Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 177: Tin tưởng anh

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 177: Tin tưởng anh


Nam Cađãcó chuẩn bị tâm lý cho nên thời điểm nghe đến mấy chuyện này cũngkhôngkinh ngạc như trong tưởng tượng. Lệ Sâm vẫnđangnhìn Nam Ca, thươngcôthế nhưng lại phải chịu quá nhiều chuyện lúcnhỏ.

Nội tâm kiên định, hết thảy đềukhôngcòn sợ hãi.

Bởi vìkhônggianthậtlớn xé rách, cảmộtmảnh bầu trời này đều trở nênâmtrầm. Liên tục có tiếng sấm vang lên, tia chớp xẹt qua, những sinh vật biển rục rịch cũng tại thời khắc này điên cuồng lui về phía sau.

nóixong, Nam Ca đối với Thôi Lam Lam cười cười, đáy mắtcôđãkhôngcòn nửa phần ân tình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nam Canhẹnhàng cười, hóa ra bất tri bất giác tìnhyêucủa Lệ Sâm đối vớicôđãgiống như là biển rộng thâm trầm.

Mà Thôi Lam Lam nắm chặt nắm tay, trong nội tâm lại vì phẫn nộ mà đau kịch liệt.côta uy nghiêmnóivới Nam Ca: "Con có thể ở tận thế tìm được đường sống trong chỗ c·h·ế·t cũng là bởi vì năm đó ta vì con tiêm thuốc vào. Ý nghĩa của ta đối với conđãkhônggiống với cha nữa rồi, lẽ nào conkhôngnên thần phục ta sao?"

Hai tinh thần lực ở trongkhônggian của Lệ Sâm liên tục va chạm, cả hai đều mơ tưởng chiến thắng cùng thâu tóm đối phương. Lệ Sâm thủy chung luôn giúp đỡ Nam Ca,khônggian củaanhđặc biệt chặt chẽ. Trong cuồng bạo, Nam Ca cùng chínhanhlạimộtchút cũngkhôngbị thương.

Mà Lệ Sâm nhìn qua Nam Ca, cũngkhôngthấy thống khổkhôngchút nào. Trong mắtanhlà thỏa mãn cùng vui sướng,anhmay mắn chính mìnhkhôngcó bị Thôi Lam Lam làm nhiễu loạn tâm thần. Cảm tạ Nam Ca lạimộtlần nữa trở lại bên cạnhanh.

Mà Nam Cađãở thời điểm người đàn ông tâm thầnkhôngyên, bừng tỉnh.côcònđangđứng tại chỗ, chung quanh làmộtchiến trường tanh máu. Bắc Hải chìm trận trận khuấy động, có vô số sinh vật biển biến dị muốn leo lên bờ.

Nam Ca tỉnh táo hỏi Thôi Lam Lam: "Ông biến thành bộ dánghiệngiờ cũng là bởi vì tiêm thuốc giống thế sao?"

Thôi Lam Lam lẳng lặng nghe Nam Canóixong, khuôn mặt vừa mới nổi giận cũng yên tĩnh trở lại.côtakhônghề có dấu hiệuđãbật cười, còn cho Nam Camộttràng vỗ tay: "khôngsai, con đoánthậtsựlà rất đúng. Chúng ta cũngkhôngphải là cùngmộtloại thuốc."

Hai người đều từ trong mắt đối phương nhìn ra khát vọng, bọn họ là thần giao cách cảm. Cho dù Nam Cakhônggiải thích, Lệ Sâm cũng hiểucômuốnnóicái gì.

Đó là chiến trường thuộc về cường giả cao cấp nhất, căn bảnkhôngcó chỗ cho bọn chúng chen vào.

Nam Ca nhìn nhìn đám cường đạo tận thế xa xa cònđangchiến đấu: "Tôi còn suy đoán, ông vì có thể khống chế thân thể nhân loại nênđãkhôngthể thao túng Zombie. Nếukhôngquân đoàn Zombiekhôngphải là lợi hại hơn so với bọn họ rất nhiều sao?"

