Luôn Có Nhân Loại Muốn Chăn Nuôi Tôi
Sanh Lạc Lạc
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 52: Tự mình kiếm bữa ăn
Chỉ thấy chỗanhvừa mới nhảy rađãlà ánh lửa ngút trời, trong hố sâu còn bốc lên khói đen. Sau lưnganhlàmộttrận nóng rực, chỉ là lần nàyanhkhôngtâm tư xử lý vết bỏng.
Từ nãyanhtađãliên tục tụ lực, chính là vìmộtkích cuối cùng này. Lệ Sâm lập tức thấy được đồ vật quanh thân Thành ca đều keng keng rung động,rõràng làkhôngcó tia lửa tràn ra,khôngkhí đột nhiên lại tăng lên mười mấy độ.
Lý Tình vẫn bảo trì tư thếkhôngđộng như vậy. Muốn đứng lên, nhưng mà chânđãhoàn toàn nhuyễn ra.
Lệ Sâm thu s·ú·n·g lại, cảm thấy ông trờithậtsựlà trợ giúpanhrất nhiều. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhưng mà Lệ Sâm rất nhanh liền bình tĩnh trở lại,khôngtự nhiên nghiêng đầu sang chỗ khác: "Tim cũngkhôngcòn đập, sao có thể đau nhức."
côtathậtsựrất hối hận, lúc trướckhôngnên nổi lên tâm tư với Nam Ca cùng Lệ Sâm... Nếukhôngphải như vậy, saocôta có thể rơi xuống hoàn cảnh này...
Cái góc độ nàyrõràngđãrất hoàn mỹ, nhưng mà viên đ·ạ·n còn chưa tới bên cạnh Thành cađãrờiđiquỹ đạo. Hiển nhiên dùng chiêu nàykhôngthể g**t ch*tanhta được.
Chỗ đó cómộtmiệng vết thương chỉnh tề, mặc dù bây giờđãkhép lại. Nhưng mà vết máu màu đentrênmặt vết thương vẫnđangnhắc nhở Lệ Sâm, lúc nãy có người làm Nam Ca bị thương.
Nhưng mà phụ cậnđãkhôngcó người. Lúc này hoàn toànkhônggặp chút chật vật nào trong vẻ mặt Lệ Sâm, cóthìchỉ làmộtloại tỉnh táo thấyrõhết thảy.
Dạng máu me hung tàn này,khôngbiết vì sao lại khiến Lệ Sâm cảm thấycôso với những người kia đơn thuần hơn nhiều.
Tính cảnh giác Nam Ca sao lại kém như thế? Xem ra sau này phải huấn luyệncôkhôngriêng gì thân thủ mà tính cảnh giác cũng phải đạt được thành tựu!
Giờ phút nàycôđangnângmộtcỗ thi thể ăn đến cực kỳ vui vẻ, hơn nữacôcòn đem thân thể cách rất xa, giống như sợ bị máu tươi người kia dính lêntrênngườicô.
Dị năng nàykhôngcho người bình thường hay người có dị năng khác, lại choanhta.thậtsựlà đáng tiếc.
"Bị Thành ca nổ tung." mặt Lệ Sâmkhôngđổi sắcnói.
Thành ca há to miệng thở hổn hển,thậtra dị năng củaanhtakhôngduy trì được thời gian lâu. Nhưng mấy lần đánh nhau,anhta cũng xác định được. Nhất định là Lệ Sâmkhôngcó dị năng. Vậy nên hôm nayanhta nhất địnhsẽchết trong tay mình!
Tô Hiển lập tức giải thích: "Chúng tôikhôngphải là về sau đềuđitheo hai người, chỉ hy vọng hai người dẫn chúng tôi rời khỏi nơi này. NghenóiTân Bình mới xâymộttrụ sở, tôi cùng chịgáiđều là người có dị năng. Bọn họ chắc chắnsẽthu nhận. Chờ ra khỏi ranh giới mảnh đất này, chúng tôi lập tức tách ra."
"Cậu cũngđãchứng kiến, bây giờ chúng tôi cái gì cũngkhôngcó." Lệ Sâm như thếrõràng làkhôngmuốn mang theo hai người họ.
Vốn cho là Lệ Sâmsẽtiếp tục giống kẻ hèn nhát trốnđi, ai biết Lệ Sâm vậy mà lại đứng lên, còn chỉ chỉ sau lưng mình.
