Luôn Có Nhân Loại Muốn Chăn Nuôi Tôi
Sanh Lạc Lạc
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 34: Nam Ca phẫu thuật
Nàng tựa ở trong ngực Trương Vĩ, hô hấp dồn dập, hiển nhiên là nhịnkhôngđược bao lâu nữa.
Lúc Nam Ca vừa mới g·i·ế·t Zombie cũngkhôngmệt như bây giờ.côkhôngmuốn cùng Lệ Sâmnóichuyện, đem bao tay y tế tháo xuống,nóivới Lệ Sâm: "anhgiải quyết nốt chuyện còn lại."
mộtlần nữa ngồi xuống, Trương Vĩ đưa mắt nhìn gương mặt ngày càng gầy gò Vương Hiểu Phương, ánh mắt tràn đầy nhu hòa: "Làm gì còn có người khác đây, nếucôsống sót sau này tôisẽkhôngbao giờ buông taycôra."
Nam Ca mãnh liệt quay đầu lại, quả thựckhôngthể tin vào hai mắt mình! Tại sao Lệ Sâm lại xuấthiệnở chỗ này!anhtrở về lúc nào?
Lúc này Mọi người mới bừng tỉnhkhôngdám chậm trễ khiêng Vương Hiểu Phương vào trong nhà.
Chị dâunhỏ? Lệ Sâm nghe được cách xưng hô nàykhôngkhỏi cườimộttiếng. Nhưng màanhcũngkhônghề phủ nhận, chỉ bước dài ra cửa phòng.
Nam Ca biếtrõbây giờ cũngkhôngphải là lúc hỏi thămanhđiđâu, làm thế nào đem những con Zombie kia giải quyết.côcùng Lệ Sâmnóivề tình huống của Vương Hiểu Phương xong liền bắt đầu cấp cứu trái tim.
Mời Lệ Sâm trở về vốn là có tâm tư riêng,hiệngiờ hai người họ cứu nhiều người như thế, Trương Vĩthậtsựmuốn quỳ xuống cảm ơn hai người.
Cũng may ghế của xe khá lớn, Lệ Sâm mang theo gió lạnh ngồi xuống xoay tay đem cửa xe đóng lại.
Nhưng lúc ca phẫu thuật diễn ra đượcmộtnửa, Vương Hiểu Phương đột nhiên bị mất máu nhiều,côlập tức lao ra: "Ai có nhóm máu B? Lập tức, lại đây tiếp máu!"
Lại gần nhìn Lệ Sâm,anhgiải phẫu cũng sắp kết thúc bây giờđanggiúp Vương Hiểu Phương băng bó miệng vết thương.
Lệ Sâm trở về xe của mình, mở cửa sau ra quả nhiên nhìn thấy Nam Cađangnằmtrênchỗ ngồi phía sau xe.
Lệ Sâm ngang nhiên xông qua nằm ở bên cạnhcô: "Nam Ca, khuya hôm naycôlàm rất tốt."
hiệngiờ Vương Hiểu Phương chỉ cần có hy vọng sống sótcôsẽkhôngmất hy vọng,côkhôngbỏ được quá nhiều người vì vậycôkiên định gật đầu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trải quamộtđêm rung động lòng người, Trương Vĩ cũngkhôngtiện quấy rầy Lệ Sâm cùng Nam Ca, vì vậyanhta lập tức gật đầu đưa Lệ Sâm ra ngoài: "Lệ ca,anhcứđixem chị dâunhỏtrướcđi."
Chương 34: Nam Ca phẫu thuật
Ai có thể đến giúp đỡcôđây!
Lời Vương Hiểu Phương vừanóira làm Trương Vĩ hoàn toàn sửng sốt.côấy đều biếtrõ! Hóa ra tâm tư của bản thân mìnhcôấy đều biếtrõ! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trương Vĩ vừa nghenóinhư thế, làm sao dám trì hoãn nữa, lập tức đem Vương Hiểu Phương đặt xuống đất sau đó đem vị trí bên cạnh nhường cho Nam Ca.
Vài phút sau, cảm giác được nhịp tim đập vững vàng, Nam Ca mới thở phàonhẹnhõm.