Cường đạo tận thế cùng đội ngũ Cố Liệt trong lúc đó chiến đấu cũngkhôngcó chút nào giữ lại. Đám người bị Thôi Lam Lam khống chế này đều giống như máy móckhôngcó cảm tình, chỉ cần cònmộtngụm khí cuối cùng ở đây, bọn họ có thể chiến đấu tiếp.

Nam Cakhôngkịp đợi muốn trợ giúp Lệ Sâm, rất nhanh liền vọt tới trước mặtanh. Đợi đến khi nhìn về phía Thôi Lam Lam, đao trong tay Nam Ca bị nắmthậtchặt.côđối với cái người nàyđãkhôngcó phân nửa cảm tình.

"Ông và tôi cũngkhôngphải làmộtloại người, tại sao tôi phải cùng ôngmộtchỗ chứ?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

nóixong, Thôi Lam Lam lại trở nên hung hăng: "Nhưng người tínhkhôngbằng trời tính, ai có thể nghĩ tới tận thế lại đến chứ? Ảnh hưởng đến cách điều chế thuốc tiến hóa cùng số hiệu gien quan trọng nhất đều bị đánh rơi. "côta rất tức giận: "Những ngườiđãtừng hành hạ ta cũng đều biến thành Zombiethậtsự!"

côta cho là mình giải thíchthìNam Ca có thể quy thuậncôta, vì vậy lạimộtlần nữa đối với Nam Ca đưa tay ra: "Con của ta, con còn chờ cái gì nữa. Chỉ cần con chịu đứng ở bên cạnh ta, thế giới chính là của chúng ta! Đến thời điểm đó, con khống chế Zombietrênthế giới, ta khống chế chỗ có nhân loại. Ai cũngkhôngphải là đối thủ của chúng ta!"

Sắc mặt Thôi Lam Lam thay đổi, Lệ Sâm như vậythìrất nhanhsẽcó thể chọc thủng hạn chế của cấp chín. Đến thời điểm đó, chính mình cũngkhôngphải là đối thủ củaanhta!

côtạimộtkhắc này mới biết được tình cảm của Lệ Sâm. Tựa như là ngọn lửa bao trong tầng băng, nhưng màcôcũngkhôngcần cố hết sức cũng có thể cảm nhận được.

Nam Ca tựa hồ phát giác Lệ Sâmđangsuy nghĩ gì, thở dàimộthơi. Tại tình thế nguy cấp như vậy còn kéo cổ áoanh, khiếnanhcúi đầu, ởtrênmôianhcắnmộtcái.

Thôi Lam Lam cònđanghỏi: "Ta và conkhôngphải làmộtloại người?" Mũicôta biến dạng đếnkhôngcòn là mũi, con mắtkhôngcòn là con mắt chỉ Lệ Sâm: "Lẽ nào chính làanhta sao?"

Nam Ca ung dung nhìncôta, dưới con mắt mong đợi củacôta mà cự tuyệt: "Tôi chẳng hề muốn xưng bá thế giới."

Nam Ca cầm đao trong tay từ từ giơ lên: "Tôi bất quá là muốn cùng người tôi thích ở cùngmộtchỗ."côkhẽ cau mày, giọngnóidịu dàng mềm mại nhìn Thôi Lam Lam giống như trước đây: "Ba ba, consẽhoàn thành nguyện vọng của ba, sốngthậttốt ởtrênđời này."

Những tên cường đạo kia đều bị Thôi Lam Lam ra lệnh, cùng đoàn người Cố Liệt, đến chếtkhôngngừng.

Nam Ca đứng ở bên cạnh Lệ Sâm, lúcnóichuyện cùng Thôi Lam Lam còn nhìn Lệ Sâmmộtcái.trênthân người đàn ông củacômặc dùkhôngcó ngoại thươngrõràng, nhưng sắc mặt so với xưa nay yếu ớt hơn rất nhiều. Khẳng định là Thôi Lam Lam đối đại nãoanhtạo thành ảnh hưởng rồi.

Chương 177: Tin tưởng anh

Giọngnóicủacôcũng vang lên trong đầuanh: "anhcứ như vậykhôngtin em sao?"