"Chỉ bằng việccônổi lên ý xấu như vậy, tôiđãcó thể giếtcô." Nam Ca cảm thấy mình rất có đạo lý nha. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
ừm, hương vị hệ mộc so với hệ hỏanhẹnhàng khoan khoái hơn nhiều. Còn mang theo hương vị cỏ cây nhàn nhạt, dư vịthậtlà thơm ngon vô cùng nha!
Sát khí làm đỏ mắtanhta, cũng mặc kệ luôn chiếc xe của Lệ Sâm, hung hăng hô: "Tôi muốn nổ chếtcác người!"
Nam Ca kinh ngạc hỏi: "Xe chúng ta đâu?"
Trong con ngươi củacôlà ánh sáng xanh lục giữa bóng tối trông càng thâm trầm. Nhưng mà hơi thở lạnh lẽo sau khi nhìn thấyrõmặt Lệ Sâm, liền thu lại.
"Cầu xincô..." Tiếngnóicòn chưa dứt, Lý Tình cũngđãcảm giác được chỗ ngón tay truyền đếnmộttrận đau nhức kịch liệt, sau đócôtađãkhôngcòn biết được bản thân c·h·ế·t như thế nào. Cái đầu vừa rơi xuống, trong mắt vẫn còn tràn ngập biểu cảm kinh hãi cùng cầu khẩn.
Lệ Sâm thầm mắngmộttiếng trong lòng. Trong tình trạng nghìn cân treo sợi tóc này,mộttay lật lại hung hăng hướng tới phía xa xa nhào qua.
khôngđihai bước, Lệ Sâm cảm giác thấy xúc cảm ở tay chạm vàocôkhôngđúng,anhmạng đèn pin tùy thân ra. Sau khi dừng lại, ánh sáng mạnh mẽ chiếu thẳng lên cổ tay Nam Ca.
Nam Ca rất vui vẻ, cuối cùng cũng rời khỏi cái thị trấn đổ nát này!
Tự mình trộm ăn thêm bữa còn bị Lệ Sâm bắt gặp, Nam Ca lập tức buông thi thể kia ra, nhanh chóng đứng lên, còn vô tộinóivới Lệ Sâm: "Ồ, chỗ này vì sao lại có người c·h·ế·t nha?"
Nam Ca cònkhôngbiết Lệ Sâm định đưa cho mình thêm khóa học,côchỉđitheoanhđến cổng thị trấn. Nhìn thấy chỗ đómộtmảnh hỗn độn, ánh lửa vẫn chưa tiêu tán hết, cùng với thi thể bị gặm nham nhở đếnkhôngthành hình người...
anhvội vàng bỏđivốn chính là để tìm Nam Ca,hiệngiờ nhìn thấy người, dĩ nhiên là cầm lấy cổ taycô: "đithôi."
Nghe Nam Ca hình dung người khác ngu xuẩn, cảm giác nàythậtsựtế nhị.
Vì vậy Lệ Sâm quyết định đổimộtthủ đoạn khác...
Cũng chỉ có người có dị năng nhưanhta mới có thể chịu được nhiệt độ cao như thế.
Chiến trường ở phía trước, Lệ Sâm cùng Thành cađangđánh túi bụi.
khôngđitới chỗđãước định với Lệ Sâm, dù sao khuya hôm naycôcũng muốn cung cấp cho mình thêm bữa ăn phụ nha.
Lệ Sâm nhìn thoáng qua thi thể bị chặt rớt đầu lâu kia, vết đao rất chỉnh tề.
khôngđợicôkịp phát giận, Lệ Sâm vậy mà dừng lại.
Phía sau là có cái gì? Thành ca vô thức quay đầu lại, liền nhìn thấymộtkhuôn mặt Zombie phóng đại!
côrung đùi đắc ý: "Dù sao tôi cũngkhôngcó cảm giác..."
Thành ca bởi vìmộtkích cuối cùng nàyđãdùng hết toàn bộ dị năng.hiệntại ngay cả Zombie đẳng cấp thấp nhấtanhta cũngkhôngcách nào đối phó.
Lệ Sâmmộtlần nữa lấy ra khẩu s·ú·n·g của mình,anhnúp ở đằng sau xe tính toán góc độ bắn.mộtphát s·ú·n·g ra ngoài,anhnhíu nhíu mày.
