Luôn Có Nhân Loại Muốn Chăn Nuôi Tôi
Sanh Lạc Lạc
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 67: Toàn thân rét run
Tô Hoằng còn rất hứng thú dán lên cửa thủy tinh nhìn lưới điện khuếch tán. Giờ phút này toàn bộ cao ốc đều bị bao phủ trongmộtmảnh điện quang.
Tô Hoằng cònđangoán hận đâu: "Tôinói, các người như thế nàokhôngđể ý tôi? Nhiều tinh hạch Zombie hệ phong như thế, tôi đều lấykhôngđược!"
Tân Vũ Hoa cũng ý thức được bản thân quá kích động, cònkhôngđợi Nam Canóigì cậu liền òa khóc.
Nam Ca nghe cậunóiZombie đáng sợđãthành thói quen,khôngđể ý nhiều an ủi cậumộtcái. Nhưng mà phía sau cậu còn có nhiều Zombie hệ phong như vậy nha! Máy bay trực thăng đềuđangbị vây quanh nha, có phải cậu nên nhìnmộtchút kẻ địch phía trướckhông!
Tuy nhiên cậu quay đầu lại nhìn Tô Hoằngmộtcái: "Lần này tinh hạchkhôngthể choanh, tôi muốn cho Nam Ca!"
Tân Vũ Hoa tựa như là có con mắt dài sau lưng,mộtcái cây dài khắp thânh đâm ngang dọc dây leo thuận theo sau lưng cậu mạnh mẽ chọc vào cái cổ con Zombie kia. Con Zomie kia ngay cả cơ hội cũng giãy giụakhôngcó,đãbị cậu g**t ch*t!
Lúcanhta giao đấu với nhiều Zombie biến dị như thế cònkhôngcăng thẳng như vậy.
Lệ Sâm cũng chỉ là nhìn Tông Hạo Hiên như thế liền đầu cũngkhôngquay lạiđitìm Nam Ca.
Tân Vũ Hoa vẫnkhôngngừng lau nước mắt, Lệ Sâm ở Nam Ca bên cạnh mắt lạnh nhìn. Khả năng khóc nàythậtsựlà cùng năng lực cậu ta quákhônghợp.
Để lại Tông Hạo Hiên ở xa xa trong nháy mắt thẹn quá hoá giận.anhta đương nhiênsẽkhôngsợ Lệ Sâm, vừa mới nãy bị kinh sợmộtcái nhất định là cái ngoài ý muốn!
Đây quả thực là chúa cứu thế của hai người họ! Hơn nữa còn cứu bọn họ nhiều lần như thế. Bọn họ làm như thế nào cũngkhôngtrả xong phần ân tình này!
Nhất là Nam Ca, sao Tô Hiển lại cảm thấy, tốc độ củacônhanh hơn rồi?
Nam Ca còn tưởng rằng cậu muốn ôm mình nên vội vàng lui về saumộtbước.
So với hai người họ,sựtồn tại của Lệ Sâmkhôngrõràng. Thậm chí Tô Hiển cùng Tô Phương đều sùng bái nhìn Nam Ca,khônghề chú ý tới Lệ Sâm vẫn luônđitheo Nam Ca ở khoảng cáchkhôngxa.
Từ khi ra tay đến lúc kết thúc chiến đấu chỉ dùng thời gian rất ngắn. Tông Hạo Hiênkhôngkiểm tra lại xem có cá lọt lưới haykhông, chỉ xoay người hướng tới vị trí máy bay trực thăng.
Nam Camộtđao chém đứt đầu con Zombie cuối cùng, còn hướng về Tô Phương cùng Tô Hiển nhìn thoáng qua.côcòn nhớ giọng người này, lúc trướcanhta còn ở trong bộ đàm trêu chọc Tông Hạo Hiên.
Bởi vì đều là cường giả, đột nhiên bị áp chế nhất địnhsẽcàng cảm thấy mất mặt.
Tông Hạo Hiên vốn cũngkhôngchuẩn bị cùng Lệ Sâm Nam Canóichuyện. Dù saoanhta là người có dị năng,khôngmuốn cùng người bình thường đồng hành.
thậtra Tô Phương rất có cảm tình với Lệ Sâm,hiệntạicôcó chút kinh ngạc pháthiện. Lúccônhìn thấy Nam Camộtthân trang phục rằn ri gọn gàngđiđến, timcôvậy mà đập loạn nhịp!
