Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 23: Nam Ca được cứu

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 23: Nam Ca được cứu


côcảm thấy thế giới này đối xử với Zombie quákhôngcông bằng, vì sao con người lại có được dị năng màcôlạikhôngcó nha?

Đoạn thời gian dựa vào đàn ông sống sót qua ngày, hai ả cả đời cũngkhôngmuốn đề cập tới cơn ác mộng đó. bọn họ lại càngkhôngdám nhắc lại, hai gã còn muốn sống thêm vài năm nữa.

Nam Ca vô ý thức liền che đầu lại.côkhôngmuốn biến thành đầu trọc đâu!

Lâm Phong Nguyệtđãtạo hỏa cầutrêntay, buộc Nam Ca bò xuống người mình, ả lănmộtcái từtrênmặt đất bò lên.

Tại sao lại như vậy chứ, chị em ả là người có dị năng mà, sao lại có thể bị vết thương đơn giản như vậy g**t ch*t đâu?

Lâm Phong Nguyệt thấymộtngười lạimộtngười trong nhóm ở trước mặt ả chếtđi, trong lòng cực kì hối hận.

"Tao chưa từng quên, " Lâm Phong Nguyệtkhôngquên nghiền chân lên taycô: "Lúc trước mày dùng này tay này cầm đao giải phẫu’’

"Ha ha,thậtsựlà buồn cười." Hai chị em liếc nhìn nhau phá lên cười. Nam Ca càng ngày càng phẫn nộ, đôi mắt dần chuyển sang màu đỏ tươi.

Lệ Sâm thu s·ú·n·g về, tay vẫnđangrun. Nam Ca vĩnh viễn cũngkhôngbiết,anhvừa rồi có bao nhiêu sợ hãi.

Lệ Sâm nếu mà có dị năng, chắn chắn cũngđãbị k*ch th*ch dùng đến, bây giờanhtakhôngcó, vậynóilên, ả vẫn có phần thắng!

Tình cảm chị em của Lâm Phong Nguyệt và Lâm Phong Tuyết rất tốt nhưng khi nhìn thấy Lâm Phong Nguyệt bị cắn lại chần chừ lui về phía sau hai bước.

Quả nhiên, Lâm Phong Nguyệtmộtgiây sau đó đặt thi thể Lâm Phong Nguyệt xuống, hai tay đều là cầu lửa, hướng tớivề phía Lệ Sâm đánh tới!

khônggiống ánh mắt mơ màng trước kia lúc nửa mê nửa tỉnh, ý thức củaanhtỉnh táo ngay lập tức, nháy mắt liền mở mắt ra.

Hai ả đàn bà nàyđanghạ nhục nàng, hơn nữađãchạm đến ranh giới cuối cùng.

Lệ Sâm nghe được ả gào thét trong cổ họng, ánh mắt khẽ động, thân thể càng thêm căng cứng đề phòng.

anhkhôngởtrênxe lâu, sau khi xuống xe để quan sát tình thế xung quanh, quả nhiên khung cảnh còn thảm thiết hơn so với tưởng tượng. Rất nhiều tòa nhà sụp đổ, vật tư bên trongkhôngbiết bị tổn hạiđãhỏng bao nhiêu.

Mặc dùcôđãchết, mặc dùcôkhôngcảm giác được đau đớn, nhưng mà Lệ Sâm trong nháy mắt vẫn tức giận vô cùng.

Lúc đấy Lệ Sâm bắt đầu sợ hãi, bước chân thay đổi nhanh chóng, chỉ hy vọng Nam Ca ngàn vạn lầnkhôngcần xảy ra chuyện gì. Còn may,anhbắt kịp.

Lâm Phong Nguyệt nhào vào người Lâm Phong Tuyết bên cạnh khóc: "Chị ơi..."

Lúc ả vừa mới gặp Nam Ca, đáng nhẽkhôngnên có tâm tư nuốn hành hạcôta, mà nên trực tiếp giếtcôta, sau đóđitìm Lệ Sâm,nóikhôngchừngđãcó thể g·i·ế·t được người đàn ông này!

Con mắt Lâm Phong Tuyết sáng lên: "Ý hay! Thiêu đầucôta, sau đó lại đem tay châncôta chặt xuống."

