệ Sâm nhíu lông mày nhìnanhta.

Nam Ca bịanhta ôm, đột nhiên liền đánh ra trận chiến này. Saocôlại có loại dự cảm rất xấu nhỉ... Xin hỏi,côcó thể chạy trốnkhông?

Lâm tiên sinh lại lộ ra khuôn mặt tươi cười vui mừng, vỗ vỗ cánh tay Tân Vũ Hoa dặn dò cậu: "Việc của đám người trẻ tuổi, tôithậtsựbất lực rồi. Tôiđivề trước đây, cậu ở lại xemđi."

Tại tận thế, nếu như người nàythậtsựlà người quan trọng nào đó của Nam Ca. Cứ như vậy bị mình g**t ch*t, chỉ sợ chờ về sau Nam Ca có thể nhớ lại toàn bộ ký ức, chắc chắncôsẽkhôngtha thứ cho mình.

côvốn có chút hảo cảm với người đàn ông này, ai biếtanhta lại có thể ra lệnh cho người của mình như thế!

Có phảicôcòn muốn trở thành vạn người mêkhông?

Diệp Thiệu cònđangngồi chồm hổmtrênmặt đất xử lý vết thương của người bệnh. Ai biết sau khi nghe được giọngnóicủa Nam Ca,anhta mạnh mẽ dừng tay lại, ánh mắt giống như mặt biển rộng tràn đầy sóng to gió lớn.

Lệ Sâm cũng hơi yên tâm.anhcũng nên nghĩ đến năng lực Tô Phương cùng Tô Hiểnđãkhônggiống với trước kia. Vị Lâm tiên sinh phía trước này là người lãnh đạo phái người có dị năng, làm sao có thể thiên vị người bình thường được.

Lập tức, Diệp Thiệukhôngxử lý mấy người đàn ông kia nữa. Cũng xemnhẹmấy người cònđangbị cột nước đẩy. Hốt hoảng đứng lên, thân thể cũng lay độngmộtcái hướng tới chỗ Nam Cađitới.

Xoay ngược lại, tiểu Zombie đặc biệt đề phòng con người, Nam Ca cũngđãquên né tránh.côchỉ nghi ngờ nghiêng đầu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trong chớp mắt Lệ Sâmthậtsựlà sắp bị chọc giận nổ tung. Tiểu Zombie này chọcmộtthân đào hoa,hiệntại thậm chícôvẫnkhôngbiết mình sai chỗ nào!

anhta hướng vè phía Nam Ca duỗi tay ra: "Tiểu sư muội, em đến bên cạnh sư huynh nào. Mặc kệ xảy ra chuyện gì đềuđãcó sư huynh bảo vệ em." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Diệp Thiệu có thểkhôngtức giận sao, mấy người mới tới này coi quy củ trong căn cứ là bài trí à?

Lệ Sâm cũng hết cách vớicô, người này là từ đâu xuấthiệnmà dám đối vớicôkhoa tay múa chân chứ.

Lệ Sâm đứng gần, tinh mắt nhìn thấy tayanhta cũngđangrun.

Lệ Sâm bá đạo mà đem Nam Ca ôm chặt hơn chút nữa, trầm giọng đáp trả: "Tôi là chồng của Nam Ca."

Cái người đàn ông này nhận biết Nam Ca, nhưnghiệntại Nam Cađãkhôngnhớrõbất kì kẻ nào.anhta rất có thể chính là cái □□ phiền toái.

Ai biết, Lâm tiên sinh nhìn bộ dáng Lệ Sâm như lâm đại địch lập tức khoát tay, ôn hòa cườinói: "anhđừng lo lắng, tôi muốn truy cứu cũngkhôngphải là trách nhiệm các người. Vốn là các người vừa tới căn cứ chính là khách quý của chúng tôi. Tô Phương cùng Tô Hiển lại là nhân viên mới của căn cứ chúng tôi. Ban đầu chúng tôi cũngđãhẹn hôm naysẽkhảo sát năng lực của hai đứa chúng nómộtchút. Là đám Triệu Cườngkhôngcó mắt vọt ra, bị ngộ thương cũng là bọn họ sai."