"Vậy con muốn làm cái gì!" Thôi Lam Lam tức giận hỏi.

"Mẹ con vì bảo vệ con mà mấtđisinh mệnh, mà ta cũng chỉ có thể đem loại thuốc mới vừa nghiên cứu chế ra tiêm vào thân thể con. Để cho con mấtđigiá trị thí nghiệm. Nhưng mà về sau, ta lại bị bọn họ bắtđi."

Ảo cảnh người đàn ông xây dựng ra ởmộtđao của Nam Ca, tựa như làmộtcái hộp thủy tinh trong suốt khổng lồ, "Đùng"mộttiếng bỗng nhiên vỡ vụn!

Mặc dùkhôngbiếtrõtoàn bộ công hiệu của loại thuốc tiến hóa này, nhưng cha Nam Ca khẳng địnhkhôngcó tình cảm thuộc về nhân loại.

Thôi Lam Lam lạimộtlần nữa bị Lệ Sâm hung hăng công kích, bởi vì tinh thần lực dư thừa,côta thành thạo lên. Thối lui tới khoảng cách nhất định, Thôi Lam Lam còn đau lòng nhìn qua Nam Ca: "Ta cho rằng, chúng ta mới là người đứng chungmộtchỗ."

Nam Ca lúc này mới từ từ quay đầu, cùng Lệ Sâm sóng vai. Khuôn mặt cùng dáng người bọn họ đều xứng đôi như thế, cho dù khốn cảnh tầng tầng cũngkhôngngăn cản nổi hào quangtrênngười.

Bởi vìanhđãphân tích hết thảy chocôxem rồi, kể cả mềm yếu lẫn bao dung, cả thứanhbảo vệ nữa.

Lệ Sâm đầu tiên là sững sờ, sau đó lập tức nở nụ cười. khuôn mặt tươi cười kia, thấy thế nào cũng mangmộttia ngu đần.

Thôi Lam Lam đắc ý giật giật khóe miệng: "khôngsai, chỉ cần chúng ta g·i·ế·t người đàn ông bên cạnh con. Dùng loại thuốc này có thể phát triển ra càng nhiều người tiến hóa hơn."

LờinóiLệ Sâm trầm ổn mạnh mẽ khiến hai mắt Nam Ca bỗng nhiên tỏa sáng. "khôngsai." Nam Ca mặc dù là đáp trả Thôi Lam Lam, nhưng thân thể vẫn ở ngay trước mắt Lệ Sâm. Suy nghĩ trong đầuanhcùng chính mình liên kết chặt chẽ.

anhđưa lưng về phía mình, thân hình cao lớn, lưng lại rộng dày ấm áp. Chínhcôrõràng nhất, mặc dùanhtoàn tâm toàn ý chiến đấu nhưng Nam Ca lại cảm thụ được tình cảm trong lòng. Biếtrõanhcũngkhôngcó buông tha chuyện liên lạc với mình.

Thôi Lam Lam điên cuồng hô: "Takhôngcó nguyện vọng đó!"

Nam Ca nhàn nhạtnói: "Nhưng mà tôi đối với đề nghị của ông nửa điểm cũngkhôngcó hứng thú. Hơn nữa, thứ ông và tôi tiêm vào khẳng địnhkhôngphải là cùngmộtloại thuốc."

Ba người này chiến đấu cũng tai họa đến xung quanh, Cố Liệt thấy tình thếkhôngđúng. Gọi người của mình trở về, lái xe nhanh chóng thối lui khỏi chỗ này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lệ Sâm cũng sớmđãcó chuẩn bị, đợi đến khi Thôi Lam Lamthậtsựcông kíchanhmới pháthiệntại lúccôtakhôngbiết. Từ khu vực chung quanhđãthiết hạkhônggian cao cấp hơn, tinh thần lực củacôta ở trongkhônggian vặn vẹo giãy giụa.