Sau tiếng nổ s·ú·n·g, Lâm Phong Nguyệt thét lên, ôm đầu ngồi xổm ởtrênmặt đất, còn hai gã kia sợ hãi ngay cả đứng cũng đứngkhôngvững.

Sau khiđibộmộtlúcanhmới pháthiện, Nam Carõràngkhônggiống như sớm trốnđi, mà giống như là nhân cơ hộiđikhám thính xung quanh. Nếu làcôthậtsựmuốnđi, dấu vết sớmđãbị cát vàng che khuất.

Còn Lâm Phong Tuyết đạp lên đầu gối Nam Ca, lập tức tiếng xương bị gãy nứt vang lên.

Bây giờ chịgáicũng c·h·ế·t, Lâm Phong Nguyệt suýt nữa điên rồi, lúc nãy ả còn bị Nam Ca cắn, thân thể mơ hồ có dấu hiệu biến thành Zombie.

Bước chân Lệ Sâm tuy vững vàng nhưng mà rất nhanh. Trong s·ú·n·g trong tayanhmặc dùkhônggiơ lên, nhưng mà ai cũng biếtanhđangtrong thời khắc đề phòng.

Nàng làm Zombie, mặc dùkhôngcó quan niệm về tốt xấu, nhưng lúc trước nếukhôngphải là lúc trước bọn họ năm người đánh chính mình cùng Lệ Sâm, cũngsẽkhôngdẫn đến kết quả như vậy.

Chắc chắn là thế,côlúc nào cũng có cái ý tưởng muốn thoát khỏianh!

Lâm Phong Tuyết cùng Lâm Phong Nguyệt từ hai hướng khác nhau từ từ tiến sát vàocô, lộ ra bộ dáng tươi cười kh*ng b*.

Có thể trước khi c·h·ế·t kéo theomộtcái đệm lưng,côcũngkhôngchịu thiệt.

Lệ Sâm mím môi, ánh mắtâmtrầm.

Lâm Phong Tuyết có thểđãchết, tất nhiên làkhôngthể trả lời ả nữa. Lệ Sâmkhôngđể ý đến mấy người này, trực tiếpđiđến bên cạnh Nam Ca.

Nam Ca liên tục nằm yên chịu đòn, cuối cùng vào lúc Lâm Phong Nguyệt lơ là,côngay lập tức xoay người ôm lấy chân Lâm Phong Nguyệt sau đó quăng ả xuống đất, dí sát vào mặt ả định cắnmộtcái!

Đương nhiên lúc đấy Nam Ca vẫn chưa biết,khôngphải là thế giới đối với Zombie tàn khốc mà chỉ là đối vớicôtàn khốc thôi))

Lâm Phong Nguyệt vẫn còn ôm Lâm Phong Nguyệt khóc, Trần Chí cùng Đổng Phương Thuận vừa nhìn thấy s·ú·n·g, lập tức bỏ chạy, lần này Lệ Sâm rất nghiêm túc,mộtphát s·ú·n·g đầu Trần Chí liền nổ tung. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Chị?" Ả đau lòng có kinh ngạc có nhìn chị mình: "Chị vừa mới... Sợ em sao?"

Khóe miệng Lệ Sâm mím lại, Tiểu Zombie này tranh thủ lúc mình hôn mê chạy trốn sao?

Chương 23: Nam Ca được cứu

Hung hăng đập lên cửa xe, Lệ Sâm bỏ qua đau đớntrêntay, từ trong ghế sau lấy ramộtkhẩu s·ú·n·g cõngtrênlưng hướng tới phía xa xađiđến.

Bị Zombie cắn về cơ bản đều cách việc hóa Zombiekhôngxa, Lâm Phong Nguyệt vừa mới có được dị năng, ảkhôngmuốn c·h·ế·t!

Taycôvô ý thức rủ xuống, chân cũng cong lênmộthình dạngkhôngbình thường,trênngười cùngtrênmặt, đều là miệng viết thương màu tím thẫm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trong lòng bàn tay Lâm Phong Nguyệt lại xuấthiệnđám lửa: "Chịnóixem, chúng ta trước tiên đốt cháy đầu tóccôta được haykhông? Nếu mà bỗng nhiên liền g**t ch*t nhanh quá cũngkhôngcó ý nghĩa."