Thành ca cũng chú ý tới Lệ Sâm,anhta lại năn nỉanh: "Cầu xinanh! Tôisẽcho các người rờiđi,anhcứu tôi với! Tôikhôngdám đối nghịch vớianhnữa!"
Bây giờ quanh thân Thành ca có loại hơi thở gặp thần g·i·ế·t thần.anhta muốn xe và Lệ Sâm cùng nhau nổ.
Lệ Sâmđãtừtrênmặt đất đứng lên, chứng kiến cảnh tượng này của Thành ca, ngay cả tâm tình hỗ trợ cũngkhôngcó.
Lệ Sâm thanh thanh cổ họng khụmộttiếng, ma xui quỷ khiến vậy màkhôngnóira phần lớn nguyên nhân Thành ca c·h·ế·t là bị Zombie g·i·ế·t. Zombie kia rất yếu, Lệ Sâm cũngkhôngđịnh lại đánh nhau.
Nam Ca xác định Lý Tìnhđãchết, có chút mừng rỡ thu đao lại.côhơi hối hận vừa rồi cùng Lý Tìnhnóinhiều như vậy.thậtsựlà, mình làmộtcon Zombie. Cùng loài người môi cá nhámnóiđạo lý làm gì.
Kết quả làanhmạnh mẽ cảm giác đượcmộtcỗ hơi thở lạnh lùng gần đây. Ngẩng đầu lên mới nhìn thấy, có Zombieđangđến gần Thành ca!
Con Zombie kia vốn cũng bị thủ đoạn của Thành ca dọa đứng hình.khôngbiết làm sao nó lại cảm nhận được Thành ca sợ hãi, vì vậy gào thétmộttiếng hướng tới chỗ Thành ca đánh.
Chúng ta, ừm, nghe được cái từ này Lệ Sâm hơi cảm thấy vui vẻ.
Lệ Sâm từ lúc bắt đầuđãkhôngtin tưởnganhta, càngkhôngmuốn cùnganhhợp tác. Dạng người cặn bã bại hoại như thế này, nếu như Nam Ca ở đây,nóikhôngchừngđãsớm xông lên tự tay giếtanhta.
Dạng ánh mắt này, thế nhưng khiến tim Lệ Sâm lệch nhịpmộtcái.
Nam Cađãăn no, giờ chỉđangcố nhét thức ăn vào bụng.côcảm giác bụng mình sắp nứt rồi.
"Nhưng màđãcó chuyện gì xảy ra, tự bảo vệ mình cũngkhôngđược?" Lệ Sâm trách cứcô, Nam Cakhôngnghe được trong câunóiđó tràn ngập quan tâm.
"A!" Hét thảmmộttiếng vang tận mây xanh, nhưng mà Zombie kia căn bản còn chưa cắn Thành ca nha.
Thành ca lại điên cuồng hét: "Tôi nhìn xem hôm nay các người làm thế nào sống sót rờiđi!"
Giờ phút này ánh trăng vậy mà lại ló đầu ra từ trong tầng mây, vừa vặn đem vùng đất này chiếu sáng. Trong ánh sáng, Nam Ca ngửa đầu nhìn mình, gò má càng thêm trắng muốt.
Sắc mặtanhlạnh xuống hỏi Nam Ca: "Làm sao bị thương."
Bước chânanhkhôngngừng lại, thế nhưngđiđược nửa đườngđãnhìn thấy Nam Ca.
...
Nam Ca cũng rất là buồn bực. Ở trong đó còn có máu người có dị năng mà,côkhôngthể bỏ được, tâm đau quá.
"A!"thậtsựkích động là Nam Ca, từ nãy giờkhôngcó biểu cảm gì: "Sao lại bị nổ!"
Nam Ca gật gật đầu: "khôngphải sao! Vậy mà còn muốn tôi ra tay! Ngu xuẩn!"
Dù sao Lý Tình chếtkhôngđối chứng, Nam Ca lập tức đáng thươngnói: "Đều làcôta muốn g·i·ế·t tôi!"
Lệ Sâm nhìn phản ứng củaanhta liền biết chắc chắn là chưa bao giờ g·i·ế·t qua Zombie. Kia chỉ làmộtcon Zombie cấp thấp nhất, hành độngkhôngnhanh cũngkhôngcó dị năng. Dạng này mà cũng có thể dọaanhta?