Sau khinóixong, ông ta liền mang người phía sau rờiđi, quả nhiênkhôngở lại lâu!

Suy nghĩ Tân Vũ Hoa ở tại chỗ chuyển mấy vòng, cảm thấy tình cảnh nàythậtsựlà so với Tu La tràng tràn đầy Zombie còn muốn kh*ng b* hơn!

Tô Phương bị ánh mắt Diệp Thiệu hù sợ. Tay run rẩy quay lại nhìn Nam Ca,khôngbiết nên nghe ai.

mộtngười đàn ông đầu đội trời đạp đất, sau khi tận thế đến cũngkhônghề rơimộtgiọt nước mắt nào. Trong khoảnh khắc này mắt lại đỏ lên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lâm tiên sinh mang theo Tân Vũ Hoa mớithậtsựthuộc về loại ngườikhônglàmrõđược tình huống. Nhất là Tân Vũ Hoa, trong lòngđãhơi tức giận cộng thêm chút bất đắc dĩ.

Diệp Thiệu thấy Lệ Sâmkhôngnóilời nào, hơi chút nguôi giận.

Nam Ca cũng pháthiệnra Diệp Thiệu lại gần đây.côthoải mái từ phía sau Lệ Sâmđira, giơ giơ cái cằm trắng nõn của mình lên, còn trợn con mắt,mộtbộ dáng bễ nghễ: "Sao nào,anhcòn muốn làm gì tôi..."

anhta nhìn về phía Nam Ca, ánh mắt cùng vẻ mặt trong nháy mắt thay đổi trở nên cực kỳ nhu hòa. Giống như làđãtừng chung đụng qua.

Trong thời gian ngắn như vậy, người đàn ông bên cạnh từ Diệp Thiệu đổi thành Lệ Sâm, cả người Nam Ca vẫn còn trong mơ mộng của bản thân.

Lúc mọi người cònđangnóichuyện với nhau, chợt cómộtngười đàn ông mặc áo khoác trắng vội vã chạy tới.

Tiểu sư muội? Đây là cách xưng hô gì vậy? Trước kia mình là người trong võ lâm sao? Còn có cái người đàn ông này là ai nha?

Ý tứ của Lâm tiên sinh chính là Tô Phương cùng Tô Hiển vốnđangở chỗ này kiểm tra dị năng, đám người Triệu Cườngkhôngcó mắt mới tới quấy rầy hai chị em họ kiểm tra!

Tô Phương cùng Tô Hiển đứng ởmộtbên làm tượng gỗ, len lén nhìn Lệ Sâmmộtcái. Quả nhiên,trêntrán Lệ ca nổi đầy gân xanh, hiển nhiên là rất tức giận!

Chỉ có Diệp Thiệu còn ôm chặt Nam Cakhôngmuốn buông tay,nóinăng lộn xộn gọi têncô.

Trái tim lơ lửng của Tô Phương cùng Tô Hiển cũng được thả xuống, chỉ cần Nam Cakhôngcó việc gì là tốt rồi. Dù sao làcôđộng thủ trước màcôvẫn mở tròng mắtnóilời bịa đặt bày tỏkhôngtrêu chọc những người kia.

Cái người Diệp Thiệu này là bảo bối đấy. Phái dị năng bọn họ cũngkhôngdám trêu chọc vào đâu.

anhta kích động, giống như thay đổi thànhmộtngười khác. Tràn đầy cảm giác mất rồi lại tìm đượcnói: "Tiểu sư muội,thậtsựlà em... em còn sống,thậtsựlà quá tốt!"

Nam Ca bởi vì còn đứng ở sau lưng Lệ Sâm nênkhôngthấy Diệp Thiệu. Chỉ là nghe thấy giọngnóicủaanhta còn cảm thấy rất quen thuộc.