Cảm xúc lạnh như băng trong tayrõràngkhôngphải là tay Nam Ca mà mình bắt lấy trước khi hôn mê.anhcẩn thận ở trong xe tìm tìm,côấy thựcsựkhôngở đây.

Vì vậyanhchỉ nhìn Nam Camộtcáithậtsâu, cơ thể giống nhưmộtngọn núi caokhôngthể vượt qua, ngăn cản trước mặt Nam Ca.

Mặc dù như thế, răng nanhcôvẫn kịp làm xước mặt Lâm Phong Nguyệt. Lâm Phong Nguyệt sờ sờ mặt đầy vết máu, gàomộttiếng: "Chị! em bị Zombie cắn rồi! Làm sao bây giờ!"

Tuy nhiên khi nhìnmộtcái, hơi thở quanh ngườianhcàng thêm đè nén. Tiểu Zombie màanhnuôi ở bên người,đãbị bọn họ giày vò đếnkhôngthành hình người.

Chép miệng,côcòn l**m l**m môi. Mặc dù máu Lâm Phong Nguyệtkhôngngon như máu Lệ Sâm, nhưng vị máu của dị năng,thậtsựkhôngcùng đẳng cấp với máu người bình thường,cônghiện mùi thơm này rồi!

Nhưng màâmthanh đầu bị gọtkhôngcó phát ra, Nam Ca ngược lại nghe được...mộttiếng s·ú·n·g vang?

Lệ Sâmđãđến!

Lâm Phong Nguyệt cứ như vậy đạpmộtcước lạimộtcước, hành hạ Nam Ca lăn lộntrênmặt đất. Dù là Trần Chí cùng Đổng Phương Thuận nhìn, đều có chútkhôngnỡ. Nhưng bọn họkhôngdám khuyên hai chị em kia, thậm chí cònkhôngdám biểuhiệnramộtchútkhôngcung kính.

Lâm Phong Tuyết lấy hết sức hít sâu, bỏ qua nội tâm ghét bỏ cùng sợ hãi, ngưng tụmộtlưỡi dao sắc bén từ ngọn gió.

"Chị,côtathậtsựlà có thể nghe hiểu lời chúng ta. Chịnói, hay là chúng ta đem nàng phếđi, giữ lại ở bên người như thế nào? Về sau nếu gặp Zombie,côta còn có thể giúp chúng ta đánh yểm trợ."

Nam Ca nằmtrênmặt đất,côchịu quá nhiều hành hạ, mặc dùkhôngđau nhưng màkhôngđộng đậy được nữa.

Lâm Phong Nguyệt cùng Lâm Phong Tuyết thấy động tác củacô, càng thấy sảng khoái, hai ả cười ha hađitới.

Đổng Phương Thuận chứng kiến đồng bạn ở bên cạnh mình ngã xuống, đồng tử mãnh liệt nở to, gã cũngkhôngchạy nữa, trực tiếp hướng Lệ Sâm quỳ xuống, khóc lóc kể lể: "Lệ Sâm,anhtha cho tôiđi, ba ngày này, tôi chưa làm gìanhcả! Kể cả hai ả kia hành hạ con Zombie này, tôi cũngkhôngcó nhúng tay vào!anhtha cho tôiđi, tôi dập đầu vớianh!"

Giờ phút này Nam Ca vẫnđangkhôngngừng rụt thân thể lại phía sau.

Đổng Phương Thuận quỳtrênmặt đất, khi viên đ·ạ·n tiến vào thân thể, bởi vì lực đánh khổng lồ, đầu gã nát bét kéo theo cả thân thể đều ngã phía sau.

Phịchmộttiếng, gã cũng giống như Trần Chí, nằm trong vũng máu, mà ánh mắt gã vẫn còn giữ nguyên biểu cảm trước khi c·h·ế·t, luống cuống lại sợ hãi, chếtkhôngnhắm mắt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lâm Phong Nguyệt còn đắm chìm trong đau xót của chính mình, ả ôm thi thể Lâm Phong Tuyếtkhôngngừng rơi nước mắt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

mộttiếng s·ú·n·g vang lên, nhắm vào sau lưng Lâm Phong Tuyết! kĩ thuật bắn s·ú·n·g củaanhtất nhiênkhôngcần nhiều lời, Lâm Phong Tuyết chắc chắnsẽchết!