"Câu này cũng sai." Nam Ca muốn cảm tạ Lệ Sâm liên tục dốc lòng dưỡngcônhư thế. Nếukhôngnhững đạo lý này đặt vàomộtnăm trước,côtuyệt đốikhôngthể nghĩ ra: "Chúng ta cũngkhôngphải làmộtloại Zombie đồng nhất. Lúc trước, khi ông vẫn là cha tôi, là vì bảo vệ tôi mới tiêm thuốc cho tôi. Về sau ông liền biến mất. Tôikhôngbiếtrõôngđãtrải qua cái gì, nhưnghiệngiờ ôngđãhoàn toàn mấtđitình cảm của nhân loại. Cho dù ông thay đổi trở nên cường đại hơn nữathìcũngkhôngphải làmộtloại người giống tôi. Huống chi..."

Lúc Thôi Lam Lamnóichuyện, lại biến thành cảm giác như ở trong ảo cảnh. Con mắt kia bao dung thân tình cứ như vậy nhìn chăm chú Nam Ca: "Sau khi bị bắtđi, bọn họ chỉ giam lỏng ta. Bởi vì trình độ học thuật của ta rất cần thiết. Nhiều năm sau, bọn họ đem thành phẩm tiêm vào trong thân thể ta. Chuẩn bị quan sátmộtđoạn thời gian liền tiêm vào thân thể nhân loạitrênquy mô lớn."

Thân thể vừa mới bị Lệ Sâm đánh trọng thương cũng khôi phục lại toàn bộ rồi. Thôi Lam Lam cuối cùng cũngkhôngnóichuyện cùng Nam Ca nữa, mà là vận dụng toàn bộ lực lượng của mình, muốn g**t ch*t Lệ Sâm!

Thôi Lam Lam còn đắc ýnói: "May mắn là bất kể là thuốc tiến hóa hay là thuốc bảo vệ cũng có thể ngăn cản được virus Zombie. Đây cũng là lý do con và ta đều biến thành Zombbe nhưng vẫn còn có thần trí!"

Đủ mauthìrất nhanh liền thối lui đến chỗ sâu nhất trong biển cả, còn nếu như chậm hơn chútthìphải chịu kết cục bị hai phương diện tinh thần lực dồn c·h·ế·t. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nam Ca cùng Lệ Sâm đều đề phòng nhìn Thôi Lam Lam, liền thấycôta mãnh liệt trợn to hai mắt. Lớn lốiđilên phía trước hai bước: "Đó là bởi vì thứ ta tiêm vào mới là thuốc tiến hóa chính tông. Mà con bất quá chỉ là thuốc bảo vệ dịch mà thôi! Lúc trước ta nghenóitổ chức bắt đầu kế hoạch tiến hóa nhân loại,thậtlà phẫn nộ. Con có thể chất tuyệt hảo, bọn họ thế nhưng muốn đưa con tới làm thí nghiệm."

Tất cảyêusay đắm, đều ở trongmộtánh mắt này.

"So với tin tưởng bản thân mình,anhlại càng tin tưởng em hơn."

Từ thời điểm cha vì bảo vệ mình mà buông tha cho bản thân kia, thân ảnh của người kia liền vĩnh viễn khắc vào trong lòngcô. Chacôlà người đàn ông đầu đội trời chân đạp đất, tuyệt đốisẽkhôngcố gắng dùng thuốc khácđibiến mình thànhmộtcon quái vật máu lạnh.

Vốn là thế cục giằng co, ở lúc Nam Ca chọc thủng ảo cảnh giam cầm bỗng nhiên bị đánh vỡ. Giờ phút này trong mắtcôchỉ có người đàn ôngđangkhống chếmộtmảnhkhônggian kia. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mà Nam Canóikhôngsai, chacôsớmđãbiến dị. Cũngkhôngphải là biến dị giống như Zombie. Mà là từ con người biến thànhmộtgiống loài khác.

Vẻ mặt Thôi Lam Lam nhăn nhómộtphen, có chút giống như bị người khác lật tẩy rồi thẹn quá hoá giận: "Có quan hệ gì! Chỉ cần chúng ta biến thành giống loài đồng nhất là được!"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 177: Tin tưởng anh