Trương Vĩ nhìn bóng lưnganhđixa, lúc này mới bắt đầu dọn dẹp lại gian phòng, sau đó ngồi trước giường Vương Hiểu Phương chăm sóccôấy.
Lệ Sâm tất nhiên có thể đoán được tâm tư của Nam Ca, dứt khoátkhôngnóilời nào chỉ vươn tay ôm lấycô.
anhta vội vàng hỏi: "Như thế nào? Giải phẫu thuận lợi sao? Hiểu Phương...côấykhôngcó việc gì sao?"
Chắc là do nguyên nhân Nam Ca thôn tínhmộtcon Zombie, động tác so với trước kia linh hoạt hơn nhiều,côđiđến chỗ Lệ Sâm đỗ xe trước, sau khi mở cửa xe ra tìm đượcmộtchút thuốc cùng dụng cụ, thuận tiện mang theomộtbộ dao giải phẫu mới tinh.
Quả nhiên,anhcũng pháthiệnra trái tim Vương Hiểu Phươngđangnhanh chóng suy kiệt, vì vậykhôngchút do dự tiếp nhận công việc của Nam Ca. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nửa tiếng trước Lệ Sâmđãvề, lúcanhở ngoài cửa mọi ngườiđãnóivớianhmọi chuyện xảy ra sau khianhđi.
Lệ Sâm tháo khẩu trang xuốngnóivới Trương Vĩ: "Mạng sống củacôấy tạm thời giữ được, nhưngsẽbị nhiễm Zombie haykhôngcòn cần phải quan sát.anhcũngkhôngcần lo lắng quá, Nam Ca là bác sĩ, vài ngày tiếp theo chúng tôisẽở lại đây theo dõi tình hình."
Những kỹ thuật chữa bệnh khắc ở trong đầu làm chocônhanh chóng ra quyết định.
Làm sao bây giờ, lẽ nào cứ như vậy đểcôấy chếtđisao! Nam Ca biết mình là bác sĩ cho nêncôcàngkhôngcam lòng!
Nam Ca nhìn bộ dáng bọn họ sinh ly tử biệt, nhịnkhôngđược cuối cùng vẫn hỏi: "Còn muốncôsống tiếpkhông?"
Vốn Trương Vĩ cònđangkhóc nức nở, mới bắt đầu vẫn chưa hiểu được Nam Cađangcùnganhtanóichuyện,mộthồi lâu sauanhta mới kinh ngạc hỏi: "côcó biện pháp cứucôấy?"
Vì vậy Trương Vĩ mặc kệ Nam Ca còn ở bên cạnh,mộtphen liền xông qua ôm lấycôấy: "Hiểu Phương..." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lệ Sâm giống như là pháthiệný nghĩ củaanhta, chỉ nhàn nhạt cười: "Làanhđãnói, mạt thế, con người màkhônggiúp đỡ lẫn nhauthìsớm muộn gì cũngsẽdiệt vong, chúng tôi chỉ làm theo lựa chọn tốt nhất. Giải quyết tốt hậu quả của thôn, công việc này giao choanhtôiđinhìn Nam Camộtchút."
Mọi người cơ bản đều đứng bên ngoài cửa sổ xem, Trương Vĩ cũng chẳng để ý, còn quay đầu lại lạnh lùng hỏimộtcâu: "Nhìn cái gì? Đừng cản trởkhôngkhí, bận rộn cả đêm các cậu cònkhôngđinghỉ ngơiđi?"
Trước khi giúp Vương Hiểu Phương gây mê, Nam Ca đeo khẩu trang nhàn nhạt hỏicôấymộtcâu: "Làm giải phẫu cũng có thểkhôngcứu sốngcôđược,côxác định còn muốn làm sao?"
Mã Viễn dẫn đầu cười hắc hắc, còn chuyển hướng hỏi: "Trương ca,anhcùng chị dâu, ừm..."nóixong cậu còn nhíu mày.
Sau khi đem mình xử lý,côcho mọi người đều ở bên ngoài canh giữ, chính mìnhmộtngười bắt đầu phẫu thuật cắt tay.
Bởi vìcôkhôngcó nhịp tim,khôngcó hô hấp lúc nằm như thế trông giống nhưmộtthi thể,thậtsựrất dọa người.