Lệ Sâm vừa mới bị Diệp Thiệu chen ra, giờ phút này vươn tay túm lấy cổ áo khoác trắng của Diệp Thiệu hung hăng némanhta quamộtbên.

Nam Ca trợn to hai mắt.

Lệ Sâm nhìn thấyanhta đầu tiên liềnkhôngbiến sắc nhíu mày. Mà Lâm tiên sinh lạiđitới phía trước hai bước đón người.

Giờ phút này đáy lòng Lệ Sâm cómộtloại hối hận nhàn nhạt lên men.anhthậtkhôngnên mang Nam Ca tiến vào căn cứ này,hiệntại cómộtcái phiền phứckhônggiải quyết được lại chọc phảimộtcái khác nữa!

Mấy người này vốn bị dọa đến muốn bất tỉnh rồi. Vừa mới nghenóiLâm tiên sinh muốn đem sai lầm đẩy lên người bọn họ, cả đám lại càng nản lòng thoái chí.

Đúng vậy,trênbầu trời còn rất nhiều ngườiđanglơ lửng!

Gương mặt tuấn tú của Diệp Thiệu thay đổi trở nên vô cùng khó coi, trong mắt tỏa ra ánh lửa: "anhnóicái gì?" Giọngnóianhta mãnh liền cất cao: "Tiểu sư muội sao có thể là vợanh!"

Vừanóinhư thế,khôngquản đám người kia là c·h·ế·t hay tàn phế, tất cả đềukhôngliên quan đến đám Nam Ca!

Uy! Trước kiakhôngphảinóilà bạn trai sao?hiệntại sao lại biến thành chồng rồi?

Bác sĩ Diệp cái gì chứ, mình cũng là bác sĩ Nam Ca nha! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

sựkhôngxác định cùng hốt hoảng trong mắtanhta trong khoảnh khắc đóđãbiến thành mừng như điên.

Kết quảthìsao? Vài người có dị năng bắt nạt mấy người bình thường. Đem cột nước đẩy người khác lên cao như vậy sau đó lại làm cột nước biến mất! Loại tình huống nàykhôngchếtđãlà vạn hạnh!

Nam Ca đứng ở sau lưng Lệ Sâm quả thực rất khiếp sợ. Trời ạ, lải nhải vài câu. Hóa ra đen còn có thểnóithành trắng?

Vì vậy tính tình Nam Tiểu Cađilên, hừnhẹmộttiếng nghiêng đầu quamộtbên: "Tại sao lại phải thả? Tôikhôngmuốn thả! Vốn còn muốn truy cứu trách nhiệm của bọn họ mà!"

thậtra ý nghĩ này xuấthiệntrong đầu Lệ Sâm chỉ trongmộtcái chớp mắtđãbịanhphủ quyết.

Ở trong căn cứ, ăn mặc dạng này cũng chỉ cómộtmình Diệp Thiệu.

Diệp đại ca là người cậu rất tôn kính, Nam Ca chính là người chị cậu thích nhất! Nhưng mà bây giờ bọn họđangôm nhau, mình có nên đem bọn họ kéo rakhông? Rất cấp bách, online chờ!

khôngđợi Nam Canóixongđãthấy Diệp Thiệu giống như bị điên bỏ qua tất cả mọi thứ trong tay vọt tới bên cạnh Nam Ca, giơ tay ôm lấycô, hung hăng ấncôtiến vào trong ngực mình, giống như là muốn vân vêcôthành viên thịt luôn!

Ca nhi? Lông mày Lệ Sâm lại nhảy lên, nhảy lên.

Tô Phương cùng Tô Hiển còn chưa hiểu là xảy ra chuyện gì, tuy nhiên dị năng của họ cũng chỉ có thể kiên trì đến lúc này cho nên bọn họ đem những ngườitrênkhôngtrung xuống trước.