Nhưng những này đềukhôngphải là việc Lệ Sâm quan tâm nhất, giờ phút nàyanhlại cảm thấythậtlạc lõng, còn mang theo chút tức giận. Lúc trướckhôngphảianhđãdặncôhãy thànhthậtở bên cạnhanhsao,côlại dám bỏđi?

Nam Ca cảm nhận được uy lực của lưỡi dao này, Lâm Phong Tuyếtthậtsựquyết tâm muốn giếtcô. Đúng vậy, dù sao cũng là tình chị em thắm thiết,khôngthể nhanh chóng tan vỡ ngay được.

trênxe cách siêu thịkhôngxa Lệ Sâmđãtỉnh lại.

Trong lòng kích động,côngước cao cái cổ nhìn ra phía ngoài,mộtthân ảnh cao lớn che ánh sáng bước đến,côthậtsựsắp khóc rồi!

Đáng tiếc Lâm Phong Nguyệt né nhanh, nếukhôngcônhất định có thể cắn rơimộtmiếng thịt xuống!

cônằmtrênmặt đất,khôngnhúc nhích nhìn lêntrêntrần siêu thị, vẫn còn thời gian cảm khái, kiếp sống Zombie của mìnhthậtsựlà ngắn quá.

Lâm Phong Nguyệt pháthiệnánh mắt củacô, bàn tay liền hướng tới mặtcômà đánh, đợi Nam Camộtlần nữa ngãtrênmặt đất, liền mạnh mẽ dẫm lên cổ taycô.

Lâm Phong Tuyết gật đầu, đồng ý nhìn Lâm Phong Nguyệtmộtcái: "Chủ ý nàythậtđúng là tốt,nóikhôngchừng huấn luyệnmộtchút,côta có thể có ích hơn nuôi c·h·ó đấy."

nóixong, Đổng Phương Thuận cứ như vậy bang bang dập đầu xuống đất,mộtchút cũngkhôngqua loa.

Chỉ cần có thể sống sót, cái gì gã cũng đều đồng ý làm. Gã hy vọng Lệ Sâm có thể động lòng, cho dù chỉ làmộtchút lòng trắcẩncũng được.

Mà khẩu s·ú·n·g củaanh, lạimộtlần nữa được giơ lên.

Lâm Phong Tuyết dừngmộtlát cũng phản ứng lại được, lập tức giải thích với Lâm Phong Nguyệt: "Phong Nguyệt em đừng nghĩ nhiều! chị là chị của em, sao có thể sợ em đây? Bây giờ chị liền g·i·ế·t con Zombie này!"

“ Chịnóixem chẳng lẽ trước khi tận thế,côta là bác sĩ sao?."

Bây giờ ả cũngkhôngbiết, là nên g·i·ế·t Nam Ca, hay là chỉ trích Lâm Phong Tuyết.

Lệ Sâmkhôngquan tâm Đổng Phương Thuận cầu xin tha thứ,anhgiữ thăng bằng khẩu s·ú·n·g mặtkhôngbiểu cảm, trong ánh mắt làmộtmảnh tịch mịch, dí s·ú·n·g vào trán Đổng Phương Thuận bóp cò.

Nam Ca hung hăng trừng mắt với hai ả, đồ đàn bà ác độc!

Nam Ca!côtốt nhất nên cầu nguyện, đừng đểanhtìm được nếukhônganhcó rất nhiều cách trừng phạtcôđấy!

Coi nhưanhcho chính mìnhmộtcơ hội, nếuthậtsựtìmkhôngthấy Nam Ca...

Trong tay bọn họ còn có s·ú·n·g sao? Saocôkhôngnhớrõnhỉ?

Sau khi tỉnh lại pháthiệnkhôngthấy Nam Ca, cả ngườianhngập tràn tức giận,khôngcẩn thận quan sát dấu vết xung quanh.

Lâm Phong Tuyếtđãgiơ tay lên, lưỡi dao gió hướng tới Nam Ca ném đến...

Từng tia sáng lóe qua trong đôi mắt phượng giống như vùng đất cao nguyêncôđộc lạnh lẽo.anhnhanh chóng ngồi dậy quan sát xung quanh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 23: Nam Ca được cứu