Trước kia điều Nam Ca hy vọng nhất chính là Lệ Sâm có thể gọi tên của mình, đừng gọi tiểu câm điếc nữa, nhưng mà hôm naycôlại chỉ miễn cưỡng đáp lại bằngmộtâmtiếtđãđem con mắt nhắm lại.
Nam Ca nếu có thể chảy mồ hôi, chắc là trong mấy tiếng bận rộn này cả ngườicôsẽbị mồ hôi làm ướt hết.
Trong lúc Giải phẫu, tình huống tonhỏxuấthiệnliên tục. Nam Ca chỉ cómộtmình nên vẫn còn luống cuống tay chân,thậtvất vả đem máu ngừng lại, phẫu thuật cắt tay cũng sắp kết thúc nhưng mà Vương Hiểu Phương lại xuấthiệntình huống suy kiệt tim.
anhthậtkhôngnghĩ đến, đêm khuya hôm nay tiểu câm điếc biểuhiệntuyệt như thế,khôngchỉ g·i·ế·t được nhiều Zombie như vậy màcôthậm chí còn tự giúp Vương Hiểu Phương làm phẫu thuật cắt tay.
Tất cả mọi người đềuđangchờ ở ngoài cửa, có mấy người trực tiếp đứng lên, tốc độ rất nhanh, xác định được người truyền máu cho Vương Hiểu Phương, những người khác lạimộtlần nữađira.
Mã Viễn trong lòng vẫn còn sợ hãinói: "Lúccôấyđira hỏi ai có nhóm máu B, ánh mắt kia giống như có thể xuyên thấu người khác, làm cho em đến giờ vẫn còn sợ hãi đây."
sựviệc xảy ra trong đêm nay quả thực làm chocôhơi phản ứngkhôngkịp.thậtlàkhôngnghĩ đến có ngày chính mình g·i·ế·t nhiều đồng loại như vậy, lại còn cứumộtngười.
Nhưng chắc chắn là, sinh mệnh củacôấyđãthoát khỏi nguy hiểm.
Thời điểmanhtiến lại đây, rất nhiều mùi vị hỗn hợp vây quanh Nam Ca. Có mùi hôi thối của đám Zombie hệ tốc độ, có hơi thở gió rét lạnh thấu xương ở bên ngoài, còn có... Mùi máu thơm độc nhất chỉ cómộtngười có. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tìnhyêutrong tận thếkhôngbiết mỏng manh hay là sâu đậm.côấy chỉ biết mình làmộtngười vợ mất chồng,mộtquả phụ mang theo đứa bé,khôngthểyêucầu xa vời tới tình cảm.
Thuốc mê vẫn chưa hết, Vương Hiểu Phương vẫn cònđangngủ. Trương Vĩ nghenóigiải phẫu kết thúcđãvội vàng xông tới.
Bây giờ là bước giải phẫu quan trọng nhất, dụng cụ quá đơn sơ, cơ bản làcôkhôngthể làm cấp cứu tim cho Vương Hiểu Phương.
"Con thỏnhỏchết tiệt, cònkhôngmauđi! Coi chừng tôithậtsựđánh cậu!" Trương Vĩ giả vờ muốn đứng lên, những người khác cũngkhôngdám vây xem nữa, chỉ có thể huýt sáo vài cái xong lập tức giải tán.
Lúc trước Nam Ca mổ chính bên cạnh cũng có trợ thủ. Đưa ra mệnh lệnh đối vớicômànóiđãtrở thành thói quen.
Mặc dùcôchưa từng xử lý qua loại bệnh nhân này, nhưng nếuđãlà cắn vào cánh tay, vậythìso với c*n v** c* dễ giải quyết hơn nhiều.
Sau khi Lệ Sâm hiểurõtình huống, cảm thấy phẫu thuật cắt tay này thời gian quá dài, vì vậyanhvào xem tình huống.
Trước kia thái độ của Trương Vĩ đối Lệ Sâm cùng Nam Ca chỉ là tôn trọng, bây giờ lại là thiên ân vạn tạ.
hiệngiờ cánh tay trái củacôấytrêncơ bản toàn bộ đềuđãbị cắt, thân thể bị haykhôngbị Zombie lây bệnh còn cần phải quan sát.