Trước kia nhìncôvẫn luônđitheo đằng sau Lệ Sâm, lớn lên còn xinh đẹp như vậy. Còn tưởng rằngcôchỉ là bình hoa.
Bọn họ muốnđitheo bậc thang đến, dọc theo đườngđicòn phải phí chút thời gian. Đợi đến lúc leo đến mái nhà chiến đấuđãgần kết thúc.
Xác thực, động tác Nam Ca rất đẹp mắt. Làmộtcôgáikhôngcó dị năngthậtđủ hấp dẫn con mắt người khác. Nhưngcôcơ hồ đều đem mặt bên cùng đằng sau đều giao lại cho Lệ Sâm.
Vừa vặn chiến trường giờ phút nàyđãbị thanh lý sạchsẽ.
Chỉ thấy đượcmộttia chớp đẹp mắt từtrênnóc nhà nổ tung. Làm cho bầu trờimộtmảnh mờ mịt đều bị chiếu sáng.
Cao Trường Húc lái máy bay trực thăng, gió lớn giúpanhta làm trợ thủ, từ tư thế nhìn xuốnganhta vẫn còn sợ hãinói: "May mắn máy bay trực thăngđãbay lênkhôngtrung, nếukhôngchúng ta cũng phải chịu điện củaanhta."
Vài ngườirõràngkhôngđịnh nhúng tay, bởi vì bọn họ đối với năng lực Tân Vũ Hoa có lòng tin.
Mấy lần Nam Ca cố gắng nhắc nhở cậu, nhưng cậu vẫnđangđắm chìm ở trong thế giới của chính mình. Lại nhìn Tô Phương cùng Tô Hiển trong máy bay trực thăng.trênmặt cả hai đều kinh hãi đếnkhôngthể kinh hãi hơn được nữa.
Chỉ thấy gương mặtcôlạnh lùng, đôi mắt màu đen lóe sáng gấp đôi. Từng đao đều chém trúng mục tiêu.
"Tân Vũ Hoa..." Nam Ca gọi cậumộttiếng.
Những người còn lại trong tiểu đội cũng vừa mới kết thúc chiến đấu. Thời điểm ở phía xađãpháthiệnđộng tĩnhtrêntòa nhà.
Đối với lờinóilúc trước Nam Canóimuốn cắncômộtngụm... Nhìncôlợi hại như thế, hay là, chính mình liền theocôấy thôi? Dù sao bây giờ là tận thế. Ai còn có thể nhìn mình là cùng đàn ông hay là đàn bà cùngmộtchỗ đây.
Mà những con Zombie xông lên kiađãý thức được Tông Hạo Hiên là đối thủ tương đối lợi hại. Bọn chúng muốn chạy, nhưng mà sao có thể chạy được tia chớp đây? Thời điểm lưới điện vung xuống chính là thời điểm đám Zombie bị tươi sống đốt thành thi thể!
Lệ Sâm thủy chung chú ý vị trí đám Zombie này, sau khi nhìn Tân Vũ Hoa lui lại.anhđem Nam Ca kéo vào trong vòng bảo vệ của mình trước.
Tông Hạo Hiên quan sát trong chốc lát, trong lòng lại khiếp sợ.
Lệ Sâmkhôngnổi bật nhưng so với Nam Ca còn muốn lợi hại hơnkhôngphảimộtít, bởi vì đối phó ba Zombie động tácanhvẫn rất thành thạo.
anhta khẽ nâng hai cánh tay lên. Từtrênnóc nhà hướng lêntrênbầu trời nhấc tớimộthòn đánhỏ. Cũngđangở lúc cục đá đó trôi lơ lửng. Quanh ngườianhta tràn đầy sấm sét, đùng vài tiếng, liên kết thông qua cục đá kia! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nam Ca ngăn cản cậu tiếp tục hoài nghi nhân sinh này, vịn lấy bả vai cậu có chútkhôngcòn gì đểnóinói: "Cậu mà lạikhôngra tay, đám Zombie nàythậtsựmuốn đem mái nhà bao vây đấy!"
"... Đừng khóc mà." Nam Ca cố gắng dụ dỗ cậu, trong nội tâm còn nghĩ, khóc nhiềusẽănkhôngngon nữa.