Mặc dù ngoài mặt Lệ Sâmkhôngcó biểuhiệngì,thậtra trong nội tâmđãlà sóng lớn mãnh liệt. Hóa ra hai người kia lại là quan hệ sư huynh muội? Cũng đúng, Nam Ca là bác sĩ, sao mình lạikhôngnghĩ tới chứ!

Có nên thừa dịp bây giờ đemanhta giải quyếtkhôngnhỉ.

nóisauđi, dựa vào cái thể trạng này củaanhta muốn cũng đánhkhônglại Nam Ca.

Lệ Sâm đề phòng nhìnanhta. Nhưng nhìn bộ dáng của Diệp Thiệu bộ cũngkhônggiống như muốn công kích Nam Ca.

Mấy người này cũngkhôngdám ở lại chỗ này lâu hơn. Vài người hợp lực nâng người bệnh rất nhanh rờiđi.

Diệp Thiệu bị hỏi khó, hung hăng thởmộthơi mới lớn tiếngnói: "... Đương nhiên là của tôi! Có phải sau tận thếanhdỗcôấykhông?"

Nhìn nhìn Diệp Thiệu lảo đảo đứng lên, lại nhìn nhìn vẻ mặt lạnh lùng của Lệ Sâm. Nam Ca nghiêng đầu trừng mắt nhìn.

Tân Vũ Hoa cũng là lần đầu tiên nhìn thấy bộ dáng này của Diệp Thiệu, trước kia Diệp đại ca luôn luôn ôn hòa giống như gió xuân. Rất ít cơ hội nhìn thấyanhta lạnh mặt xuống. Lần này quanh ngườianhta lạnh như băng, chắc làthậtsựtức giận rồi.

Diệp Thiệu cũng rất nổi giận, trực tiếp chất vấn: "Đến cùngthìanhlà ai? Sao Ca nhi lại ở cùnganh?"

Tuy nhiên cũngkhôngđợi cậu rối rắm lâu, có ngườiđãhành động rồi.

Mặc dù như thế Diệp Thiệu vẫn chưa từng quên cầm lấy tay Nam Ca. Nếukhôngphải là Lệ Sâm phản ứng mau, đem Nam Ca kéo vào trong ngực mình. Đoán chùngcôsẽcùng Diệp Thiệu cùng nhau ngã. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chương 74: Tiểu sư muội của tôi

Ánh mắt kia bằng phẳng như vậy, trong nháy mắt Nam Ca có loại xúc động muốn vươn tay ra.

Diệp Thiệu giúp mấy người kia kiểm tramộtchút, thấy mạng bọn họ còn xem như lớn. Cũng chỉ tập trung làm cấp cứu khẩn cấp xong mới mắt lạnh nhìn Tô Phương cùng Tô Hiển: "Hai người cònkhôngđem những người kia bỏ xuống?"

rõràngđãnóiqua,khôngcho phép bọn họ lén lút đánh nhau!

Mặc dùanhtanóirất kiên định, nhưng mà ở trong mắt Lệ Sâm lại có điểm khả nghi. Vì vậyanhcũngkhôngmuốn cùnganhtanóinhảm, chỉ nhàn nhạtnói: "Cứ coi như trước kia là vợanh, đó cũng là vợ trước.hiệntạicôấy là người của tôi. Lạinói, nếu như các ngườithậtsựlà vợ chồng,anhcòn có thể gọicôấy là tiểu sư muội sao?"

Nhìn xemanhthu thập cái người gọi là Diệp Thiệu như nào, sau đó lại thu thậpcôsau!

"anhthìbiết cái gì." Diệp Thiệu cười nhạomộttiếng, trong mắt mang theo khinh bỉ: "Chúng tôi ở viện y học cùngđitheomộtgiáo sư, tuy nhiên tôi lớn hơncôấy hai khóa,côấy vẫn luôn gọi tôi là sư huynh!"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 74: Tiểu sư muội của tôi