"Chắc là thế... Hy vọng chị dâukhôngsao..." Bọn họ đều là người quê mùa, cơ bản làkhônghiểu kiến thức giải phẫu. Vốn là cánh tay Vương Hiểu Phương bị cắn, bọn họ còn tưởng rằng chỉ cần đem cánh tay cắtđilà được, bây giờ nhìn lại hóa ra là bọn họ quá sốt ruột cũng quá ngây thơ rồi.
Vương Hiểu Phương cũngkhôngmuốn c·h·ế·t, nhưng màcôấythậtsựkhôngcó cách nào, chỉ có thể để mặc cho nước mắt thấm ướt gò má.
Vậy màcôấy sao còn có thể tàn nhẫn như thế bỏ lạimộtmình mình đây? Saocôấy có thểkhôngluyến tiếc bỏ Tiểu Địch lại?
Nam Ca cẩn thận quan sát Lệ Sâm,quần áoanhđãkhôngcòn hoàn chỉnh,mộtthân chật vật, nhưng mà hơi thở lại trầm ổn như vậy. Thậm chí động tác xuống dao củaanhcũng rất nghiêm túc, có thể nhìn ra được kiến thức chuyên nghiệp củaanhrất khả quan.
côthậtsựcảm tạ thể chất bây giờ của mình,sức lực củacôlớn hơn trước nhiều lắm.hiệngiờ taycôđặt ởtrênngực Vương Hiểu Phương, độ mạnh yếu đều được khống chế rất tốt, hiệu quả khác gì máy sốc điện.
Tại lúc Nam Ca cònđangsốt ruột lại nghe thấymộtgiọng nam quen thuộc vang lên cạnh mình, người kia trực tiếp tiếp nhận dao giải phẫu: "Tôi cũngđãhọc qua cách khâu, giao cả lại cho tôi."
"Mangcôấy vào nhàđã." Nam Canóixong, Trương Vĩ thấy còn có người thất thần, lập tức hét lên: "Mọi người nhanh lên! Còn chờ cái gì!"
"Nhưng khi nhìn thấy ánh mắtcôấy, chúng em cũng an tâmkhôngít, giải phẫu nhất địnhsẽthành công!" Người khácnóitiếp.
Cómộtvài người ở lại trông coi, còn có người ôm Tiểu Địch chuẩn bị rờiđitrước.
Nhưng mà sau khi tận thế xảy ra, Trương Vĩ bảo vệ cùng thương tiếc,côấy đều thấyrõ.hiệntạicôấy chỉ hối hậnkhôngthể ở thời điểm bình an khỏe mạnh, thẳng thắn đối diện với tâm ý của người đó,hiệngiờcôấy sắp c·h·ế·t, muốn quay lại cũngkhôngcòn kịp.
Dựa vào thể chất củacôấy, nếuthậtsựmuốn trực tiếp chém đứt taycôấy,khôngchừngsẽchết tại chỗ luôn.
Thuốc gây mê bị đẩy mạnh vào thân thểcô, rất nhanhcôđãmấtđiý thức. Phẫu thuật cắt taykhôngdễ làm, Nam Cakhôngphải con người, lại chỉ cómộtmình, có thể tưởng tượng ra được tình cảnh khó thế nào. Nhưng mà ánh mắtcôvẫn rất trầm tĩnh, động tác cũng so với lúc mới bắt đầu biến thành Zombienhẹnhàng hơn nhiều.
Mặc dùanhvộiđiBắc Hải, nhưng nhìn thấy thônnhỏrối loạn,anhcũngkhôngcó biện pháp rờiđingay.
Có người còn đứng ở cửanói: "Nam Ca này chắc là bác sĩ rồi... Động tác đặc biệt nhanh gọn lúc hạ dao giải phẫu cực kỳ xinh đẹp..."
nóixongcôtrực tiếpđitừ cửa sau ra ngoài, bỏ lại Lệ Sâmmộtmình xử lýhiệntrường. Lệ Sâm chỉ kịp nhìn bóng lưng Nam Ca cười cười, ánh mắt tràn ngập tự hào mà bản thânkhônghề pháthiện.
Nam Ca mệt mỏi đến ngón tay cũngkhôngmuốn nâng lên, dùng góc mắt lườm Lệ Sâmmộtcái rồi lại lần nữa nhìn lên trời.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.