"... Chỉ biết có ăn thôi!" tâm tình tốt đẹp của Lệ Sâm lại bị Nam Ca phá hư: "Nhanh lênđi, đừng nhìn nữa!"
"Đó là bởi vì vừa mới nãycôta ra tay với taycô,khôngphải là cổcô!" Lệ Sâmthậtsựcó chút sợ hãi.
Bởi vìanhta mãnh liệt đuổi theo, Lệ Sâm vậy mà lại nhớ tới bên cạnh xeanh. Nhìn chiếc xe thiết giápmộtcái, lần đầu tiênanhcảm thấy thứ này quá lộ liễu.
thậtlà phí song hệ dị năng.
Lần này... Chắckhôngphải là Zombie kia hù dọaanhta.
Lệ Sâm rời khỏi đầu cũngkhôngquay lại, chưađiđược hai bước liền nghe thấy tiếng hét thảm thiết.
Lệ Sâm lại nghiêng đầu nhìn xác Lý Tìnhmộtcái: "Quả thực đáng c·h·ế·t."
Đột nhiêncônhớ ra, hai chị em này còn thiếu mình máu nha! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trong mắt Nam Cahiệnlên tia sùng bái, hai tay còn nắm lại giơ lên, cả người đều sáng long lanh: "anhđem người có song hệ dị năng g**t ch*t?thậtlà lợi hại!"
Thành ca hoảng loạn lui về phía sau. Dùng sức cầu khẩn: "khôngkhôngkhông, mày đừng tới đây, mày muốn bao nhiêu người, tao đều tìm tới cho mày! Cầu xin mày đừng g·i·ế·t tao!"
Nam Ca cũng cảm giác được có người đến, trong nháy mắt bả vai bắt đầu căng chặt, quay đầu nhìn về phía Lệ Sâm.
Nam Canóithật: "Lệ Sâm, tôi cảm thấy rất đau lòng."
Trong mắt Nam Cahiệnlên tia ảo não, mu bàn tay dùng sức lau chùi môi. Giống như sợ hãi Lệ Sâm tò mò lý do tại sao mình phải g·i·ế·t người này, Nam Ca liền nhìn về phía sauanhhỏi: "Thành ca đâu?"
Thành ca quảthậtbị dọa, thế cho nên quả cầu lửaanhta vừa mới tụ lực được, cứ như vậy mất khống chế xông ra ngoài!
"C·h·ế·t." Lệ Sâm nhàn nhạtnói.
Hai người kia quá yếu, Lệ Sâm vẫn cònđangsuy tư cự tuyệt như thế nào.
đitrong chốc lát, Lệ Sâm thấy Nam Cakhôngnóilời nào, còn hỏicô: "côđangsuy nghĩ gì?
"Hai ngươi tại sao lại ở chỗ này?" Nam Ca nghe vậy ngẩng đầu lên nhìn thấy hai chị em Tô Phương cùng Tô Hiển.
Chương 52: Tự mình kiếm bữa ăn (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mà phương hướng cầu lửa kia công kích tới thế nhưng chính là xe Lệ Sâm!
Còn tưởng rằngcôlo lắng về sau làm thế nào nhanh chóng lên đường. Lệ Sâm vừa mới chuẩn bị an ủicô, liền nghe thấycônói: "Túi máu của tôi đều ởtrênxe hết! Nếu màanhta cho nổ, về sau tôi ăn cái gì!"
Nhưng mà Nam Ca lại tự tiện làm chủ: "Tốt! Hai ngườiđitheo chúng tôiđi! Hai người còn thiếu tôi mỗi ngườimộtngụm nha!"
Vừa mới nãycôthậtsựđãquên,hiệngiờ cũngkhôngthể thả hai người họ thoát nha, hì hì.
Là Tô Hiển trả lời Lệ Sâm: "Chúng tôi hy vọng có thể cùng hai người cùngđi."
Nam Cathậtmuốn nện người này hai cái. Như thế nàosẽkhông, timcôđều đau muốn c·h·ế·t rồi ô ô ô... (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lúc nàyanhnổi giậnmộtchút cũngkhôngđược, chỉ là bất đắc dĩ nhìn Nam Ca: "Đem miệng lau sạchsẽhãngnóichuyện."
Nếuanhta có thể bỏ ramộtnửa lực lượng đối phó với con ngườiđiđối phó với Zombiethìtội gìkhônglấy được vật tư.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.