Nam Ca thấy cậu khóc thương tâm cực kỳ, bộ dáng hậnkhôngthể khóc đến đau sốc hông. Những lời muốnnói, đềuđãquên hết.
Bên ngoài có nhiều Zombie như vậy, nhỡ đâu cái máy bay nàykhôngrắn chắc, bọn chúng xông tớithìlàm sao bây giờ! Tô Hiển rất là ảo não. Năng lực cậuđãtăng lên nhiều như thế, tự vệ khẳng định làkhôngthành vấn đề. Nhưng mà lần này sao có thể xuấthiệnnhiều Zombie như thế, lại cònđangởtrênmái nhà. Rất bất lợi để cậu thi triển dị năng.
"Nam Ca..." Tân Vũ Hoa tràn đầy chờ mongnói: "côthậtsựkhôngtrách tôi sao..."
Cao Trường Húc còn vui tươi hớn hở nhìn Tông Hạo Hiên: "Quả nhiên là biết nhiều khổ nhiều nha. Vậy chúng tôiđilên máy bay trực thăng chờanh."
hiệntại tình cảnh chật vật như vậy còn bị Nam Ca nhìn thấy! Nếukhôngphải là Tô Phương nắm lấy chính mình. Tô Hiểnthậtsựlà hậnkhôngthể lao ra cho nhóm Zombie nàymộtbài học.
Đây là dụng ý cỡ nào?
thậtsựkhiến mọi người khiếp sợ là Nam Ca.
Tại sao có thể như vậy?anhta chỉ có lúc đối mặt với người có dị năng cao cấp mới có cảm giác này!
Nếu nhưkhôngcó Lệ Sâm vìcôbảo vệ. Có lẽcôđãbị những con Zombie kia cắn c·h·ế·t.
Cao Trường Húc cảm thấy nhiệm vụ lần này thu hoạchthậtsựlà quá lớn. Nam Ca này cómộtthân công phu tốt, nếu mang tới căn cứthìcũng là nhân tài!
đãbị Zombie bắt nạt đến mức này, Nam Ca đương nhiênkhôngthể nào từ bỏ ý đồ.côrút thanh đao ra, giống như là chiến đấu cùng Tân Vũ Hoa, hướng tới máy bay trực thăng liền chạy tới. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đây đúng làanhta muốnmộtmình đem những con Zombie này đều g·i·ế·t.
Bây giờ đừngnóilà muốn cắn mìnhmộtcái, muốn mình từ mái nhà nhảy xuống cũng được!
Tô Hoằng cườiđilên phía trước hai bước, rất là tiếc nuốinói: "Sớm biết bên trong này có nhiều Zombie hệ phong như vậythìtôi sớmđitrở về rồi."
Nhất là căn cứ Tân Bình, quả thực coi bọn họ những người có dị năng trở thành con vật. Địa vị cao hơn nữathìcó ích lợi gì, viên đ·ạ·n bọc đường khiến bọn họ chịu bán mạng mà thôi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sao có thể nghĩ đến,cômới là quân chủ lực g·i·ế·t Zombie!
thậtra ở thời điểm Nam Ca mở cửa máy bay, Tân Vũ Hoađãkhoét tinh hạch,hiệntại cậu nângmộttay tinh hạch. Sáng lạn cườimộttiếng hướng về Nam Ca chạy tới.
Vốn lớn lênđãnhu nhược, lúc khóc thút thít nửa điểmâmthanhkhôngcó. Chỉ là nước mắt lớn chừng hạt đậukhôngngừng rơi xuống dưới,khôngdám cùng Nam Ca đối mặt. Cậu che con mắt lại, động tác thực đáng thương: "Nam Ca...côcó saokhông, thực xin lỗi, tôi biết sai rồi..." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ơ...khôngđúng,rõràng suýt chút nữa chếtđilàcô, Sao ngược lại cậu ta lại khóc trước rồi.
anhta lạikhôngthể đối với Lệ Sâm ra tay, vừa vặn có Zombie muốn bò lên mái nhà,anhta lạnh lùngnói: "Các ngườiđilên máy bay trực thăng trước, tôi quét dọnhiệntrường."
Lúc lên lúc xuống như thế, tim Nam Ca đều bị hù dọa đến có thể nhảy lên.
Chương 67: Toàn thân rét run
Lại nhìn Tân Vũ Hoa, cậu thúc giục những thực vật kia mọc ra. Đem cả đỉnh tòa nhà bao trùm.rõràng màu xanh lá cây là đại biểu cho sức sống nhưng mà đến lúc cậu dùng để g·i·ế·t Zombie. Màu xanh lá cây lại có thể lấy mạng.
Nam Ca lúc này cònđangtrốn dao gió, nghe vậy liền dùng sức gật đầu: "khôngtrách! Cậu nhanh ra tayđi!"
Ở lúccônóichuyện, có Zombie hệ phong trực tiếp lao đến, đối với Tân Vũ Hoa mặc áo may ô chuẩn bị hạ khẩu.
Trong lòng Tô Hiển nghĩthậtra cùng Tô Phương gần giống. So với Tô Phương, cậu càng khẳng định Nam Ca là người cậu thích nhất.
Vài người lục tục lên máy bay trực thăng, chỉ có Tông Hạo Hiênmộtmình đứng ở mái nhà tràn đầy thi thể Zombie, vẻ mặt lạnh lẽo nhìn mép tòa nhà.
Tuy nhiêncôcũngkhôngquay đầu lại, chỉ mở cửa máy bay trực thăng ra, cùng Tô Hiển Tô Phươngnói: "khôngcó việc gì. Chúng đều c·h·ế·t rồi."
Thậm chí lúc trước thái độanhta đối với Lệ Sâm và Nam Ca cũngkhôngtốt cũng do nguyên nhân này. Mà bây giờ Lệ Sâm nhìnanhtamộtcái, thế nhưng khiến toàn thânanhta có chút rét lạnh!
Dù sao lúc trước bản thân thiếu chút nữa bị mấy gã đàn ông làm nhục, Nam Ca nhìn thấy mình chật vật như vậy nhưng vẫnkhôngcó ghét bỏ mình.
Mặc dù có Nam Ca an ủi, Tân Vũ Hoa vẫn áy náy cực kỳ, khóc đến về sau lại liên tưởng đến Zombie.
Tô Hiển cùng Tô Phương ở trong máy bay trực thăng mặt, nhìn thấy dưới bầu trời mờ mịt. Hình ảnh Nam Ca cùng Tân Vũ Hoa nhanh nhẹn dũng mãnh g·i·ế·t Zombie, con mắt cũngkhôngchớp.
Cái người Lệ Sâm này sao trông giống như làđangcố ý hướng dẫn Zombieđangcông kích Nam Ca? Thậm chíanhta còn vì Nam Ca mà an bài tốt góc độ!
Tân Vũ Hoa cuối cùng cũng nín khóc mỉm cười. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lệ Sâm cũng chú ý tới ánh mắt Tô Phương cùng Tô Hiển nóng rực gấp đôi. Nhưng mà trước khiđiđến bên cạnh Nam Ca,anhlại nhàn nhạt nhìn Tông Hạo Hiênmộtcái.
Mân môi lại, Tông Hạo Hiên đứng ở cuối cùng đột nhiên chú ý tới, có con Zombie khácđangthuận theo cao ốc bò lên.
Tô Hoằng cùng Thường phong cũng nhìn chằm chằm Nam Ca, chỉ có Tông Hạo Hiênmộtmình chú ý tới Lệ Sâm. Ánh mắtanhta biến đổi, nhưng chẳng mấy chốc lại khôi phục bình thường.
hiệntại mấy nam thanh niên đều lưu hành bán manh sao?
Mà ý tứ ánh mắt Lệ Sâm cũng rấtrõràng, bất kể làanhta vừa mới pháthiệncái gì. Đều cảnh cáoanhta, muốn im lặng trước những chuyện này.
Bây giờ ánh mắt Tô Hiển cùng Tô Phương nhìn Nam Ca, so với trước càng nhiệt liệt hơn.
Tân Vũ Hoa còn cố chấp nhìn chằm chằm Nam Ca, mắt to ngập nước, chân mày Lệ Sâm nhíu chặt hơn.
thậtvất vả hai chân chạm đất,khôngđợicônóigì, Tân Vũ Hoa trực tiếp liền lao đến hướngcôđưa tay ra.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.